Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

64 7681

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

57 751

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

187 2851

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

78 970

Tập 09: Lòng Nướng và Lễ Hội Của Những Kẻ Háu Ăn! - Chương 7-2

[Thôi nào, đến giờ ăn rồi.]

[Đói quá!]

[Sui đóiiii!]

[Được rồi, được rồi, tôi biết rồi mà... Brrr, lạnh quá.] Ở chân núi, cơn gió lạnh buốt thổi qua khiến cơ thể tôi run lên.

Ban đầu tôi định ăn đồ ăn đã chuẩn bị sẵn, nhưng trong thời tiết lạnh thế này, tôi muốn thứ gì đó có thể làm ấm cơ thể.

Và với tiêu chí đơn giản nhưng ấm bụng, lẩu nóng là lựa chọn hoàn hảo.

Đúng vậy, tối nay sẽ là lẩu nóng.

Sau khi quyết định, tôi mở siêu thị online của mình. Khi đang tìm món súp để nấu lẩu...

[Lẩu cà chua? Mình đã thử món này trước đây, và nhớ là nó rất ngon. Phải rồi, một hương vị độc đáo như thế này đôi khi cũng thú vị. Đây là loại mình từng thử, đúng không nhỉ?] Tôi nhìn một loại súp lẩu cà chua từ một thương hiệu nổi tiếng với cà chua và nước ép cà chua.

Lần trước, vị đậm đà và ngọt ngào của cà chua chín kết hợp hoàn hảo với rau củ và thịt trong nồi lẩu.

Tôi cũng nhìn thấy một loại súp từ một thương hiệu nổi tiếng khác, mô tả rằng nó sử dụng cà chua chín và húng quế để tạo ra một hương vị cân bằng và dịu nhẹ.

[Loại này cũng trông ngon đấy. Có lẽ mình nên mua cả hai để so sánh?] Nghĩ thế, tôi mua cả hai loại.

Nguyên liệu cho lẩu bao gồm bắp cải, hành tây, cà rốt, bông cải xanh, nấm shimeji, xúc xích, và thịt cockatrice.

Tôi cắt thịt cockatrice thành miếng vừa ăn, bắp cải thành từng khúc, hành tây thành miếng nhỏ, và cà rốt thành lát dày 5mm. Bông cải xanh được tách thành từng phần nhỏ và nấm shimeji được gỡ ra sau khi cắt gốc. Xúc xích thì cắt xéo.

Sau đó, tôi đổ súp cà chua vào nồi đất và đun sôi. Khi súp sôi bùng lên, tôi lần lượt cho thịt cockatrice, xúc xích và cà rốt vào. Khi những nguyên liệu này đã chín sơ, tôi thêm phần rau củ còn lại và tiếp tục đun nhỏ lửa đến khi tất cả được nấu chín hoàn toàn.

Khi món lẩu đã hoàn tất, tôi rắc thêm chút phô mai lên trên. Phô mai chảy ra, phủ lên bề mặt súp cà chua sôi sùng sục, trông thật hấp dẫn.

*Ực*...

[Nhìn ngon thật đấy.]

[Này, xong chưa vậy?]

[Mau lên đi để ăn nào.]

[Nhìn ngon quaaaa!] Các linh thú của tôi đang tò mò nhìn qua vai tôi, bị thu hút bởi mùi thơm bốc lên.

Fel và Dora-chan thậm chí còn chảy nước miếng.

[Này, hai cậu đang chảy nước miếng đấy. Đợi đã, đừng để nó rơi vào nồi!] Tôi nói, và cả hai vội vàng lau nước miếng của mình.

Sau đó...

[B-Bọn ta không có chảy nước miếng đâu. Không hề.]

[Ừ, đúng vậy!]

Ờ thì, rõ ràng là các cậu vừa chảy nước miếng đấy...

[Chủ nhân ơi, Sui đói quá rồi. Ăn thôi mà!]

[Được rồi, được rồi. Chờ chút nào.] Bị Sui thúc giục, tôi đặt hai nồi lẩu trước mặt từng người.

[Hai cái này có giống nhau không?]

