Anh hùng Vô Chức

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Web Novel - tập 2 - Chương 26

Trans: Bluepumpkin

Edit: ᵛᶰシεʆεƘ Ƙεզίηɡ❤༻꧂

◇ ◈ ◇

Chương 26

Sau khi nhận được đủ điều kiện cho việc tham gia kì thi thăng lớp từ cô Hengel, tôi đã an toàn vượt qua bài kiểm tra.

“L-liệu em có muốn tới phòng thí nghiệm của cô chứ?” – Hengel

Vì lý do nào đó cô Hengel lại hỏi tôi như thế. Nhưng tôi đã hoãn lại bằng câu trả lời:

“Em sẽ suy nghĩ về việc ấy sau.” – Arel

Dù sao thì sau Xích Viện, tôi đã vượt lên năm hai tại Bích viện.

Tất nhiên tôi cũng sẽ học vượt cấp tại các học viện khác sớm nhất có thể. Chính vì thế, tôi tìm gặp giáo viên giảng dạy tại Lục viện để bàn về vấn đề này.

“Chà, việc này khó đấy. Kì thi lên lớp chỉ tổ chức mỗi năm một lần vào cuối năm học thôi. Em chẳng thể làm bài kiểm tra trong học kì được đâu.” – Giảng viên

Có vẻ như không có hệ thống thi tương tự như thế tại Lục viện.

“Trong quá khứ, hình như đã từng có một học sinh được nhảy lớp từ năm nhất lên năm hai đấy, nhưng đó là trường hợp đặc biệt rồi. Hình như phải nhận được sự chấp thuận trực tiếp từ hiệu trưởng hay sao đó.” – Giảng viên.

"Hmmm, tức là cần có sự chấp thuận trực tiếp của hiệu trưởng ạ." - Arel

“…. Tôi nghĩ là bất khả thi rồi, trừ khi có tình huống đặc biệt gì đó diễn ra. Hơn nữa, hiệu trưởng gần đây rất bận rộn. Nếu một học sinh muốn gặp hiệu trưởng thì cũng cần phải mất gần 3 tháng, sớm nhất cũng là 2 tháng.” – Giảng viên

“Vậy ạ.” – Arel

Có lẽ cần hẹn riêng rồi. Nếu như có thể dùng nắm đấm nói chuyện thì….

“Em có thể ngừng lên kế hoạch phi lý như thế được không? Nếu làm gì đó sai trái thì em có thể bị đuổi học đấy.” – Giảng viên

Tôi như thể bị đinh đâm vào đầu vậy.

“Đúng thế, chỉ có điều đấy không phải là cách duy nhất.” – Giảng viên

“Thế tức là vẫn còn cách khác ư?” – Arel

“Gần như là bất khả thi đấy nhé.” – Giảng viên

Nhanh nhanh nói cho tôi biết đi nào.

“Cậu có biết cuộc đua bằng thăng thuật sẽ sớm được tổ chức chứ? Cuộc đua sẽ diễn ra dưới sự quan sát của hiệu trưởng và người chiến thắng sẽ được đích thân ngài ấy khen thưởng.” – Giảng viên

“Nói ngắn gọn là nếu như em thắng thì em có thể gặp trực tiếp được ngài hiệu trưởng à.” – Arel

Không những vậy, nếu tôi thắng được cuộc thi thì năng lực của tôi cũng sẽ được kiểm chứng.

Và mọi chuyện sau đó sẽ vô cùng đơn giản.

“Nhưng mà khoan, chẳng phải em còn chẳng thể dùng được thăng thuật à? Kể cả khi em đăng kí dự thi thì em vẫn có thể bị hủy tư cách nếu như kĩ năng quá tệ đấy.” – Giảng viên

“Không sao cả, em đã thành thục nó rồi. Liệu em có cần cho thầy thấy ngay bây giờ luôn không?” - Arel 

Không nói lời nào, tôi bay lên cao, cố gắng đổi hướng đột ngột, lộn nhào và bay vòng vòng.

“Cái này..” – Giảng viên

Có vẻ như thầy đã choáng vàng sau khi tôi hạ cánh và kết thúc mà trình diễn bằng thăng thuật.

“D-dối trá, chẳng phải chỉ mới trải qua một thời gian ngắn thôi thôi sao? Em đã luyện cái kiểu quái gì thế này?” – Giảng viên

“Em vừa luyện vừa ngủ mỗi đêm mà.” – Arel

“Khi đang ngủ? Ý em là sao?” – Giảng viên

“Thì như em đã nói đấy.” – Arel

Sau đó, tôi đã cố giải thích ngắn gọn về cách luyện tập của mình nhưng chẳng hiểu vì sao mà thầy ấy chẳng hiểu gì cả.

