Nếu tuần sau mà tôi không ngoi lên thì chắc là tạch rate Ayaka nên lúc đấy đang ngồi cày sml rồi nhé :>
Mấy hôm trước quên không add ảnh nên tôi có update r nhé
***
Khá là muộn, tôi biết, nhưng…để nói rõ, đây là một câu chuyện romcom. Đương nhiên, mọi thứ tôi viết đều là romcom !
Đùa thế đủ rồi, tôi thực sự không viết thứ gì mà không có tình yêu trong đấy nhỉ, bạn biết đấy ? Tình yêu thực sự là tất cả rồi. Bạn chỉ cần thêm một chút can đảm, và thế là sẵn sàng rồi.
Những ngày gần đây, tôi bắt đầu nghĩ rằng bản thân không thực sự cần phải viết lời bạt nữa. Đằng nào thì, xin chào, Hitomi Iruma đây.
Điều này chả liên quan gì đến Adachi và Shimamura, nhưng tôi viết mấy thứ tựa như luận văn trong Dengeki no Kanzume từ tháng Tư 2014. Khi mà họ đưa tôi một bản copy, tôi nhận ra rằng của mình là bản đầu tiên. Nếu tôi biết rằng tôi sẽ là người đầu tiên, tôi đã viết một hai dòng gì đấy để khoe mẽ rồi, ít nhất là thế ! Vậy nên là, tôi đành khoe ở đây vậy.
Điều đấy gợi nhớ tôi — tôi có để ý rằng kha khá cửa hiệu địa phương đang dần đóng cửa gần đây. Nhà hàng thịt cốt lết, nhà hàng Trung Hoa, cafe, tất cả những nơi từ tuổi thơ của tôi…vậy mà, đến 2014, họ đã hoàn toàn đóng cửa rồi, từng nơi một. Tôi hiểu rằng mọi thứ rồi cũng sẽ phải có kết thúc, nhưng nó thực sự rất đau đớn khi mà bạn có thể cảm nhận được dòng chảy của thời gian thông qua lời tạm biệt.
Cộng thêm là, mặc dù đây hoàn toàn không liên quan, nhưng tôi thực sự rất thích Argento Soma. Nếu như bạn chưa xem nó, thì tôi khuyến khích bạn xem đó.
Tôi muốn được gửi lời cảm ơn đến ai mà không phải mẹ tôi, người luôn tạo ra một cảm giác Funassyi, và bố tôi, người không hề tạo cảm giác Funassyi.
Tôi cũng khá tò mò về việc người đó thỉnh thoảng luôn đưa sách cho tôi — “editor” của tôi, hay bất kể nó là cái gì. Liệu họ có đang sống tốt không ? Tôi không thể biết được.
Cuối cùng thì, cảm ơn vì đã mua sách của tôi. Liệu có tập tiếp theo không á ? Uhhhh…sao tôi biết được !
—Hitoma Iruma
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage