Chương 28: Chính trị hay hôn nhân
Tác giả: Han Mint
Nhóm dịch: Azure’s Attique
Người dịch: Lancelot
Proof: Lancelot
Trong một khoảng thời gian cả để quốc đều chấn động bởi vụ buôn nô lệ.
Mọi chuyện nhanh chóng đồn ra ngoài. Khắp nơi người người đều bàn tán xôn xao! Là chuyện mà các quý bà hay lui tới các salon sẽ bàn tán, các học giả ở những quán cà phê sẽ ngồi xuống thảo luận, hay đơn giản những thường dân sẽ qua nhà một người bạn cùng một ít bánh và kể về những tin tức mới.
Mỗi khi có vụ việc nào được tung ra, người dân rất hào hứng đón nhận.
Khi lộ ra các nạn nhân của vụ bê bối buôn nô lệ ở sòng bạc chủ yếu chính là trẻ em, có rất nhiều phụ huynh bị mất con tụ tập và kêu khóc ở văn phòng an ninh.
Cũng có những phụ huynh đã bán con của họ, nhưng sau khi nghe vụ việc, họ dừng công việc xa nhà, đến đây để nhận lại con của họ.
Khi chuyện đa số những đứa trẻ bị bán đi để làm nô lệ tình dục bị phơi bày, một làn sóng giận dữ dấy lên trong thành phố.
Một đám đông xuất hiện yêu cầu chính quyền tử hình những người có dính líu. Số khác thì đứng lên những bậc thềm ở công viên không ngừng buông lời nguyền rủa.
Báo chí thì buông lời chỉ trích về lối sống của những nhà quý tộc sa đọa.
Dân chúng còn giận dữ hơn, thậm chí họ còn định thực hiện một cuộc bạo động khi nghe tin bá tước Eisen liên tiếp giao dịch mua bán trẻ em dưới 10 tuổi sau đó giết chúng và phi táng thi thể.
Củi khô được xếp đống quanh văn phòng bộ an ninh và đổ dầu khắp nơi.
Quan hành chánh khu vực phải cho gọi một đội xạ binh với súng được nạp đạn để ứng phó.
Rốt cuộc, ngài đại pháp quan Lin nổi tiếng phải đứng ra xin lỗi, cam kết sẽ đích thân điều tra rõ vụ việc và bắt những kẻ xấu xa phải chịu tội.
Kể cả như thế cơn giận của họ vẫn không dịu đi. Đám đông chỉ giải tán khi Cedric bước ra và khẩn thiết hứa với họ.
Chưa đến một ngày sau đó tin tức từ thủ đô lan đến khu biệt cung chỗ hoàng đế Gregor.
Nhận được tin, hoàng đế kìm nén cơn thịnh nộ của mình trong lòng.
Tuy vậy, khi ông ta biết được Lawrence có dính líu đến bátước Eisen, ông liền lập tức giận dữ lật tung bàn làm việc.
Thông tin được công khai với dân chúng là bá tước Eisen là một tên ấu dâm, hắn thường xuyên giao dịch với nam tước Yetz.
Dẫu thế, tin tức báo cáo đến chỗ hoàng đế còn chi tiết hơn thế,
Theo như trong báo cáo, bá tước Eisen không chỉ tự mình giết những đứa trẻ, mà những mỗi nửa năm hắn sẽ mua một lúc 30 đứa trẻ để dùng trong việc săn bắn.
Trò săn bắn đó rất nổi tiếng trong những quý tộc trẻ tuổi và tiêu hoang vì độ kích thích và lý thú.
Vấn đề lớn chính là Lawrence đã tham gia vào trò săn bắn này một vài lần.
“Con điên hả!”
Hoàng đế tức điên lên ném lọ mực vào Lawrence, những người có mặt ở đó đều quỳ xuống run rẩy.
Lawrence không dám né, nên lọ mực đã ném trúng chỗ anh ta.
Phần thủy tinh không vỡ.nhưng nắp lại mở ra, mực đổ đầy trên tóc và gương mặt trắng của anh ta, và vẫn còn đang nhiễu xuống.
“Thưa cha.”
“Ta biết con ngông cuồng. Ta biết những chàng trai trẻ ai mà không như thế một lần trong đời. Nên dù có phóng đãng thế nào ta cũng hiểu được. Nhưng lần này là con tham gia săn người và tẩu táng thi thể? Con có biết mình đang giao du với kẻ cởi đồ bọn chúng rồi thả chúng vào rừng không?”
“Thưa cha, c..on.”
“Ta không muốn nghe!”
Không nghe lí do của Lawrence, lần này ông ta ném hẳn bản báo cáo vào đầu anh.
Lawrence nhắm mắt lại, kìm nén sự nhục nhã này.
“Ai mà không biết con có giao tế với bá tước Eisen.”
“Đấy không phải là mối quan hệ riêng tư. Chẳng phải cha cũng có quan hệ với bá tước Eisen tiền nhiệm sau?”
“Ý con là bản thân mình không có khả năng đánh giá hắn ta là một người như thế nào à? Con kém cỏi thế ư? Hay ý con là bản thân mình bất tài đến mức không hề nghĩ mọi chuyện sẽ tai tiếng thế nào nếu như như bị bắt quả tang hả?”
“...”
“Đây chẳng phải chuyện nhỏ! Là buôn nô lệ! Là giết chết một đứa con nít! Con có hiểu nền móng của đế quốc này là gì không? Con có hiểu người dân đế quốc được bảo vệ bởi hoàng đế và chỉ có luật lệ hoàng gia được phép làm như thế hay là không?”
Hoàng đế lấy lá thư được gửi kèm chung với bản báo cáo, vừa vung vẩy lá thư, ngài vừa hét lên.
“Ced nói là sẽ mọi việc sẽ ổn thỏa theo ý của ta, nên sẽ giải quyết vụ đường dây mua bán nô lệ. Con có hiểu việc này là sao không? Vụ bê bối này nghiêm trọng đến mức một đứa bảo thủ như nó cũng cho là sẽ êm đẹp nếu ta bưng bít chuyện hối lộ. Còn có nghĩa kể cả khi ta cố ngăn nó lại, thì nó cũng sẽ không thể để yên việc đó, nhưng do con dính líu đến vụ bê bối lần này, ta chẳng còn tư cách để nhìn mặt Ced.”
Lawrence muốn hỏi nhưng hoàng đế sẽ không lắng nghe bất cứ thứ gì anh nói, môi anh run lên bởi cơn giận.
Ngay lúc đó, cánh cửa mở ra, Miraila bước vào, Lawrence thoạt nhìn bà ta.
Miraila lo lắng nhìn chằm chằm anh ta, sau đó nhẹ nhàng đến chỗ hoàng đế.
Hoàng đế không hề trách mắng việc bà ta đi vào. Tiếp đó, bà ta nhẹ nhàng choàng tay lên cổ hoàng đế.
“Xin ngài đừng tức giận như thế.” - bà ta nhẹ nhàng nói.
“Nàng lại ở đây để lo cho con trai nàng à? Hắn đang làm quái gì chứ? Ta đã dặn kỹ không cho ai vào rồi mà.”
“Thiếp cũng lo lắng cho ngài mà, ngài đừng tức giận nha? Dạo trước bác sĩ đã nói kích động không tốt cho tim của ngài đâu.”
Miraila thì thầm với giọng ngọt ngào.
“Chính vì nàng cứ thế này nên thằng nhóc mãi mà chẳng trưởng thành như tuổi của nó. Khi ta bằng tuổi nó ta đã đoạt lấy ngôi vị thái tử cho mình rồi.”
“Đấy không phải là vì ngài là một người xuất chúng hay sao?”
Miraila xoa nhẹ vùng cổ của nhà vua, rồi nới lỏng cà vạt của ông ta.
Sau đó bà ta cẩn thận gấp cổ áo của ông ấy rồi dùng hai tay mát-xa. Dầu thơm được thoa sẵn ở hai tay của bà ta làm mùi hoa thơm bao quanh hoàng đế.
Đây rõ ràng là hành động khiên gợi, nhưng đúng là nó đã có tác dụng. Hoàng đế liền thở dài rồi thả lỏng người.
Miraila nhiệt tình mát-xa cho ông, khiến ông cảm thấy nhẹ nhõm.
“Đừng làm thiếp lo lắng như vậy chứ. Nếu ngài tức giận việc đó chẳng tốt cho sức khỏe tí nào. Nhìn nè, chỗ này của ngài cứng đờ hết rồi.”
“Được ngồi lát ta sẽ cho người xoa bóp chỗ đó. Chẳng phải nàng nói sáng nào ngón tay nàng cũng đau sao.”
Hoàng đế vừa nói, vừa hôn vào những ngón tay của bà ta.
Sau đó ông ta vẫy tay về phía Lawrence.
“Nhanh chóng rạch ròi Eisen. Chuyện còn lại để ta lo. Coi như lần này con may mắn! Có thể Ced là một người liêm khiết, nhưng nó sẽ không quy tội con vì Tia.”
“Ngài nói gì thế…?”
Miraila định hỏi. Nhưng xem chừng cơn thịnh nộ của ông ta vẫn chưa nguôi ngoai được phần nào.
Hoàng đế thở dài rồi lắc đầu.
“Lui ra đi và nghĩ xem làm cách nào để làm thân với Ced đi.”
“Thưa cha.”
“Suy nghĩ việc đó cho kĩ vào. Ta có thể là cha của con nhưng không có nghĩa ta sẽ chọn con làm người thừa kế một cách vô điều kiện. Ta không thể. Ced là đại công tước Evron, nó có những mối quan hệ mà con không có được. Chỉ cần cho Ced về phía con. Ta sẽ lo liệu mọi chuyện còn lại”
“....vâng”
Lawrence trả lời với giọng điệu mỉa mai.