[Không. Cả hai đều là lẩu cà chua, nhưng cái này có thêm một loại thảo mộc gọi là húng quế.]

[Nhìn hấp dẫn thật.]

[Mùi cũng thơm nữa!]

[Đúng vậy. Ta không thích có quá nhiều rau củ, nhưng mùi thơm thế này thì cũng được. Để xem nào.]

[Ừ, ăn đi. Rau củ cũng ngon lắm đấy. À, cẩn thận nóng nhé.]

Fel và Dora-chan dùng ma pháp gió để làm nguội đồ ăn, trong khi Sui thì không quan tâm đến nhiệt độ và bắt đầu ăn ngay.

[Ngonnnn quá!]

Có vẻ như Sui rất thích món lẩu này.

[Mau nguội đi nào!]

[Những lúc như thế này thật ghen tị với Sui, chẳng cần quan tâm nóng lạnh gì.] Hai người kia vừa nói vừa thổi nguội nồi lẩu.

Chẳng bao lâu sau, đồ ăn đã nguội đủ, và Fel cùng Dora-chan cũng bắt đầu ăn.

[Được rồi... Đúng là như thế này mới được.]

"Được" mà ông ăn như đang nuốt chửng thế kia sao?

[Ôi chao~! Ngon thật đấy! Phô mai này kết hợp với món súp đỏ này thật tuyệt vời!] Dora-chan rên lên khoái chí khi thưởng thức sự hòa quyện của phô mai tan chảy và lẩu cà chua.

Tất nhiên rồi. Làm sao mà cà chua và phô mai lại không hợp nhau được chứ? Tôi cũng nên ăn thôi.

Tôi bắt đầu với món lẩu dùng loại súp mà tôi từng ăn trước đây, từ thương hiệu nổi tiếng với cà chua và nước ép cà chua.

Ừm, đúng là hương vị này.

Vị ngọt có chiều sâu, rất ngon. Không cần nghĩ nhiều, chỉ cần súp và phô mai tan chảy bao bọc lấy rau củ cùng thịt cockatrice là đã đủ ngon rồi. Để tôi thử một ít súp không...

[Ahh~, đúng là tuyệt.] Ngon thật, không có gì để chê cả.

Tiếp theo, tôi thử món lẩu với súp từ thương hiệu nổi tiếng về yakiniku.

[Ừm, đúng là có vị húng quế.] Hương vị húng quế khiến món này nghiêng về khẩu vị của người lớn hơn.

Theo tôi, trẻ con sẽ thích loại súp đầu tiên hơn vì nó dễ ăn hơn. Nhưng dù sao thì vẫn là súp cà chua, và sự kết hợp giữa súp cùng nhân được bao phủ bởi phô mai tan chảy thật sự rất ngon.

[Hừm, cả hai đều ngon. Đúng như mình nghĩ, không thể nào sai được với sự kết hợp giữa cà chua và phô mai. Khoan đã...] Tôi lấy ra một ít bánh mì nguyên cám mà tôi đã mua từ trại trẻ mồ côi Rosenthal.

Chỉ cần chấm bánh mì vào súp cà chua...

[Đúng như mình nghĩ, ngon hết sảy. Bánh mì ngấm súp cà chua thật sự tuyệt vời.]

[Mn? Ngon thế sao? Ta cũng muốn thử.]

[Ta cũng vậy!]

[Sui cũng muốn ăn nữa!]

Cảm giác của họ thật nhạy bén, họ ngay lập tức phát hiện tôi đang thử bánh mì, nên tất cả đều yêu cầu phần của mình.

[Được thôi. À, nhưng vẫn còn món đặc biệt cuối cùng, nên tiết chế một chút nhé. Tôi có hai loại khác nhau lần này.]

[Ồ, ta đang rất mong chờ đấy.]

[Món đặc biệt? Là cái chúng ta hay làm cuối cùng ấy à? Cái đó ngon lắm luôn.]

[Sui cũng mong chờ lắm~!]

Sau đó, cả nhóm đã ăn thêm vài bát nữa trước khi tôi có thể bắt đầu món đặc biệt. Tôi đã chuẩn bị cả cơm và mì để hoàn thành món lẩu.

