AKU NO SOSHIKI NO KYUUJINKOUKOKU

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 367

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1140

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 15: Có lẽ nó là một thứ mà tôi không thể giữ gọn trong tay mình được

 [Ha-!]

Neito tỉnh dậy trên chiếc giường thô, còn lưng thì ướt đẫm mồ hôi lạnh.

[Lại là giấc mơ đó… mình cứ nghĩ nó đã kết thúc rồi.]

Lần này, cậu mơ về lúc mọi người được triệu tập và bắt đầu đi ra ngoài. Đó quả là một khoảng thời gian tuyệt vời.

[Chết mồ, mình sẽ trễ mất.]

Neito không lo lắng hay nghĩ ngợi nhiều về giấc mơ lắm. Cậu vẫn đến chỗ làm như thường lệ.

[Chào buổi sáng… ]

Sau vài tháng, Neito rốt cuộc cũng quen dần với nhịp sống xung quanh và hòa nhập vào nó, tới mức cậu có thể mở miệng chào đồng nghiệp của mình ở chỗ làm một cách bình thường.

[Oh , chào buổi sáng.]

[… Ờ ]

[Cố gắng hết sức nhé!]

Và mỗi người bọn họ đều đáp lại lời chào của cậu một cách khác nhau .

[Aa! Anh đây rồi, Nate! Chào buổi sáng! Bộ phận tình báo sẽ có cuộc họp ngắn ngày hôm nay lúc 11 giờ.]

Trong tất cả mọi thứ, cậu biết ơn trợ lý của mình. Nhưng tình huống cậu đang gặp phải vẫn rối tung như địa ngục. 

Cậu cảm thấy hạnh phúc. Không, cậu thực sự RẤT hạnh phúc vì có thể gặp một cô gái như thế này. Giọng điệu vui vẻ, tươi sáng của cô luôn chào đón cậu mỗi sáng… Nếu như cô chỉ là một cô gái anh vô tình gặp ở thành phố nhộn nhịp, với một người cha bình thường, thì mọi thứ có thể đã tốt hơn. ( Nhưng buồn thay !!! )

[Chào buổi sáng… Cảm ơn như thường lệ.]

[Hehehe—. Không có gì đâu. Fufufu—.]

Vì một lý do nào đó, hôm nay cô ấy có tâm trạng tốt. Cậu muốn hỏi cô chuyện gì đã xảy ra, nhưng nhận ra ca làm việc của bản thân đã bắt đầu. Neito ngay lập tức bắt tay vào công việc.

Công việc ở phòng kinh doanh chủ yếu là giấy tờ như mong đợi. Tóm lại, đó chỉ là đọc báo cáo và văn kiện, đưa ra và lên kế hoạch với các quyết định phù hợp, sau đó gửi và thông báo cho các bộ phận khác. Họ không yêu cầu phải ra ngoài và chiến đấu trên chiến tuyến.

Neito không quen với việc giấy tờ, vì vậy ban đầu, cậu phải vật lộn để hoàn thành đống đó. Bây giờ vẫn vậy, nhưng số lượng giấy tờ phải làm là quá nhiều.

Nhìn thấy công việc trước mắt, cậu hạ quyết tâm, mong muốn hoàn thành nó nhanh nhất có thể. Không lâu sau đó, Izumi gọi cậu vào văn phòng của mình.

Cậu vào phòng và ngay lập tức ngồi xuống ghế sofa.

[Có chuyện gì xảy ra à?]

[Có… Tôi có một vài câu hỏi cần cậu trả lời. ]

[Vâng…?]

[Về kế hoạch mà cậu đã đề vào ngày trước. Kế hoạch này có ý nghĩa gì? Các mệnh lệnh là loại bỏ đội bảo vệ nằm trên pháo đài tại tọa độ C22, nhưng kế hoạch của cậu lại liên quan đến việc tấn công một khu vực cách xa tọa độ được chỉ định. Cậu có thể giải thích cho tôi được không?]

Izumi chỉ vào kế hoạch mà cậu đã vẽ.

Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy không tha thứ cho cậu vì dám đề nghị một kế hoach như thế này? 

[Vâng. Hãy coi như rằng… C22 là một vị trí mạnh đến ghê sợ, tấn công vào nó sẽ là vô ích. Nhưng mệnh lệnh vẫn có hiệu lực…]

[Vậy tại sao?]

