A Beautiful Girl Who Is Under the Delusion That She’s Dating Me, I Can’t Escape Because We Are Childhood Friends

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

WN - Chương 09

Giờ làm gì đây trời?

Tôi thực sự đang rất bế tắc lúc này. Liệu còn cách nào tốt hơn không đây?

Và rồi trong khi vẫn đang đau đầu vì nó, chợt một ý tưởng lóe lên khi tôi cho tay vào túi quần.

Được rồi tôi sẽ gọi cho Shiina bảo cô ấy xuống lầu và trong lúc ấy tôi sẽ cố chuẩn bị thật nhanh và phắn khỏi nhà luôn.

Cũng may là tôi đã nhét điện thoại vào túi quần.

Giờ thì tôi không thể cứ chôn chân mãi như vậy được.

Tuy rất muốn xem nhỏ Shiina “thẩm” tiếp, nhưng tôi đành phải quay đi rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh với “thằng nhóc” không ngừng cương lên bên dưới.

Tôi không vào đấy để “giải quyết” đâu nhá. Thật ra thì tôi định gọi cho Shiina ấy.

Dù cho nhỏ Shiina có như một menhera đến cỡ nào đi nữa, thì không thể phủ nhận được nhỏ cực kì dễ thương. Đó cũng là lí do khiến cơ thể tôi phản ứng lại.

Khổ nỗi nhỏ tuy xinh đấy nhưng ngoài chuyện ấy ra thì chẳng có chỗ nào để khen được cả. Nếu nhân cách nhỏ hoàn hảo hơn một chút, thì giờ tôi đã cưới nhỏ mà không chút do dự rồi.

Cơ mà lúc này làm gì còn thì giờ đâu để mà nghĩ lung tung nữa. Tôi cần phải gọi cho nhỏ luôn mới được.

Mở điện thoại lên, tôi gỡ chặn LINE của Shiina và rồi gọi cho nhỏ.

Làm ơn nhá đừng có mà hứng quá rồi không bắt máy giùm. Không thì kế hoạch thành công cốc mất.

Cho đến khi chuông reo đến lần thứ 3—

“Moshi moshi? *hah* *hah* có chuyện gì vậy, Sạku-kun?”

Shiina vừa thở hổn hển vừa trả lời cuộc gọi đến của tôi.

“…Hình như cậu thở hơi nhanh thì phải?”

Tôi hỏi thế để tránh bị nghi ngờ.

“À, ừm~ …Em tập thể dục một chút thôi ấy mà.”

“Tập thể dục à…”

Ở một góc độ nào đó, thủ dâm cũng được xem như là tập thể dục nhỉ.

“Thế rồi? Anh gọi em chi vậy? Mà anh đang ở tầng dưới nhỉ.”

“Ừ, bố mẹ tớ bảo muốn gặp cậu.”

“Sao anh không lên đây gọi em tiếng đi chứ.”

“Tớ đang ăn đấy, còn giữ cho cậu một phần nữa này nên đành gọi điện thôi.”

“Ể em cũng có phần á? Vậy có nghĩa là em được ăn sáng với Saku-kun luôn á?”

“Chỉ khi cậu xuống đây nhanh. Tớ sắp ăn xong rồi.”

“Em xuống ngay!”

Shiina nói thế rồi cúp máy, sau đó tôi nghe thấy một tiếng rầm khi mở cửa và vài tiếng uỵch xuống cầu thang.

“Ngon, con nhỏ đó đi rồi.”

Sau khi nhẹ nhàng mở cửa để xác nhận Shiina đã đi mất, tôi chạy ngay về phòng mình lấy bộ đồng phục với cặp rồi lại quay về phòng tắm.

Nếu thay luôn ở trong phòng mình, tôi sẽ chẳng thể biết Shiina có quay lại không.

“Saku-kun, anh đâu rồi!!!”

Shiina chạy ngay lên cầu thang và đâm thẳng vào phòng tôi.

May thật đấy. Tôi mà chậm một nhịp thôi thì kiểu gì cũng bị bắt gặp.

Tôi cố nín thở chờ Shiina đi khỏi.

“Đồng phục của anh ấy biến mất rồi! Cả túi của anh ấy nữa cũng biến mất luôn! Saku-kun đi khi nào vậy trời, mình phải dí theo ngay mới được!”

Trong lúc tôi lẳng lặng thay đồ, Shiina đã nói thế rồi phi vèo xuống cầu thang.

Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng cửa trước mở ra.