[Cho cơm vào nồi này và nấu thêm một chút...] Với loại súp từ thương hiệu nước ép cà chua nổi tiếng, tôi cho cơm nguội vào để làm món risotto giả.

[Còn nồi này thì cho mì vào và nấu một chút...] Với loại súp từ thương hiệu yakiniku nổi tiếng, tôi cho mì hơi tái vào và hoàn thành món mì trong súp.

Món risotto và mì với hương vị đậm đà của súp, thịt cockatrice, và rau củ được ngấm đầy đủ đã nhận được sự tán thưởng lớn từ cả nhóm.

Fel và Sui còn bắt tôi đảo ngược thứ tự: cho mì vào nồi súp cà chua và cơm vào nồi súp yakiniku, và họ cũng rất thích cách làm đó.

Sau khi ăn no và được làm ấm bởi món lẩu, tôi nhanh chóng dùng ma pháp Đất để tạo ra căn nhà nhỏ hình hộp, trải futon vào trong, rồi đi ngủ sớm để chuẩn bị cho ngày mai.

............

Khi bữa sáng kết thúc, chúng tôi chuẩn bị lên đường leo núi, nhưng...

[Làm thế nào để leo được núi này đây?] Vách đá dựng đứng, gần như thẳng đứng khiến tôi không tự tin chút nào, đặc biệt là khi tôi chẳng có chút kinh nghiệm leo núi.

[Hừm, dễ mà. Cứ cưỡi lên lưng ta như mọi khi thôi.]

[Ừ, nếu chỉ cần thế thì được...] Fel tự tin như vậy, nên tôi leo lên lưng ông ta như mọi lần. Tất nhiên, Sui vẫn nằm trong túi của tôi.

[Ta đi trước nhé.] Dora-chan nói rồi bay thẳng về phía hang động.

[Chúng ta cũng đi thôi.] Fel nói rồi nhảy mạnh một cú.

[Hả? Đ-Đợi chút đã...... ÁÁÁÁÁÁ! Ý ÔNG NÓI LEO LÀ NHƯ VẬYYYYYY?!] Fel vẫn là Fel.

Ông ta chẳng quan tâm đến độ dốc của vách đá, cứ chạy lên như đang đi trên mặt phẳng.

[Tôi... Tôi tưởng mình sắp chết rồi...] Fel cuối cùng cũng dừng lại khi chúng tôi đã ở ngay trước hang động.

[Ôi trời, ngươi cứ hét vào tai ta không ngừng. Ồn ào quá đi.]

[KHÔNG PHẢI TÔI MUỐN HÉT ĐÂU!]

[Hừm, thật đáng thương.]

Ừ thì, xin lỗi vì tôi 'đáng thương' nhé. Thứ đáng sợ thì vẫn cứ là đáng sợ thôi, được chưa? Nó giống như trò tàu lượn siêu tốc mà chỉ có leo lên ở tốc độ cao. Tôi vốn đã quyết là sẽ không bao giờ bước lên tàu lượn, nên thực sự muốn được nghe một lời xin lỗi đấy!

[Thật tốt khi chúng ta đã đến được đây, nhưng dù nhìn thế nào đi nữa thì cũng không thể đi xa hơn được.]

Dù con dốc dẫn đến đây đã rất dốc, nhưng bức tường trước mặt thì gần như thẳng đứng hoàn toàn. Khi đến gần, nó mang lại cảm giác áp đảo hoàn toàn khác xa so với khi nhìn từ xa.

[Nàyyyyyy, mấy người làm gì mà lâu thếee?! Nó ở ngay đâyy nèee! Lên đi nàooo!] Dora-chan gọi qua thần giao cách cảm. Từ khoảng cách này, cậu ta chỉ như một hạt cát nhỏ xíu.

[Được rồi. Chúng ta sẽ lên ngay.]

[C-C-C-C-Cái gì?! Lên á?! Không thể nào! Bỏ cuộc thôi!]

Dù tôi rất tò mò về kho báu của vua cướp, nhưng với bức tường không thể vượt qua này, tôi không còn cách nào khác ngoài việc từ bỏ.

