Akuyaku Reijou no Ani ni Tensei Shimashita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Arc 2: Du học - Chương 98: Phù thủy Fucca Focca

Hai cậu bé cùng chậm rãi bước đến một góc của vùng đất không có lấy một ngọn cỏ.

Cain và Gianluca đối mặt nhau tại một khoảng cách đủ xa so với những người hiệp sỹ đang bận rộn trong việc chuẩn bị lều trại.

“Mà nói mới nhớ, Phù thủy Fucca Focca là ai vậy?”

“Fucca Focca rất tuyệt vời! Cô ấy là người có thể dùng ma thuật để đem lại hạnh phúc cho mọi người. Sử dụng ma thuật để tạo ra đồ ăn ngon cho những đứa trẻ nghèo đói, hay biến hóa nên một đôi cánh trên lưng của lũ trẻ để chúng có thể được một lần trải nghiệm cảm giác được bay cao trên bầu trời.”

Gianluca liến thoắng nói với một đôi mắt lấp lánh. Có vẻ như định nghĩa về ma thuật tại nơi đây khác xa so với những gì Cain học được tại Limut Break. Cậu chưa từng một lần trong đời nghe kể về loại ma thuật có thể tạo ra đồ ăn hay biến hóa nên đôi cánh trên lưng cả. Nếu thực sự tồn tại thì chúng sẽ trở nên vô cùng hữu dụng trong tương lai, vậy nên nếu có thể thì cậu muốn được nghe kể nhiều hơn và tìm cơ hội để học hỏi sau này.

“Phù thủy Fucca Focca là một cuốn sách tranh. Cả thảy có khoảng tầm mười tập, đó là một tuyển tập sách thiếu nhi rất nổi tiếng với trẻ nhỏ.”

Senshur là người chen ngang vào cuộc trò chuyện. Dù anh là vệ sỹ đặc quyền của Julian nhưng được cử đến trông chừng Cain và Gianluca phòng trường hợp khẩn cấp.

Senshur, người đang mỉm cười trước hai đứa nhóc lần lượt 12 và 9 tuổi, có vẻ như đang có tâm trạng tốt.

“Đa số trẻ nhỏ đều đã từng ít nhất một lần đọc về Phù thủy Fucca Focca. Vì điều đó, sẽ là không ngoa khi nói rằng ấn tượng về phù thủy ở đất nước chúng tôi không đến nỗi quá tệ đâu."

“Bởi vì phù thủy là người có thể đem lại hạnh phúc cho mọi người sao?”

“Đúng vậy.”

Senshur gật đầu ra vẻ đồng tình, trong lúc giang hai tay mình ra.

“Dù nói rằng đây là lệnh của Hoàng tử Điện hạ Julian, nhưng cá nhân tôi thực sự muốn được trực tiếp chiêm ngưỡng ma thuật một cách rõ nét nhất có thể. Sau cùng thì, tôi cũng chỉ là một trong những đứa trẻ ấy mà thôi. Nói gì thì nói, đây cũng chỉ là luyện tập sử dụng ma thuật phải chứ, tôi sẽ luôn đứng ở đây nếu như có chuyện gì đó nguy cấp xảy ra. Vậy nên không cần phải khách sáo đâu.”

Senshur, với thân hình to lớn của mình, lùi về phía sau một bước, trước khi đưa tay ra như muốn ra hiệu cho hai người tiếp tục.

Được sinh ra với ma lực tuôn chảy trong cơ thể, nhưng lại phải hứng chịu một thứ xiềng xích khiến cho bản thân không được phép sử dụng ma thuật… Mới được nghe câu chuyện đó chỉ một lúc trước mà thôi, nhưng hiện giờ Cain vẫn không biết mình nên sử dụng khuôn mặt nào sao cho phù hợp với hoàn cảnh hiện tại.

Cảm giác quen thuộc này là gì nhỉ? Mình cũng không biết nữa.

“Vậy thì, Gianluca-sama. Trước hết, ngài cần phải có được nhận thức về nguồn ma lực đang chảy trong cơ thể mình. Hãy nắm lấy tay tôi.”

“Được!”