[Như tôi đã nói, C22 rất mạnh. Tấn công nó sẽ chứng tỏ là sự bất lợi của chúng ta… trừ khi chúng ta dụ bọn nó ra. Tôi đề nghị chúng ta phá hoại một khu vực gần đó, tàn phá nhiều tòa nhà và gây hoang mang cho người dân. Nó có thể là quy mô nhỏ, nhưng nó sẽ thu hút những người bảo vệ trong C22 với hy vọng giúp đỡ người dân và kiểm soát tình hình. Một bọn nó ra ngoài, đó là lúc chúng ta có thể tấn công.]

[Điều gì sẽ xảy ra nếu như… Chúng phớt lờ người dân ?] 

[Chúng sẽ đi ra. Tôi biết rằng không có bảo vệ nào đủ nhẫn tâm để phớt lờ những tiếng kêu cứu của những người cần giúp đỡ. Nếu không thể thể lùa bọn nó ra, chúng ta cũng có thể phát ra tiếng la hét của mọi người cho lũ bảo vệ nghe.]

[Tôi hiểu… Nhưng, để kế hoạch này hoạt động, nó sẽ dẫn đến việc chúng ta phải tấn công một khu vực không liên quan, phải không?]

Lúc đó, Neito đã hiểu rằng đó là cách kiểm tra của Izumi, rằng cậu sẵn sàng chịu trách nhiệm cho kế hoạch mà cậu đã tự vạch ra hay không . 

Trong một khoảnh khắc, cậu đã ngập ngừng.

Metallica chắc chắn sẽ bị mang tiếng xấu về điều này… nhưng còn cậu thì sao? Metallica là một tổ chức ác. Họ có thể mong đợi điều gì được chứ? Metallica sẵn sàng làm những gì cần thiết để đạt được mục tiêu của họ, ngay cả khi những hành động phải làm là vô nhân đạo.

[Đúng vậy, chúng tôi cần phá hoại một khu vực khác.]

Neito trả lời bằng một giọng bình tĩnh và có kiểm soát.

[Cách này có vẻ tàn nhẫn…]

Vâng, và lệnh là lệnh. Tôi chắc chắn rằng một biện pháp như thế này sẽ được bỏ qua.

[Đó là tất cả. Cậu có thể đi ngay bây giờ.]

[Cảm ơn anh …]

Izumi sai rồi. Tôi biết rằng kế hoạch của tôi không thể được công ty tha thứ. Điều gì xấu là xấu. Và những gì bị phá hủy là bị phá hủy. Bây giờ, cách mà họ có thể tha thứ cho tôi vì đã vạch ra một kế hoạch lộn xộn như vậy.

Neito không thể nói thành lời. Cậu lặng lẽ rời khỏi văn phòng Izumi .

******************************

Sau khi Neito đi ra khỏi văn phòng của mình, Izumi suy nghĩ một lúc.

Kỹ năng ra quyết định của cậu ấy… khác một trời một vực so với những người khác. Cậu ấy không ngần ngại thực hiện các kế hoạch vi phạm đạo đức cơ bản của con người.

Tôi nghĩ rằng tôi có thể nghĩ ra kế hoạch như vậy… Ngay cả khi tôi có ý tưởng như thế, tôi cũng nghi ngờ nó sẽ tàn khốc và phức tạp như của Neito .

Cậu ta nhanh nhẹn và hiệu quả trong công việc, và cậu ta đủ tàn nhẫn tới mức có khả năng thăng chức lên ngồi ở Phòng Kế hoạch và Điều hành,

Gọi nó là những gì bạn có thể, nhưng cậu có một hào quang xấu xa bao quanh mình. Gọi nó là tiềm năng sẽ là quá nhiều, anh ấy thực sự là một người đáng để chú ý đế…

Tôi nghi ngờ rằng tài năng này sẽ được công nhận… Sau cùng thì chúng tôi là những nhân viên của Metalia cơ mà.

Có lẽ cậu ta quá tuyệt vời để làm cấp dưới của tôi… Tôi có thể dễ dàng thua cậu ấy.

Izumi thở dài và nhấp một ngụm cà phê.