【Tomori POV】
Quả nhiên là Nagaoka đó... không, gã vô dụng đó chẳng hề giúp ích được gì, thậm chí còn tệ hơn cả những gì tôi tưởng tượng.
Chuyện gã đến muộn cả tiếng đồng hồ so với giờ hẹn thì tạm bỏ qua đi. Cũng nhờ thế mà tôi mới có khoảng thời gian vui vẻ bên Kyo-sama.
Nhưng vấn đề nằm ở sau đó.
Tự dưng xuất hiện giữa đường rồi nói xấu Kyo-sama trước mặt bàn dân thiên hạ, thật sự là vô cùng thiếu suy nghĩ.
Vì gã, tôi cũng bị Kyo-sama nhìn bằng ánh mắt đầy khó chịu, chỉ vì tôi có quen biết gã.
Theo kịch bản ban đầu, Kyo-sama sẽ tiếp tục cằn nhằn đôi chút, và dựa trên tính cách cũng như tiền lệ trong quá khứ, gã vô dụng sẽ thách đấu với Kyo-sama, với điều kiện nếu gã thắng thì Kyo-sama phải giữ khoảng cách với tôi.
Lúc đó, tôi sẽ xen vào, đưa ra lời đề nghị nếu Kyo-sama thắng thì tôi sẽ có một buổi hẹn hò riêng với anh ấy. Sau đó, tôi sẽ khéo léo lái cuộc đấu về thành một trận 2 chọi 2, bao gồm cả Rina-chan và tôi. Và rồi, tôi sẽ cố tình thua để có cớ hẹn hò với Kyo-sama, thu hẹp khoảng cách giữa cả hai. Đó mới là kế hoạch ban đầu của tôi.
Nhưng hành động của gã vô dụng kia lại quá thiếu suy nghĩ, khiến thiện cảm của Kyo-sama dành cho tôi giảm xuống, đến mức anh chẳng thèm cằn nhằn thêm nữa. Thậm chí suýt chút nữa là tôi đã bị Kyo-sama cắt đứt quan hệ rồi.
Không chỉ vậy, vụ lùm xùm trên mạng xã hội không chỉ ảnh hưởng đến Kyo-sama mà cả danh tiếng của tôi cũng bị tổn hại nghiêm trọng.
Họ đồn rằng tôi là một idol đầy triển vọng nhưng lại cặp kè với hai người đàn ông cùng lúc, gây ra những rắc rối tình ái.
Có vẻ như tôi bị coi là đang bắt cá hai tay giữa Kyo-sama và gã vô dụng đó.
Đúng là tôi đã có vài hành động khiến gã đó hiểu lầm, nhưng lòng tôi chỉ có duy nhất Kyo-sama mà thôi!
Vì chuyện này, tôi đã bị cha, cũng là giám đốc công ty quản lý, mắng một trận.
May là cha tôi biết mục đích tôi trở thành idol là để tiếp cận Kyo-sama, nên ông ấy chỉ nghiêm khắc dặn dò: “Hãy hành động khôn khéo hơn một chút”.
Hơn nữa, sau vụ việc lần này, các tạp chí có vẻ sẽ tạm thời hoãn việc mời Kyo-sama hợp tác.
Tôi đã mong chờ từng số tạp chí có Kyo-sama biết bao!
Thật sự, tôi đã rút phải một lá thăm tồi tệ nhất trong số những lá thăm tồi tệ nhất.
✦✧✦✧
"Nè, Yumekawa-san đến rồi kìa."
"Đã nhắm Kuzuha-senpai rồi mà lại còn lén lút quyến rũ người khác, đúng là idol thì có khác."
"Hơn nữa người đó lại là Nagaoka Shuuji à? Có vẻ như chỉ cần mặt đẹp là được phải không?"
Khi tôi đến trường sau cuối tuần, mọi ánh mắt tò mò đều đổ dồn về phía tôi.
Dường như chuyện ồn ào trên mạng đã lan đến cả trường và lớp học.
À, nhân tiện thì gã vô dụng kia đã bị đuổi học vì liên tiếp gây ra rắc rối.
Thật là đáng đời!
"Tomori-chan này, chuyện cuối tuần trước ấy..."