Sau khi Cain và Gianluca nối đôi tay của họ với nhau thành một vòng tròn nhỏ, Cain bắt đầu dạy những lý thuyết cơ bản nhất về việc sử dụng ma thuật, bám sát vào những dòng kiến thức đầu tiên cậu nhận được từ Tirnoa.

Sau khoảng gần một tiếng đồng hồ chật vật, Gianluca cuối cùng cũng có thể luân chuyển và tạo hình cho nguồn ma lực trong cơ thể mình, mặc dù nó vẫn còn tương đối không ổn định.

“Vậy thì, hãy đọc phép chú theo tôi.”

“Được!”

“Ngọn lửa nhỏ, hãy tỏa ra từ đôi bàn tay ta và bùng cháy.”

“Ngọn lửa nhỏ, hãy tỏa ra từ đôi bàn tay ta và bùng cháy.”

Từ những đầu ngón tay của Cain bắt đầu nhô lên một cột lửa với kích cỡ khoảng một cánh tay của người trưởng thành, trước khi nó cuộn xoáy và bay lên, phát nổ trên không trung cách mặt đất tầm ba mét và biến mất.

Từ những đầu ngón tay của Gianluca, một tia lửa nhỏ nổi lên và sau khi bay lên cao được khoảng chừng 30 cm, nó phát ra một tiếng nổ nhỏ dễ thương trước khi tan biến vào hư không.

“Anh thấy chứ, Cain!? Một ngọn lửa vừa xuất hiện đấy!”

“Tôi có thấy. Thật tuyệt vời! Ngài thật giỏi khi có thể thành công ngay lần thử đầu tiên đấy, Gianluca-sama.”

Cain khen ngợi Gianluca trong lúc lấy tay xoa đầu cậu bé. Đôi bờ má Gianluca khẽ ửng đỏ và cậu bé nở một nụ cười ngượng ngùng.

“Vậy thì, tiếp theo hãy cùng tạo ra một bóng nước nhé.”

“Được!”

Trong quá trình luyện tập, khi hai người họ lần lượt lướt qua những phép thuật cơ bản nhất của từng nguyên tố, Cain nhận thấy rằng Gianluca có vẻ như khá tương thích với hỏa, phong và thổ ma thuật cùng một lúc, điều tương đối hiếm gặp. Đồng thời, qua trải nghiệm này, Cain cũng có cơ hội xác nhận được rằng mình không có khả năng đánh giá năng lực sử dụng thánh thuật và hắc ma thuật của người khác, lý do thì ai cũng biết.

“Do không thể sử dụng được thánh thuật và hắc ma thuật nên có lẽ tôi đã không truyền đạt được những lý thuyết về chúng một cách rõ nét và dễ hiểu nhất, vậy nên nếu có cơ hội, ngài hãy cố gắng tìm ai đó khác chuyên tâm hơn để học hỏi thêm nhé.”

“Sử dụng ma thuật thật là vui, Cain à. Liệu ta có thể luyện tập thêm nữa không?”

Gianluca nhìn lên Cain với một nụ cười háo hức. Khuôn mặt của cậu bé giống hệt với Diana khi cô bé lần đầu có thể thi triển ma thuật sau khi học được từ Tirnoa. Hoài niệm, đó là từ duy nhất mà Cain nghĩ đến trong lúc cậu mỉm cười đầy mãn nguyện.

“Gianluca-sama. Lát nữa chúng ta sẽ phải tìm kiếm nguyên liệu cho bữa tối trong rừng. Vậy nên hãy cùng đi săn được nhiều nhất có thể và khiến cho Julian-sama phải trầm trồ nhé. Để làm được điều đó, ngài cần phải thành thạo trong việc điều khiển ma lực của mình đã. Vì vậy, hãy cùng luyện tập hết mình nào.”

“Khiến cho anh trai trầm trồ sao?"

“Đúng vậy, hãy chứng minh cho ngài ấy rằng Gianluca-sama không cần đến một chiếc vòng tay kỳ quặc nào đó để có thể giúp điều khiển ma lực của mình! Để làm được điều đó, nội trong hôm nay, hãy cùng chỉ tập trung luyện tập vào hỏa ma thuật thôi nhé.”

“Được!”

