After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1283

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 01 - Chương 36

Tôi cảm thấy nghi ngờ những gì mình nghe được. Thậm chí tôi không thể làm vậy.

Bởi tâm trí tôi gần như trống rỗng và tôi không thể nghĩ được gì.

Lúc tôi lấy lại tinh thần thì, một vài giây…..hoặc có thể một vài phút đã trôi qua.

“…..Cậu vừa nói gì cơ?”

Giọng tôi nghẹn lại đến đáng sợ. Khó để có thể nghe được chúng.

Nhưng Nagi tỏ ra không hề đùa giỡn. Cô ấy nói lại một cách rõ ràng.

“-Kể từ hôm nay. Mình sẽ không thể gặp Souta-kun được nữa. Đó là những gù mình đã nói.”

Cực kì thẳng thắn. Tâm trí tôi vẫn trống rỗng.

Nhiều dòng suy nghĩ khác nhau liên tục hiện ra và biến mất trong đầu tôi.

Không, tôi vẫn không thể nghĩ thông được.

“…..Lý do. Mình có thể biết được không?”

Bằng cách nào đó, tôi cố xoay sở thốt ra những lời ấy. Nagi gật đầu và nắm lấy bàn tay lạnh toát của tôi.

“Mình sắp được đính hôn với một người nào đó….Thật ra mình chưa hẳn đã đính hôn, nhưng….”

Tôi cảm thấy hơi buồn nôn. Nhưng tôi vẫn cố giữ nó lại. Tôi cố gắng tiếp thu những thông tin ấy vào bộ não đang rối rắm của mình.

“Cậu cứ tiếp tục đi”

“Người đó là con trai của chủ tịch một công ty….Anh ấy khoảng 20 tuổi. Trước đây, anh ấy đã đến xem buổi diễn của mình. Đó là yêu từ cái nhìn đầu tiên.”

Anh ấy lớn tuổi hơn tôi. Và là con của chủ tịch. Ngay cả bộ não đang không hoạt động bình thường của tôi vẫn có thể hiểu được những gì cô nói.

“Mình chưa từng nói với cậu. Ba mình là một doanh nhân, đặc biệt là kinh doanh kimono. Trong số đó, mình đang phát triển thêm theo hướng quốc tế…..Và bên kia là một trong những công ty về kimono hàng đầu Nhật Bản”

“…Mình hiểu rồi.”

Tôi đã có rất nhiều thông tin được liên kết với nhau. Có lẽ đó là lý do Nagi quen với những điệu nhảy truyền thống, trà đạo, và cắm hoa….đó hẳn là lý do.

“Ừm. Nếu mình có thể nhận được lời cầu hôn trong một tuần này. Và nếu mình đính hôn, nó sẽ gây ảnh hưởng đến công ty của ba mình. Nói thẳng ra thì, đó là những gì họ đưa ra.”

“….Và câu trả lời của Nagi.”

“Mình nói rằng mình đồng ý.”

Tôi hẳn đang trông rất tệ. Tôi nhìn gương mặt Nagi…..Cô nàng mỉm cười. Nhưng nụ cười của cô lại phảng phất phần đau đớn.

“…..Mình. Mình không thể làm khác được.”

Cô ấy lẩm bẩm với giọng nhỏ. Cô nhẹ nhàng chạm vào má tôi.

“Mình xin lỗi vì đã lôi cậu vào chuyện này…..Thật ra, cũng được một khoảng thời gian dài rồi. Mình đã từng nghĩ rằng hôn nhân kiểu này rồi sẽ đến thôi. Đó là lý do tại sao mình đã lợi dụng Souta-kun”

“Hửm….?”

“Lần đầu tiên mình nói chuyện với Souta-kun. Cậu nhớ chứ?”

Tôi hiểu rồi.

Những lời của Nagi. Tôi vô thức nhận ra ngay lúc ấy.

Khi Nagi nói rằng cô ấy muốn vượt qua nỗi sợ đàn ông.

[Thời gian sẽ chữa lành mọi thứ. Điều đó có thể đúng. Nhưng bởi vì là một ngày nào đó. Tôi có thể vụt mất cơ hội…..Mốt quan hệ với con người hay việc học tập. Có thể đây là một vài kiểm tra]

Ý cậu là vậy sao?

“Ừm, một này nào đó, một lời cầu hôn sẽ đến như thế này. Sẽ khá bất lợi nếu mình mắc chứng sợ đàn ông……Đó là lý do vì sao mình đã lợi dụng Souta-kun….Hoặc đáng ra mọi thứ phải diễn ra như vậy.”

