T/N: Đừng để cái tiêu đề lừa, chưa hết arc đâu
***
“Ừm, uh. Ilvalino?”
“Tôi cũng không biết Ninja là gì đâu?”
“Ilvalino!?”
“Anh trai?”
Cả Ilvalino và Diana đều ngước nhìn trong sự nghi hoặc.
Cain nhắc đến cái từ ninja theo đà kể chuyện về một hình tượng nổi tiếng tại tiền kiếp của cậu, nhưng tất nhiên là chẳng có ninja nào trong thế giới này rồi.
Sự thật rằng không có samurai, ronin hay shogun phù hợp với bất cứ vị trí nào trong xã hội phong kiến phương Tây là điều không thể tránh khỏi, vậy nên đây là một sai lầm đáng trách từ Cain.
“Ninja là một chức nghiệp bí mật được truyền lại qua các thế hệ tại một đất nước xa xôi… Họ phục vụ cho những người có địa vị xã hội cao, và sự tồn tại của họ luôn được giấu kín…”
“Thế là thế nào ạ? Anh trai.”
“Đó là bí mật. Họ được thêu để làm những công việc tuyệt mật, như là ẩn nấp bên trên trần nhà hay dưới sàn để nghe trộm thông tin mật từ mục tiêu. Ninja là những người phục vụ cho những lãnh chúa, bảo vệ lãnh chúa trong bóng tối, và bí mật tiêu diệt những lãnh chúa đối địch.”
“Fooo.”
Diana hướng đôi mắt lấp lánh của mình về phía Ilvalino. Như thể ánh mắt ấy đang mong chờ điều gì đó. Ilvalino né ánh mắt của mình và hướng về phía Cain tìm kiếm sự cứu rỗi, nhưng vì một lý do nào đó, Cain chỉ ngắm nhìn cảnh tượng đó trong khi gật gật đầu và đưa ngón cái lên.
Miễn cưỡng, Ilvalino đứng dậy từ chiếc ghế sofa và thở dài thườn thượt, và khi dùng hai tay nắm lấy lưng ghế, cậu lộn một vòng và nhảy qua nó.
Sau đó, cậu nhảy mạnh về phía trước, và bằng lực đẩy sinh ra từ việc gập hai chân xuống trước đó, cậu bật khỏi mặt sàn và tiếp đất trên đỉnh khung màn che của giường Cain.
Trong tầm mắt của Diana, Ilvalino nhảy lên phía trên trần giường của Cain và biến mất trong một khoảnh khắc, trước khi cậu thò đầu ra và vẫy tay.
“Ilvalino, một cậu bé thường tận tụy quán xuyến việc nhà và yên lặng lắng nghe Diana đọc sách, nhưng đó chỉ là vỏ bọc để che mắt thiên hạ! Thực chất cậu ấy là một ninja với nhiệm vụ bảo vệ anh trai em đây!”
“Ngầu quá! Ilu-kun thật là ngầu!”
“…Cô chủ quá khen rồi.”
Diana, người đã trở thành một fan cứng cho bộ môn giả trang để đánh lừa toàn dân thiên hạ, bắt đầu tập luyện để đóng giả thành một thiếu nữ yếu đuối.
***
Bữa tối hôm đó, cha mẹ cô bé không khỏi ngạc nhiên khi trông thấy Diana, người được hộ tống bởi Cain.
Đây rõ ràng khác hoàn toàn so với hình tượng anh trai em gái nắm tay nhau thân thiết hàng ngày. Khi cánh cửa mở ra, Diana đang bước đi trong lúc vòng tay qua cánh tay của Cain.
Trong lúc họ bước vào phòng, Cain nới lòng cánh tay trong khi đưa lòng bàn tay mình ra như để Diana đặt bàn tay cô bé vào, và họ lặng lẽ bước vào phòng ăn dưới sự dẫn dắt từ Cain.
Khi bước đến bàn ăn, thay vì bế Diana lên và chờ một người hầu khác đến để kéo ghế ra và đặt cô bé xuống, Cain đã tự mình kéo lấy một chiếc ghế, để rồi Diana cũng tự mình ngồi lên.
“Diana?”
“Có chuyện gì vậy? Diana.”
Elise và Dismayer gọi tên Diana trong sự bối rối. Dismayer trước đó đã bị Elise mắng vì dụ dỗ Diana trở thành hiệp sỹ, cũng như nghe từ bà về những chuyện đã xảy ra trong buổi tập kiếm với các hiệp sỹ ngày hôm nay.
Họ đã nghĩ rằng Diana vẫn còn dỗi vì không được trở thành hiệp sỹ cũng như tập kiếm, và sẽ bước đến bàn ăn này với một cái phồng má.
Hoặc theo hướng tích cực hơn thì Cain đã dỗ ngon dỗ ngọt được cô bé phần nào, nhưng việc này nằm ngoài sức tưởng tượng của họ.
“Cha, mẹ. Con rất xin lỗi vì đã khiến cha mẹ phải lo lắng. Với tư cách con gái của gia đình công tước, anh trai con đã cảnh báo rằng sự việc xảy ra hôm nay tại buổi tập kiếm với các hiệp sỹ là vô cùng đáng xấu hổ… Vậy nên làm ơn hãy tha thứ cho con.”
