Anata wo Akiramekirenai Moto Iinazuke ja Dame desu ka?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

121 1108

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

137 1501

Bút đàm ngọt ngào trong phòng tự học cùng đứa mà tôi chẳng thèm nói chuyện

(Đang ra)

Bút đàm ngọt ngào trong phòng tự học cùng đứa mà tôi chẳng thèm nói chuyện

Mochizaki Yuba

Lời nói là vũ khí, nét chữ là yêu thương. Liệu mối tình thầm lặng trên giấy này sẽ có cái kết ra sao?

7 30

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

130 2907

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

7 79

Vol 1 - Prologue

Tôi có một cô bạn thuở nhỏ bằng tuổi, Shiroki Tsubasa, và tình cờ thay, nhà nhỏ còn ở ngay cạnh nhà tôi nữa. Cô ấy là một người khá hướng nội và có chất giọng nhu mì đến mức khiến cho bạn không nỡ phải để cô ấy cô đơn một mình. Hồi đó, tôi sống tại một thị trấn xa xôi hẻo lánh nơi vùng núi Fukuoka, vậy nên về cơ bản thì tất thảy các hộ gia đình quanh khu này đều nhớ mặt biết tên nhau. Tôi nghĩ Tsubasa đã luôn dành thời gian cùng tôi cả trong và ngoài thời gian đến lớp. Bọn tôi hay chơi ném bóng, đi biển cùng cả 2 gia đình và quanh quẩn bên nhau suốt quãng thời gian đó. Có thể chúng tôi chẳng hề có bất cứ tập ảnh nào để lưu giữ lại cảm xúc, nhưng khung cảnh đó thì vẫn mãi luôn hằn vết trong tâm trí tôi. Hai đứa đơn thuần chỉ là bạn của nhau thời tiểu học, vẫn ra ngoài chơi cùng nhau mà chẳng cần phải lo nghĩ về bất cứ điều gì trên thế gian này… Bỗng một ngày nọ, bố của hai đứa đã quyết định đến lúc để thay đổi mối quan hệ giữa hai người bọn tôi.

“Kể từ hôm nay… Nanato, Tsubasa, hai đứa sẽ là hôn thê của nhau. Kể từ giờ, hai đứa sẽ phải bảo vệ và làm việc cho gia đình mình.”

Cha của hai đứa đã có hơi nóng vội và quyết định điều này trong lúc cao hứng. Nhờ đó mà chúng tôi đã buộc phải kết thúc mối quan hệ bạn bè bình thường ấy. Tôi bắt đầu trở nên ý thức hơn về Tsubasa, và tôi không còn có thể nói chuyện bình thường với nhỏ như cái cách mà bọn tôi đã từng. Điều này không những khiến tôi dần ít chơi với nhỏ hơn, mà tôi còn bắt đầu cố ý lảng tránh việc tiếp xúc và trò chuyện với nhỏ. Và sau cùng, một sự kiện tồi tệ đã xảy đến và chia cắt hai đứa tôi – vào năm thứ năm hồi tiểu học, ba mẹ tôi ly dị, và tôi phải chuyển đến Tokyo cùng với mẹ.

“…Tớ sẽ luôn yêu cậu.”

Đó là lời nói cuối của Tsubasa. Tôi vẫn nhớ y nguyên khung cảnh nhỏ vẫn tay tạm biệt với khuôn mặt nhem nhuốc nước mũi và nước mắt. Tôi vẫn hối hận vì đã không nói được với Tsubasa bất cứ điều gì trước thời khắc chia ly. Nhưng, tôi lại không khóc. Tôi chẳng hề cảm thấy gì dù cho đó có là một khoảnh khắc vô cùng xúc động. Bởi vì… tôi biết điều này ắt sẽ xảy ra. Trong suốt cuộc đời, những điều lý tưởng như vậy chẳng bao giờ là tồn tại mãi mãi. Có khởi đầu thì sẽ luôn có kết thúc. Gặp gỡ song hành với chia ly. Thân thiết với một ai đó cũng có nghĩa là sau cùng bạn sẽ đánh mất họ. Tôi đã luôn chuẩn bị cho tình huống tôi phải nói lời tạm biệt với Tsubasa vào một ngày nào đó không xa. Nhưng tôi của khi ấy lại không ngờ rằng – những cuộc hội ngộ sau khi chia ly, đôi khi, vẫn tồn tại.