Trans: Angharad
------------------------------------------------------------------------------------
Đau khổ trong lòng chớp mắt đã bị ngọn lửa căm ghét bùng lên, thiêu đốt sạch sẽ.
Cả ngày hôm đó, Camilla chỉ nung nấu một cơn thịnh nộ trong đầu. Cô không cách nào bình tĩnh được vì khi cơn sóng giận dữ quét qua, nó đã cuốn phăng luôn mọi sự bối rối, tuyệt vọng và bàng hoàng.
Đây là một hành động ác ý.
Một nỗ lực nhằm đả kích Camilla.
Có kẻ nào đó muốn nhục mạ cô cho bằng được. Lần này rất khác so với những bàn tán sau lưng cô, một hành vi thâm độc và hèn hạ hơn nhiều.
Ai là người có quyền thế hơn Nicole, đứng sau giật dây cô ấy như con rối đây?
–––Các ngươi nghĩ ta sẽ chỉ biết rầu rĩ thôi sao?
Kẻ nào làm ra chuyện này chắc chắn đang tận hưởng cơn thống khổ của Camilla. Nên thiếu nữ càng âu sầu thì bọn chúng càng hả hê.
Đã vậy, cô có nên ngồi đây gặm nhấm nỗi đau không? Camilla đứng phắt dậy, đầu ngẩng cao.
Rất có thể cô gái sắp sửa làm một hành động liều lĩnh và gây thù chuốc oán thêm với nhiều người, nhưng cô mặc kệ.
––––Mình muốn xem Nicole sẽ nói gì.
Ai bắt cô ấy làm chuyện này? Tại sao họ muốn chọc vào vết thương cũ của cô bằng ảo ảnh đó? Kẻ nào muốn sỉ nhục cô?
––––Ta sẽ nghiền nát ngươi.
Alois hứa với cô rằng anh sẽ tìm ra thủ phạm, song Camilla cũng không phải loại người chỉ biết trông chờ vào kẻ khác.
Cô sẽ tự mình tìm ra thủ phạm.
Cắn môi hòng nuốt xuống cơn điên tiết trong người, Camilla một mình tiến về phía dinh thự.
Đích đến của cô là phòng ngủ của các hầu gái.
Trên lầu hai có một căn phòng chứa rất nhiều giường to cùng giường xếp đặt cạnh nhau, và phòng hơi thiếu ánh sáng.
Camilla lướt qua khu vực ngủ của hầu gái. Xuyên qua tấm màn ngăn cách khu nam nữ, cô không thấy Nicole đâu cả. Và khi hỏi các hầu gái khác, họ đáp rằng Nicole đã bị vài hầu gái thâm niên khác gọi đi.
Xem ra phải xuống căn phòng ở phía đông tầng trệt. Đó là nơi ở của các hầu gái thâm niên.
Những phòng đó nằm ở phía đông xa nhất của dinh thự. Với những hầu gái có thâm niên nhưng nhỏ tuổi, họ không có phòng riêng mà sẽ ở chung với người khác. Dẫu sao họ cũng có không gian riêng cho mình nhiều hơn các hầu gái ít thâm niên, được ăn ngon và trả lương nhiều hơn.
Ba căn phòng Camilla vừa đi qua đều là phòng của những hầu gái trẻ có thâm niên. Chỉ có một phòng có cửa đang hé mở. Ánh nắng hắt qua khe cửa hẹp ấy trong khi cửa hai phòng kia đóng kín mít.
Giờ vẫn đang là đầu buổi chiều. Còn rất sớm để thắp đèn nhưng dẫu sao những căn phòng hướng phía Bắc này ít đón ánh sáng, vì thế không khí trong phòng hơi âm u.
Bên trong có người.
Ngoài hành lang đang không có ai. Cô có nên đi thẳng vào phòng hay đứng đây chờ xem? Đương lúc chần chừ, Camilla nghe có tiếng người cất lên.
“Nicole! Ngươi có làm như lời bọn ta dặn không?”
Camilla bất giác nín thở.
Cô nàng đã biến thành một kẻ chuyên nghe lén rồi.
