Dismayer và Cain cùng nhau ngồi trên xe ngựa đến cung điện hoàng gia. Elise và Diana đứng tại cổng chính vẫy tay tạm biệt hai người họ.
Ilvalino, đứng sau Elise và Diana, ngắm nhìn Cain với một ánh mắt thương hại.
“Đi đường cẩn thận, Cain. Bọn ta sẽ đến sau.”
“Anh trai và cha, bye bye!”
Chiếc xe ngựa lăn bánh khi Dismayer và Cain vẫy tay qua ô cửa sổ với Diana.
Hôm nay, Diana và mẹ cô bé Elise sẽ đến xem buổi luyện kiếm của Cain. Không may thay, đội phó đã cho phép điều đó.
Người đời vẫn nói rằng những hiệp sỹ vệ binh rất nổi tiếng với những quý bà và cô gái quý tộc, và thi thoảng họ sẽ sắp xếp một “buổi ghé thăm.”
Nếu không kiên định về chuyện này từ đầu, thì sẽ rất bất lợi nếu ai đó tận dụng triệt để điều đó.
Có vẻ như rất nhiều quý tộc bậc thấp cũng đến xem buổi luyện tập của các hiệp sỹ. Bằng cách bảo Nữ công tước và con gái bà không nên đến vào ngày hôm đó, họ sẽ được tận hưởng một chuyến tham quan tự do tự tại.
“Theo tôi, chẳng phải việc cha mẹ muốn đến xem con cái mình làm điều mà chúng giỏi nhất là rất bình thường. Nếu hẹn từ trước, thì hai người có thể đến bất cứ lúc nào.”
Những lời của đội phó là đến cha mẹ Cain, và chưa một lần đến tai cậu.
Một thứ giống như một đài quan sát với rèm che ở ba phía được xây dựng tại một góc của khu huấn luyện, cùng với một chiếc máy sưởi bằng củi được đặt bên trong.
Ngồi trên những chiếc ghế được đặt trước tại đó, Elise và Diana ngắm nhìn buổi luyện tập của các hiệp sỹ vệ binh.
Buổi luyện tập được thực hiện ở một vị trí khá xa so với đài quan sát bởi vì sẽ rất nguy hiểm nếu những thanh kiếm gỗ bị trượt khỏi tay và bay đến đây, kèm với đó là những mảnh gỗ nhỏ bị tách ra do va chạm mạnh.
“Hiện tại, Cain đang luyện tập với con trai tôi Geraint. Em trai thằng bé, Chris, thì luyện tập với Hoàng tử Arundirano.”
“Ta tự hỏi các con trai của đội phó có muốn trở thành những hiệp sỹ sau này không. Chúng trông thành thạo quá.”
Đứng cạnh hai người tại đài quan sát, Phó đội trưởng Fabian Verfadia giải thích buổi tập luyện.
Những đứa trẻ đang dần bước sang tuổi mới, vậy nên hể lực của chúng cũng vì thế mà phát triển mạnh mẽ hơn, thật đáng khen khi cả bốn đứa trẻ đều đang luyện tập hết sức để cải thiện kỹ năng của bản thân.
Trên thực tế, bởi vì cả Cain và Arundirano vẫn còn mới làm quen với bộ môn kiếm thuật này, vậy nên nếu luyện tập nhiều, thì kỹ thuật và sức mạnh của chúng sẽ phát triển một cách rõ nét hơn. Arundirano, người lúc đầu còn không thể theo kịp với thể trạng khiêm tốn của mình, giờ đây đã ít nhất có thể hoàn thành buổi chạy khởi động cùng mọi người.
Nâng kiếm lên, vung kiếm xuống, chặn đòn tấn công của đối thủ, phản công bằng lực cơ tay, và dùng quán tính của cơ thể để tùy cơ ứng biến, trước khi trở lại với thủ thế ban đầu.
Sau khi những đòn thức được trao đổi liên tục kết thúc, Cain có một cuộc trò chuyện thoải mái với Geraint.
