Trans: Gurin
Edit: caubegiangho
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Cuối cùng, vai trò của Rion trong chiến dịch sắp tới chống lại Vương quốc Merica là Chỉ huy bộ phận Kiểm Soát Thông Tin Tình Báo. Cậu sẽ cung cấp lời khuyên cho người chỉ huy thực sự rằng đội quân của ông ta nên làm gì dựa trên thông tin nhận được ban đầu.
Điều đó có nghĩa là cậu không có quyền chính thức để đưa ra quyết định, nhưng cuối cùng, vẫn được trao cho vị trí để làm điều tương tự. Vị trí chỉ huy quân đội bị tước đi khỏi cậu để thay thế bằng một vị trí khó hiểu do sự thỏa hiệp giữa Nhà Vua và các sĩ quan khác, những người không muốn khiến cho những chiến tích của cậu trở nên vang dội hơn.
Không có sự phản đối nào trong việc sử dụng sức mạnh của cậu miễn là cậu sẽ không đạt được công trạng trong chiến dịch. Cuối cùng, Rion trở thành người duy nhất bất mãn với hướng phát triển của sự kiện này.
Cậu hiện đang ở trong một ngôi làng vô danh ở khu vực phía nam của vương quốc. Một trong những nơi buộc phải sơ tán để giảm thiểu số lượng thương vong từ các cuộc tấn công của quái vật.
Chỉ một số ít các sĩ quan cấp cao mới biết rằng nơi này đã được chọn làm trụ sở và là đầu não của chiến dịch sắp tới.
「Báo cáo! Quân đội Merica được phát hiện ở khoảng năm cây số về phía tây! Ước tính hai trăm quân.」
Toàn bộ tòa nhà trở nên căng thẳng vì báo cáo của người đưa tin. Năm cây số là rất gần, tới nỗi có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
「Chúng đang hướng tới đâu!?」(James)
Câu hỏi được đặt ra bởi một thành viên của Cục Tình Báo. Sự phối hợp hoàn toàn của toàn bộ Cục Tình Báo là yêu cầu đầu tiên của Rion cho cuộc chiến sắp tới. Đồng ý với điều đó, Nhà Vua cử người đứng đầu Cục Tình Báo, tên là James, tới chỗ Tử tước Frey.
「Phía bắc, thưa ngài!」
「Có dấu hiệu nào của việc chúng phái đi trinh sát không?」(James)
「Đã phát hiện có trinh sát, thưa ngài. Nhưng chúng giữ khoảng hẹp và chỉ di chuyển theo hướng tiến công.」
「Ta hiểu rồi… Được rồi, làm tốt lắm.」(James)
Xác nhận rằng khả năng nơi này bị phát hiện là rất thấp, sự căng thẳng biến mất trên khuôn mặt mọi người. Trong khi đó, Rion cứ nhìn thẳng vào bản đồ, không hề lo lắng dù chỉ một chút.
「Như ngài vừa nghe, thưa ngài, chúng ta vừa được cứu vì sự bất cẩn của kẻ địch.」(James)
Xong việc trao đổi với người đưa tin, James nói với Rion đang hoàn toàn tập trung.
「Thực sự thì phải là ngược lại.」(Rion)
Rion trả lời mà không hề rời mắt khỏi bản đồ. James cảm thấy có chút khó chịu về hành vi này và về câu phủ nhận đó.
「…Tại sao lại là ngược lại, thưa ngài?」(James)
「Kẻ địch đã không tản các trinh sát của chúng ra để tránh khỏi nguy cơ bị chúng ta phát hiện. Chúng không bất cẩn, mà là thận trọng. Chúng đang do thám các khu vực dân cư phía trước mà không cử nhiều người hơn mức cần thiết.」(Rion)
「Làm sao ngài có thể chắc chắn được, thưa ngài?」(James)
「Tất cả các lực lượng của kẻ địch mà chúng ta đã phát hiện cho đến nay đang ở đan xen giữa các vị trí của những ngôi làng và thị trấn… Tiện thể, ngươi có thể đi đánh dấu vị trí của kẻ địch được không? Ta thấy khá mệt khi cứ phải nhìn chằm chằm vào nơi mà chúng được xác định.」(Rion)
「…Làm đi.」(James)
Một trong những người thuộc cấp đi tới để đánh dấu bản đồ, theo chỉ dẫn của James.
