Trans+Edit: Kira
---------------------------------------------------------
Khi anh trở lại siêu thị, thì đã là bình minh. Trời vẫn còn tối, nhưng đã bắt đầu có những dấu vết của những tia nắng phía bên kia đường chân trời.
Sau khi chắc chắn không có zombie nào xung quanh, Yuusuke mở cửa chớp lên lối vào. Một khi anh ta ở bên trong, anh vận hành hộp điều khiển, đóng cửa chớp lại.
Không có ánh sáng bên trong, mặt đất dốc về phía sau, mọi thứ bị bao trùm trong bóng tối. Có những ánh đèn khẩn cấp dọc trên những bức tường, nhưng họ chỉ đủ sáng để thắp sáng môi trường xung quanh của chúng. Yuusuke bật đèn pin của mình, và tìm kiếm xung quanh.
Anh ấy lên kế hoạch chuẩn bị cho chiếc xe, sau đó gọi cho Mitsuki và các em của cô ấy và ngay lập tức xuất phát. Đến khu vực bốc hàng với đèn pin của mình, Yuusuke mở khóa chiếc xe tải đậu ở đó với cái remote trên dây chìa khoá của mình. Anh leo lên ghế lái xe, bật đèn pha, sàn bê tông trước mặt anh sáng lên. Xác nhận có đủ nhiên liệu còn lại trong xe tải, Yuusuke để đèn bật, và thoát khỏi xe.
Vào lúc đó anh dừng lại. Anh đã bắt đầu để ý thấy nó từ trước đó, nhưng một mùi lạ thoang thoảng quanh đây.
(... ..Vì sao? Mùi này ... ..)
Mùi đó sộc thẳng vào mũi anh. Nó có mùi như rác thải.
(Có vấn đề nước thải ......?)
Tìm kiếm nơi mùi phát ra với sự trợ giúp của đèn pha, anh đi qua một cánh cửa mở nhỏ. Đó là cánh cửa mà anh ta đã đóng khi anh ta lấy con zombie lang thang lên lầu. Đó là một cánh cửa dẫn vào trong.
"..............."
Yuusuke rút khẩu súng lục của mình trong khi vẫn im lặng.
Có vẻ như không có ai quanh đây.
Bước vào cửa, anh kiểm tra môi trường xung quanh. Có một lối đi ở phía trước phòng, mở rộng sang bên phải. Cửa thoát hiểm bên cạnh cầu thang dẫn lên tầng trệt bị chặn đứng.
(Đó có phải là zombie?...... Không có cách nào Mitsuki có thể đến đây ... ..)
Nó có thể là một con zombie đã được để lại trong phòng. Nếu đúng như vậy, có một việc anh phải làm trước khi gọi ba người từ trên gác.
Tuy nhiên, anh muốn biết nguồn gốc của mùi. Kể từ khi anh bước vào phòng, mùi hôi đã trở nên đậm hơn. Có vẻ như nó xuất phát từ một con đường gần đó.
Yuusuke tự hỏi nó có thể là gì, trong khi đang tiến đến gần hơn. Đoạn đường anh đi qua không được nối với phòng lò hơi hoặc phòng điện.
Dựa vào đèn chiếu sáng mờ ở bên trái, anh đi xuống hành lang. Anh ta đi qua nhiều phòng, nhưng tất cả đều bị khóa.
Ở cuối hành lang, anh tìm thấy một cánh cửa đôi mở ra một chút. Mùi hôi đến từ bên trong.
(Nơi này ... đã được mở ra?)
Với những câu hỏi nảy ra trong tâm trí của mình, anh mở ra cánh cửa và thấy một căn phòng đầy rác.
Từ trên trần nhà là những ống rác đã được nối với tầng một. Bên dưới chúng là những đống rác khổng lồ. Nhiều thùng chứa đã bị tràn. Những chất thải này đang bị phân hủy bởi những con vi khuẩn, mùi của chất lên men đã phủ đầy căn phòng.
Nhớ lại thứ gì đó anh đã đọc trên tầng 3 của siêu thị, Yuusuke di chuyển ánh sáng đèn pin để quanh sát xung quanh. Nơi này bao trùm toàn rác thải. Có một chai chất tẩy rửa nằm trên giá gần đó.
(Đó là mùi của thùng rác? Không, có cái gì đó bên trong thùng rác ......)
Rõ ràng có mùi rác thải thối rữa, nhưng anh vẫn có thể ngửi thấy mùi hôi thối riêng biệt.
Trong khi giữ sàn nhà ở phía trước của anh sáng, anh ta tiếp tục tiến vào sâu bên trong của căn phòng.
Trong ánh sáng anh phát hiện một thùng phân ủ. Với bản phác thảo ta có thể thấy nó cao một mét và rộng hai mét, nó được làm bằng thép không gỉ. Suy nghĩ gì về nó, anh di chuyển đèn ra xung quanh rồi dừng lại.
Nằm bên cạnh thùng rác là một cái chăn bẩn. Có những mẩu bìa cứng lót bên dưới. Đó là một ngôi nhà vô gia cư.
Nhanh chóng, Yuusuke lấy chăn ra. Mặc dù nó rất lạnh, anh có thể cảm thấy nhiệt dư còn sót lại từ phân. Phân đã bắt đầu tỏa nhiệt nhiệt trong khi lên men.
Ngập tràn sự thất vọng, anh di chuyển ánh sáng khắp căn phòng.