“Lui đi, ta mệt rồi.”
Hoàng đế nhắm mắt và nói.
Lawrence bước ra sau rồi dùng tay áo lau phần mực trên trán.
Hoàng đế yêu cầu phía đại công tước Roygar giao ra bản sao của danh sách tham ô.
Lúc này, Miraila nhẹ nhàng cọ sát vai của hoàng đế.
Hoàng đế đã viết xong những cái tên sẽ gửi cho đại pháp quan Lin, sau đó kéo Mirailla ngồi sang tay vịn ghế.
Ông ấy tựa đầu vào người bà ta rồi nói.
“Ta phải chuẩn bị để quay về thủ đô.”
“Vâng, cứ theo ý ngài…”
Bà ta đặt tay lên ngực ông, cúi đầu và hôn lên trán ông ta.
“Nàng không cần phải quá bận tâm về chuyện đó, nhưng Lawrence cần phải chấn chỉnh lại.”
“Thiếp nghĩ cha nào thì con nấy. Thanh niên thì cần phải có thử thách để rèn giũa, chỉ là con trai chúng ta có quá nhiều kẻ đeo bám nó chỉ vì thân phận cao quý của nó thôi.”
“Ta ước gì Lawrence được một nửa như nàng.” - ông ấy nói, hai mắt nhắm nghiền.
“Nếu nó cố gắng lấy lòng của nữ hoàng, thì chắc hẳn nó đã trở thành thái tử rồi.”
Mmiraila dừng lại một chút. Hoàng đế mở một mắt lên nhìn và cười.
“Sao thế? Nàng lại ghen à?”
“Nếu thiếp có ghen, ngài có lắng nghe thiếp nói không?” - Miraila nói với giọng bực dọc.
“Nàng cũng hiểu mà ta không thể làm gì khác. Lawrence phải tự mình lập nên các công trạng như Ced mới được.”
“...Nhưng, nó vẫn là con trai ngài mà.”
“Đúng là con trai duy nhất của ta.”
Hoàng đế lẩm bẩm như vậy rồi vùi đầu vào ngực Miraila với một tâm trạng mệt mỏi.
***
Ngày hôm sau, một người đưa chạy vào mang theo lá thư mệnh lệnh hoàng cung.
“Hoàng đế đã cho phép chúng ta rồi.” - quan tư pháp Lin nói khi ngài đã đọc lá thư.
Tóm lại, nó có nghĩa là bưng bít vụ hối gộ và giải quyết triệt để vụ bá tước Eisen.
“Tôi hiểu rồi.” - Cedric biết chuyện sẽ như thế này nhưng anh vẫn cảm thấy ray rứt vấn đề này.
“Tôi hiểu, những kẻ phớt lờ tiền bạc thế này cũng chẳng tốt đẹp gì hơn kẻ chủ mưu. Nếu như một quan chức có địa vị trung bình đến tuần tra ở đấy hẳn là họ chắc phải quen biết đến những người có cấp vị cao hơn. Chẳng phải những kẻ như thế còn ác độc hơn chủ mưu sao.”
“Dù thế, nhưng tôi không thể đụng chạm đến họ ngay lúc này. Có quá nhiều người đã bị mua chuộc. Những quý tộc và các quan chức gần như sẽ hợp tác che đậy lẫn nhau và phản kháng, và mọi thứ sẽ chìm dần vào bóng tối.”
“Ừm.”
“Nếu như đức vua sử dụng biện pháp mạnh, ta sẽ lại mù tịt. Đây không phải là một âm mưu, nó chỉ đơn giản là phạm tội, nên ngài không cần phải bận tâm những gánh nặng chính trị đó.”
“Ta nghĩ nam tước Yetz là một tay khá mưu mô. Không chỉnh những người chức cao vọng trọng, mà cả cục tài chính và cục thuế, ngay cả các sĩ quan cảnh sát cũng đều liên can đến vụ này. Làm sao chúng ta có thể giải quyết khi chưa tách rời nó ra với chính quyền hoàng gia chứ?”
Cedric thở dài.
“Ngay từ đầu, hoàng đế đã không có ý coi trọng vụ này, ta chắc rằng ông ta chỉ muốn giữ lại sổ ghi chép việc hối lộ. Vị hôn thê của tôi đã nói điểm yếu chính là vũ khí mạnh nhất khi chúng được giấu đi.”
Cây súng sẽ đáng sợ khi chúng được nạp đạn, một con dao vừa được mài sắc thì sẽ bén trước khi được dùng.
“Hoàng đế là một con người tàn nhẫn. Dù cho có cả trăm hay cả nghìn người chết dưới chân ông ta, trừ khi ngai vàng của ông ấy bị lung lay, mọi thứ cũng chỉ như là lấy nắm từ trong kho gạo của ông ta. Ông ấy có thể giận dữ nhưng điều đó không đủ làm cho hoàng đế thay đổi suy nghĩ và đương đầu với thứ gì đó.”
Artizea nói thế.