--------0--------
“Chủ nhân đang truy tìm thủ phạm đây! Có chắc là ngươi không nói điều gì ngu ngốc không? Ngươi có nói y theo lời dặn của bọn ta dặn không?”
Nghe vậy, toàn thân Nicole liền cứng đơ. Cô nàng kia kể cả chiều cao lẫn sức vóc tuy đều kém hơn Nicole, nhưng qua nhiều năm tiếp xúc, Nicole theo bản năng đã sợ cô gái này.
“Tôi tự mình gây ra mọi chuyện, đó là những gì ngươi phải nói đúng chứ?! Ta nghĩ ngươi không dám đâu, nhưng ngươi có nói tên bọn ta ra không đó? Hậu quả bán đứng thế nào ngươi hiểu quá rõ phải không nào?!”
Tóc của cô gái kia gợn sóng mềm mại và có màu giống hệt của Nicole. Trong khi cô nàng không có tàn nhang và biết chăm sóc nhan sắc hơn Nicole, hai người bọn họ trông rất giống nhau.
Dễ hiểu thôi, cùng chung dòng máu trong huyết quản cả mà.
“Nhanh nói gì đi con khốn này!”
Tay cô nàng đẩy mạnh một cái vào vai Nicole. Nicole chới với lui lại vài bước, song vẫn im bặt. Ngậm miệng sẽ khiến cô bị mắng chửi nhiều hơn, nhưng mở miệng cũng chỉ làm tình hình thêm tồi tệ. Tốt hơn hết là đừng nên nói gì.
Thấy Nicole trầm mặc, cô nàng kia vò đầu tức tối. Những hầu gái đứng bên cô ta liền nhỏ giọng an ủi.
“Bình tĩnh nào Leonora. Không đời nào chúng ta bị phát hiện đâu.”
“Phải đó. Chỉ tìm thủ phạm thôi thì Ngài ấy cũng không thể biết đó là chúng ta được.”
Những hầu gái đang trấn an cô nàng kia rõ ràng không đứng về phía Nicole. Chính xác hơn là họ muốn tránh xa cô gái.
“Hừm.” Cô nàng tên Leonora khịt mũi. Chẳng biết cô ta có tin những lời ban nãy không. Nhưng xem ra cô ta đã bình tĩnh lại chút và bắt đầu trừng trừng nhìn Nicole.
Một đôi mắt nhạt màu, trùng với màu tóc của cô nàng. Màu mắt là một điểm khác nhau nữa giữa cô ta và Nicole.
“Ahh, giá như ta có tài năng ma pháp như thế. Ta sẽ không phải chôn chân ở cái nơi này. Giá như ta được thừa hưởng ma pháp thay vì đồ chết tiệt nhà ngươi, ta đã là người được đi đến Kinh đô và khiến Hoàng tử yêu ta ngay từ cái nhìn đầu tiên.... Thay vì Liselotte.”
Từ mùi oán hận nồng đậm trong giọng nói khi nhắc tới tên Liselotte có thể nhận thấy sự thù ghét Liselotte của cô ta khác hẳn Nicole.
“Hồi đó con điếm kia suốt ngày gọi ‘Ngài Alois! Ngài Alois!’, giờ thì nó khá quá rồi! Nó đã là hôn thê của Hoàng tử thì sau này làm Hoàng hậu luôn cũng nên! Mặc dù mặt mũi chả đẹp đẽ là bao!”
“Làm Hoàng hậu trong khi chỉ là hôn thê của Nhị hoàng tử thôi á?”
Nghe một hầu gái thắc mắc, người còn lại phì cười. Leonora cũng bật cười thành tiếng.
“Cô ta không thỏa mãn với những gì thấp kém hơn đâu.”
Gằn từng chữ xong, cô ta quay lại trừng Nicole.
“Ta cũng vậy. Làm hầu gái ở chốn này sao? Đây không thể là kết cục của ta được. Ngươi có hiểu không Nicole?”
Hai vai Nicole chùng xuống, im lặng như cũ. Cô nàng kia chẳng thèm để tâm và nói tiếp.