Rải rác bên cạnh túp lều là rác thực vật. Nó có thể chỉ là rác, nhưng chúng đã được ăn, chỉ có da và mầm còn sót lại. Nếu bạn nhìn kỹ, bạn có thể thấy các dấu hiệu khác của việc nhặt rác qua các đống rác. Các mảnh vụn đã lăn xuống sàn nhà và nước trái cây bị thối rữa ở đây và ở đó.
Quay đầu, anh có thể nhìn thấy một vòi nước với một ống cao su gắn vào nó để lấy nước. Dọc theo bức tường, một cái mương thoát nước đã được đào để bắt nước, nó chảy vào một cái hộp ở một góc phòng. Mùi hắc đến từ đó. Đi qua đó, anh ta loại bỏ nắp vuông và bị tấn công bởi một mùi hôi. Bên trong thùng chứa đầy phân.
Đó là bằng chứng của cuộc sống con người.
(.....................)
Yuusuke tắt đèn pin và tập trung nghe ngóng xung quanh.
Không có dấu hiệu của bất cứ ai gần đó.
Nếu đây là một cuộc phục kích, anh đã bị tấn công. Trong bóng tối, ánh sáng của Yuusuke nên nổi bật như một đèn hiệu.
Trong căn phòng tối tăm, những suy nghĩ của anh quay cuồng.
(Đây không phải là kẻ đột nhập ...... .. mà là một người đã từng ở đây từ lúc bắt đầu .. Có phải đó là một nhân viên đã trốn thoát trễ?)
Zombies đang lướt đi khắp nơi, vì thế kẻ đột nhập không thể vào được. Điều đó có nghĩa là anh ta đã sống ở đây từ trước khi Yuusuke đến.
(Không ... .. nếu đó là một nhân viên, họ sẽ lên tầng 3. Họ sẽ cố liên lạc, thông thường họ không nghĩ sẽ sống ở nơi như thế này ... ..)
Anh chợt nhớ lời của Mitsuki.
Khi zombie tấn công, mọi người xung quanh siêu thị tìm kiếm nơi trú ẩn bên trong. Với thực phẩm trở nên khan hiếm, và sự tuyệt vọng ngày càng lớn, những người đi kiểm tra bên ngoài đã tăng lên. Và không ai trở lại.
(Không ai đã trở lại ......)
Anh đã không thể xác nhận rằng tất cả họ đã chết.
Nghe về khuôn mặt của họ, anh có thể tìm kiếm chúng bằng cách sử dụng các camera an ninh trong phòng theo dõi. Tầng 1 và tầng 2 là bãi săn, vì vậy nên không ai có thể trốn thoát được ở đó. Nếu họ có, họ sẽ trở thành một zombie.
Điều đó chỉ còn lại dưới lòng đất ... ..
Khi anh lần đầu tiên đến siêu thị, không có zombie dưới mặt đất. Một người trong phòng giám sát, nhìn vào các camera dưới đất, sẽ nhận ra đây là nơi tốt nhất để trốn thoát.
Tuy nhiên, có những con zombie xung quanh gara đỗ xe. Rất khó có thể đi ra ngoài bằng cách lái xe dẫn lên mặt đất.
Trong cố gắng, không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc đi sâu vào bên trong. Nếu đó là vùng chứa rác, nó có thức ăn, nước và nhiệt. Các zombie đã xuống cầu thang có lẽ đã bị thu hút vì người này. Với những con zombie trong buồng nồi hơi và phòng điện liên lạc đến nơi này, người này đã tự giam mình lại đây trong một tháng.
Đó là cho đến khi mất điện.
Đèn đã tắt. Chết đói trong cái lạnh không có ánh sáng hoặc nước; Một người bình thường sẽ không thể chịu đựng nó.
Đó là khi họ ra ngoài.
Suy nghĩ đến đây, Yuusuke cắt đèn pin của mình và vội vã trở lại.
Bởi vì anh có chìa khóa cho cửa chớp, nó không thể mở bởi bất cứ ai khác. Điểm đến của anh ta chỉ ở phía trước.
Nhìn thang máy, anh có thể thấy nó đã bị dừng lại ở tầng 3.
(Shit)
Nó vẫn hoạt động trên điện khẩn cấp. Nhanh chóng ấn nút lên trên thang máy, Yuusuke không kiên nhẫn gọi nó xuống.
Yuusuke nhớ lại radio liên lạc và lấy nó ra khỏi xe tải. Phạm vi của nó ngắn, và vì vậy anh đã để nó trong ghế lái xe khi anh ra ngoài.
Mang nó trong tay, anh liên lạc với Mitsuki.
"Oi, cô có nghe thấy tôi không? Đây là Takemura. Có thể có một người sống sót đang tiến đến chỗ cô. Hãy im lặng và chờ đợi tôi. "
Đã không có phản hồi nào.
Đặt máy thu phát vào thắt lưng, anh chờ thang máy đang di chuyển chậm rãi trong khi suy nghĩ.
(Chỉ vì đó là người sống sót không có nghĩa là họ là địch ... sẽ ổn thôi nếu có thể chia sẻ thức ăn với họ)
Cầm đèn pin trong tay, anh nhìn quanh và mắt anh dán lên xe tải trên bục xếp hàng. Một hộp đã rơi xuống bên cạnh và thịt hun khói rơi rải rác trên sàn. Bao bì đã bị tách ra, và một số đã được ăn. Cũng có những chai nước rỗng.
"............ .."
Với một ding, thang máy đến nơi.
Yuusuke bước vào bên trong và đấm nút 3F bằng nắm đấm của mình.