Trans: Angharad
---------------------------------------------------------
Tạm thời Camilla quyết định cho Nicole làm hầu gái riêng của mình.
Trong khi đó, các hầu gái ra lệnh cho Nicole hại Camilla đã bị Alois đuổi việc.
Một trong số họ là tiểu thư chính cống của gia tộc Ende, nên xung đột với nhà Ende có lẽ sẽ leo thang trong tương lai. Vì khả năng này mà không khí trong dinh thự gần đây ngột ngạt lạ lùng.
Cho đến giờ chưa có cô gái nào xuất thân từ gia đình quý tộc bị cho nghỉ việc cả. Vì Alois khá bao dung nên anh ta thường không đuổi những người hầu dù cho họ từng phạm lỗi vài lần. Hơn nữa dường như các hầu gái kia bị đuổi không phải vì họ làm việc chểnh mảng.
Vậy rốt cuộc tại sao họ bị đuổi khỏi dinh thự?
Dĩ nhiên là bọn người hầu có suy đoán của mình. ‘Camilla là kẻ giật dây đằng sau’, ‘Alois đã bị Camilla nắm thóp’ và ‘Cô ta đúng là độc ác như lời đồn’, tất cả những bàn tán ấy dần lan truyền.
Song ngoài chuyện đó ra thì mấy ngày nay trôi qua thật yên bình.
Liên quan đến vấn đề với gia tộc Ende, Camilla không có đủ quyền hạn để làm gì cả. Dẫu rất khó chịu vì những tin đồn thất thiệt kia nhưng cũng không phải lần đầu tiên cô đối mặt với chúng.
Với Camilla, trong đầu cô giờ chỉ có một nỗi lo duy nhất
---------0----------
Kế hoạch ăn kiêng của Alois đã thành 6 bữa một ngày: ăn sáng, tiệc trà sáng, ăn trưa, tiệc trà chiều và ăn tối. Kèm theo cả ăn khuya.
Và cuối cùng cô gái đã giảm thêm số lần ăn uống còn 4 bữa trong ngày.
Mặc dù Camilla thấy hài lòng với quá trình, cô vẫn chưa nhìn ra được thay đổi nào trên cơ thể vị Công tước.
Đã 3 tháng trôi qua kể từ khi Camilla đến Mohnton.
Hai tháng trước, Alois đã nghiêm túc bảo cô rằng anh ta sẽ giảm cân. Cắt giảm hai bữa ăn trong vòng 2 tháng có vẻ là khởi đầu tốt. Tuy anh chàng có quay lại thói quen ăn uống cũ trong một thời gian ngắn do một sự cố, thế nhưng cô ấy đã thành công khiến anh chàng vào nề nếp lại. Thực ra Camilla còn có ý định giảm số bữa ăn xuống 1 bữa nữa.
Nếu cô gái thành công, Alois sẽ chỉ còn ăn 5 bữa. Một tháng sau sẽ là 4 bữa. Và cuối cùng cô sẽ khiến anh ta ăn đúng số bữa tiêu chuẩn của người thường.
Nói thế thôi chứ Alois vẫn ăn cực kì nhiều trong một bữa. Thức ăn chất cao như núi và bóng nhẫy dầu mỡ, đường và gia vị. Hình như Công tước còn chẳng quan tâm đến thể thao, toàn dành thời gian làm việc hoặc đọc sách trong văn phòng.
Nói trắng ra là con cóc vẫn béo núc ních như cũ. Đám người hầu đang rỉ tai nhau là Alois đã giảm cân, song Camilla chẳng thấy có gì thay đổi.
–––––Mình phải sớm qua giai đoạn tiếp theo thôi.
Xét theo đánh giá của Camilla rằng cơ thể Alois chả thay đổi là mấy, ngài Công tước đảm bảo sẽ ngã quỵ thành một vũng mồ hôi trộn với dầu nhờn nếu anh ta bắt đầu vận động.
Vậy nên mục tiêu tiếp theo là thay đổi các món ăn trong thực đơn của anh chàng.
“Hừmm...” Camilla đứng khoanh tay trong phòng mình, khóe môi cong lên thành một nụ cười.
Một nụ cười rất chi là gian xảo.
----------0-----------
Phòng bếp của dinh thự Montchat đặt ở tầng hầm ngôi nhà.
Cầu thang dẫn xuống phòng này nối liền với phòng phục vụ, nơi các món ăn được bày biện trên những chiếc khay phủ khăn trắng tinh tươm, những lọ gia vị và bộ đồ dao nĩa. Đi qua vài cánh cửa kép nữa sẽ đến phòng ăn của gia quyến và các vị khách.
Dưới tầng hầm, sát phòng bếp là nơi ăn uống của các người hầu. Họ chỉ ăn sau khi chủ nhân của họ đã dùng bữa xong. Các người hầu mới cũng được quy định là phải ăn sau những người hầu thâm niên.
Bày ra thế thôi nhưng đây không phải quy định bắt buộc. Do lịch trình làm việc khác nhau nên không phải tất cả mọi người đều ăn cùng lúc được. Alois cũng không đặt nặng chuyện này. Các người hầm thâm niên đều cố gắng giữ nề nếp song các người hầu trẻ hơn lại thường không tuân theo.
Phòng bếp nằm dưới phòng phục vụ. Vài người hầu còn đang ăn sáng trong khi những người rửa chén vừa hoàn thành xong việc. Ai phụ trách nấu nướng đều được rảnh rang cho đến bữa ăn tiếp theo, vì thế nên chỗ này bây giờ hơi vắng người.