“Diana rất dễ thương, dễ thương và dễ thương, vậy nên con đã dạy cho em nó chút ít kiếm thuật như một cách tự vệ để tự bảo vệ bản thân trong những trường hợp khẩn cấp. Con cảm thấy hối hận vì suy nghĩ nông cạn của mình. Làm ơn hãy thấu hiểu rằng con không hề muốn phá hoại phẩm giá một quý cô của Diana. Cha, mẹ.”
Hai đứa trẻ cùng cúi đầu một lúc.
Dismayer và Elise không khỏi cứng họng trước những lời đó.
Elise đã răn đe Dismayer rằng ông cần phải khuyên ngăn con gái mình từ bỏ kiếm thuật hoàn toàn và tập trung cố gắng để trở thành một quý cô.
Vô số những từ ngữ ông đã chuẩn bị từ trước sau khi nghe Elise kể lại về buổi tập kiếm sáng nay và rằng Diana đã suýt làm trọng thương Arundirano, đều đột ngột biến mất.
“Không… các con không có lỗi gì cả. Vậy nên hãy ngẩng đầu dậy và ăn đi.”
Trước lời nói của người cha, Dismayer, Cain và Diana, với cái đầu vẫn còn cúi gầm, nhìn nhau và cùng mỉm cười.
---Như kế hoạch.
Trước khi ngẩng đầu lên, họ trở lại với vẻ mặt hối lỗi trước đó, trong lúc chỉnh lại tư thế ngồi ngay ngắn và bắt đầu im lặng dùng bữa.
Hai bậc phụ huynh cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Diana cố gắng giữ khuôn mặt điềm tĩnh của mình khi cô bé đưa thìa đậu lên miệng như thể đang cố hoàn thành bữa ăn một cách đúng mực.
***
Sau bữa tối, ba đứa trẻ lại một lần nữa tụ họp lại tại phòng Cain, ngồi xuống những chiếc sofa và mặt đối mặt với nhau.
“Cha với mẹ không giận chút nào cả.”
Diana là người đầu tiên lên tiếng.
Cain thì lại chỉ quan tâm đến vẻ dễ thương của cô bé khi khẽ nghiêng đầu và đặt một tay lên má.
“Tôi có nghe được từ phòng ăn người hầu, hình như cả ông chủ và bà chủ đều đã thay đổi suy nghĩ hoàn toàn.”
“Ilu-kun, chẳng phải trốn trên nhà sẽ nghe rõ hơn sao…?”
“…Như thế thì chẳng tự nhiên chút nào, để phòng hờ thôi.”
“Vậy sao!”
Diana đã hoàn toàn gắn hình tượng ninja vào Ilvalino.
Trong lúc trả lời câu hỏi của Diana, Ilvalino không quên nhìn Cain với ánh mắt cay cú. Giờ đây, hình tượng người hầu riêng của Cain không là gì hơn ngoài một chiếc vỏ bọc cả. Tiện thể nói luôn, trước đây cậu vẫn còn đang học việc, nhưng lúc này Ilvalino đã trở thành người hầu chính thức trong dinh thự nhà công tước.
“Có lẽ là bởi vì chúng ta đã truyền đạt không chỉ từ ngữ mà còn cả cảm xúc nữa.”
“Di, đã giống một quý cô chưa!?”
“Em là một quý cô hoàn hảo! Trông tuyệt vời lắm! Khuôn mặt của Diana lúc đó cũng vô cùng duyên dáng nữa! Em có thấy biểu cảm của cha và mẹ không?”
Cain khen ngợi Diana, trong lúc xoa đầu cô bé, ôm cô vào lòng, và tận hưởng mùi thơm tỏa ra từ mái tóc óng mượt của cô.
Diana thì nheo mắt như một chú mèo, trong lúc được xoa đầu.
“Từ ngày mai, anh sẽ dạy em kiếm thuật và võ thuật trong khoảng thời gian giữa các tiết học và thời gian rảnh trước và sau tiệc trà.”
“Em cũng muốn trở thành một ninja như Ilu-kun!”
“…Nếu có thể thì giữa các tiết học vào buổi sáng cũng được.”
“Em làm tốt lắm, Diana! Em sẽ trở thành quý cô mạnh nhất.”
“Foooooo! Mạnh nhất!”
***
Từ ngày hôm đó trở đi, Diana đóng giả thành một cô bé lễ phép và trầm tính trước mặt những người lớn.
Cain cũng đối xử với Diana như một quý cô trước mặt đám đông và hộ tống cô bé.
Elise và Dismayer lúc đầu không khỏi băn khoăn trước sự thay đổi đó, nhưng dần dà họ cũng cảm thấy mãn nguyện trước sự trưởng thành của con gái mình.
Nhưng đằng sau hậu trường, Cain, Diana và Ilvalino lại tụ tập trong phòng Cain mỗi ngày, tập kiếm trong lúc chơi trò nhập vai Nina, cũng như học cách để đóng giả thành một quý cô đích thực.
Cain cố gắng giải tỏa căng thẳng cho Diana bằng cách đối xử với cô bé như trước kia khi ba đứa trẻ ở một mình.
Mặc dù Palais Pantle biết rõ những chuyện đang xảy ra, nhưng ông quyết định làm ngơ và không mở môi chút nào với cha mẹ cô bé về chuyện này.