Trên má Nagi. Một giọt nước mắt rơi xuống

“…Mình đã phải lòng cậu.”

Giọng cô ấy khá nhỏ. Nhưng tôi vẫn có thể nghe được.

“Đó là lý do mình muốn thay đổi. Mình muốn có thể nói không với ba mình khi ông ấy hỏi mình câu đó. Đó là lý do. Mình đã tham khảo ý kiến với Hayama-san và các nhân viên khác.”

Càng ngày càng nhiều hơn. Những giọt nước mắt chảy trên mà Nagi.

“Mình ước rằng mình có thể yêu cậu nhiều hơn nữa Souta-kun….Mình không muốn nhìn bất cứ ai ngoại trừ cậu, Souta-kun. Nếu vậy thì mình có thể thích Souta nhiều hơn. Mình muốn Souta-kun yêu mình. Sau đó mình sẽ yêu Souta-kun nhiều hơn nữa. Rồi mình sẽ hỏi Souta-kun yêu mình nhiều như nào.”

Nước mắt Nagi chảy trên má cô không ngừng. Tôi vô thức lấy tay lau đi những giọt nước mắt ấy.

“Mình yêu sự tốt bụng của Souta-kun…Mình đã làm hết sức để khiến Souta-kun yêu mình. Mình muốn biết nhiều hơn về cậu và yêu cậu hơn, Souta-kun.”

Đôi tay của Nagi. Cô ấy nắm lấy bàn tay còn lại của tôi.

“Nhưng không có ích gì cả…Mình nhận lại kết quả tồi tệ nhất mà mình có thể tưởng tượng.”

“Vậy tại sao…..cậu lại không từ chối, Nagi”

“Bởi vì mình cũng yêu ba và mẹ mình.”

Không một khoảng nghỉ, Nagi trả lời trong khi mỉm cười

Một nụ cười gượng gạo

“Mình nợ ba và mẹ mình rất nhiều, nhiều hơn những gì mình có thể trả. Đó là lý do mình đã chọn làm như vậy…..Mình đang đặt gia đình mình và Souta-kun lên bàn cân.”

Thật khủng khiếp và đau lòng.

Bởi tôi nhìn thẳng mắt cô ấy.

“…Mình không thể làm được gì ư?”

“Không, không thể…Dù cho mình có nói gì, không có gì thay đổi cả.”

Đôi mắt ấy. Cách giải quyết chỉ có một. Mặc kệ ai có nói gì, cô nàng sẽ không thay dổi ý định. Cô đang tự nhủ với bản thân.

Tôi hiểu những lời tôi sắp nói ra chỉ làm tổn thương Nagi. Tôi nhận thức được điều đó.

“Tất cả là lỗi của mình. Mình đã để mọi thứ đi xa đến thế này….Thật ra, mình nên nói với Souta-kun sớm hơn.”

Đôi mắt xanh của cô tăm tối và ảm đạm.

“Mình sợ phải kể với Souta-kun. Khi gặp cậu, lòng mình cảm thấy yên bình. Mình quên hết những điều tồi tệ. ….Ngày mai, mình sẽ lặp lại những gì đã nói, cho đến hôm nay.”

Tay trái Nagi. Bàn tay ấy thật ấm. Cùng lúc ấy, tôi hạ tay xuống.

“Làm ơn hãy hận mình, Souta-kun”

Mỉm cười, Nagi nói.

“Làm ơn hãy hận mình nhiều vào. Mình không muốn cậu quen biết một đứa con gái như mình nữa. Làm ơn hãy quên hết những thứ về mình đi.....Không, mình xin lỗi. Mình biết rằng Souta-kun tốt bụng đến mức không thể làm thế được.”

Nagi lắc đầu và….đứng dậy.

Bởi vì vòng đu quay đã kết thúc.

“Cuối cùng, một điều nữa. Mình có một điều muốn nói với cậu, vậy nên hãy đi với mình.”

Nagi rời vòng đi quay. Tôi đi theo cô ấy.

Không có cuộc trò chuyện nào diễn ra.

Chúng tôi đi đến một nơi thích hợp. Nagi bắt đầu nói ở một nơi có ít người qua lại.

“Souta-kun, làm ơn hãy hạnh phúc. Souta-kun chắc chắn sẽ tìm được một người tốt hơn mình.”

-Làm ơn đừng làm như vậy.

