Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kidnapped Dragon

(Đang ra)

Kidnapped Dragon

Yuzu

May mắn thay, lần này anh đã nắm được bản chất của vấn đề.

211 1461

Kiếm Thuật, Ma Pháp Và Cái Xã Hội Học Đường Đáng Chết Này!

(Đang ra)

Kiếm Thuật, Ma Pháp Và Cái Xã Hội Học Đường Đáng Chết Này!

西浦真魚

Kiếp này, tôi nhất định sẽ sống theo cách mà bản thân mong muốn!

7 31

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

92 956

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

19 114

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

190 1704

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

37 565

Tập 1: Thanh xuân bắt đầu với sự cam chịu - Chương 03: Ác nữ bị thả thính

- Không có giáo viên trực mất rồi.

Cậu bạn sát gái kia ngay khi đến bệnh xá liền nói, nhưng trông cậu ta cũng chả có vẻ tiếc nuối là bao. 

Tôi lên tiếng hỏi cậu ta.

- Nhân tiện thì cậu tên là gì vậy?

- Hửm? Cô không biết tôi là ai thật sao?

Chà, rất tự tin. Nhưng tôi cũng không ghét mấy người như vậy. Tôi cười nhẹ và đáp: 

- Ừ, không biết luôn.

Nghe câu trả lời cậu ta cũng chỉ cười khổ, sau khi đỡ tôi ngồi lên giường xong, cậu ta liền vô cớ quỳ xuống.

- Xin thứ lỗi, tên tôi là Eivind Dahl. Nhân tiện thì chúng ta cũng cùng lớp nên từ giờ hãy thân thiết với nhau nhé. 

Cậu ấy nắm lấy tay tôi và hôn lên đó. Khiến tôi không thể nhịn cười. 

- Cảm ơn lòng tốt của cậu nhiều. Nhưng mà cậu là hoàng tử hay sao vậy?

- Haha, tôi sẽ xem hiểu lầm này là một lời khen. Vậy thì, để ta ban cho công chúa một lời chúc phúc ma thuật nhé.

—và, trai đẹp Eivind, áp tay lên má tôi rồi hôn lên cổ tôi… . Sự ấm áp nhẹ nhàng ấy làm tôi ngạc nhiên, không phải là tôi bị bất ngờ bởi cái trò lăng nhăng tán tỉnh của cậu ta hay gì cả. Mà là do cùng lúc hơi ấm tan biến, cơn đau ở cổ tôi cũng biến mất theo. 

Chà, thật ra tôi thấy cũng khá đáng yêu, giống như một chú mèo nhỏ vậy.

Khi tôi quay đầu lại được bình thường, cơn đau đã biến mất hoàn toàn. Cậu ta cũng đứng thẳng dậy. 

- Tất nhiên thì đây là bí mật giữa chúng ta thôi nhé, học viên trong trường không thể sử dụng ma thuật trị liệu với nhau đâu.

- Tôi hiểu rồi. Ma thuật chữa lành đúng thật là khá khó để thực hiện. Nhưng dù sao cũng cảm ơn, ở tuổi này mà làm được như cậu là quá giỏi rồi đúng không?

Tuy nói vậy chứ tôi cũng chỉ mới ngoài hai mươi khi tôi bị phong ấn, nên thật ra thì chúng tôi cũng không chênh lệch nhau là bao. Và cậu ta cũng có cùng một dải băng xanh quanh cánh tay như tôi. Có lẽ việc chúng tôi cùng lớp là thật. 

Tuy nhiên, vẻ mặt của cậu ta lại trở nên nghiêm trọng khi nhận được lời khen của bạn cùng lớp.

- Này, thật ra cô là ai?

- Cậu hỏi gì lạ vậy? Tôi là ai khác ngoài Cecily Travasta chứ?

- Nếu là thuật cải trang thì ít nhất người khác cũng sẽ tỏ ra giống đồ thật một chút. Tôi chưa bao giờ thấy ai mạo danh mà trơ trẽn như cô. 

Hehe, tôi cũng thấy bây giờ mình rất đáng nghi. 