Trước khi buổi sinh hoạt đầu giờ bắt đầu, Rina-chan rụt rè lên tiếng.
"Rina-chan, chuyện người quen của tớ gây phiền phức hôm đó, tớ xin lỗi nhé."
Tôi nhanh chóng giành thế chủ động, bắt đầu bằng một lời xin lỗi.
Những chuyện thế này, thái độ xin lỗi sẽ thay đổi ấn tượng của đối phương đi rất nhiều.
"Không sao đâu mà. Tomori-chan cũng là nạn nhân của cái tên ngốc đó mà."
Lời xin lỗi của tôi có vẻ đã phát huy tác dụng, Rina-chan tỏ ra thông cảm với tôi.
Tôi đã chuẩn bị tinh thần bị cô xa lánh rồi, nhưng cô gái này thật tốt bụng.
Đây sẽ là em chồng tương lai của mình sao.
À, tất nhiên là có liên kết với Kyo-sama, không phải với cái tên vô dụng đó đâu nhé?
"Rina-chan này, tớ cũng muốn xin lỗi Kuzuha-senpai nữa..."
"Được thôi. Giờ nghỉ trưa chúng mình cùng đi nhé?"
Và thế là, giờ nghỉ trưa, tôi cùng Rina-chan đến lớp của Kyo-sama.
"Chuyện vừa rồi người quen của em đã gây phiền phức, em xin lỗi ạ!"
Và tôi cúi đầu thật sâu, lập tức xin lỗi Kyo-sama, nhưng...
"...Shimakawa-san, anh đã nói là đừng liên quan đến anh nữa mà."
Anh đáp lại bằng một giọng nói lạnh lùng.
Đáng lẽ bây giờ anh phải gọi tôi là "Tomori" rồi chứ...!
"Em, em xin lỗi… Em không ngờ Nagaoka lại gây phiền phức cho Kuzuha-senpai như thế. Em biết nói thế là ngụy biện, nhưng từ sau hôm đó em đã tuyệt giao với Nagaoka rồi ạ. Từ nay về sau, em sẽ chú ý để không xảy ra chuyện như thế nữa, mong anh vẫn sẽ chơi với em."
Thật ra thì tôi vẫn chưa chính thức cắt đứt quan hệ với gã vô dụng đó, nhưng nếu đối phương đã có ý đó thì coi như đã cắt đứt rồi phải không?
Nếu gã ta có ý định bám riết, tôi sẽ khóc lóc cầu xin Kyo-sama giúp đỡ và tố cáo gã là kẻ quấy rối.
"Được rồi. Sau này nhớ quan tâm Rina giúp anh nhé."
"Vâng!"
Có lẽ anh đã hiểu hoàn cảnh của một người cũng là nạn nhân như tôi, Kyo-sama đã vui vẻ tha thứ cho tôi.
Từ giờ sẽ là thời điểm để tôi lấy lại những gì đã mất!
✦✧✦✧
...Thế nhưng, tôi đã quá tự tin rồi.
Từ đó trở đi, Kyo-sama chỉ coi tôi như bạn của em gái mình, và giữ khoảng cách một cách rõ rệt.
Có vẻ như chuyện của gã vô dụng kia vẫn còn ám ảnh anh ấy.
"Nè Tomorin. Chị đã nhường cho em rồi mà vẫn chưa có tiến triển gì sao? Đến lúc chị ra tay được chưa?"
Trong lúc nghỉ giải lao giữa buổi tập idol, Ringo-senpai khiêu khích tôi.
Gununu…
Đúng là với tư cách là senpai, cô đã nhường cho tôi cơ hội tiếp cận Kyo-sama trước, nhưng nếu cứ thế này, tôi sẽ bị Ringo-senpai vượt mặt, và sẽ gặp bất lợi trong trận chiến giành giật sắp tới.
"Xin senpai đợi thêm một chút. Sắp có tiến triển rồi ạ."
"Vậy à? Thế thì chị sẽ đợi thêm một chút nữa nhé."
Ringo-senpai thật sự rất tự tin.
Sự tự tin đó đến từ lợi thế là bạn thuở nhỏ sao?
Nhưng này Ringo-senpai.
Bạn thuở nhỏ chỉ là người của quá khứ thôi.