[Ngươi đang nói vớ vẩn gì vậy? Nhìn xem, có đầy chỗ bám kia kìa, việc này dễ thôi mà.]

...Gì cơ? Chỗ bám? Trên cái bức tường nhẵn bóng này?

[Này, Fel... Ông có bị mù không vậy? Những chỗ bám huyền thoại mà ông nói nằm ở đâu trên cái bức tường trơn bóng này hả?]

[Mrr, rõ ràng là có đầy ra đó. Mắt ngươi bị làm sao vậy?]

[Thật luôn à... đâu?] Tôi cố ý làm ra vẻ quan tâm và giả vờ nhìn kỹ hơn, nhưng vẫn chẳng thấy gì cả.

Không có bất cứ thứ gì trông giống một chỗ bám cả.

[*Thở dài*. Thôi được rồi. Leo lên đi.]

[Hả?]

[Câm miệng và leo lên!] Fel đẩy tôi bằng mũi, buộc tôi phải leo lên lưng ông ta.

Ngay khi tôi leo lên, Fel bật nhảy nhẹ nhàng như một con thỏ.

[Hả?!]

Ông ta nhảy vọt 10 mét chỉ trong một cú nhảy, rồi đặt chân lên một chỗ nhô nhỏ xíu trên tường – một chỗ mà chẳng ai khác coi là chỗ bám – và lại tiếp tục nhảy lên dễ dàng.

[#$0&× ¥ AO!!!] Tôi kinh ngạc đến mức không thể nói thành lời.

Miệng tôi chỉ phát ra những tiếng hét vô nghĩa.

Fel chẳng quan tâm gì đến tôi, cứ tiếp tục nhảy lên.

[Cuối cùng cũng đến rồi.] Dora-chan đang chờ sẵn ở lối vào hang động.

[Xin lỗi vì đã để ngươi đợi.]

[Sao trông cậu ta sợ hãi thế kia?] Dora-chan hỏi khi nhìn tôi nằm dài bất động trên lưng Fel.

[Cậu ta chỉ nhát cáy thôi.]

[Urrghh...]

[Đó không phải là nhát cáy, Fel. Đừng có đánh đồng chúng ta với nhau! Tôi là người bình thường!] Tôi muốn nói vậy.

Nhưng lúc này tôi chẳng còn sức để nói gì cả.

[Này, mau xuống đi.] Fel nói, lắc nhẹ người.

Tôi không còn sức để bám vào, thế là rơi bịch xuống đất.

Đau quá... Ông không thể nhẹ nhàng hơn chút được à?

[Urrghhh~... Không đứng dậy nổi nữa.]

[Này, đứng lên đi chứ.]

[Chúng ta đến nơi chưa?]

...Này, tôi là chủ của các cậu đấy nhé. Đôi khi tôi thật sự nghĩ rằng cách các cậu đối xử với tôi thật tệ. Giá mà ít nhất Sui cũng quan tâm đến tôi hơn là cứ phấn khích với cái hang này.

[Này, sao còn nằm dài ra thế? Mau đứng dậy đi.]

[Urghh...] Ông có hét vào mặt tôi cũng vậy thôi, tôi không đứng lên được đâu. Thay vào đó, ông giúp một tay đi. Và bỏ cái chân của ông ra khỏi người tôi ngay!

[Này.]

[Urghh... Fff...mặt... Bỏ ra...]

[Ôi trời. Cậu ta không đứng dậy được. Có vẻ chúng ta phải chờ đến khi cậu ta hồi phục lại thôi.]

[Thật là... Con người này...]

[Chủ nhânnnnn, ngài không sao chứ?]

Không. Không sao chút nào đâu, Sui thân yêu của tôi.

Cuối cùng thì cũng mất một lúc lâu tôi mới có thể đứng dậy được.

[Phù. Giờ thì chúng ta có thể tiếp tục rồi.]

[Cuối cùng. Này, nhờ ngươi mà chúng ta tốn bao nhiêu thời gian đến mức ta lại đói rồi đây.]