“…Mọi ma thuật sư đều có bí mật trong phương thức luyện tập mà. Nếu như em đã không muốn nói thì thầy cũng chả bắt em đâu.” – Giảng viên

Có vẻ như thầy ấy nghĩ tôi đang nói dốii, dù cho tôi chỉ cố nói sự thật thôi mà.

Dù sao thì tôi cũng đã có thể tham gia dự thi rồi nên hướng tới kì thi thôi nào.

◇ ◈ ◇

Và rồi ngày thi đã đến.

Điểm xuất phát chính là sân thực hành ngoài trời của Lục viện.

Các thí sinh đã bắt đầu xếp hàng ở những nơi khác nhau. Có vẻ như tổng cộng tầm 100 người dự thi đấy.

Quanh sân còn có chỗ ngồi cho khán giả, ở đó là những học sinh và giảng viên không tham gia vào cuộc đua. Ngoài ra còn có cả những khán giả từ bên ngoài vào cổ vũ nữa.

“Sư phụ! Hãy cố hết sức nhé!” – Kaito

“Collete không tham gia à?” – Kuufa

“Đ-Điều này vẫn còn quá xa vời với tớ.....” – Collete

Giữa những hàng ghế lại có ba gương mặt thân quen.

“Chẳng phải đó là hiệu trưởng của Lục viện à?” – Arel

Ở trung tâm hàng ghế dành cho khán giả, có mỗi chỗ ngồi đặc biệt mà rõ ràng là xa hoa hơn những những nơi khác, một người đàn ông đứng tuổi đang ngồi ở đấy nom rất uy nghiêm.

Tôi đã thấy được thấy chân dung của ông nên khá chắc đấy là hiệu trưởng rồi.

Có vẻ như ông ấy đến để xem cuộc thi nhỉ.

“Này này, bộ anh sẽ tham gia luôn đấy à?” – ???

Một cậu nhóc mà tôi đã từng thấy ở đâu đó gọi tôi.

“Ai thế?” – Arel

“Đ-đừng có quên chứ! Tôi học chung lớp thực hành với anh đấy!” – ???

“Vậy sao? Thật không may là tôi chả nhớ tẹo nào cả.” – Arel

Tôi đã cố gắng lục lọi kí ức của mình. Hay đúng hơn là cố gắng nhớ lại những kí ức không cần thiết.

“Tôi nhớ rồi. Cậu là tên tự hào trình diễn thăng thuật và lấy những học sinh mới ra làm trò cười à.” – Arel

“Bộ tôi tệ đến thế sao?” – ???

“Đấy là sự thật và tôi chẳng thể làm gì hơn được cả, đúng chứ?” – Arel

Và tôi đang rất phấn khích để giành chiến thắng cuộc đua này.

“Tôi tên là Skyc, người sẽ trở thành ma thuật sư sử dụng thăng thuật giỏi nhất thế giới trong tương lai! Tất nhiên, tất nhiên không có chuyện tôi thua ở đây được!” – Skyc

“Tiếc thật nhưng người về nhất ở cuộc đua này sẽ là tôi.” – Arel

“Hả? Anh bạn à, anh có đang tự tin thái quá không đấy? Chắc anh đã luyện tập rất khổ cực nhỉ.” – Skyc

“Ừ, tôi chả bỏ một bữa luyện ngủ mỗi đêm nào cả.” – Arel

“?!????” – Skyc

Hình như cậu nhóc Skyc vừa trưng ra bộ mặt kiểu 'tôi chả hiểu anh đang nói cái quái gì cả' trong giây lát.

“D-dù sao thì tôi biết là anh đã tiến bộ trong một khoảng thời gian rất ngắn. Nhưng không thể hiện bộ mặt xấu hổ ấy vào những lúc quan trọng như này chứ.” – Skyc nói và rồi bỏ đi.

“Cậu không biết chứ, nó thật sự rất hay mà, luyện ngủ ấy.” – Arel

◇ ◈ ◇

Edit: trước kêu là chap cuối, nhưng rồi lại làm tiếp, lần này thì là thật nè :))

(Trans: chột dạ chăng?) (Edit: ok xong rồi đấy) (Edit: 10 tỷ IQ như mị còn không lí giải được anh thì....)