_________________________________________________________________________________
Alice mare
bởi △○□× (Miwashiba)
minh họa bởi Miwashiba
bản dịch tiếng Anh bởi vgperson
(bản dịch tiếng Việt này bởi Siefen)
_________________________________________________________________________________
Mục lục
Mở đầu
Chương 1: Chúc Ngủ Ngon
Chương 2: Hai Chúng Ta
Chương 3: Sắc Đỏ
Chương 4: Con Sói Than Khóc
Chương 5: Quả Táo Độc
Chương 6: Người Nhận của XXXX
Chương Cuối: Chào Buổi Sáng
__________________________________________________________________________________
Mở Đầu
Con kiến bảo tôi rằng con ếch xấu xa.
Con ếch bảo tôi rằng con mèo xấu xa.
Con mèo bảo tôi rằng, “Không, con thỏ mới là xấu xa nhất!”
Cho nên tôi…
-------------------
…Trong tai tôi vang vọng tạp âm. Nhưng cũng nghe như một giọng nói, đang cố mách bảo tôi điều gì đó.
Xuống khỏi ghế, tôi ngước nhìn lên. Trần nhà bắt đầu bao phủ bởi một màu trắng xóa. Muốn kiểm tra thời gian, tôi nhìn vào nơi vốn dĩ có một cái đồng hồ ở đó, nhưng những con số đều biến thành màu đen nhớp nháp, quằn quại xung quanh như một đàn bọ; nó sẽ chẳng giúp ích gì đâu.
Tôi biết khung cảnh này khá rõ. Tôi vẫn không thể nào quên ngày hôm đó.
“…Mình sẽ kết thúc chuyện này,” Tôi thì thầm với không ai cả, và nhắm mắt lại.
Tạp âm kia cứ vang mãi không dứt. Giọng nói dường như ngày một lớn hơn.
“Cậu muốn bị XXXX sao? Vậy thì cậu cần phải XXXX.”
“Nhưng tôi phải XXXX cái gì chứ?”
“Để xem nào… Cậu hãy XXXX những kẻ xấu. Rồi sau đó cậu cũng sẽ bị XXXX thôi.”
Đó là những gì con mèo bảo tôi. …Không, thực ra, tôi không thể nào nhỡ rõ liệu thứ đã nói với tôi có phải là con mèo.
Nhưng tôi luôn luôn muốn ai đó hãy XXXX tôi. Điều này đã trở thành ý nghĩ duy nhất trong tâm trí tôi trong suốt một khoảng thời gian dài. Đó là lý dó vì sao tôi đang quan sát những đứa trẻ tại cơ sở và tiếp tục nghiên cứu – trong niềm hy vọng tìm kiếm câu trả lời.
“A, đầu mình đau quá…”
Tôi cố nhấc mình lên và tiến về phía giường. Nhưng thay vào đó, tôi lại vô lực ngã ngay xuống bàn làm việc. Tôi đã cố rất nhiều lần, nhưng tạp âm ngày càng tệ hơn trong tai và cơn đau đầu luôn dập tắt ý chí của tôi.
“…Ôi trời,”
Tôi lầm bầm, và gục đầu xuống mặt bàn.
Ngay khi ý thức trôi dạt đi, giữa âm thanh ồn ào của tiếng kim loại, tôi cảm giác như mình đã nghe thấy giọng của em ấy.
-----------------------------------------------------------------------------------
[Lời nhắn từ dịch giả] ~ ;-;)
CẢNH BÁO: Feel train ở phía trước. (ಥ﹏ಥ)(ಥ_ʖಥ)
F E E L ĐÓ! (TдT)
F E E L NGẬP MẶT ĐÓ! (´Д⊂ヽ)
F E E L TRÀN BỜ ĐÊ ĐÓ ĐM! (༎ຶ⌑༎ຶ)
Mấy bồ định nhấn đọc tiếp ư? Tui cảnh báo rồi đó không nghe thì chịu! ( أ‿أ )
.
.
ÒAA ÒAAAAA (;Д;) (iДi)