NGOẠI TRUYỆN: MÓN QUÀ MÙA ĐÔNG TỪ VÙNG TÂY BẮC NHẬT BẢN
Một ngày nọ, khi tôi mở Siêu Thị Online ra để mua thêm gia vị, tôi thấy một tấm banner đầy màu sắc nổi bật ngay đầu menu. Trên đó ghi: “Đặc sản mùa đông từ vùng Hokuriku, đang giảm giá!”
[Ooh, đặc sản Hokuriku à? Nghĩ lại thì, mình nhớ lần đi du lịch bán đảo Noto có ăn được mấy con hàu ngon lắm.] Dù nhỏ hơn so với những loại hàu tôi từng biết, nhưng chúng lại mập mạp và cực kỳ đậm đà. Tôi đã ăn đủ kiểu: sống, nướng, lẩu, thậm chí cả cơm hàu, mà món nào cũng ngon tuyệt vời.
[Ối, mới nghĩ thôi mà đã chảy nước miếng rồi. Giờ mà có hàu thì tuyệt quá. Nhất là hàu sống…] Nhưng hải sản ở thế giới này, cả cá lẫn sò hến, đều chứa ký sinh trùng rất nguy hiểm, khiến việc ăn sống tuyệt đối không thể. Ý tôi là, “rất nguy hiểm” ở đây có nghĩa là “có khả năng tử vong rất cao”.
[Haizz, ước gì được ăn hàu…] Tôi lẩm bẩm, vừa liếc danh sách các mặt hàng sự kiện… cho đến khi mắt tôi dừng lại ở một mục. [Khoan, thật á?! Họ bán cả cái này ư?!]
Đúng vậy: mục “hàu tươi nguyên vỏ, trực tiếp từ bán đảo Noto”.
[Ôi trời, thật luôn hả? Cái này cám dỗ quá.] Chỉ cần bấm một nút thôi là tôi có ngay mấy con hàu mà mình vừa thèm muốn. Tôi thực sự muốn ăn. Ý tôi là, tôi muốn lắm, muốn được ăn no nê hàu sống lần đầu tiên sau không biết bao nhiêu lâu. [Có nên mua không ta? Nhưng chắc chắn Fel và mấy linh thú sẽ làm ầm lên nếu mình ăn một mình… Nhưng mình thèm quá… Ủa, họ còn bán sashimi nữa sao?!]
Vì mải mê với hàu nên suýt chút nữa tôi đã bỏ qua phần sashimi thượng hạng ngay kế bên.
[Còn có cả cá cam nữa! Cá cam mùa đông thì ngon nhất — béo ngậy vừa đủ, vị ngon tuyệt hảo! Ủa, cái gì đây… Họ còn bán cả set lẩu shabu-shabu cá cam nữa?!]
Lẩu shabu-shabu cá cam ư? Trời ạ, nghe thôi đã thấy ngon rồi!
Giờ thì toàn bộ sự chú ý của tôi đổ dồn vào phần cá cam… nhưng vẫn không đến mức bỏ qua thứ được liệt kê ngay bên cạnh.
[Cua! Họ có cả cua tuyết!]
Cua sống, cua nướng, cua shabu-shabu, cua lẩu… Giấc mơ về hải sản của tôi bùng nổ không ngừng. Món nào nghe cũng ngon đến phát điên.
[Arghhh, mình muốn ăn tất cả, ngay bây giờ! Nhất định phải ăn! Không, nhất định tối nay sẽ ăn!] tôi hét lên. Từng món hải sản Hokuriku hấp dẫn kia đã khiến tôi phấn khích đến mức phát cuồng. Thế là quyết định rồi — bữa tối nay sẽ là tiệc hải sản Hokuriku hoành tráng!
Chỉ có một vấn đề tôi cần giải quyết: các linh thú.
[Mình sẽ phải mua bao nhiêu sashimi mới đủ cho mấy cái bụng đói của các linh thú đây? Liệu có khả thi không nhỉ… Và chắc họ sẽ than phiền nếu mình không làm thêm món thịt cho chúng…] Tôi vừa lẩm bẩm vừa lướt thêm một chút, rồi nhanh chóng thấy từ khóa mình tìm. [Aha! Có thịt đây rồi!]