“Vậy nên, hãy hạnh phúc với người ấy. Tạo dựng một gia đình hạnh phúc hơn của mình…..Làm ơn.”

-Không

“Nagi”

Tôi nhìn Nagi. Cô ấy đang khóc, những giọt nước mắt nặng chĩu tuôn rơi.

“….Mình thực sự không muốn như vậy. Mình không muốn bất cứ ai bên cạnh Souta-kun ngoại trừ mình.”

“Mình, cũng , ghét điều ấy. Mình không muốn.”

Tôi không muốn ai khác ngoài tôi bên cạnh Nagi.

Tôi không muốn. Không bao giờ.

Hiển nhiên là vậy.

“Mình xin lỗi. Do mình yếu đuối…..Mình thực sự xin lỗi.”

Nói thế, Nagi tiến đến gần tôi.

Trước mặt tôi, mặt Nagi sát lại. Một vẻ đẹp đau đớn…..và gương mặt cam chịu.

Cô nhìn thẳng vào mắt tôi trong khi rơi nước mắt.

“….Đây là kí ức cuối cùng của mình.”

Thứ gì đó mềm mại và ấm áp chạm môi tôi.

-Chỉ trong một khoảnh khắc.

Nagi rời ra. Cô ấy quay người đi chỗ khác.

“Nụ hôn đầu này. Mình muốn đưa nó cho Souta-kun”

“Chờ, chờ đã, Nagi”

Tôi cố chạm đến tay cô ấy. Nhưng-

“Tạm biệt. Mình mong từ tận đáy lòng rằng Souta-kun sẽ được hạnh phúc.”

Tay tôi không thể chạm tới.

Nụ hôn đầu thật đắng.

◆◆◆

Đầu tôi đau như búa bổ.

Tôi ngồi dậy khỏi giường để uống thuốc….Hm. Tôi tự hỏi bản thân đã về nhà bằng cách nào.

Chà, điều đó chẳng quan trọng. Sao cũng được.”

Tôi tắt nguồn điện thoại mình để nó không rung nữa. Tôi uống một viên thuốc giảm đau….và không còn bất cứ năng lượng nào để rời khỏi giường.

Tôi gục trên chiếc ghế dài.

Điều đúng đắn nên làm là gì? Tôi không biết.

Tôi không biết gì cả. Tôi không muốn biết….Tôi chỉ muốn đi ngủ. Tôi muốn biến mất.

Tôi nhắm mắt lại mà không chống cự cơn buồn ngủ đang dần chiếm lấy tôi.

–Ding dong.

Tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa. Nhưng tôi không có sức để đi đâu nữa.

Tôi thậm chí không nhớ đã đặt hàng….Tôi sẽ dùng máy trả lời tự động vậy.

–Ding dong

……

–Ding dong

……

–Ding dong

……

–Ding dong

–Ding dong

–Ding dong, ding dong, ding dong, ding dong.

Tiếng chuông cửa không ngừng kêu lên. Tôi thở dài rồi chầm chậm ngồi dậy.

Ai trên trái đất này có thể đến vào lúc khuya thế này cơ chứ.

◆◇◆

“Chào mừng đã về…..Tiểu thư. Có chuyện gì sao?”

Ngay khi tôi vừa về nhà, bảo mẫu cảu tôi….Suzaka-san nhận ra.

Nhưng tất nhiên rồi….Bởi gương mặt tôi lem nhem nước mắt.

Trong khi dùng ngón tay kìm lại những giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi…..Tôi trả lời Suzaka-san.

“Nhiều chuyện đã xảy ra. Và, Suzaka-san. Làm ơn lát nữa hãy đến phòng con….Con có vài điều muốn nói với cô, Suzaka-san”

“….Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ đến phòng tiểu thư sớm nhất có thể.”

Tôi không hề nói với Suzaka-san những gì đã xảy ra. Tôi cũng nói với Suzaka-san không kể lại với ba mình.

Nếu tôi nói với cô ấy, cô ấy chắc chắn sẽ kể với ba tôi về Souta-kun.

Tôi nói với Suzaka-san và quay về phòng mình. Tôi đặt túi xuống.

Trong khi tôi cảm thấy bản thân hơi bẩn, tôi vẫn nằm xuống giường.

Tôi nhắm mắt lại. Nhớ về trước đây.

“….Mình vẫn luôn yêu cậu, Souta-kun”

Tôi nhớ lại mọi thứ đã diễn ra kể từ khi tôi gặp Souta-kun