Cuối cùng buổi tuyển chọn cũng tới. Tôi cứ ngỡ cũng phải mất vài ngày mới xong, nhưng không thể ngờ họ hoàn thành chỉ vỏn vẹn một ngày. Xung quanh sân đấu tập trung hơn 50 thí sinh.
Mỗi năm đều có khoảng 100 học viên tham gia, mà học viện có khoảng 600 người. Chỉ có 1/12 số học viên, tính ra năm nay chỉ bằng một nửa so với các năm, tiêu chí cao hơn qua từng năm nên cũng chả lạ gì.
“Rất hân hạnh được gặp cô cậu. Ta là Cyrus, [Exorcist] hạng 1”, các học viên có vẻ đang xôn xao khi nghe ngài ấy nói
“Đó là Exorcist mạnh nhất...”
“Người mạnh nhất nhân loại...”
“Tuy nhìn ông ấy rất giống một quý ông nhưng có chút hơi bình thường quá....”
Phản ứng của đám đông xen lẫn nhau. Khí chất của ngài ấy có hơi khác so với lần cuối gặp. Có thể tại bộ y phục, và ngài ấy đanh nhìn, như thể mong đợi màn thể hiện của tôi.
“Để bắt đầu... chúng ta sẽ tiến hành vòng loại.”
Các [Exorcists rank S] thường đứng ra làm giám khảo cho các cuộc thi như thế này, nhưng mỗi năm mỗi khác, năm nay lại là ngài Cyrus. Mà vì thay đổi giám khảo hằng năm, nên chi tiết cuộc thi cũng thay đổi tùy vào giám khảo năm đó. Nên mọi người phải chuẩn bị cho bất cứ thứ gì có thể xảy ra... hay ít nhất Serry đã nói vậy.
“Chúng ta sẽ chạy trong đường đua này. Khi người dẫn đầu chạy hết 3/4 quãng đường thì ta sẽ xuất phát, bất kì ai tới đích trước ta sẽ qua bài thi này. Và tất nhiên là mọi phép thuật tăng cường thể chất đều được cho phép. Cả ta cũng dùng mà.
Cả khu vực lại láo nháo, nhưng những người từ phía khán đài còn ồn ào hơn.
“Này Julia, có phải thế là chúng ta chiếm ưu thế phải không, ông ấy quá bất lợi mà?”
“...Đừng lơ là cảnh giác”
Đây là đường đua 200m. Nói cách khác, Cyrus sẽ bắt đầu chạy khi người đi đầu còn 50m. Bình thường thì khó mà bắt kịp được, nhưng với mục đích của ngài ấy là giảm số lượng thí sinh thì khó mà biết được.
Và nọi người tiến đến vạch xuất phát. Không may thay, mấy kẻ hay bắt nạt tôi cũng đứng xung quanh. Họ nhìn tôi cười khinh.... Không có luật nào cấm những người tham gia không tấn công lẫn nhau. Nhưng lần này, tôi nhịn đủ rồi.
“Được rồi, chuẩn bị.... xuất phát” Cyrus hô khẩu hiệu.
Mọi người gần như chạy ngay lập tức.
Y như tôi nghĩ, mấy thằng ngu này cố gắng bao vây và nắm áo, hòng đẩy tôi ngã. Nhưng như vậy thì thấm tháp gì.
“Ca-cái?”
“Cái khỉ gì vậy?”
“Tao không biết... thằng này chỉ là mọt sách thôi mà?!”
Tôi dùng ma thuật cường hóa luân chuyển toàn bộ cơ thể, và bứt phá vượt lên. Tuy bắt đầu ở vị trí giữa đoàn người nhưng cứ với đà này thì chẳng mấy chốc sẽ dẫn đầu sớm...Không mình sẽ bỏ xa họ. Hình như đám khán giả đang ốn ào. Nhưng không cần quan tâm, giờ quan trọng là về đích đầu tiên thôi.
Chỉ còn vài bước nửa là tới vạch 150m, Cyrus sẽ bắt đầu chạy. Tôi có thể đã đẩy độ khó lên quá cao, nhưng xét cho cùng, không thể đuổi kịp tôi thì vô trong Twilight cũng làm mồi cho quái vật thôi.
“Đến lúc ta xuất phát rồi”, Cyrus nói và bắt đầu chạy. Chỉ vài giây mà ông đã chạy được nửa quãng đường rồi, thổi bay đám người sang hai bên. Nhưng tôi đã cán đích rồi, Sherry và Sophia theo ngay sau.
“RAHHH!!”
Tiếng la hét từ tên đầu xỏ bắt nạt tôi. Thằng đấy là thằng cuối cùng còn chạy. La làng và cố gắng chạy thoát khỏi Cyrus. Những học viên còn lại đều lê lết dưới mặt đất và chết lặng. Bằng một cách thần kí nào đó thằng kia cũng về đích. Chắc cũng có tí thực lực nên mới dám huênh hoang như vậy.
“... Được rồi, vậy là 12 người đã vượt qua, ta cứ nghĩ phải dưới 10 cơ, nhưng xem ra [Thành phố kết giới] này cũng khá đấy nhỉ” Cyrus nở một nụ cười. Chúng tôi đang mặc đồng phục chiến đấu, nên đi chuyển rất dễ dàng, còn Cyrus lại mặc một bộ lễ phục, mà còn có thể hoàn thành chỉ trong vỏn vẹn vài giây. Tôi nghĩ ngay cả mình có dùng hết sức cũng không thể nhanh như vậy.
Tất nhiên, chỉ tốc độ thì chẳng nói được gì cả- nhưng ấn tượng ban đầu về ngài là người nhân hậu của tôi- đã bay đi hết.
“Sao thằng mọt sách đấy qua được vậy?”
“Thằng gei đó về nhất phải không?”
“Nó còn tới trước cả Sherry [Exorcist Rank A] à”
“Ah... Julia của lòng anh...”
Có vẻ đám kia đang bàn tán về tôi, nhưng chẳng cần bận tâm cho mệt. Lòng đã quyết tiến bước. Giờ không cần sợ sệt gì nữa, ngay cả khi họ xa lánh tôi... tôi vẫn sẽ dùng sức mạnh này đấu tranh cho nhân loại.
“Huff...huff...Julia nhanh thật đấy, tôi đã cố hết sức rồi, cậu vượt qua tôi dễ như không...”
“À thì, như vậy mới sống được ở ngoài kia”
“Cậu còn không thèm thở dốc. Ugh... bực mình quá...”
Khi hai chúng tôi đang nói chuyện, Soiphia bước tới. “ Hiya! Vậy là hai người cũng qua à!”
“Chúc mừng cậu Sophia”
“Èo, là Sophia à”
“Sherry, đừng nhìn mình như thế chứ!”
“Cậu là đồ đeo bám phiền phức”
“Đó là cách giao tiếp của tôi thôi mà.”
“Eyyy-tránh xa ra!, người cô toàn mồ hôi à!”
“hehe... đúng là trinh nữ.”
“Cô... cũng thế mà...”
“Quan trọng hơn là, Julia, cậu đã đổi ý rồi à? Mọi người đang quan sát cậu đấy.”
“ Tôi đã quyết định rồi. Sherry đã giúp tôi định tâm.”
“Hmmmmm? Hiểu rồiiiii....”
Cô ấy vừa cưới toe toét vừa nhìn chắm chằm vào Sherry. Mặt Sherry đỏ bừng lên rồi hết lớn “Tôi không có làm gì kì lạ đâu!”
“Chắc vậy.... nhìn cậu phản ứng thế này là biết, vẫn còn là một thiếu nữ trong trắngggggggggg”
“…Mm.”
Khi hai cô gái đang cãi nhau, thì có ai đó đang tiến lại đây. Oh, tên cầm đầu, là kẻ hay bắt nạt mình mà. Hắn ta cao khoảng 1m8 với mái tóc cắt ngắn. Có thể thấy cơ bắp cũng khá săn chắc, hằn cả lên áo. Nếu hai năm trước mà gặp hắn, thì tôi chắc đã run lên trước mặt hắn rồi.”
“Tên kia...Julia”
“A, cậu cũng đỗ à. Tôi cũng mang ơn cậu khá nhiều đấy.” Tôi nói móc. Từ giờ, tôi sẽ đứng lên vì chính mình. Tôi nhìn thẳng vào ánh mắt bực bội và bực bội của hắn.
“Tên tao là Keith. Mày liệu hồn nhớ cho kĩ. Chắc là mày chỉ giỏi chạy thôi chứ gì.”
“À, chắc chỉ hơn cậu nhiều thôi.”
“Thằng tó... mày không biết kính nể đàn anh à.”
“Tuổi tác chẳng nói lên gì cả. Tất nhiên là tôi vẫn kính nể những người lớn, nhưng chỉ với những người trong sọ có não...”
“Hay đấy, thằng trap mọt sách khốn nạn.”
“Tôi nghĩ đó là đồ nam mà.”
“Im đi! Cái bộ tóc và khuôn mặt này. Khác gì con gái chứ!”
“Hahaha.... nếu to mồm vậy thì dành sức cố gắng hơn đi.”
“Hah. Chờ đó. Tiếp theo chắc chắn là đấu tay đôi. Lúc đó tao sẽ đập mày ra bã. Gặp sau nhá, thằng thua cuộc.”
“Wow... để tao chờ xem!”
“Tch…”
Tôi cố gắng chọc tức hắn. Tôi cũng có cảm xúc mà, và sẽ trả lại đủ cho những lần chúng nó đổ nước lên đầu tôi. Có vẻ hắn cũng hơi lo lắng, bỗng nhiên thằng mà hắn luôn lấy ra làm trò hề lại vượt mặt thì có điên không chứ. Được, phải tập trung cho vòng tiếp theo thôi.
“Vòng tiếp theo, chúng ta sẽ tổ chức một loạt trận vòng tròn. Ba người dẫn đầu sẽ được chọn”
Ông Cyrus nói to.
Đây sẽ là bài kiểm tra cuối cùng. Nới mà 12 người xuất sắc nhất thi đấu với nhau.
Và thế là trận đấu của chúng tôi bắt đầu.
------------------------------------------------------------------
Ana: Khalachackeo là bộ 3: main và 2 gái sẽ đậu. Còn thằng nhóc kia chắc sắp ăn hành ngập mồm rồi.
Làm xong 2 bài ppt còn phải thức thêm để làm cái này. Ae buff luck tui roll ushi Avenger nào.
Leon: Xin lỗi mấy bác vì delay, dạo gần đây bận thực sự, bữa giờ genshin mới lên W7 còn vứt xó, code các kiểu chưa làm.
(Ana: Sure vcl là thằng này sắp ngậm hành ngập mồm) (Ana: Vậy là mày còn chưa bung hết à) (Ana: Chết mẹ, mấy thằng này lại trồi lên rồi) (Ana: Tsundere Leon:where is tsun?) (Ana: kiểu gì cũng gặp thằng này trước cho coi)