Trước giờ tôi vẫn nghĩ vùng Hokuriku chỉ nổi tiếng hải sản, nhưng hóa ra họ cũng có nhiều loại thịt đặc sản.
[Bò và lợn Noto à? Ừm, nghe hợp lý rồi đấy! Mình sẽ mua hải sản cho cả bọn, thêm thịt để làm no bụng nữa!]
Tất nhiên, cũng không được thêm quá nhiều. Tôi biết rõ điều gì sẽ xảy ra nếu lỡ cho họ ăn quá nhiều đồ từ Trái Đất mà khiến chỉ số tăng vượt ngoài kiểm soát. Tôi sẽ trộn thêm thịt bò và thịt lợn hầm ngục vào cho chắc ăn.
[Thịt bò hầm ngục nướng bít tết thì tuyệt nhỉ? Còn thịt lợn hầm ngục… thôi thì cứ làm tonkatsu vậy.]
Bít tết và tonkatsu vốn nằm trong danh sách món khoái khẩu của bộ tứ háu ăn, nên tôi chẳng nghĩ họ sẽ phàn nàn nếu có món đó.
Chuẩn bị cả bít tết lẫn tonkatsu cho một bữa thì hơi cực thật, nhưng…
[Tất cả là vì hải sản Hokuriku. Vì hàu, mình chịu được hết!]
...........
[Bwuuuh?! C-Cái… cái gì thế này?!] Fel kêu lên.
[Oooh, tuyệt vời! Bữa tối nay đúng là xa hoa hết chỗ nói!] Gon tán thưởng.
[Không đùa đâu, món nào cũng ngon hết sảy!] Dora-chan reo.
[Woooow! Vừa có thịt, vừa có cá! Tất cả trông đều siêu ngon luôn á!] Sui phụ họa.
[Heh heh, thấy chưa? Tôi vừa tìm được mớ hàng xịn trong Siêu Thị Online, thế là quyết định chơi lớn một bữa!] Mukohda hớn hở giải thích.
Ánh mắt ngỡ ngàng của cả bọn dán chặt vào bàn tiệc rực rỡ tôi đã bày ra. Núi bít tết bò hầm ngục, tonkatsu thịt lợn hầm ngục, rồi cả bít tết bò và lợn được làm từ thịt Noto mua trong Siêu Thị Online. Với thịt Nhật, tôi chỉ nêm muối tiêu đơn giản thôi để giữ trọn hương vị tự nhiên.
Và tất nhiên, không thể thiếu dàn sashimi đủ loại, lẩu shabu-shabu cá cam, cua sống, cua nướng, cua shabu-shabu, rồi cả lẩu cua nóng hổi. Món nào món nấy đều khiến người ta nuốt nước miếng ừng ực.
[À mà này, tôi có chuẩn bị đủ bít tết bò hầm ngục và tonkatsu cho các người ăn thêm, nhưng mấy món thịt từ Siêu Thị Online thì chỉ có chừng này thôi, nên nhớ mà thưởng thức cho kỹ!] tôi vừa nói vừa chỉ từng món.
[Cái gì?! Ngươi cho bọn ta ăn thứ thịt ngon lành thế này mà lại không cho ăn thêm ư?!] Fel gầm lên bất mãn.
[Mua đủ để nhồi đầy bụng mấy người thì phiền phức đủ đường, nên hôm nay chỉ vậy thôi. Tôi mới làm thêm mấy món thịt hầm ngục để các cậu còn thấy no nê đấy.]
[Hừm. Ta chỉ mong ngươi sẽ làm theo đúng lời mình đã nói.] Fel nói.
[Bệ hạ sẽ không ngại cho ta kèm một ly bia chứ, chủ nhân?] Gon lên tiếng đầy hy vọng. [Bia và tonkatsu, quả là cặp đôi trời sinh!]
Ừ thì, đúng là cặp này quá hợp thật… đồ chiên với bia luôn là thiên đường. [Được rồi, nhưng chỉ một ít thôi nhé.]
[Ha ha ha! Tonkatsu và bia—đúng là mỹ thực nhân gian!] Gon cười sảng khoái.
[Quá đã! Yeah! Tonkatsu ngon nhất! À mà nói thật thì đồ chiên nào cũng ngon hết á!] Dora-chan chen vào.
[Sui thích bít tết với tonkatsu nhất luôn!] Sui hí hửng.
Cả bọn phấn khích khi biết mình được ăn thỏa thuê những món ưa thích hơn bao giờ hết… mà đó cũng chính là tính toán của tôi. Heh heh heh…
Trong khi bốn cái bụng tham ăn ấy mải mê lao vào bít tết và tonkatsu, tôi tất nhiên là tiến thẳng tới phần hải sản.
[Ăn gì trước đây nhỉ…] Tôi lẩm bẩm, do dự một chút rồi chọn sashimi đầu tiên. Tôi chấm nhẹ wasabi, quệt qua chút xì dầu trong đĩa nhỏ, rồi đưa miếng cá cam lên miệng. [Ohhh, tuyệt vời quá!]
Thịt cá béo ngậy, vị umami bùng nổ, hương cá đậm đà lan khắp khoang miệng.
[Hoàn hảo. Thật sự hoàn hảo!]
Đã lâu rồi tôi mới lại được ăn sashimi, và ngay miếng đầu tiên đã ngon đến mức khiến tôi xúc động. Nhưng tất nhiên điều đó chẳng ngăn được tôi lập tức gắp miếng cá cam thứ hai. Trông chờ cho phần sashimi tiếp theo, tôi liền chọn một con hàu sống, rưới chút ponzu—đúng chuẩn sò hến.
[Ahhh! Quá đã!]
Vị hàu như cả đại dương ùa vào miệng, vừa có cái béo ngậy ngọt lịm, vừa có chút mằn mặn của biển. Ngon không tả nổi! Mấy món còn lại trên đĩa cũng không kém cạnh: tôm ngọt thơm dẻo, cá bơn thì thanh mát dễ chịu.
[Hải sản ăn sống đúng là đỉnh nhất! Sashimi quả là món gây nghiện của người Nhật bọn mình mà!] Tôi tự nhủ, rồi liếc sang phần chưa động đến. [Được rồi, giờ là đến cua nào!]
Đã bao lâu rồi mình chưa được ăn sashimi cua nhỉ? Hồi còn làm nhân viên văn phòng, tôi nào có tiền mà hoang phí cho mấy món xa xỉ thế này. Ấy vậy mà giờ đây, ngay trước mắt tôi là một đĩa đầy ắp những chiếc chân cua đỏ au, bóng lẩy.
[Heh heh heh, liệu mình có dám… ăn nguyên cả một chiếc chân cua chỉ trong một miếng không nhỉ?]
Và tôi dám thật. Nhúng miếng thịt cua to bự ấy vào chút xì dầu, rồi cho cả vào miệng một phát.
[Ôi trời ơi, ngọt quá! Đây chính là hương vị của hạnh phúc!]
Sashimi cua đúng là món ăn hoàn hảo. Nó ngon đến nỗi tôi đã chén liền hai, ba chiếc chân cua trước khi kịp hoàn hồn và nhận ra mình đang làm gì.
[Suýt nữa thì… Không được, còn bao nhiêu món khác phải thử nữa chứ!]
Vẫn còn lẩu shabu-shabu cá cam và cua, cua nướng, rồi cả lẩu cua đang chờ. Tôi quyết định bắt đầu với cá cam shabu-shabu, nhúng qua chút ponzu..
[Mmmm! Lại thêm một món phải đưa vào danh sách ‘tuyệt hảo’ rồi!]
Thời gian ngắn ngủi lướt qua nước lẩu nóng hổi đã làm giảm bớt độ béo, tạo ra một hương vị hoàn toàn mới. Cảm giác như tôi có thể cứ nhúng rồi ăn mãi, nhúng rồi ăn mãi, chẳng bao giờ ngừng lại được.
[Còn gọi được gì khác ngoài ‘ngon’ nữa đây? Hay phải nói là ‘tuyệt đỉnh’ mới đúng?]
Dù muốn lắm, tôi cũng không thể để bản thân sa đà vào cá cam thêm nữa. Vẫn còn quá nhiều món phải thử!
[Tiếp theo: cua shabu-shabu!]
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi được ăn cua theo cách này, nên lòng phấn khích dâng trào. Tôi nhúng một chiếc chân cua vào nồi lẩu đang sôi, rồi đưa ngay vào miệng.
[Ngọt quá! Ngon tuyệt vời!] tôi buột miệng. Thịt cua vừa nửa chín nửa sống, nhưng vị thì ngọt lịm, đậm đà umami đến khó tin. [Không chấm thêm gì cả mới là lựa chọn đúng đắn. Quả là ngon chết người!] Sao trên đời lại có con cua ngon đến thế chứ?
Tất nhiên, cua nướng và lẩu cua cũng ngon chẳng kém. Thật ra thì, cả bữa tiệc hôm nay đều tuyệt đỉnh từ đầu đến cuối.
[Có gì sánh được với một bữa tiệc toàn những món ngon đến mức ngoài sức tưởng tượng thế này không chứ?] tôi lẩm bầm. Hải sản Hokuriku đúng là vô đối!
Tới lúc ấy, sau bao lời ca tụng của tôi, cuối cùng các linh thú cũng để mắt sang phần sashimi và shabu-shabu. Cả bốn tạm rời khỏi núi thịt để thử sashimi và shabu-shabu.
[Hừm. Cũng chẳng tệ chút nào, nhưng ta vẫn thích thịt hơn,] Fel nói.
[Ta cũng vậy,] Gon gật gù. [Vị thì ngon thật đấy, nhưng mà chẳng đủ no gì cả, đúng không?]
[Ừ, ngon thì ngon, nhưng vẫn thấy thiếu thiếu,] Dora-chan thêm vào.
[Sui thấy ngon lắm, nhưng Sui thích thịt hơn,] Sui hồn nhiên lên tiếng.
Mấy linh thú ăn tạp này đúng là hết thuốc chữa. Họ đâu có hiểu được đống hải sản Hokuriku này quý giá và hiếm hoi đến mức nào chứ…
[Ta muốn phần của mình có thêm một suất thịt từ thế giới khác thay cho cá.] Fel ra lệnh.
[Ồ, ta cũng muốn vậy!] Gon tiếp lời.
[Đồng ý!] Dora-chan thêm vào.
[Thịt đó ngon quá đi thôi!] Sui reo lên.
Ông nghĩ lừa được tôi để cho thêm suất thịt đó nữa dễ như vậy sao?
[Không đời nào! Không có đâu. Tôi đã nói ngay từ đầu là sẽ không có thêm thịt từ Siêu Thị Online nữa.]
[Tch! Tưởng ngươi dễ lừa hơn,] Fel lầm bầm.
[Tôi nghe rõ mà, Fel,] tôi phàn nàn, quắc mắt về phía ông ta.
[Ta có nói gì đâu,] Fel khoác lác đáp.
[À ra vậy. Thế thì coi như ông không cần phần thêm bít tết với cốt lết nữa nhé.]
[Cái gì?! Ta có nói thế đâu! Ta muốn ăn thêm!] Fel kêu lên.
[Này, các người, nghe thấy không? Fel nói ông ấy không cần ăn thêm nữa! Ai ăn hộ ông ấy được không?]
[Dĩ nhiên rồi!] Gon đáp.
[Cần gì phải hỏi?] Dora-chan nói.
[Yeah! Sui ăn được!] Sui đồng tình.
[Được rồi — vậy thì để cho mọi người phần bít tết và cốt lết cỡ lớn ngoại trừ Fel nhé!]
[Đừng có chơi đùa với ta! Ta phải có thêm phần nữa! Ta nhất định phải có!] Fel gầm lên.