Khắp căn phòng vắng vẻ chỉ quanh quẩn tiếng nước sôi ùng ục đang được khuấy trong nồi
Phía trong cái bếp lò lớn chiếm trọn một góc phòng là một nồi chứa đầy xương đang được ninh nhừ. Nước trong nồi vẫn đang sôi bục bục dù lửa đã hạ bớt. Chính giữa phòng là hai chiếc bàn dài. Chỉ có một người đàn ông trong phòng, đang đứng bên chiếc bàn đặt gần bếp lò. Y đứng khoanh tay nhìn chăm chú vào cái nồi, không mảy may nhận ra có người lạ đang ở trong bếp.
Người đàn ông đang đứng lẻ loi trong phòng kia cau mày như thể đang phiền muộn về chuyện gì đó.
Y nghiêm mặt lầm bầm: “Cậu chủ đang ăn ít đi.”
Người nọ hình như đã ngoài 40 tuổi. Bộ đồng phục đầu bếp tinh tươm kia hơi lạc quẻ với hình tượng rắn rỏi của ông ta. Cánh tay cơ bắp gân guốc lộ ra dưới ống tay áo dài đang cuộn lên. Nhìn anh ta giống một người thợ mỏ hay tiều phu hơn là một đầu bếp.
“Không không, đúng là trước đó Ngài ấy ăn rất nhiều. Nên giờ ăn ít lại là một dấu hiệu tích cực đúng không?”
Y cứ mãi vân vê con dao bếp trong tay và đi đi lại lại trước cái nồi, chẳng chút để ý gì đến xung quanh.
“Nhưng tại sao Ngài ấy lại đột ngột thay đổi nhỉ? Chẳng lẽ Công tước bắt đầu ghét đồ ăn mình nấu sao?”
Ông ta gãi đầu tỏ vẻ khó hiểu. Trong khi một người đang vò đầu bứt tóc nghĩ ngợi, người còn lại đang quan sát người đàn ông không khỏi cảm thấy hoảng hốt khi con dao mà ông ta nghịch trong tay đang kề sát mặt ông.
“Hơi mặn nhưng cũng chưa làm hỏng món ăn phải không?”
Y lầm bầm rồi lắc đầu tự giễu. Trông như sự tự tin của y đang bị lung lay.
“Tuy hơi bị mặn nhưng cậu chủ vẫn luôn thấu hiểu được hương vị tinh tế ẩn giấu trong món ăn. Mà lỡ Ngài không muốn ăn đồ mình nấu nữa thì sao....?”
“Này.”
“UWAA?!”
Giật mình vì tiếng gọi bất ngờ, người đàn ông la lên. Âm thanh nghe như phát ra ngay bên cạnh ông, giống như có người đang kề miệng bên tai ông và gọi vậy.
Y vội giơ con dao lên thủ thế, tuy nhiên sau khi thấy người mình đang chĩa dao vào là ai, ông hạ dao xuống.
“Ông là đầu bếp ở đây sao?”
Người đàn ông chưa kịp nói gi thì cô gái kia đã cất tiếng hỏi. Thiếu nữ kiêu kỳ phải kém ông cả chục tuổi này chẳng hề nao núng khi nhìn con dao trong tay đầu bếp.
Cô ấy cao hơn so với các thiếu nữ cùng trang lứa, tuy vẫn lùn hơn ông ta. Vóc dáng khá thon gọn trong bộ váy đơn giản nhưng sạch sẽ, có mái tóc đen buộc đuôi ngựa. Với chiếc váy và thái độ kiêu ngạo đó, hiển nhiên cô ta chắc chắn là con gái một quý tộc.
“.........Nè cô kia, cô là người hầu à? Đừng có làm tôi giật mình thế chứ.”
Các cô gái con quý tộc thường làm hầu gái thâm niên trong gia tộc Montchat. Nếu họ có quan hệ máu mủ quá xa dòng chính hay vì nguyên do nào khác, họ sẽ làm những người hầu địa vị thấp hơn. Nói đơn giản là gia tộc Montchat luôn nhắm đến giữ vững mối quan hệ tốt đẹp với các gia tộc chư hầu của họ. Các tiểu thư trong các gia tộc chư hầu được giữ chức vụ cao trong dinh thự là lẽ đương nhiên.
Nghe y gọi mình là “hầu gái thâm niên”, thiếu nữ trố mắt kinh ngạc.
Nhưng sau một hồi do dự, cô nàng gật đầu.
“Phải, tôi là một hầu gái thâm niên. Có vài chuyện tôi muốn hỏi ông đây.”
“Fu fu...” Cô gái kia, chính là Camilla, mỉm cười và đáp.
----------0----------
Món ăn trong dinh thự Montchat đều ngon cực kỳ ngon.
Miễn là bỏ qua các món ăn phục vụ cho Alois, các món ăn của Camilla đều rất vừa miệng và cô chưa từng phàn nàn gì.
Vậy nên vấn đề ở đây không phải do kĩ năng của đầu bếp yếu kém.
Thế thì tại sao những bữa ăn của Alois đều quá sức kinh dị vậy?
Gerda là kẻ chi phối đời sống của Alois nhiều nhất. Nhưng dẫu cô có yêu cầu bà ta thay đổi thế nào thì cũng chỉ nhận được cái quay lưng lạnh lùng thôi. Và kết quả là quan hệ giữa Camilla và đám người hầu trong nhà sẽ càng thêm tồi tệ.
Vậy nên cô gái chỉ còn cách tìm đến người đầu bếp chịu trách nhiệm nấu nướng. Tại sao lại có cơ sự này? Tại sao chỉ có đồ ăn của Alois là dở kinh khủng? Rốt cuộc nguyên nhân đằng sau là gì?
––––––Mình sẽ tìm ra, dù cho phải đe dọa người đó!
Nói trắng ra thì đây là cách duy nhất.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại