Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 15: Buổi họp mặt Lõi Hầm Ngục - Chương 158: Chào mừng

“… Chủ nhân, em… sẽ đáp ứng kì vọng của anh!”

Khi tôi đưa Rei 50,000 DP, em ấy thề trung thành lần nữa. Tôi xúc động phát khóc vì tấm lòng của em ấy.

Đây là mục đích tôi nhắm tới từ đầu, nên hãy xem là chuyện tốt.

Và rồi hôm sau.

Cổng mở ở đấu trường và Haku-san đến.

"Chào buổi sáng, Kehma-san… fufu, căn phòng này còn nhiều thiếu sót lắm.”

“Chào mừng, Haku-san. Ừm, tôi thử xây dựng đấu trường, nhưng vẫn chưa kiếm đủ quái vật, nên hơi ngại.”

Nhân tiện, khu vực này rộng cỡ sân chơi, nhưng sẽ rộng hết mức nếu không vướng lãnh thổ hàng xóm [Hang Lửa]. Ontentoo nói chúng tôi sẽ không đụng phải khu vực của họ nếu đào sâu xuống dưới, nên tôi tính toán đào mở rộng vào lần sau.

“Vậy, lần này là đấu đội… cậu chấp nhận chứ?”

“… Vâng tôi chấp nhận. Có điều tôi muốn xác nhận vài chuyện không thể nghe từ Rokuko, ổn không?”

“Thật hấp tấp… là về phần thưởng à?”

Haku-san đoán ra thứ tôi muốn hỏi. Nhưng không phải toàn bộ.

“Ngoài ra, xin hãy nói về hình phạt thua cuộc.”

“Tất nhiên.”

Haku-san gật đầu cười.

Bởi Haku-san thường hay đâm thọc như này nên chị ta rất khó đối phó.

“Liên quan đến thua cuộc, phải… Chị tin rằng lo lắng là lẽ tự nhiên. Sẽ chỉ đơn giản tốn vật phẩm tiêu hao và DP. Bởi lần này giống như đấu ủy thác từ phía bọn chị, hầu như không có trừng phạt nào cho các em.”

Không? Tức là vô tư thua?

Không. Làm gì có chuyện. Đây là Haku-san.

“Chị cũng không bận tâm đến thua. Đừng quá để ý.”

“Và bởi vậy bọn tôi không chú tâm và thua, Haku-san sẽ làm gì?”

“… Bọn chị sẽ được cho phép giáo dục đàn em. Từ Otou-sama.”

Ah, phải thắng.

Khác nào hình phạt thua cuộc là để Haku-san làm tùy ý?

“Cùng với đó, phần thưởng cho đội thắng là được Otou-sama ban cho hai [Thứ mong muốn] với mỗi lõi.”

“… Hai thứ có thể là bất cứ thứ gì sao?”

“Không, chúng sẽ được Otou-sama lựa chọn, hiểu chứ? Đó là một vinh dự.”

Tôi không nằm trong phạm trù vinh dự này bởi chả biết [Cha] là ai cả, nhưng cảm giác tôi sẽ hiểu nếu sửa đổi tâm trí thành [Ta sẽ cho con đôi tất của thần tượng yêu thích]. Tôi chắc chắn là người duy nhất hiểu theo nghĩ đó.

… Có lẽ sẽ không phải [Đồ Ngủ Thần]. Dù tôi rất muốn.

Trong khi mải suy nghĩ, Haku-san vỗ hai tay vào nhau.

“Phải rồi, chúng ta trong đấu trường như này, nên làm ván chứ? Như đám mạo hiểm giả.”

“Xin từ chối. Việc tôi cần làm là dưới vai chủ hầm ngục đứng sau nơi này.”

“Ồ tiếc thế. Để chị nâng đỡ cậu lên.”

Với nụ cười, Haku-san rút ra một tấm thẻ từ khe ngực.

Khi tôi nhìn tấm thẻ, đó là thẻ ID của hội mạo hiểm, thẻ mạo hiểm giả. Với tên tôi bên trên.

“Thẻ này được cấp lại.”

“… Umm, tôi không nhớ đã đánh mất?”

"Dù sao chị là người đứng đầu hội mạo hiểm.”

“Nhưng hạng chuyển thành B?”

“Chúc mừng, Kehma-san. Cậu đã gia nhập giới quý tộc.”

Phải, tôi ở hạng B trên tấm thẻ đó.

Và mạo hiểm giả được đối xử như quý tộc bắt đầu từ hạng B.

Tuy nhiên, như một hạng quý tộc… so với các hạng Công tước, Bá tước và Nam tước, nó thấp hơn cả. Dường như thứ hạng chuyên dùng cho mạo hiểm giả là Mạo hiểm-tước. Đây là hạng quý tộc chỉ kéo dài một thế hệ, nhưng người đó tạm được xem là quý tộc. Minh chứng rằng người đó có kỹ năng.

Ngoài ra, nếu tiếp tục tích lũy công trạng đặc biệt, họ có thể trở thành chuẩn quý tộc và truyền lại danh hiệu cho con cháu.

Mà đúng hơn, bỏ qua kiểm tra có ổn không? Chắc được vì người đứng đầu bảo thế.

Ngoài ra tôi sẽ thừa một thẻ hạng D… Có thể dùng cho việc khác.

“Thường thì phải chi trả 5 đồng vàng, nhưng chị sẽ bỏ qua như ngoại lệ. Nếu quá khó chấp nhận miễn phí thì thay bằng một ly kem soda cũng được?”

“Haah… Tôi sẽ chiêu đãi chị sau. Tại sao hạng B đột ngột như vậy?”

“Bởi chị sẽ gặp phiền phức nếu cậu tới nhà dưới vai mạo hiểm giả. Ít nhiều cậu cần là quý tộc.”

Aah… rốt cuộc đó là dinh thự của Haku Raverio, người sáng lập đế quốc. Ngay cả ở Nhật, trước đây có một con voi cũng được sắc phong quý tộc để yết kiến hoàng đế, nên hẳn là vậy.

Tiện nói chủ đề này, Hạng B sẽ khác hẳn với Hạng D, đủ yêu cầu vào hầm ngục của Haku-san.

“Đúng rồi, đây là của Rokuko-chan… À vài cái khác cho thành viên trong nhóm Kehma-san.”

“Ooh, em là mạo hiểm giả này…! Cảm ơn, Haku Ane-sama!”

Haku-san đưa Rokuko thẻ cá nhân, đưa tôi thẻ của Thịt và Ichika để gửi cho họ sau. Mà không cần thiết cho Rokuko thành mạo hiểm giả bởi nhỏ là em gái Haku-san.

“Sẽ rất phiền nếu chị để Rokuko-chan bị dòm ngó… bởi là em gái chị.”

Haku-san nói, cứ như đọc được suy nghĩ.

Aah, un, thường thì huyết thống của nữ đế… là hoàng thất. Đó là vị trí cao, nhưng bản thân sự tồn tại của nhỏ cũng là mối phiền phức trong mắt kẻ khác. Un, thật khó để hiểu.

“Giờ đây em đã thành quý tộc… Chị mời em tới nhà, Rokuko-chan.”

“Vâng! Nè đừng đứng vật vờ nữa Kehma, đi thôi!”

Nói xong, Rokuko-san nắm tay Haku và lao tới cổng.

… Chẹp, giả thuyết rằng tôi cũng sẽ đi.