After Being Defeated by the Magical Girls, I Became a Girl

Truyện tương tự

Tôi đã nghĩ là mình sẽ nổi tiếng trong thế giới mà khái niệm về trinh tiết đã bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi đã nghĩ là mình sẽ nổi tiếng trong thế giới mà khái niệm về trinh tiết đã bị đảo ngược

悠/陽波ゆうい

Đảo ngược trinh tiết x crossdresser và thật ra là con trai, chính thức bắt đầu!

6 39

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

214 2330

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

21 214

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

41 1431

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

(Đang ra)

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

Tsumugu Hashimoto

Giải thưởng Năm 2006: Kono Light Novel ga Sugoi! - 2006: Xếp thứ 10. Top 10 female characters rankings 2006: Rika Akiba: Xếp thứ 6.

15 81

Tập 01 - Chương 02 - Như một Ma Vương, đừng tùy tiện làm hư hỏng các ma pháp thiếu nữ

Bỏ những lời phàn nàn qua một bên, cô tự biết thân phận mình lúc này và tự xích bản thân lại.

Mặc dù Senokawa Chiyuki nhìn thì có vẽ là một người dễ tính, cô ấy thực tế là người tàn nhẫn nhất trong cuộc chiến thời ấy. Người mà có thể đánh bại Quỷ Vương với một chiếc gậy phép và biến hắn trở thành một cô gái sẽ không dễ gì mà cho cô được sự tha thứ.

So với lúc mà cô không thể di chuyển hồi ở trong tù, ở trong một tầng hầm mà cô có thể di chuyển thoải mái đã là tốt lắm cho cô rồi.

“Đừng làm vẻ mặt đó mà.”

Senokawa Chiyuki nhìn vào nét mặt im lặng của cô, cười bất đắc dĩ: “Đây chỉ là những biện pháp an toàn cần thiết.”

“Chỉ dành mấy người thôi.”

Cô thay đổi tâm trạng của mình và hỏi về vấn đề khiến cô khó hiểu lúc nãy: “Tại sao cô lại giúp tôi đăng ký nhập học? Và tại sao lại thả tôi ra? Mang tôi đến đây, đừng nói là chỉ để cô thỏa mãn sở thích biến thái của mình?”

“Hmm…”

Nekokawa Shiro chỉ đang phàn nàn thôi, nhưng mà bà cô phép thuật tóc hồng lúc này đang chống cằm lên tay với nét mặt suy ngẫm, với một nụ cười tỏa nắng, như một thiếu nữ ngây thơ vừa mới xuất hiện vậy: “Đó là một phần của câu chuyện.”

“Dù sao thì, Shiro-chan, hồi đó cậu được điều chỉnh dựa theo sở thích của tôi mà.”

“Đúng là đồ biến thái.”

“10 năm trước, tôi vẫn còn là thiếu nữ mà.”

“Thế giờ cô là bà già biến thái.”

“Hiếm khi nào mà tôi thấy cậu kích động đến vậy. Bộ cậu ghét làm con gái đến thế à?”

“Tôi chỉ không chấp nhận được việc mà tôi bị đánh bại và cầm tù bởi một bà cô ma pháp biến thái.”

“Dễ thương quá đấy.”

Khóe miệng cô giật giật, và rồi cô lập tức im lặng dưới cái nhìn đầy sự thích thú của cô ta.

Dù cho bây giờ cô đã trở thành con gái, cô vẫn không thể hiểu nổi suy nghĩ của Senokawa Chiyuki. Cô không hiểu tại sao người này trước đây lại biến cô trở thành ma pháp thiếu nữ, và cô vẫn không thể hiểu được thái độ phức tạp của Senokawa Chiyuki đối với cô bây giờ.

“Mà, cậu hẳn đã đoán được lý do cậu ở đây rồi, đúng chứ?”

Senokawa Chiyuki đột nhiên trở nên nghiêm túc, đôi mắt tỏa sáng của cô lóe lên, nhìn thẳng vào cô gái trong xiềng xích kia.

Nekokawa Shiro phồng má: “Tại sao tôi phải giúp cô trông chừng mấy đứa nhóc kia? Từ vị trí của tôi, chẳng phải ma pháp thiếu nữ càng yếu càng tốt sao? Đến lúc mà mấy người trở nên quá già yếu để chiến đấu, thì không sớm thì muộn cũng sẽ có người kế thừa ý chí của tôi và tiếp tục nó.”

