A Beautiful Girl Who Is Under the Delusion That She’s Dating Me, I Can’t Escape Because We Are Childhood Friends

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 360

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3430

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 562

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

WN - Chương 10

Vậy là xong, giờ tôi có thể yên tâm đi học rồi.

Fu~tto thở dài một hơi và bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Từng bước trở về phòng mình, tôi tiến đến trước gương để sửa soạn ngoại hình một chút.

Thắt lại chiếc cà vạt đang xiêu vẹo và vuốt tóc mình với một ít sáp.

Sau đó là xuống dưới lầu, tôi lấy một lon cà phê sữa nhỏ trong tủ lạnh và rời đi.

Thời tiết dễ chịu ghê. Tại không có mặt nhỏ Shiina chắc luôn.

Tuy vừa thức dậy đã có một buổi sáng cực kỳ kinh khủng, nhưng giờ đây buổi sáng ấy đã trở nên quá tuyệt vời rồi.

Vừa nhâm nhi lon cà phê sữa, vừa phơi mình dưới những tia nắng ban mai. Cứ thế, tôi thong thả tản bộ trên con đường dẫn đến nhà ga.

“—Hmm?”

Chợt tôi cảm thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình. Và ánh nhìn ấy chẳng dễ chịu tí nào.

Một cơn ớn lạnh lại chạy dọc sống lưng và theo bản năng tôi cảm nhận được điều chẳng lành đâu đây.

Nhưng khi tôi đưa mắt nhìn quanh thì lại chẳng có ai cả.

Tôi đã nghĩ đến nhỏ Shiina chắc hẳn đang núp ở đâu đó quanh đây, nhưng điều đó có hơi khó xảy ra.

Vì nhỏ hẳn là đã nghĩ tôi chạy đến trường luôn nên chắc là đã lên tàu đi mất rồi.

Nếu nhỏ đang theo dõi tôi hoặc phục kích tôi ở nhà ga, thì tôi sẽ báo cảnh sát.

Đến mức đó thì nhỏ chẳng khác gì một tên bám đuôi

Tôi đưa mắt nhìn quanh lần nữa, nhưng cũng chẳng thấy nhỏ Shiina đâu cả.

Chắc là nhầm thôi ấy mà. Nghĩ thế thôi, tôi tiếp tục đi đến nhà ga.

Sau vài phút cuốc bộ, tôi đã đến được nhà ga gần nhất.

Tính từ đây đến trường tôi có bốn trạm dừng, mất khoảng 15 phút.

Sau khi qua cổng soát vé và xuống đến sân ga, tôi kiểm tra ngay bảng giờ tàu.

“Còn năm phút nữa à.”

Tận năm phút nữa chuyến tàu tiếp theo mới đến. Tôi ngồi xuống một chiếc ghế dài gần đó.

Tôi đã quá mệt mỏi trong sáng nay rồi... Tất cả đều là do nhỏ Shiina hết.

Cớ sao tôi lại phải uể oải đến vậy trong một buổi sáng đến trường chứ? Tôi chắc chắn mình chẳng thể nào tập trung vào mấy tiết học trên lớp được nữa.

Chà, chắc hầu hết thời gian trong tiết học tôi sẽ dành để lén ngủ hoặc nghịch điện thoại.

Mệt mỏi đến thế đấy, tôi cúi đầu lảm nhảm.

“Đây nè, uống chút đi rồi vui lên anh nhé.”

Ngay sau đó, có một lon nước tăng lực chìa ra trước mặt tôi.

“Eh, à. Cảm ơn nhá.”

Tôi nhận lấy lon nước khi đang cúi mặt xuống và rồi khi tôi ngước lên thì,

“Chắc anh mệt mỏi lắm nhỉ, Saku-kun à. Anh nên ngủ thêm một chút đấy.”

Shiina nhìn tôi với một nụ cười trên khuôn mặt nhỏ.