“Tất cả những gì xảy ra vừa rồi, đều do ngươi tự làm. Vì muốn an ủi người phụ nữ độc ác đáng thương bị Hoàng tử vứt bỏ kia, ngươi đã tự ý hành động. Giống như mọi khi.... Này, ngươi nghĩ sao?”
“.................Vâng.”
Giống như mọi khi. Nicole đáp, giọng chỉ to hơn thì thầm đôi chút. Đôi tay cô trắng bệch như tờ giấy và run lẩy bẩy. Thần trí cô gái đang mờ dần đi và không thể kiểm soát được mạch ma thuật trong người nữa. Cô đang khiếp hãi nghĩ đến cảnh dòng lưu thông sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào.
“Chắc ban nãy chủ nhân và ả độc phụ kia không nghe ngươi nói gì đâu. Vì thế hãy đi khai thành thật với họ. Cúi đầu trước chủ nhân và kể hết với Ngài về tội trạng của ngươi. Nói với Ngài rằng vì ngươi là thủ phạm, Ngài không cần đào sâu vào chuyện này nữa và cứ trừng phạt ngươi đi. Nghe rõ chưa?”
“....Vâng.”
“Nếu không vì năng lực ma pháp của ngươi thì nhà Ende cũng chẳng muốn dính dáng gì tới ngươi đâu. Nhớ cho kỹ, đây là lí do để một đứa con hoang của vợ lẽ như ngươi được ở lại. Anh em ngươi và cả gia đình, ngươi nhớ rõ ai là người đang chu cấp cho chúng đúng không?”
“Vâng.”
“Vậy lặp lại theo lời ta. Tôi tự mình làm tất cả chuyện này. Nói đi.”
Nicole đan chặt hai bàn tay vào nhau. Mạch ma thuật sắp nhiễu loạn quá mức kiểm soát rồi. Cô gái sắp không còn cảm nhận được năng lượng ma pháp nữa.
“.....Vâng! Tôi tự mình làm tất cả chuyện này vì tôi muốn vậy! Tất cả.... Tất cả!”
Đầu ngón tay Nicole tê dại như vừa bị giật điện.
Rồi đột nhiên, có ai đó tóm chặt lấy tay cô.
Nicole không nhận ra có người vừa đập tung cửa.
Cô không nhận ra có người đang hùng hổ đi vào phòng và nắm tay cô.
Đang lúc những hầu gái kia trợn tròn mắt vì sốc, Nicole cũng nhìn về phía người đang nắm tay mình.
“Đi với ta.”
Giọng cô ấy thật bình tĩnh và chậm rãi, song từng câu chữ đều hằn rõ cơn giận dữ bên trong. Người đó nói đồng thời siết chặt tay Nicole, và nữ hầu cũng không còn sức hay đủ dũng khí để giằng ra nữa.
“........Phu nhân.”
Người đã bị Nicole làm tổn thương bởi phép thuật của mình. Người bị đày khỏi Kinh đô đến nơi đây. Người mai sau sẽ trở thành phu nhân của tòa dinh thự này.... Camilla.
Nữ hầu ngẩng mặt lên nhìn Camilla vốn cao lớn hơn cô nhiều lần.
––––Cô ấy nghe thấy hết rồi sao?
Nghe rồi. Cô ấy đã nghe thấy hết những gì Nicole nói.
“Ta... Ta đang tức điên lên đây.”
Camilla hằn học nhìn Nicole và nói.
Sau lưng cô gái, mấy hầu gái nọ thở phào một hơi. Họ an tâm bởi vì cơn lôi đình kia dường như sẽ không giáng xuống họ.
Camilla chỉ ép mỗi Nicole ra khỏi phòng cùng cô ấy.
Và đương lúc Nicole không để ý vì đang quá hãi hùng về những gì sắp phải đối mặt, những hầu gái còn lại trong phòng cũng cứng họng nuốt xuống tiếng thì thầm nhẹ nhõm của mình, khi thấy con người vốn đa cảm như Camilla bắn về phía họ một ánh mắt lạnh buốt tim gan cuối cùng trước khi rời đi.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại