【Góc nhìn: Nagaoka Shuuji】
Chết tiệt! Đến muộn rồi!
Trinh tiết của Yuka đã bị Kyoichi cướp mất rồi!
Khi tôi đang định đi xem trước một khách sạn tình yêu mà sau này sẽ đến cùng Mai, thì lại tình cờ bắt gặp Yuka và Kuzuha bước ra từ chính khách sạn đó.
Thậm chí Yuka còn không phủ nhận bất cứ điều gì đã xảy ra giữa cô ấy và Kuzuha ở đó.
Tôi đã thích cô ấy trước mà!
Rõ ràng là cả hai đều có tình cảm với nhau mà!
Lần đầu tiên của Yuka...
Quả nhiên, tên đó là một thằng chó! Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho nó!
Nhưng tôi đã nhận ra một điều.
Hắn ta hành động rất xảo quyệt, nên chỉ lời nói thôi là không đủ, phải có bằng chứng.
Vì thế, tôi bắt đầu đi điều tra các bạn cùng lớp của Kuzuha để thu thập bằng chứng.
Tuy nhiên, từ các bạn nam tôi chỉ nghe được những lời đồn thổi vô căn cứ, không có thông tin xác thực, nên tôi chuyển mục tiêu sang các bạn nữ, những người thường xuyên chơi cùng Kuzuha.
"Thật ra thì, tôi cũng đang rất đau đầu vì Kuzuha."
Và tôi đã gặp may.
Người đó là Yoshida Ami-san.
Cô ấy vốn đã có bạn trai, nhưng lại có tin đồn rằng Kuzuha đã cướp người yêu của tên bạn trai đó.
Và đúng như tôi nghĩ, Ami-san đã bị Kuzuha nắm thóp nên buộc phải giả vờ thân thiết với hắn!
Ami-san không nói cho tôi biết cô ấy bị nắm điểm yếu gì, nhưng bù lại, cô ấy đã cho tôi xem ảnh chụp màn hình đoạn chat mà cô ấy có được khi giả vờ thân thiết với Kuzuha, trong đó hắn đang đe dọa Aria-san.
Thật hoàn hảo! Với cái này, tôi có thể cứu được Aria-san!
Ami-san nói không muốn cho tôi biết ID RAIN của cô ấy, nên cô ấy đã cho tôi tải ảnh bằng chứng qua cloud.
Chẳng hiểu sao file lại bị nén lại, và tôi phải dùng một ứng dụng giải nén chuyên dụng được tải xuống cùng lúc.
"Cảm ơn Ami-san! Với cái này, tôi có thể đuổi Kuzuha đi ngay lập tức! Như vậy Ami-san cũng sẽ được tự do, hãy chờ đợi nhé! Lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau ăn mừng!"
"À, ừ. Cố lên nhé."
Có được bằng chứng trong tay, tôi hăm hở bước về nhà với tâm trạng nhẹ nhõm.
Trên đường về, tôi nhận được cuộc gọi của Mai nên đã hẹn gặp cô ấy.
"Shuuji-kun nè. Cô gái lúc nãy đi cùng cậu là ai vậy? Cậu không ngoại tình đó chứ?"
Thì ra cô đã nhìn thấy.
Tôi vội giải thích để cô không hiểu lầm.
"Không phải đâu Mai. Tớ chỉ đang đi điều tra để tìm bằng chứng về những hành vi xấu của Kuzuha thôi."
"Thật ư? Cậu có thu hoạch gì không?"
"Có chứ! Hoàn toàn thành công! Với cái này, tớ có thể cứu Aria-san khỏi tay Kuzuha! Tớ nghĩ sau đó tớ sẽ thân thiết hơn với Aria-san!"
"Ể?... Shuuji-kun, bạn gái hiện tại của cậu là tớ mà đúng không?... Dù chỉ là tập dợt thôi."
Mai lộ vẻ mặt lo lắng.
Chắc cô ghen khi tôi nói sẽ thân thiết với Aria-san. Tôi phải trấn an cô ngay.
"Không sao đâu, tớ sẽ không bỏ Mai đâu. Nếu tớ trở thành con rể của nhà Aria-san, tớ sẽ có rất nhiều tiền, đủ để nuôi cả Mai, Yuka và Rina nữa."
"...Hả?"
"Vậy nhé, tớ phải chuẩn bị cho ngày mai rồi!"
Tôi vui vẻ bước về nhà, sau khi vào phòng, tôi dùng RAIN nhắn tin hỏi Yuka xem ngày mai có hoạt động của hội học sinh không.
Cô ấy chỉ trả lời ngắn gọn là "có".
Việc cô ấy trả lời hẳn hoi như vậy, có lẽ là do cô ấy bị Kuzuha đe dọa và thực ra đang cầu cứu tôi.
Đợi đấy, Kuzuha Kyoichi! Ngày mai chính là ngày giỗ của mày!
✦✧✦✧
Chiều hôm sau.
"Xin lỗi đã làm phiền!"
Tôi canh đúng lúc mọi người có mặt ở phòng hội học sinh rồi bước vào.
Trong phòng không có đủ các thành viên, nhưng Aria-san, Yuka và Kuzuha, những người tôi cần gặp, đều có mặt.
"Nagaoka… Cậu lại vi phạm lệnh cấm tiếp xúc rồi. Cậu có việc gì?"
Aria-san nói với tôi bằng giọng gay gắt, nhưng tôi biết đó là sự kỳ vọng được che giấu.
Chờ tớ nhé, tớ sẽ cứu cậu ngay đây!
"Kuzuha! Tao đã có bằng chứng mày đe dọa Aria-san rồi! Nếu mày không muốn bị tố cáo với cảnh sát, thì ngoan ngoãn nghỉ học đi!"
"Hả?"
Kuzuha tỏ vẻ khó hiểu.
"Vờ vịt vô ích thôi! Nhìn cái này đi!"
Tôi thao tác điện thoại, đưa ảnh chụp màn hình đoạn chat mà tôi có được từ Ami-san, trong đó Kuzuha đe dọa Aria-san, cho hắn xem.
"Đây là bằng chứng!"
"...Việc mày đang làm chính là đe dọa tao, nhưng dù sao thì tao nghĩ mày nên đi khám mắt đi."
Nhưng Kuzuha không hề nao núng mà đáp trả lại.
“Tớ xin lỗi Kyoichi-san. Tớ bị cái thứ rác rưởi này đe dọa nên mới buộc phải lạnh nhạt với Kyoichi-san..."
Aria-san vừa khóc vừa ôm chầm lấy Kuzuha.
"Shuuji, cậu… là một kẻ khốn nạn đến mức đó sao!"
Nhìn thấy bằng chứng, Yuka nói một câu thật kỳ lạ.
"Không, người đe dọa không phải là tớ mà là Kuzuha..."
"Mày thử xem lại màn hình điện thoại của mình đi?"
Nghe Kuzuha nói vậy, tôi đành phải kiểm tra màn hình điện thoại của mình.
"?... Gì chứ!"
Trên màn hình hiện ra, không phải là đoạn chat của Kuzuha, mà là ảnh chụp màn hình đoạn chat của chính tôi đang đe dọa Aria-san bằng một bức ảnh mờ mịt không rõ nội dung.
"Không thể nào! Cái này là ảnh chụp màn hình chứ không phải ảnh chụp camera sau màn hình điện thoại, với cả tôi không hề làm chuyện này!"
"Thế thì cái đó là gì?"
"Guh!"
Tôi vội vàng xóa cái ảnh chụp màn hình đó và tìm lại bức ảnh mà tôi đã nhận từ Yoshida-san.
Nhưng dù tìm ở đâu cũng không thấy bức ảnh của Yoshida-san đâu, còn cái ảnh chụp màn hình vừa xóa lại liên tục xuất hiện.
Chẳng lẽ... Tôi bị cài virus sao!?
Từ lúc nào chứ!?
“Tôi gọi giáo viên rồi. Chắc họ sắp đến."
Bên cạnh tôi, Yuka cầm điện thoại và nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ.
"Yuka, không phải vậy! Đây cũng là bẫy của Kuzuha!"
Tôi định nắm lấy vai Yuka, nhưng cô lạnh lùng hất tay tôi ra.
"Đừng chạm vào tôi. Tôi không muốn bị liên lụy khi bị coi là thân thiết với cậu.”
"Cái gì chứ! Cậu định bỏ rơi tớ sao? Chọn bảo vệ bản thân hơn là tớ sao?"
"Tất nhiên rồi? Tại sao tôi phải cùng thuyền với cậu chứ? Thậm chí bây giờ tôi còn muốn cắt đứt quan hệ với cậu nữa."
"Không thể nào..."
Người Yuka luôn đứng về phía tôi, giờ đây lại nhìn tôi như một thứ rác rưởi.
Phải chăng Yuka cũng đã thay đổi giống như Rina?
Khốn kiếp, tất cả đều là tại Kuzuha!
Nếu bây giờ tôi cướp điện thoại của Kuzuha, chắc chắn sẽ tìm được bằng chứng!
Vừa nghĩ thế, tôi định lao vào hắn, thì cánh cửa mở ra và các giáo viên bước vào.
"Nagaoka! Em đang làm gì mà lại đe dọa Kakyoin-san!"
“Em không tiếc cuộc đời học sinh của mình sao!? Đi theo thầy cô ngay!"
Tôi bị các giáo viên khống chế và lôi ra khỏi phòng hội học sinh.
Trên đường đi, tôi cố tìm kiếm sự giúp đỡ từ Aria-san và những người khác.
Aria-san và Yuka, như muốn trêu tức, nhìn tôi bằng khóe mắt, rồi ôm chặt lấy Kuzuha và hôn lên cả hai má hắn!
Hơn nữa, Aria-san còn hôn trực diện vào môi Kuzuha!
"Aaaaaaaaaaaaaa!"
Nụ hôn đầu của Aria-san...
Mình! Mình mới là người phải có nó chứ!
“Em la hét cái gì! Im lặng!"
"Bọn thầy mới là người muốn khóc đây! Dám động đến Kakyoin-san!"
Tiếng kêu của tôi không tới được tai Aria-san và những người khác, các giáo viên cũng không hề nhận ra cảnh hôn nhau, và tôi bị đưa đến phòng kỷ luật.
Sau đó, ở phòng kỷ luật, tôi phải nghe những lời giáo huấn đầy miệt thị từ nhiều giáo viên, bao gồm cả hiệu phó, dù không có bạo lực.
Cha mẹ tôi cũng bị gọi đến, và họ nói rằng hình thức xử lý sẽ được thảo luận, nhưng khả năng cao là sẽ bị đuổi học.
Sau đó, tôi được cha mẹ đưa về nhà, nhưng vì chuyện ở đồn cảnh sát lần trước nên ấn tượng của họ về tôi cũng cực kỳ tệ, và không khí cứ ngượng ngùng mãi.