“……Ah, haizzz”
Trong khi ngâm mình trong bồn tắm, tôi liên tục tát nước nóng vào mặt mình.
Những gì tôi vừa nói vẫn còn đang luẩn quẩn trong đầu. Tôi không thể cứ nhắm mắt lại mà không nghĩ về nó.
“Không ổn rồi. Không ổn chút nào, với mình.”
Nếu bạn hỏi tôi có bao giờ nhìn Nagi theo hướng ấy không thì tôi không chắc đủ tự tin để lắc đầu. Tôi đã từng thấy phần nữ tính của Nagi tác động lên tôi theo nhiều cách khác nhau.
Nhưng cũng đúng khi nói tôi đã cố gắng không nhìn em ấy theo hướng đó. Lý do là vì-
“Về chuyện đó. Ẻm…..hình như không giỏi thì phải. Mình khá chắc là vậy.”
Tôi đã làm quen được với Nagi. Đó là lý do tôi giúp đỡ em ấy. Nagi đã từng bị quấy rồi và điều đó khiến em ấy sợ đàn ông.
Vậy nên tôi có lẽ sẽ nhắc nhờ em ấy về những điều đó và……..sau vài năm hay gì đó. Tôi tự nhủ rằng sẽ làm chuyện đó khi cả hai trưởng thành.
[Ngoại trừ Souta-kun]
-Chỉ là ảo tưởng ích kỷ của tôi thôi. Tôi chỉ đang tưởng tượng rằng bản thân muốn Nagi nói ra câu ấy.
“…..Hazzzz”
Nước nóng dễ chịu thật. Tôi thở dài và nhúng mặt vào nước nóng.
◆◆◆
Tôi lau tóc với cơ thể mình rồi thay sang đồ ngủ.
Nagi đang trong phòng khách. [Em ổn mà, nhưng nhà tắm đúng thật là nơi để thư giãn. Em sẽ giết thời gian bằng cách đọc sách, vậy nên anh cứ dành thời gian lâu một chút cũng được.] em ấy nói.
Khi tôi đi ra phòng khách, tôi đứng lại và nhìn vè phía Nagi.
Nagi đang đọc sách trong khi dựa lưng vào sô pha, trông rất tập trung.
Đôi mắt xanh của em ấy đảo lên xuống, và những ngón tay mảnh mai xinh đẹp như những con cá trắng đang lật từng trang sách.
Thi thoảng em ấy lại đặt tay lên cằm như thể đang suy nghĩ gì đó. Không nhìn vào cuốn sách……mà là nhìn vào một khoảng không vô định.
Nhưng chưa được 10 giây.
Ngón tay của em ấy quay trở lại cuốn sách. Tiếng những trang sách được lật vọng khắp phòng. Ánh mắt của Nagi lại bắt đầu di chuyển từ trên xuống dưới.
-A, đúng là đẹp thật.
Đó là những gì tôi có thể nói.
Có sự khác biệt so với hồi đó-so với biểu cảm tôi từng thấy trước khi gặp Nagi.
Có thể hơi thô lỗ nhưng nó gợi cho tôi vể buổi diễn của em ấy.
Biểu cảm Nagi rất nghiêm túc, thậm chí còn không cố gắng để che đậy. Nó thực sự vô cùng xinh đẹp.
Tôi thể không bị thu hút bởi nó.
Rồi đột nhiên. Tiếng tay Nagi lật trang sách dừng lại. Em ấy ngước mặt lên.
“-Hm? Souta-kun, anh xong rồi à?”
“Ư-ừm. Anh chỉ vừa mới ra thôi.”
Đôi mắt xanh như đây biển của Nagi nhìn tôi chăm chú.
Và rồi đôi lông mày đẹp đẽ của em ấy nhíu lại.
“…….Souta-kun, anh ngồi xuống đây đi.”
“Hm? Ư-ừm.”
Nagi đặt tấm bookmark vào cuốn sách và để nó lên bàn. Em ấy vỗ vào chỗ kế bên ẻm.
Mặc dù đã muộn, Nagi vẫn đang mặc bộ đồ ngủ màu xanh da trời trông khá mềm mại. Lý do khiến tôi mê mẩn em ấy trước đó có thể là do sự khác biệt về trang phục của ẻm.
Tôi ngồi xuống bên cạnh Nagi trong khi nghĩ vậy. Nagi đưa tay lên và chạm vào tóc tôi. Rồi em ấy nheo mắt lại nhìn tôi.
“Em biết mà. Anh chưa lau khô tóc đoàng hoàng đúng không, Souta-kun”
“A…..”
Ôi không. Em ấy đã nhận ra cách lau khô nửa vời của tôi.
“Ừ thì. Dù sao nó cũng khô nhanh mà.”
“Dù cho căn phòng có được sưởi ấm ra sao thì nó vẫn không tốt tí nào. Anh sẽ bị cảm lạnh cho coi”
“….Em nói phải.”
Tôi không thể nói lại được gì. Khi còn đang ngâm nghĩ những lời của Nagi, tôi nghe thấy tiếng cười khúc khích.
“Thật hết cách mà. Để em sấy tóc giúp anh.”
“Eh? K-không. Như vậy thì phiền em lắm.”
“Em không bận tâm đâu. Mà, em nghĩ là sẽ khá vui khi được sấy tóc cho Souta-kun.”
Nói xong, Nagi đứng dậy và lấy máy sấy tóc từ trong túi đồ của em ấy ra.
Em ấy đi ra phía sau tôi.
“Giờ em sẽ sấy tóc cho anh, được chứ?”
“…..Ừm, cảm ơn em”
Tôi quyết định đồng ý với yêu cầu đó. Khi Nagi bật máy sây tóc lên, tôi nghe thấy tiếng gió thổi mạnh. Nhưng nó lại không quá ồn.