Không giống tôi.
Tôi khác với Ringo-senpai, người chỉ từng chơi chung một chút, và khác với những cô gái khác.
Tôi sẽ cho cô thấy điều đó.
✦✧✦✧
Vào một ngày cuối tuần rảnh rỗi.
Để bù đắp cho lần trước, tôi rủ Rina-chan đi chơi riêng.
Vì Kyo-sama vẫn giữ khoảng cách nên tôi chỉ mời qua loa cho có, và đúng như dự đoán, anh đã không đến.
Tất cả là tại gã vô dụng đó, nếu gã không xuất hiện...
"Tomori-chan, trông cậu buồn quá, có sao không?"
Khi tôi đang chìm đắm trong sự căm hận gã vô dụng kia, Rina-chan đã lo lắng hỏi tôi.
"Ừm, tớ không sao. Chỉ là đang suy nghĩ vẩn vơ thôi."
“Nii-san lạnh nhạt với cậu, tớ xin lỗi nhé? Anh ấy có nhiều suy nghĩ phức tạp về Nagaoka Shuuji-san và cả con gái nữa..."
Rina-chan có vẻ nghĩ rằng tôi đang buồn vì Kyo-sama không chịu đến.
Dù cô chắc chắn đã nhận ra tôi tiếp cận cô chỉ vì muốn gần gũi với Kyo-sama, nhưng vẫn an ủi tôi, cô thật sự là một người tốt.
Nghĩ đến những gì sắp làm, tôi lại cảm thấy hơi chột dạ.
"Rina-chan, chúng mình đến nhà tớ chơi nhé?"
"Hả, nhà Tomori-chan á?"
"Ừm. Cậu thấy sao? Cha mẹ tớ đi làm về muộn, tớ cũng đã chuẩn bị đủ loại bánh kẹo rồi."
"...Được, đi thôi!"
Trước lời mời đột ngột của tôi, Rina-chan có chút bối rối, nhưng chỉ cần thúc giục một chút là cô đã đồng ý ngay.
✦✧✦✧
Và khi màn đêm buông xuống.
Rina-chan đang ngủ trên giường trong phòng tôi.
Đúng vậy, tôi đã bỏ thuốc vào đồ uống của cô ấy.
Cha tôi có rất nhiều loại thuốc như thế này, ông ấy dùng chúng vào những việc không tiện nói ra.
Tôi đã mượn một chút để đổi lấy việc giữ bí mật.
Sau khi cởi quần áo của Rina-chan đang ngủ và chụp những bức ảnh thế này, thế kia, tôi dùng khăn buộc chân tay cô lại, và bịt miệng cô ấy.
Tiếp theo, tôi sẽ gọi Kyo-sama đến... mà khoan, tôi không có số điện thoại của Kyo-sama.
Đáng lẽ ra chúng tôi đã trao đổi số từ lâu rồi, nhưng cái gã vô dụng đó đã... (xin lược bớt đoạn sau)
Đành phải mượn điện thoại của Rina-chan vậy.
Mở khóa... khóa vân tay à. May quá, nếu là mật khẩu thì tôi đành bó tay cho đến khi có cuộc gọi đến.
Rina-chan, cho tớ mượn ngón tay nhé?
[Kuzuha-senpai, em là Tomori đây. Em xin lỗi vì đã dùng điện thoại của Rina-chan để nhắn tin đột ngột như thế. Thực ra em và Rina-chan đang chơi ở nhà em, nhưng Rina-chan mệt quá nên ngủ quên mất rồi. Em xin lỗi vì đã làm phiền, nhưng liệu anh có thể đến đón Rina-chan về được không ạ?]
Tôi dùng ứng dụng nhắn tin của Rina-chan để gửi tin nhắn cho Kyo-sama.
Tiện thể, tôi chụp lại cả ID của Kyo-sama nữa.
[Được rồi, anh sẽ đến ngay. Gửi cho anh địa chỉ đi.]
Ngay lập tức, Kyo-sama đã trả lời, nên tôi gửi địa chỉ nhà mình cho anh ấy.
Ufufufu, chỉ một chút nữa thôi là Kyo-sama sẽ thuộc về mình…!
Thật háo hức quá đi ♪