「Một chút về bên trái… Quá xa rồi. Đúng vậy, ở đó.」(Rion)
Theo như chỉ dẫn rất chi tiết của Rion, một phần nhất định của bản đồ đã được đánh dấu và chú thích với số lượng quân địch. Có rất nhiều ghi chú tương tự trên bản đồ.
「Đem cho ta bản đồ của khu vực xung quanh.」(Rion)
Có nhiều hơn một tấm bản đồ trong trụ sở, tất nhiên rồi. Ngoài ra còn có những cái khác, một số cho thấy toàn bộ khu vực phía nam và một số đủ chi tiết để chỉ hiển thị chu vi của ngôi làng mà họ đang ở hiện tại. Tất cả đều mang những kí hiệu tương tự.
「Bây giờ, số lượng đơn vị quân địch đã vượt qua vùng cảnh báo là một trăm. Thêm tất cả các nhóm quân địch đã được xác định, chúng ta có một đội quân hùng mạnh khoảng hai mươi lăm nghìn người.」(Rion)
「…Tôi không tin là chúng ta đã thực sự tìm ra tất cả bọn chúng, thưa ngài.」(James)
Mặc dù họ đã nỗ lực rất nhiều để thực hành thiết lập một vùng cảnh báo như thế này, nhưng nó thực sự không thể được coi là hoàn hảo. Bộ phận Thông tin có thể đã triển khai một số lượng đáng kể người của mình trong chiến dịch này, nhưng biên giới với Vương quốc Merica vẫn quá lớn để họ có thể bao quát đầy đủ.
「Đúng vậy. Ít nhất sẽ phải là ba mươi nghìn ở mức thấp nhất và bốn mươi ở mức cao nhất theo ước tính, ta đoán vậy?」(Rion)
「Bốn mươi nghìn… Không phải hơi thấp sao, thưa ngài?」(James)
「Quân số cần thiết của họ phải được giới hạn lại để không đánh động các thị trấn và làng mạc xung quanh. Với suy nghĩ này, Merica đã phải quyết định ra một vài tuyến đường xâm lược và gửi từ hai đến ba trăm đơn vị dọc theo nó. Điều này rất rõ ràng, phải không?」(Rion)
「Tôi tin rằng bất cứ ai cũng sẽ thấy được điều đó bằng cách nhìn vào bản đồ, thưa ngài.」(James)
Các dòng chữ và số trên bản đồ tổng thể được hợp nhất với nhau ở nhiều địa điểm. Rõ ràng là nhiều đơn vị riêng biệt đã đi theo cùng một lộ trình xâm lược.
「Tìm kiếm điểm tương đồng trong các tuyến đường xâm lược được đánh dấu trên bản đồ cho thấy có nhiều nhất là hai tuyến đường chính.」(Rion)
「…Đó là trong trường hợp họ buộc phải gửi thêm quân dọc theo cùng một tuyến đường. Tôi là đoán chúng ta sẽ ở lại nơi này một thời gian thưa ngài.」(James)
Có một lý do tại sao đơn vị của Rion được đặt tại nơi này. Nó gần như khá xa với phần lớn các đơn vị trinh sát được triển khai trên vùng cảnh báo. Nhưng, như một hệ quả, nó nằm ở ngay dưới mũi kẻ địch.
「Ta tự hỏi về điều đó?」(Rion)
「Bốn mươi nghìn quân không có vẻ là đủ để chiếm đóng thủ đô, thưa ngài.」(James)
「Tùy thuộc vào phương pháp, thủ đô có thể bị chiếm đóng ngay cả với ba mươi nghìn quân.」(Rion)
「Ba mươi nghìn quân?」(James)
「Các vấn đề trong việc phòng thủ thành phố không chỉ là tình trạng thiếu hụt binh lính trên tường thành. Nhiều người đã được sơ tán khỏi các khu vực xa xôi vào bên trong, ngươi thực sự nghĩ rằng tất cả bọn họ đều là những người tị nạn vô hại sao?」(Rion)
「…Ngài đang nói rằng các gián điệp của kẻ thù đã lẩn được vào bên trong thủ đô sao?」(James)
Phát giác và ngăn chặn gián điệp của kẻ địch là một trong những nhiệm vụ chính của cục. Những lời của Rion ngụ ý rằng công việc đó đã không được thực hiện hoàn hảo và dường như chỉ trích chi nhánh của ông.
「Ta đang nâng cao các khả năng. Nếu ta là kẻ đi chinh phục thủ đô, ta sẽ cố gắng thử hạ thấp số lượng binh sĩ cần thiết xuống ba mươi nghìn quân.」(Rion)
「Chúng tôi sẽ không cho phép bất kỳ tên gián điệp nào xâm nhập vào được.」(James)
「Oh? Vậy sao? Quả là nhẹ nhõm.」(Rion)
Những lời mà Rion nói ra là để trấn an, nhưng cái cách cậu nói lại thể hiện một chút sự mỉa mai.
「…Tôi cho là chúng tôi đang không được tin tưởng?」(James)
「Ồ, ta có tin tưởng ngươi. Tuy nhiên, các gián điệp của chúng ta đã có thể lẩn vào được thủ đô của Vương quốc Merica, phải không?」(Rion)
「Chuyện đó…」(James)
Tất nhiên, các gián điệp đã được phái đi, nhưng James cảm thấy miễn cưỡng khi xác nhận điều đó.
「Ngươi thấy đấy, bản thân ta cũng không thể tự tin tuyên bố một cách chắc chắn rằng ta có khả năng làm điều mà kẻ thù của ta không thể sao chép được. Bên cạnh đó, ta là một kẻ hay lo, vì vậy ngay cả khi những người khác đảm bảo với ta rằng mọi thứ đều ổn, ta vẫn không thể ngăn bản thân mình cân nhắc tới các nguy cơ tiềm ẩn.」(Rion)
「…」(James)
James không thể đáp lời. Giả thuyết căn bản trong các chiến dịch của Cục Tình Báo được biết tới là thủ đô đã bị xâm nhập.
「Mà, sau cùng thì những con số không thực sự quan trọng. Cho dù chưa phải tất cả bọn chúng đã có mặt ở đây, chúng ta phải hành động ngay bây giờ.」(Rion)
「…Tôi có thể hỏi lý do không, thưa ngài?」(James)
「Ta đã hiểu được hoàn toàn về hướng di chuyển của chúng hiện tại. Chúng sẽ đảm bảo một số tuyến đường xâm lược thẳng và đưa quân vào những tuyến đường đó nhằm mục đích dần dần tập hợp lại trên đường đi. Ta cho là ít nhất năm nghìn quân mỗi tuyến. Với tất cả những điều đó, cố gắng nghiền nát chúng hết đơn vị này đến đơn vị khác vẫn cần một khoảng thời gian đáng kể.」(Rion)
「…Và trong khoảng thời gian đó chúng ta sẽ bị kẻ thù phát hiện sao?」(James)
Điểm chính trong chiến lược Rion, là nghiền nát các đơn vị xâm lược phân tán lần lượt. Và, tất nhiên, các đơn vị địch khác phải không được biết rằng chúng đang bị tiêu diệt bằng không có khả năng cao là chúng sẽ rút lui. Điều đó sẽ khiến việc gây ra cho chúng một lượng thiệt hại khổng lồ, như Nhà Vua muốn, thành điều bất khả thi.
「Đúng vậy. Hơn nữa, sẽ rất khó để hoàn toàn tiêu diệt được các đơn vị gồm hàng nghìn quân. Chúng ta phải bắt đầu tấn công các đơn vị nhỏ của chúng trước khi chúng tập hợp lại.」(Rion)
「Tiêu diệt hoàn toàn, thưa ngài?」(James)
「Thậm chí nếu chỉ một trong số chúng trốn thoát, cuộc phản công của chúng ta sẽ bị phát giác. Chúng ta phải giết hết tất cả. Không để ai sống sót.」(Rion)
「…Tôi hiểu rồi.」(James)
「Đó là lý do tại sao chúng ta phải tấn công chúng trong khi chúng vẫn di chuyển theo đơn vị vài trăm quân. Cũng là lý do tại sao chúng ta sẽ khởi hành ngay bây giờ.」(Rion)
「Thẳng tới vùng chiến mà không hề chần chừ sao, huh…」(James)
Cuộc phản công của Vương quốc Gran Flamm sẽ được phát động khá nhiều ở khu vực phía trước thủ đô. Nhưng đó vẫn là một khoảng cách khá xa tính từ nơi này ở khu vực phía Nam.