“Cậu vẫn cứng đầu như mọi khi.”

Senokawa Chiyuki bước lên trước, tay trái cô ấy nhẹ nhàng vuốt ve gò má mềm mại của cô, tay phải từ từ khám phá xuống dưới, luồn vào dưới chiếc váy rộng của cô, đầu ngón tay lướt dọc theo đùi cô và dừng lại ở một khoảng cách mơ hồ. Nekokawa Shiro đủ nhạy cảm để cảm nhận được hơi ấm ấy, nhưng cô chỉ im lặng nghiến răng và kiên trì: "Bây giờ, cậu đã là Shiro-chan rồi."

Cô gái biến thân trở trở thành ma pháp thiếu nữ, vẫn diện trên mình bộ trang phục cũ từ hồi trận chiến cuối cùng nhiều năm trước - một chiếc váy bong bóng màu hồng trắng với những đường họa tiết đen được chạm khắc lên như trang trí. Một màu hồng nhạt tinh khiết ôm trọn bóng tối sâu thẳm, mang đến cho cô, người đại diện cho hy vọng và vẻ đẹp một chút sự quyến rũ đen tối.

“Cậu hiểu ý nghĩa của việc này chứ?”

Thiêng liêng, thiếu nhân tính nhưng lại tràn đầy tình yêu, đôi mắt cô gái chạm vào cô. Giọng nói của cô dịu dàng, giống như một nữ thần bao trùm tất cả, nhưng lại khiến người ta lạnh sống lưng.

“Bây giờ, cậu không có quyền để đàm phán với tôi.”

Ngón tay của cô gái gõ theo nhịp điệu của bản nhạc Croatian Rhapsody, những nốt nhạc đi kèm theo cảm giác nhột nhạt để lại bởi dấu hằng của ngón tay trái trên cặp đùi trắng trẻo của cô. Cái cảm giác kì lạ ấy khiến Nekokawa Shiro, người với vẻ ngoài trắng trẻo với một chút sắc đỏ, trở nên ngượng ngùng trong vô thức.

“Nhớ chứ, Quỷ Vương? Đây là một kĩ thuật mà cậu từng dạy tôi. Nhẹ nhàng, chơi những nốt nhạc tuyệt đẹp, lắng nghe tiếng đệm e thẹn của thiếu nữ...Bộ cậu không định hát theo à?”

“Tôi không hiểu tại sao hồi đó tôi lại chọn một con người lòng dạ đen tối như cô.”

Quỷ Vương lúc này ước rằng mình có thể quay về quá khứ và tát chính bản thân mình, nói với cậu ta rằng đừng có động vào con nhỏ khùng điên này.

Nhưng tất cả đã quá muộn.

“Mà, tất nhiên rồi ~”

Bản chất thật của cô gái chỉ bộc lộ trong giây lác, trước khi nữ thần với lòng dạ đen tối kia trở lại thành cái cô ma pháp thiếu nữ dịu dàng được mọi người người người ngưỡng mộ với một nụ cười ấm áp: “Nếu như cậu chịu giúp đỡ thì tôi cũng có thể chấp nhận một số yêu cầu nhỏ của cậu.”

“Đây là một thỏa thuận tốt, đúng chứ?”

“Thế thì tôi muốn một chiếc điện thoại.”

“Không.”

“...”

“Tôi chỉ nói là có thể.”

Đối mặt với ánh mắt cạn lời của cô, bà cô ma pháp ấy không hề cảm thấy xấu hổ một tí nào cả: “Đừng nghĩ tới việc làm chuyện xấu.”

Trước đây, Nekokawa Shiro có thể gây ra một sự cố nhiễu sóng tinh thần trên toàn quốc chỉ bằng sóng điện từ vô tuyến và đường dây điện thoại cố định, chứ đừng nói đến thời đại ngày nay khi mọi người đều dán mắt vào điện thoại.

“Tôi không có ý định làm gì cả.”

“Thế thì chúng ta sẽ bàn về việc đó sau khi cậu chứng minh được nó.”

“Thế thì cho tôi tiền. Tôi muốn ăn đồ ăn ngon, tôi muốn mua mô hình và figure, tôi muốn đi du lịch, tôi muốn…”

“Thôi được, miễn sao điểm kiểm tra của cậu đủ để qua, tôi sẽ cho cậu tiền tiêu vặt.”

“Tôi cũng phải đi thi sao? Cô thực sự đóng vai như người bảo hộ tôi à?”

“Không phải sao?”

Senokawa Chiyuki dang rộng tay ra, nở một nụ cười tinh nghịch: “Lúc này đây, tôi đang là người bảo hộ hợp pháp của câu.”

“Tsk!”

“Trẻ ngoan ai lại tặc lưỡi.”

“Tôi không phải là một bé gái mà!”

Nekokawa đáp trả theo phản xạ, nhưng rồi cô nhìn thấy một công cụ “liên kết tình yêu” xuất hiện trên tay của Senokawa Chiyuki.

“Được rồi, được rồi, tôi là một bé gái, tôi không tặc lưỡi nữa đâu, nên cất cái thứ ấy đi mà!”

Vì là một tù nhân, kể cả cựu Quỷ Vương cũng phải cúi đầu… Dù sao thì, đây không phải lần đầu mà cô cúi đầu trước người phụ nữ này.

—Dù cho trước đây, cô buộc phải làm thế.

Bởi vì, cột sống cổ của cô ấy đã bị đập gãy bởi một cây gậy phép.

“Cô ép tôi nhiều đến thế, không sợ tôi sẽ làm việc đó một cách qua loa à?”

“Không hẳn.”

Khoảnh khắc mà Senokawa Chiyuki quay lại, mái tóc của cô phấp phới, giọng của cô nhẹ nhàng cất lên.

“Gin-niichan.”

“Huh? Sao lại xài cái tên cũ của tôi.”

“Giấc mơ của anh, anh vẫn muốn đuổi theo chúng chứ ?”

Nekokawa Shiro im lặng hồi lâu, rồi khóe miệng cô nở lên một nụ cười bất lực: “Có mấy người ở đây thì tôi sao dám tiếp tục được.”

“Thế là tốt rồi.”

Senokawa Chiyuki rời khỏi căn phòng.

Chỉ còn lại cô gái tóc trắng, mắt đỏ, với đôi bàn tay mảnh khảnh và chân mình trong xiềng xích trong căn phòng. Cô nằm trên chiếc giường màu hồng của mình, chỉ biết nhìn chằm vào trần căn hầm.

“Quên đi, sao mình lại phải nghĩ nhiều về nó thế ?”

Cô nhanh chóng ngừng việc hồi tưởng về những ngày tháng huy hoàng trước đây. Giờ đây, chiếc còng tay bên tay phải của cô đang lãnh lẽo trượt qua vùng bụng của cô, chạm vào chỗ riêng tư nhất của một thiếu nữ. Một loại kích thích kỳ lạ chậm rãi tràn đến, như một ngọn lửa vừa mới được nhóm lên bùng cháy dữ dội, giống như hoa anh đào nở rộ sau cơn mưa, những giọt sương rơi trên cánh hoa hồng, làm ướt đẫm cánh hoa mịn như lụa ấy.

Cô gái hát, ngày càng vui vẻ, như một tinh linh đang vui đùa trong rừng. Mái tóc trắng của cô xõa ra, đôi mắt đỏ của cô hơi nhắm lại, một nụ hoa non đang từ từ nở rộ.

Cảm giác bị giam cầm, sự ngột ngạt và khoái cảm đan xen trên bề mặt da, dần dần xâm chiếm não bộ của cô. Đôi mắt đỏ ấy giờ đây dần dần tràn ngập nước mắt, giống như một chú nai con mới sinh, ướt át và mờ ảo.

“À đúng rồi, nếu cậu muốn “đồ chơi” thì tôi sẽ cung cấp.”

Senokawa Chiyuki đột nhiên đẩy mở cửa phòng, mỉm cười với cô gái với mái tóc nửa lộn xộn kia, giả vờ như thể cô chưa thấy gì cả.

“Cô cố ý làm thế, đúng chứ?”

“Mmm, tôi có thể giúp cậu nếu cậu muốn đấy.”

“Cút ra khỏi đây ngay!”

“Nhìn cậu trông ngon quá, thích quá, để tôi thưởng thức thêm nhé!”

“Aaaargh! Senokawa Chiyuki, Tôi thề tôi sẽ giết cô!!!”

“Mmm, mình cũng chưa thử chơi ngạt thở nữa.”

“Là phụ nữ, cô không có chút sự xấu nào sao!?”

“Chẳng phải là do nhờ cậu hồi đó sao?”

“...”

Tại sao hồi đó mình lại chọc vào phải con ả tâm thần này vậy?

Không có chương 2.5 đâu