A Beautiful Girl Who Is Under the Delusion That She’s Dating Me, I Can’t Escape Because We Are Childhood Friends

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

42 556

Lại Bừng Cháy Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp

(Đang ra)

Lại Bừng Cháy Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp

Mật Trấp Cơ

Ây da, sống lại rồi, mấy cái chuyện này phải cần tay nghề cao lắm à nha.

2 0

Holy Undead ~Himote de Bocchi no Shirei Jutsushi ga, Seijo ni Tensei Shite Otomodachi o Fuyashimasu~

(Đang ra)

Holy Undead ~Himote de Bocchi no Shirei Jutsushi ga, Seijo ni Tensei Shite Otomodachi o Fuyashimasu~

ばーど

Vào khoảnh khắc bị giết, Frankel cố gắng thi triển một phép thuật cấm kỵ để trở thành “Tử linh Vương”. Nhưng phép thuật thất bại, và anh ta tưởng mình đã chết cho đến khi tỉnh dậy trong hình hài mới:

5 108

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

85 11646

Tôi trở thành nhân vật đeo mặt nạ tại học viện

(Đang ra)

Tôi trở thành nhân vật đeo mặt nạ tại học viện

Jin A-rin

Nhưng ôi thôi nào, đâu phải là tôi không thể nói đâu, đúng không ?

1 1

WN - Chương 09

Giờ làm gì đây trời?

Tôi thực sự đang rất bế tắc lúc này. Liệu còn cách nào tốt hơn không đây?

Và rồi trong khi vẫn đang đau đầu vì nó, chợt một ý tưởng lóe lên khi tôi cho tay vào túi quần.

Được rồi tôi sẽ gọi cho Shiina bảo cô ấy xuống lầu và trong lúc ấy tôi sẽ cố chuẩn bị thật nhanh và phắn khỏi nhà luôn.

Cũng may là tôi đã nhét điện thoại vào túi quần.

Giờ thì tôi không thể cứ chôn chân mãi như vậy được.

Tuy rất muốn xem nhỏ Shiina “thẩm” tiếp, nhưng tôi đành phải quay đi rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh với “thằng nhóc” không ngừng cương lên bên dưới.

Tôi không vào đấy để “giải quyết” đâu nhá. Thật ra thì tôi định gọi cho Shiina ấy.

Dù cho nhỏ Shiina có như một menhera đến cỡ nào đi nữa, thì không thể phủ nhận được nhỏ cực kì dễ thương. Đó cũng là lí do khiến cơ thể tôi phản ứng lại.

Khổ nỗi nhỏ tuy xinh đấy nhưng ngoài chuyện ấy ra thì chẳng có chỗ nào để khen được cả. Nếu nhân cách nhỏ hoàn hảo hơn một chút, thì giờ tôi đã cưới nhỏ mà không chút do dự rồi.

Cơ mà lúc này làm gì còn thì giờ đâu để mà nghĩ lung tung nữa. Tôi cần phải gọi cho nhỏ luôn mới được.

Mở điện thoại lên, tôi gỡ chặn LINE của Shiina và rồi gọi cho nhỏ.

Làm ơn nhá đừng có mà hứng quá rồi không bắt máy giùm. Không thì kế hoạch thành công cốc mất.

Cho đến khi chuông reo đến lần thứ 3—

“Moshi moshi? *hah* *hah* có chuyện gì vậy, Sạku-kun?”

Shiina vừa thở hổn hển vừa trả lời cuộc gọi đến của tôi.

“…Hình như cậu thở hơi nhanh thì phải?”

Tôi hỏi thế để tránh bị nghi ngờ.

“À, ừm~ …Em tập thể dục một chút thôi ấy mà.”

“Tập thể dục à…”

Ở một góc độ nào đó, thủ dâm cũng được xem như là tập thể dục nhỉ.

“Thế rồi? Anh gọi em chi vậy? Mà anh đang ở tầng dưới nhỉ.”

“Ừ, bố mẹ tớ bảo muốn gặp cậu.”

“Sao anh không lên đây gọi em tiếng đi chứ.”

“Tớ đang ăn đấy, còn giữ cho cậu một phần nữa này nên đành gọi điện thôi.”

“Ể em cũng có phần á? Vậy có nghĩa là em được ăn sáng với Saku-kun luôn á?”

“Chỉ khi cậu xuống đây nhanh. Tớ sắp ăn xong rồi.”

“Em xuống ngay!”

Shiina nói thế rồi cúp máy, sau đó tôi nghe thấy một tiếng rầm khi mở cửa và vài tiếng uỵch xuống cầu thang.

“Ngon, con nhỏ đó đi rồi.”

Sau khi nhẹ nhàng mở cửa để xác nhận Shiina đã đi mất, tôi chạy ngay về phòng mình lấy bộ đồng phục với cặp rồi lại quay về phòng tắm.

Nếu thay luôn ở trong phòng mình, tôi sẽ chẳng thể biết Shiina có quay lại không.

“Saku-kun, anh đâu rồi!!!”

Shiina chạy ngay lên cầu thang và đâm thẳng vào phòng tôi.

May thật đấy. Tôi mà chậm một nhịp thôi thì kiểu gì cũng bị bắt gặp.

Tôi cố nín thở chờ Shiina đi khỏi.

“Đồng phục của anh ấy biến mất rồi! Cả túi của anh ấy nữa cũng biến mất luôn! Saku-kun đi khi nào vậy trời, mình phải dí theo ngay mới được!”

Trong lúc tôi lẳng lặng thay đồ, Shiina đã nói thế rồi phi vèo xuống cầu thang.

Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng cửa trước mở ra.