Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 224

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7470

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

Tập 16: Chuẩn bị cho Đấu Hầm Ngục lần 3 - Phụ chương: Thịt và Đại Tiệc

Sau khi Kehma bị dụ tình bởi các trụ cột của đế đô (thành viên trong nhóm Haku), Ichika, người thản nhiên tham gia vào, rảo bước quay về bàn tiệc đầy ụ thức ăn. Cô phải dùng bữa theo mệnh lệnh của Chủ Nhân. Cô không ghét mệnh lệnh này. Đúng hơn là cô thích lắm.

“Ô, Thịt-senpai.”

“Nom.”

Cô gọi Thịt, người đang nhấm nháp từng miếng thịt.

Với một miếng lớn, Thịt nuốt thịt xuống. Sau đó, cô lau sốt dính trên miệng bằng khăn tay nhận từ Chủ Nhân và quay sang Ichika.

“Chuyện gì vậy, Ichika? Có món ngon đặc biệt nào hử?”

“Mmm, có nhiều món ngon nhưng Chủ Nhân rất nổi tiếng ở đằng kia.”

“Chủ Nhân, nổi tiếng?”

Fufun.

Thịt ưỡn ngực tự hào. Đó là Kehma. Vinh dự của chủ nhân là vinh dự của nô lệ.

“Ừm, nhưng anh ấy từ chối bọn họ.”

“Thật sao? Quả là Chủ Nhân.”

“Thịt-senpai không tới thử à? Chủ Nhân có thể bị kẻ khác cuỗm mất đấy~?”

Dù sao thì, bởi Thịt được dùng làm gối ôm và cách cậu không phản ứng với cám dỗ của Ichika, ít nhất cô không lo lắng. Đây chưa phải mối đe dọa với vai trò của Ichika.

Tuy nhiên, Thịt cũng không rối lên.

“Em là gối ôm của Chủ Nhân, em sẽ tiếp tục làm theo mọi sở thích của Chủ Nhân. Nếu đến lúc nào đó Chủ Nhân không cần, em sẽ chỉ cố hết sức vào khi đó.”

“Hoh, nô lệ chính hiệu là đây?”

Nhưng chị hiểu tại sao em yêu Chủ Nhân nhiều như vậy~—Ichika thầm nghĩ.

Không kể đến vẻ về ngoài, Kehma là hình mẫu Chủ Nhân lý tưởng. Cậu cho họ bữa ăn, chúng đều ngon, cậu không dùng bạo lực, bánh mì cà ri số một thế giới, cậu không ra mệnh lệnh vô lý, nhưng thực lòng, bánh mì cà ri ấy. Cái bánh mì quá kinh khủng. Tuyệt đỉnh nhân gian.

“Ước gì chị cũng là gối ôm của Chủ Nhân. Em không gặm anh ấy khi ngủ cùng đâu nhỉ?”

“… Chỉ cắn yêu thôi, chuyện khác, anh ấy sẽ giận mất? Rốt cuộc không nên đánh thức lúc anh ấy ngủ.”

“Hooh, thật ư? Heeh~”

Ichika lấy ít thức ăn và cắn miếng… ngon tuyệt! Kể cả là món bình thường, chúng được làm cho bữa tiệc tổ chức bởi người đúng đầu đế quốc (Haku) với các đầu bếp hàng đầu bằng thực phẩm thượng hạng. Họ chẳng thể phàn nàn cho nổi. Hay nói cách khác thừa nhiều thức ăn là chuyện vô cùng lãng phí. Có lẽ thức ăn sẽ dành cho người hầu, nhưng cô không để chuyện đó xảy ra.

“Bình thường cất vào [Kho Đồ] là xong.”

“Chị không biết [Kho Đồ]! Thịt-senpai, nhét vào của em đi!”

“Nếu chưa được cho phép từ Chủ Nhân và Rokuko-sama dùng [Kho Đồ] của em, thì không.”

“Nhưng… chị phải làm saooo!?”

Thịt hơi ngạc nhiên bởi lời than đầy vẻ nghiêm trọng của Ichika.

“Haah, đành chịu nhỉ, Ichika? … Em sẽ dạy chị.”

“Ah—đến lúc tài năng ma thuật thiên bẩm này nở rộ…! Dạy chị, Thịt-senpai!”

“Câu chú cho [Kho Đồ] là—”

Tuy nhiên, dù được dạy câu chú [Kho Đồ] bởi Thịt, chẳng đời nào cô dùng được thứ ma thuật bấy lâu nay không dùng được tiện lợi thế.

“Nếu không được thì đành bó tay. Chị nên ăn trong phạm vi có thể.”

“Không thể nào… vậy chỉ có thể dựa vào ma thuật không gian của bụng rồi…!”

“Ồ? Ichika, nếu em muốn mang thức ăn dư về, ta có thể dùng [Kho Đồ] cho em.”

Rokuko, người vừa nãy vẫn quan tâm Kehma, đột nhiên cắt ngang cuộc trò chuyện.

“Ôi nữ thần!? Con sẽ theo người cả đời!”

“O-oh, đây là bữa đại tiệc, nhưng ta không nghĩ đủ để đối xử như nữ thần…”

“Thù cướp thức ăn kéo dài suốt đời, nhưng nợ thức ăn cũng vậy~”

“Họ thực sự làm vậy a? Ừm, nếu em thấy ổn thì okay…”

Rokuko đặt một đĩa lớn trước mặt vào [Kho Đồ].

Ichika lo về cái đĩa bị lấy kèm, nhưng đoán rằng không cần để bụng bởi đây là Rokuko.

“… Ồ? Giờ mới nhớ, Chủ Nhân ở đâu?”

“Ồ, phải. Kehma ngủ thiếp sau khi Haku Ane-sama chuốc say. Thịt, em mang anh ấy về phòng nhé? Em sẽ thấy ở kia.”

“Vâng!”

Khi nhìn theo hướng Rokuko chỉ, cô thấy Kehma mặt đỏ bừng nằm trên sàn, ngủ thiếp.

Có thảm bông dưới sàn, nhưng cậu sẽ cảm lạnh nếu cứ để mặc ở đó.

“Vậy em sẽ mang Chủ Nhân về giường.”

“Ừ, nhờ em!”

Với golem hỗ trợ, Thịt dễ dàng mang Kehma rời khỏi bữa tiệc.

“… Oh? Đây sẽ là lần ghi điểm của Thịt-senpai. Hơi muộn nhưng Rokuko-sama, ngài có c'hắc để Thịt-senpai làm vậy?”

“Ể? Thịt là gối ôm, không cần lo lắng… Vậy, em không ăn à?”

“Ah—Ăn, ăn chứ! Em đang để ý tới món điểm tâm~, hai ta ăn cùng nhé?”

Ichika nghiêng đầu tự hỏi, dòng suy nghĩ của cô hoạt động kiểu gì. Nhưng lúc này, cô quyết định tập trung vào những món đặt trước mặt.