「Ngươi không hiểu ý ta sao? Kẻ địch đang tập hợp lại trong lúc chúng ta nói chuyện và ngươi chỉ đang lãng phí thời gian ở đây. Chúng ta phải tấn công ngay bây giờ.」(Rion)
「Ngay bây giờ, thưa ngài?」(James)
「Ngay lập tức gửi người đưa tin đến các đơn vị lẻ. Họ phải chia thành các trung đội và đi thẳng về phía nam dọc theo những con đường nối liền với các thị trấn và làng mạc. Họ cần đến đích trong khi tránh giao chiến với kẻ địch.」(Rion)
「…Điều đó là bất khả thi.」(James)
Hiệu lực của mệnh lệnh này sẽ khiến các lực lượng của vương quốc và kẻ thù đổi vị trí cho nhau, James không nghĩ rằng điều này có thể thực hiện được.
「Việc của Cục Tình Báo các ngươi là biến nó thành hiện thực. Gửi chỉ dẫn tới người của ngươi - từ bỏ tất cả các đồn ở vùng cảnh báo trước, tập hợp lại với quân đội, giúp họ đi về phía nam.」(Rion)
「Thưa ngài! Đó là sự thay đổi rất lớn so với các kế hoạch đã được thống nhất!」(James)
Làm vậy có nghĩa là loại bỏ các vùng cảnh báo đã được chuẩn bị cẩn thận. Số lượng binh sĩ trên tiền tuyến cũng sẽ giảm đi một nửa khiến nó mỏng manh hơn đáng kể so với các kế hoạch ban đầu. James nghĩ rằng điều này sẽ phá hủy tất cả các sự sắp xếp đã được thống nhất trước đó.
「Không có gì thay đổi cả. Điều này phù hợp với chiến lược ban đầu của ta. Nguyên tắc chính của kế hoạch luôn là tấn công ngay cả khi bị tấn công.」(Rion)
「…Nhưng nếu như thất bại.」(James)
「Nếu các đơn vị di chuyển về phía nam tiếp xúc với kẻ địch, họ nên giao chiến. Chúng ta sẽ ổn miễn là chúng ta nắm được phần chủ động trong khi kẻ địch vẫn bị phân tán. Giả sử việc tái tổ chức về phía nam thành công, chúng ta sẽ có thể gây ra một lượng tổn thất lớn bằng cách tấn công từ phía sau.」(Rion)
Rion tình cờ gạt bỏ nỗi lo của James. Không phải là cậu đang ngó lơ những lo lắng của ông ta, cậu chỉ không thể hiểu được vấn đề nằm ở chỗ nào.
「…Chúng ta thực sự có thể làm được điều đó sao?」(James)
「Không có gì là chắc chắn cả. Nhưng ta không có cố gắng để đạt được điều bất khả thi.」(Rion)
Nếu Sol được hỏi về điều này, anh ta có thể sẽ trả lời rằng đó là điều mà chỉ khả thi với mỗi Rion. Chàng trai Frey vẫn chưa nhận thức được điều này.
「…Được rồi mọi người, các cậu đã nghe những gì ngài Frey nói rồi đấy. Từ bỏ vùng cảnh báo, mỗi đơn vị thứ hai sẽ gửi người đưa tin đến quân đội tiền tuyến, phần còn lại sẽ tập hợp lại với chúng ta. Chúng ta đang chuyển sang thế tấn công. Đi đi!」(James)
Tất cả các thành viên của cục rời đi cùng lúc theo chỉ dẫn của James. Những người còn lại trong trụ sở là những người đứng đầu, Rion và Sol.
「Giờ là gì hả?」(Rion)
Nhìn thấy nụ cười nở trên khuôn mặt Sol, Rion hỏi với vẻ bực bội.
「Ồ, không có gì. Mọi thứ chỉ đơn giản là diễn ra đúng như tôi dự đoán.」(Sol)
「Đúng như ngươi dự đoán? Nghĩa là sao?」(Rion)
「Sau cùng thì, ngài đã phát minh ra một chiến lược mà không ai ngoài ngài có thể thực hiện được.」(Sol)
「Điều đó rõ ràng là sai. Chả phải chúng cũng đang cố gắng làm điều tương tự vào hiện tại sao?」(Rion)
「…Chúng?」(Sol)
「Kẻ địch. Chúng đang cố xâm lược bằng cách phân tán lực lượng của mình thành nhiều đơn vị nhỏ. Ở một mức độ nhất định, quyết định sử dụng các tuyến đường được thiết lập sẵn của chúng dựa trên thực tế là các đơn vị tiến công sẽ không thể đối phó hoàn toàn với những sự biến đổi bất ngờ.」(Rion)
「…Thật sao?」(Sol)
Sol không thể nói rằng liệu đó có phải là sự thật hay không chỉ dựa trên lời giải thích này. Cuối cùng, Rion là người duy nhất có khả năng đánh giá liệu chiến lược của Vương quốc Merica có giống với chiến lược của cậu hay không.
「Ừ. Điều đó khiến ta tự hỏi, chỉ huy của kẻ thù là ai?」(Rion)
「Tôi tin rằng người đó sẽ là Olivia Clockford. Công chúa của Vương quốc Merica, một người được gọi là Nữ Thần Chiến Tranh.」(Sol)
Sol chỉ đoán vậy, nhưng một người chỉ huy được Rion đánh giá cao đến vậy thì chỉ có thể là cô ta. Danh tiếng của Nữ Thần Chiến Tranh đã vang đến cả Vương quốc Gran Flamm, cô là một trong những vị tướng vĩ đại nhất trên đất nước của mình.
「Ồ, vậy là cô ấy tham gia vào chiến tranh mặc dù cô ấy là công chúa. Ta nghĩ cô ấy sẽ có một tính cách đầy thô thiển, nam tính, nhưng đánh giá theo chiến lược này thì không phải.」(Rion)
「…Thật ra thì, tôi nghe nói rằng cô ấy khá xinh đẹp.」(Sol)
Olivia nhận được danh hiệu của mình không chỉ vì khả năng chỉ huy của cô mà còn, hay đặc biệt hơn, vì vẻ ngoài của cô. Khi thông tin này đến được với cậu trong quá khứ, nó khiến Rion nghĩ rằng tính cách của cô ấy hẳn là thô thiển, một kết luận khiến Sol hoàn toàn bối rối.
「Vậy, bề ngoài của cô ta khác với tính cách của cô ta… Ta hiểu rồi, một vị chỉ huy tối cao, một cô công chúa.」(Rion)
「Tôi tin rằng tốt nhất là không nên đánh giá thấp cô ấy chỉ vì giới tính của cô ấy. Chúng ta không có nhiều thông tin về chủ đề này, nhưng Vương quốc Merica đã có nhiều cuộc chiến tranh với các quốc gia ở phía nam của họ. Đó là nơi cô ấy nhận được danh hiệu của mình, điều đó khiến tôi tin rằng cô ấy đã đạt được nó thông qua năng lực.」(Sol)
「Đừng lo, ta sẽ không sơ suất chỉ vì một lý do như vậy đâu. Nhưng để chủ đề này sang một bên đi. Chúng ta phải di dời.」(Rion)
「Tới đâu?」(Sol)
「Đồn chỉ huy trên vùng cảnh báo thứ ba. Ta thích nơi nào đó ở gần tiền tuyến hơn nhưng điều đó sẽ khiến những người đưa tin khó di chuyển.」(Rion)
Nói cách khác, cố gắng thiết lập trụ sở ở bất kì nơi nào gần thủ đô hơn vùng cảnh báo thứ ba sẽ đưa họ tiến thẳng vào vùng chiến. Sol đã từ bỏ việc hỏi tại sao điều đó lại trở thành như vậy.
「Làm thế nào mà ngài có thể biết được điều đó, thưa ngài?」(James)
Nhưng James thì không, và ông muốn biết.
「…Nhờ linh cảm, ta đoán thế?」(Rion)
Câu trả lời đúng như Sol dự đoán. Một lần nữa anh tự hỏi rằng mình có thể học hỏi được gì từ Tử tước Rion Frey.
◇◇◇
◇◇◇
Mặc dù quân đội Merica còn chưa đi được nửa quãng đường trong kế hoạch xâm lược của họ, Rion đã sẵn sàng để tấn công. Sol chỉ có thể quan sát điều này trong sự kinh ngạc.
Anh đã luôn nghĩ rằng những gì khiến cho chiến lược của Rion là khả thi không chỉ vì cậu là thiên tài, mà còn là nhờ các quân sĩ Bandeaux nằm ở dưới trướng cậu. Nhưng lần này Rion đang chỉ huy quân đội chính quy của vương quốc. Sol đã lo lắng rằng mọi thứ có thể sẽ không theo như kế hoạch vì điều đó.
Tuy nhiên, Rion ngay lập tức cho thấy rằng đây là một vấn đề dễ giải quyết. Cậu nhắm vào các địa điểm cắm trại của kẻ thù. Để xác định được những địa điểm lý tưởng để nghỉ ngơi qua đêm dọc theo các tuyến đường xâm lược, cậu đã phái các trinh sát đến đó. Các đơn vị địch đầu tiên đến các địa điểm đó sẽ được phép cho qua mà không bị cản trở trong khi các đơn vị đồng minh tập hợp lại. Vì các mệnh lệnh được ban ra chỉ đơn giản là đến đích, nên những sai phạm nhỏ nhặt từ đội quân bình thường sẽ không thành vấn đề.
Ngay khi các đơn vị được triệu tập tập hợp lại, họ được lệnh chờ đợi đơn vị Merica tiếp theo đến và phục kích những kẻ đó. Cho phép kẻ địch dựng trại và chỉ tấn công khi mặt trời mọc. Điều này là để không cho kẻ sống sót nào trốn thoát được dưới màn đêm.
Chiến thuật này đã được sử dụng ở tất cả bảy tuyến đường xâm lược được chọn bởi Vương quốc Merica. Các vị trí phục kích, hướng tấn công và số quân phục kích được phối hợp bởi Rion trong mỗi trường hợp. Bất kể vị trí thực sự của mình, gánh nặng chỉ huy vẫn đặt trên vai cậu.
「Tập hợp những tên tù nhân lại! Nhanh lên!」
Một lần nữa, các binh lính Gran Flamm, đã thực hiện thành công cuộc phục kích bất ngờ của họ. Lặp đi lặp lại nhiều chiến thắng như vậy, vòng lặp quen thuộc của trận chiến đã được họ thực hiện thành thạo.
「Xóa tất cả dấu vết của trận chiến! Đừng có bỏ lỡ dù chỉ là một dấu vết!」
Họ thậm chí đã quen với những việc cần làm để chuẩn bị cho cuộc phục kích tiếp theo. Khu cắm trại đã được dọn dẹp và bất cứ manh mối gì có thể là dấu vết về một trận chiến đã được xóa bỏ. Điều này phải được thực hiện kỹ lưỡng, nếu đơn vị địch tiếp theo trở nên nghi ngờ vì sự dọn dẹp cẩu thả, cuộc phục kích của họ có thể sẽ thất bại.
Tuy nhiên, điều này không thể diễn tiếp mãi mãi. Việc che đậy có thể tốt trong hai đến ba trận chiến, nhưng chiến đấu liên tục ở một nơi cuối cùng sẽ khiến việc xóa dấu vết không còn khả thi nữa. Và chắc chắn rồi, thời điểm đó đã tới khi ai đó thận trọng có thể sẽ phát hiện ra sự kỳ lạ của khu vực xung quanh khu trại này.
「Mình đoán là thời điểm quyết định đã ở trong tầm tay.」
Một trong những sĩ quan dẫn đầu đơn vị phục kích này đã nhận ra điều đó và đánh giá rằng việc tiếp tục là không thể.
「Chúng ta đã xong việc chiến đấu chưa?」
Nghe thấy người chỉ huy lẩm bẩm, một trong những hiệp sĩ hỏi.
「Không. Chúng ta sẽ tập hợp với các đơn vị khác và đi về phía bắc.」
「Vậy, lần này chúng ta sẽ đi về phía bắc.」
「Đó sẽ là trận chiến cuối cùng. Chúng ta sẽ tấn công kẻ địch đang di chuyển phía trước chúng ta từ phía sau. Một khi chúng ta nghiền nát tất cả bọn chúng, chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta.」
「Đây được gọi là tấn công gọng kìm, phải không?」
「Có lẽ vậy.」
「Lúc trước tôi đã lo lắng về việc tất cả mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào, nhưng giờ khi mà chúng ta đã đi được xa đến mức này, kết quả đã quá rõ ràng. Vị chỉ huy đã đưa ra kế hoạch này thực sự là một người đáng sợ.」
「Đồng ý. Tuy nhiên, trận chiến vẫn chưa kết thúc đâu. Đừng mất cảnh giác cho đến khi chúng ta xong.」
Một nửa trong số đó là những gì người sĩ quan đã tự nói với chính mình trước đó. Anh cũng có ý kiến tương tự khi họ được lệnh đi về phía nam. Tuy nhiên, cuối cùng, số lượng kẻ địch họ gặp phải kể từ đó nhiều nhất là một phần tư, một phần năm so với lực lượng của họ. Họ cũng chịu thương vong, tất nhiên rồi, nhưng có rất ít và nó cũng tương tự đối với các đơn vị phục kích khác. Trong khi đó, số lượng quân địch đã trở nên cạn kiệt đáng kể.
Thực tế, rất khó để cưỡng lại cảm giác rằng chiến thắng đã nằm trong tầm tay. Và những suy nghĩ bất cẩn đó có thể là thứ mang đến sự trừng phạt thần thánh, tất nhiên, nếu người ta có khuynh hướng tin vào sự dẫn dắt của thiên đàng.
Mặc dù nơi vùng đất hứa đó có lẽ sẽ không đồng ý với việc sử dụng điều đó làm lý do.
「Đã phát hiện kẻ địch!」
Đó là những lời báo trước sự diệt vong.
「Kẻ địch tấn công sao!? Từ hướng nào!? Số lượng bao nhiêu!?」
「Từ phía bắc, thưa ngài! Khoảng… Bốn nghìn quân! Đợi đã, nhiều hơn nữa đang đến!」
「Cái gì!?」
Lực lượng của họ chỉ có một nghìn người. Trái ngược hoàn toàn với các trận chiến cho đến nay, họ sắp phải đối mặt với sự phản công của kẻ địch đông gấp nhiều lần so với số lượng của họ. Tất cả những giấc mơ về chiến thắng biến mất khỏi tâm trí họ.
「Thu quân! Rút lui ngay lập tức! Nhanh lên!」
Mặc dù mệnh lệnh rút lui đã được đưa ra, sau lưng họ là đất nước của kẻ thù chứ không phải vương quốc. Tuy nhiên, không có sự lựa chọn, kẻ địch đã tấn công từ phía bắc, họ chỉ có thể né tránh về phía nam. Vậy nên đơn vị phục kích chạy trốn theo hướng đó, chạy trong vô định vì mạng sống của họ.
Và không chỉ mỗi họ, tất cả các địa điểm phục kích khác đều phải chịu những tình cảnh tương tự.
Cuộc phản công của Quân đội Merica đã bắt đầu.
odd-numbered units, tôi không thực sự hiểu cái từ này nghĩa là gì, có ai biết thì xin vui lòng góp ý edit: 1 trung đội là khoảng từ 20-50 người trans: ý là Sol ko hỉu tại sao Rion lại có suy nghĩ này edit: đoạn này là để đơn vị địch đầu tiên đi qua vì quân đồng minh chưa tập hợp xong