[Ta cũng vậy.]

[Sui cũng đói nữa!]

[Các cậu nghĩ là lỗi của tôi sao?! Không đời nào...]

[Hử? Ngươi nói gì đó? Mau nấu ăn đi. Ta muốn ăn.]

Lỗi là tại ông đấy, Fel! Tất cả là vì ông cứ nhất quyết leo theo cái cách nguy hiểm và đáng sợ như vậy!

[Grrrrrr...]

Fel, đồ ngốc! Tôi muốn hét lên như vậy, nhưng lại không dám vì tôi nhát gan còn ông ta là một con thần thú huyền thoại.

............

Sau màn tranh cãi đó, tôi lại bị ép làm đồ ăn. Tôi dùng món rau xào cay đã chuẩn bị trước để làm cơm trộn.

[Đây, cơm trộn rau xào cay.]

[Ồ, trông ngon đấy!]

[Yayyyy!]

[Này, tại sao phần của ta lại ít thịt hơn?]

[......Trông bình thường mà.]

............

Sau khi ăn no, chúng tôi bắt đầu tiến vào trong hang động. Fel dẫn đầu, và càng đi sâu vào, mọi thứ càng trở nên tối hơn.

[Đợi một chút.]

[Chuyện gì thế?]

[À thì, không giống như trong hầm ngục, chỗ này tối om, nên tôi sẽ bật đèn.] Tôi lấy chiếc đèn pin từ Item Box ra và bật sáng.

[Áaaa!] Điều đầu tiên ánh sáng chiếu vào là một bộ xương khô.

[Giật cả mình! Đây là những bộ xương mà Dora-chan đã nhắc đến à?]

[Đúng vậy.]

Có ba bộ xương mặc giáp da và áo choàng, cả hai đều đã mục nát theo thời gian. Bên cạnh chúng là một cây giáo đã rỉ sét qua nhiều năm tháng.

[Bị ghim bởi giáo à? Đây đúng là mấy cái bẫy ác liệt thật.]

Tránh được một cái bẫy phóng ra nhiều giáo cùng lúc chắc chắn là điều bất khả thi, trừ khi bạn có phản xạ phi thường.

[Tại sao không phòng thủ trước những cây giáo?]

[Hoặc né chúng.]

[Hai cậu nói nghe đơn giản ghê, nhưng không phải ai cũng như hai cậu đâu.]

Tôi nhìn những bộ xương khô và nghĩ đến việc mình có thể là nạn nhân tiếp theo, cảm giác lạnh sống lưng.

[À này, từ đây về sau sẽ có bẫy, đúng không? Liệu mình có ổn không đây?]

Không vui tí nào nếu tôi rơi vào bẫy và mất mạng.

[Ngươi không có kỹ năng Phòng Thủ Toàn Diện sao?]

[Có, nhưng không phải ông đã nói gì đó trước đây, Fel? Rằng nó chỉ bảo vệ trước những thứ có ác ý thôi đúng không? Vì vậy nó hoạt động trong hầm ngục, nhưng... Đây đâu phải hầm ngục.]

[Ừm, đúng là vậy. Nhưng ta tin rằng bẫy do con người tạo ra cũng tương tự thôi.]

[Ông tin? Đây là mạng sống của tôi, ông nhận ra điều đó chứ? Nếu tôi chết vì chuyện này, tôi chắc chắn sẽ ám ông!]

[Hừm, vậy ta sẽ đặt một lá chắn lên người ngươi. Cả Dora và Sui nữa.]

[Ồ, cảm ơn ông.]

[Cảm ơn chú Fel!]

[Tuyệt, giờ thì ta an toàn rồi. Cảm ơn, Fel.]

[Đúng vậy. Không có cái bẫy nào do con người tạo ra có thể phá được kết giới này, nên hãy yên tâm. Nhưng ta vẫn mong ngươi dũng cảm hơn một chút.]

Thôi đi, tôi chỉ là cẩn thận thôi mà.

[Chúng ta đi tiếp đây.]

[Được rồi.]

Fel dẫn đầu, chúng tôi tiếp tục tiến vào hang động.

.............