Trông cái vẻ kiệt quệ của cô ấy, Cecily dường như đã lớn lên trong một môi trường rất tồi tệ. Cô ấy phát ốm vì điều đó, và muốn chết đi để kết thúc tất cả. Cecily có thể là một tiểu thư của một gia tộc nào đó không nhỉ? Tất nhiên, tôi không thể nào hỏi Eivind điều đó…

Trong thời gian chờ Cecily tỉnh dậy, tôi quyết định cứ tiếp tục giả vờ với phiên bản "Cecily Travasta tự nhiên thành vậy đó" 

- Chính cậu nói đấy, tôi đập đầu vào đâu đó.

- Nếu đó là lí do khiến tính cách cô thay đổi đột ngột, thì tôi nghĩ cô cần được dưỡng bệnh một cách nghiêm túc đấy. 

- Tôi sẽ ghi nhận tấm lòng thành của cậu, nhưng tôi vẫn ổn.

Dù sao thì, nhờ được Eivind chữa trị, ngay cả những vết thương nhỏ trên người tôi cũng dường như đã lành lại. Tôi vẫn cần phải làm gì đó với vẻ ngoài hốc hác của mình, nhưng bởi vì Cecily đã có khuôn mặt đẹp bẩm sinh nên cũng sẽ không khó khăn gì mấy.

Khi tôi chỉ trả lời lạc quan vậy, Eivind nhún vai.

- Chắc chắn rồi, so với vẻ lúc nào cũng bồn chồn lo lắng trước đây thì bây giờ cô trông hấp dẫn hơn đấy. 

Đúng lúc đó, một tiếng chuông lớn vang lên. Thật hoài niệm. Là chuông thông báo. Quả nhiên, Eivind cũng quay gót phản ứng với tiếng chuông. 

- Vậy thì, hôm nay cô cứ quay về kí túc xá nghỉ ngơi đi nhé. Tôi sẽ báo cáo với giáo viên sau. Dù tôi đã chữa trị tất cả nhưng mà cũng không chắc là nó có di chứng gì--

- Không, tôi sẽ đến lớp!

- Nhưng tiết tiếp theo là thực hành ma thuật đấy? Người không có ma lực như cô đến lớp-

- Càng có lý do để tôi đi. Nếu tôi đến muộn sẽ có rắc rối to đấy.

Tôi đã hiểu tại sao nãy giờ tôi cứ thấy không ổn... Rõ ràng là Cecily không có ma lực. Thật ra thì cũng có, tất cả sinh vật sống kể từ khi sinh ra đều mang ma lực trong người, nhưng với Cecily thì có như không, bởi lượng ma thuật bên trong cô ấy vô cùng ít ỏi. Chẳng trách Cecily lại trở nên tự ti như vậy. 

…Trái ngược với cơ thể trước kia của tôi - người từng được ca tụng là đại ma pháp sư vĩ đại - đã có sẵn một nguồn ma lực khổng lồ từ khi chào đời, nhưng… ừm, tôi sẽ xoay sở bằng cách nào đó.

Tôi cũng muốn biết thứ ma thuật thời hiện đại rốt cuộc là thứ gì? Dù thế nào đi nữa, đó cũng là cơ hội hoàn hảo để học hỏi thêm. Hơn nữa, tôi đã hứa với Cecily đang nghỉ ngơi trong cơ thể này rằng tôi sẽ đạt điểm tuyệt đối mọi bài kiểm tra, đứng đầu lớp và cả mấy thứ khác nữa.

Tôi không biết liệu với cái trí óc 800 năm tuổi tôi có thể đi xa đến mức nào, nhưng thật kỳ lạ—

—Tôi cảm thấy như thể bây giờ tôi có thể làm được mọi thứ.

- Vậy...thưa hoàng tử điện hạ, ngài có thể hộ tống tôi đến lớp được không?

- …Như ý muốn của người, thưa nữ hoàng.

Khi tôi đưa tay về phía cậu ta, Eivind cũng chỉ cười khổ rồi cầm lấy tay tôi.