Arundirano, nhận lấy một bình nước từ Chris, cũng tham gia cuộc trò chuyện của Cain và được cậu xoa đầu.
Ngắm nhìn cảnh tượng đó, Diana nhanh chóng ngồi dậy khỏi ghế và chạy đến trước đội phó.
“Diana, sẽ rất nguy hiểm nếu bước ra khỏi đài quan sát đấy.”
Diana cúi chào trước Fabian với phong thái của một quý cô, người đang chú ý đến việc mẹ cô bé chạy đến phía sau và cố gắng bế cô về lại chỗ ngồi.
“Đội phó. Hãy để Di tham gia buổi tập nữa.”
Vừa nói, cô bé vừa tặng cho Fabian một nụ cười tươi rói.
Elise vội vã lên thốt lên, “Ta đã bảo là chỉ đến tham quan thôi mà!” nhưng Diana vẫn không rời mắt khỏi Fabian.
“Cô bé đây sẽ không thể vung hay né kiếm với bộ váy đó đâu.”
Fabian cố gắng dỗ dành, nhưng Diana không di chuyển.
“Ilu-kun!”
Được Diana gọi tên, Ilvalino, người đang đứng sau đội phó, đặt chiếc balo trên lưng mình xuống và mở nó ra. Cậu cố gắng né mặt mình đi nhiều nhất có thể khi quản gia Palais Pantle và Elise đang cúi xuống nhìn và chờ đợi cậu.
“Di đã có quần áo thể dục rồi! Vậy nên làm ơn hãy để Di tham gia buổi tập với!”
“Ilu-kun!?”
“Ilvalino!?”
Diana một lần nữa yêu cầu tham gia với ánh mắt lấp lánh hướng đến Fabian. Ilvalino đeo lại chiếc balo lên trên lưng sau khi lấy bộ quần áo thể dục ra, cậu cúi đầu xuống, nhắm nghiền mắt lại và giả vờ như mình không nghe thấy tiếng phàn nàn của mẹ cô bé.
Những hiệp sỹ và bốn cậu bé cũng dừng luyện tập khi họ để ý rằng có chuyện gì đó đang xảy ra tại đài quan sát.
Fabian rên rỉ, “Hmm,” trong lúc anh ta bối rối gãi đầu.
“Chuyện gì vậy? Chuyện gì vậy?”
Arundirano, người vừa dừng tay lại và hướng mắt về đài quan sát, tiến lại gần và thốt lên. Cain, Chris và Geraint cũng đi theo sau cậu bé.
Khi Fabian giải thích rằng Diana cũng muốn tham gia buổi tập, Arundirano gật đầu cái nhẹ trước khi nhìn về phía Cain.
“Diana. Em đã hứa là hôm nay sẽ chỉ đến xem thôi mà? Và em cũng không thể luyện tập trong bộ đồ hiện tại.”
Khi Cain gọi với tới, Diana háo hức cầm lấy bộ quần áo thể dục. Cain liếc nhìn Ilvalino, người đang đeo balo, với một nụ cười khinh bỉ, nhưng Ilvalino chỉ biết quay đầu đi đầy hổ thẹn.
“Nếu Diana bị thương, anh sẽ khóc mất. Hôm nay hãy chỉ quan sát thôi nhé. Với cả cha cũng đâu cho phép em tập kiếm.”
“Em muốn luyện tập cùng anh trai. Di, sẽ không bị thương đâu! Làm ơn đi anh trai! Chúng ta sẽ cùng giữ bí mật với cha!”
Ngắm nhìn cuộc đối thoại đó là Elise, Fabian và các hiệp sỹ vệ binh khác, vậy nên chẳng biết ý của Diana là gì khi bảo giữ bí mật với cha cô bé.
Nhìn thấy khuôn mặt khó xử của Cain, Arundirano gật đầu và bước lên phía trước.