Làn gió ấm áp thổi vào tóc tôi và vuốt ve chúng bằng tay của em ấy.
“Có nóng quá không?”
“À, không. Nó dễ chịu lắm.”
Những ngón tay mảnh khảnh của Nagi lướt qua tóc tôi, và toàn bộ đầu tôi trở nên mềm lại và ấm áp.
Cảm giác thật tuyệt, toi không thể không nhắm mắt lại.
“Em cũng sẽ massage nhẹ cho anh.”
Nagi nói vậy và xoa đầu tôi lần nữa. Nó thật tuyệt mà.
“…..Fufu. Em rất vui khi anh cảm thấy tốt.”
“Ừm. Nó dễ chịu lắm luôn á.”
Đáp lại nụ cười vui vẻ của Nagi, ngón tay Nagi hơi siết nhẹ. Tôi gần như thiếp đi vì cảm giác quá thoải mái.
Sau khoảng 5 phút, tiếng máy sấy tóc dừng lại
“Ừm, được rồi đó.”
“Cảm ơn em. Nó rất tuyệt luôn.”
“Fufu. Anh không cần khách sáo.”
Thế rồi sau khi xem Nagi đi cất máy sấy tóc……tôi nhìn lên đồng hồ
Tôi nhận ra là cũng gần đến giờ Nagi đi ngủ rồi, và đồng thời tôi chợt nhớ ra một chuyện.
……Nagi sẽ ngủ ở đâu đây, tôi nên là gì bây giờ?
Không, đừng quá lo lắng. Còn có sô pha nữa mà.
“Cũng gần đến giờ đi ngủ rồi, vậy nên em có thể sử dụng giường trong phòng anh.”
Tôi nói. Nagi đột nhiên đứng lại và quay về phía tôi
“Souta-kun, Chẳng lẽ anh định nói là mình sẽ ngủ ngoài sô pha à?”
“Hm? Ừm. Nếu anh dùng miếng đệm như gối thì anh chắc vẫn có thể ngủ được.”
Tuy nhiên, chiếc sô pha lại không quá lớn.......Chà, tôi đoán là mình sẽ tự xoay sở được.
Thế nhưng.
“Không.”
Nagi nói một cách giận dữ
“Ư-ư. Nhưng, em biết đấy....”
“Không. Em sẽ nằm ngủ với anh.”
Nagi tỏ ra bướng bỉnh, dường như không hề có ý định bỏ qua.
.....Nhưng nếu cố chấp từ chối chẳng phải sẽ làm tổn thương Nagi sao?
Tôi nghĩ rất nhiều về chuyện này và gật đầu.
“......Anh hiểu rồi”
Thấy tôi nói thế, Nagi lộ ra vẻ mặt vui vẻ.
“Ừm! Vậy thì đi vào phòng ngủ thôi!”
Em ấy không có bất cứ ý gì kì lạ. Nhưng cái cách ẻm nói khiến tôi có chút bứt rứt.
Nếu đó là Nagi, nó kiểu như em ấy sẽ nói [Chúng ta ngủ chung đi?]
Không, tôi nghĩ quá nhiều rồi. Nó không có ý gì khác nữa đâu.
Tôi đi theo Nagi vào trong phòng ngủ. Tim tôi đập một mạnh đến mức khó chịu.
Khi tôi tiến vào phòng, Nagi mỉm cười với tôi và nói.
“Vậy, em sẽ nằm ở đây.”
Em ấy nằm xuống giường. Sau đó, em ấy vỗ vào một phần của chiếc giường.
“Souta-kun, đến đây nhanh lên.”
“Ừm, được rồi.”
Không biết giờ ai mới là chủ nhà nữa.
Tôi không khỏi bật cưới với suy nghĩ ấy và nằm xuống bên cạnh Nagi, người đang mỉm cười với tôi.
Tôi vốn đã mua một chiếc giường cỡ lỡn, vậy nên vẫn đủ chỗ để cả hai chúng tôi cùng nằm.
Khi tôi quay đầu mình sang, Nagi đang ngay bên cạnh tôi
Em ấy nằm bên phần của mình, mình tôi chăm chú.
“Ehehe.....đây là lần đầu tiên em ở qua đêm ở đây. Em thấy hơi lo lắng.”
Nói xong, bàn tay nhỏ nhắn , ấm áp của Nagi nắm lấy tay phải tôi.
“.....Ừm, em nói phải.”
Trong khi có gắng gạt tiếng tim đập ra khỏi đầu mình, tôi nhìn Nagi.
Đôi mắt dịu dàng của em ấy nhìn tôi. Em ấy siết chặt tay tôi.
Nụ cười của Nagi này càng sâu hơn.
“Fufu. Em rất vui khi được nằm cạnh Souta-kun như thế này.”
“.....Ngay cả buổi sáng. Em cũng đã leo lên giường rồi đấy thôi.”
“Khác với lúc ấy chứ. Giờ em cảm thấy Souta-kun gần gũi với em hơn so với hồi trước.”
Nói vậy. Nagi di chuyển cơ thể em ấy và sát lại gần hơn. Hương thơm ngọt ngào tựa như hoa tràn vào mũi tôi.
“Nhưng em vẫn hơi hồi hộp. Đây là lần đầu tiên em ngủ bên cạnh một người con trai.”
Tôi nói rằng Nagi có thể yên tâm mà ngủ-
Nagi nhìn tôi lần nữa
Hai má em ấy ửng hồng.
“.....Anh có chắc là sẽ không làm gì kì lạ không?”
Tuy nhỏ nhưng tôi chắc chắc đã nghe thấy như vậy.
Tôi không thể không cứng họng.