Gianluca là một cậu bé vô cùng lễ phép và thật thà. Điều đó không khỏi khiến Cain cảm thấy có gì đó uẩn khúc đằng sau tính cách méo mó, đáng khinh, coi phụ nữ như những món đồ chơi của cậu chàng trong game.

“Ngọn lửa nhỏ… hãy tỏa ra từ bàn tay ta và… bùng cháy!”

Senshur bước đến đứng bên cạnh Cain trong lúc ngắm nhìn Gianluca cố gắng cẩn thận đọc từng đoạn chú phép sao cho không cắn phải lưỡi.

“Đối với một người đến từ một vương quốc nơi ma thuật gắn liền với cuộc sống hằng ngày, thì cái công cụ cưỡng chế ma lực đó chắc hẳn sẽ đem lại cảm giác khó chịu không ít nhỉ. Tôi thành thật xin lỗi về điều đó.”

Nói xong, anh khẽ cúi đầu xuống đôi chút. Cain đang nhìn thẳng về phía Gianluca, vậy nên cậu không thể biết được dáng đứng của Senshur lúc này thế nào.

“Những ngôi làng nằm sát biên giới với Break không cần thiết phải đeo vòng tay đối với những người có khả năng sử dụng ma thuật. Nói gì thì nói, những chuyến vận chuyển vượt biên vẫn diễn ra thường ngày mà. Tuy nhiên, một khi đã bước chân vào thủ đô hoàng gia, họ sẽ buộc phải đeo thứ xiềng xích đó lên người dù có muốn hay không."

“Đó không phải là thứ mà bất cứ ai cần phải cảm thấy có lỗi cả. Tôi vốn đã cảm thấy rất biết ơn khi những người như vậy được đối xử như một con người bình thường rồi.”

Nếu mọi người đều có thể sử dụng ma thuật, thì nó sẽ trở thành một lẽ thường tình trong cuộc sống hằng ngày. Nhưng nếu chỉ một số ít có khả năng đó, thì liệu họ sẽ được đối xử như đấng toàn năng hay bị sử dụng như một loại công cụ? Nói như vậy thì đúng là có hơi trầm trọng hóa vấn đề, nhưng nói gì thì nói, đây là câu chuyện mà cả đôi bên đều có cái lý riêng của họ.

“Việc bị ghét bỏ khi trở nên khác biệt dù gì cũng là điều hoàn toàn dễ hiểu mà thôi. Ngoài ra, cũng có một khía cạnh khác trong cuộc sống nơi những con người sở hữu năng lực xuất chúng cố gắng che giấu đi năng lực đó của mình để có thể tận hưởng khoảng thời gian yên bình mỗi ngày như một con người bình thường, cốt là để tự bảo vệ bản thân khỏi bị phân biệt đối xử hay tồi tệ hơn là bị lợi dụng. Cậu có thể coi Phù thủy Fucca Focca giống như một biện pháp tuyên truyền để ngăn chặn điều đó xảy ra vậy.”

Cain đã từng sử dụng ma thuật để nhóm lửa tại nhà ăn của ký túc xá, nhưng cậu không hề bị ghét bỏ hay ghê sợ vì điều đó. Thực chất, cậu còn từng không ít lần sử dụng thủy ma thuật để giúp lau dọn bồn tắm chung trong lúc làm thêm tại nơi đây, nhưng Maddy, đồng nghiệp của cậu, chỉ bình luận một cách bâng quơ, “Ma thuật đúng là tiện nhỉ.” Đó có lẽ là hệ quả từ việc khía cạnh bạo lực và hung tàn của những con người sử dụng ma thuật nói chung đã gần như hoàn toàn bị triệt tiêu khỏi tiềm thức của những người dân tại vương quốc này. Tác dụng của những cuốn sách tranh nhỏ bé đúng là không thể xem thường được mà.

Tuy nhiên…

“Tôi vẫn thích một thế giới nơi tài năng của mỗi con người được nhìn nhận một cách công bằng hơn."

Cain lẩm bẩm trong lúc ngắm nhìn Gianluca, một đứa trẻ phải may mắn lắm mới được đối xử như một con người bình thường.

Senshur, người đứng bên cạnh cậu, đáp lại với một giọng phảng phất nỗi buồn, “Điều đó có lẽ sẽ trở nên khả thi nếu mọi người được sống trong một thế giới công bằng.”