“Vậy tại sao cậu không tập với ta để xem liệu có thích hợp hay không? Diana dù sao cũng bằng tuổi ta và không như Chris, ta mới bắt đầu tập kiếm thuật. Vậy nên ta sẽ không làm thương Diana đâu, đúng chứ?”
Với những lời đó, Arundirano đề nghị.
Arundirano tự tin nói rằng mình mới chỉ bắt đầu, nhưng hai tháng đã trôi qua và kỹ năng của cậu đã phát triển đáng kể.
Đương nhiên, cậu làm tất cả những chuyện này chỉ để tìm kiếm sự chú ý từ Cain. Arundirano nghĩ rằng nếu mình áp đảo Diana và không làm cô bé bị thương, thì Diana sẽ từ bỏ việc luyện tập như Cain muốn, và cậu sẽ khen ngợi Arundirano vì điều đó.
Cậu chỉ có thể luyện tập với Chris bởi vì sức mạnh thể chất có hạn của mình, vậy nên cậu nghĩ rằng đây sẽ là một cơ hội tốt để cho Cain, người được luyện tập với Geraint, thấy điểm mạnh của mình.
Fabian nói nhỏ với Elise, “Cô bé sẽ bỏ cuộc ngay thôi khi thấy trình hộ giữa hai bên quá chênh lệch. Tôi sẽ cố gắng theo sát nhất có thể để đảm bảo cô bé không bị thương, vậy nên sao không thử một lần xem như thế nào?”
Elise cho phép Diana tập thử một lần, sau khi được Fabian đảm bảo an toàn.
Diana, sau khi thay bộ váy của mình sang quần áo thể dục phía sau đài quan sát, vung vẩy thanh kiếm gỗ được đưa cho, nói rằng, “Nó nặng hơn Ariad.”
Arundirano đứng đối diện, nghĩ rằng cậu chỉ cần chỉnh động tác vung kiếm một cách chuẩn xác và vừa lực.
Cain đứng trước đài quan sát với một khuôn mặt trắng bệch.
Mọi người ngoại trừ Ilvalino đều nghĩ rằng Cain, anh trai cô bé và là người hết lòng thương yêu em gái mình, đang lo lắng rằng Diana sẽ bị thương.
“Bắt đầu.”
Theo hiệu lệnh của Fabian, Arundirano bước lên phía trước một bước trong lúc nâng thanh kiếm gỗ mình đang cầm lên phía trước.
Thay vì tiếp tục nâng thanh kiếm lên trên cao hơn, cậu kéo nó một chút về phía mạng sườn. Nhờ quán tính từ việc cơ thể cậu đang tiến lên phía trước, thanh kiếm gỗ cũng bị kéo theo trong khi nó được vung từ bên phía mạn sườn. Diana cố gắng vung thanh kiếm gỗ trên tay mình với toàn bộ sức mạnh của mình kèm theo lực ly tâm sinh ra khi cô bé vặn mình hết cỡ.
Một âm thanh khô khốc vang lên.
Fabian, chạy đến chặn giữa Arundirano và Diana, nhận gọn thanh kiếm gỗ của Diana trong lòng bàn tay cũng như thúc nhẹ vào hông của Arundirano làm cậu mất trụ. Cơ thể của Diana, chuẩn bị ngã xuống do cú vặn người, cũng được đỡ nhẹ nhàng bằng tay còn lại của anh. Arundirano do đã bị mất trụ không thể tiếp tục vung thanh kiếm gỗ xuống thêm nữa.
“Dừng ở đây… được rồi. Thế này thì ngày mai sẽ để lại vết bầm đấy…”
Trong khi Diana đứng dậy và Arundirano hạ cánh tay xuống, Fabian cười cay đắng, trong lúc nhìn vào lòng bàn tay mình.
Elise, người đang dùng quạt che lấy miệng mình, nở một nụ cười hiền từ bằng khóe mắt.
“Cain. Ta có chuyện muốn nói sau khi về nhà đấy.”
Bà thì thầm vào tai Cain, người đang co rúm trên mặt đất, với một tông giọng đủ nhỏ để chỉ cậu nghe thấy.