Sau khi tên của yêu tinh được quyết định xong, tôi vào menu xác nhận cấp cho cô ấy quyền quản lý hầm ngục.
Tất nhiên, không thể cấp toàn bộ luôn. Vì cô ấy vẫn là người mới.
Cứ để Rei lo phần còn lại. Hai người họ trông thân nhau thật, việc tôi và Rokuko giao cho Rei triệu hồi quả không sai. Ờm.
"... À, giờ mới nhớ, mai là ngày Misha đến nhỉ? Chúng ta cần chuẩn bị đầy đủ trước... có lẽ nên để cô ấy ở trong phòng thượng hạng?"
Bọn tôi sẽ rời hầm ngục đi du học sau khi cô ấy đến, như vậy là tối ưu nhất.
Ngoài ra, tuy du học là chuyện bình thường… nhưng thật kỳ lạ khi một trưởng làng ở nơi nhỏ nhoi, hẻo lánh lại đi với tư cách đại diện cho cả quốc gia. Dân làng dường như chẳng mảy may thắc mắc gì cả
Đúng hơn là,
"Ồ, trưởng làng! Chuẩn bị đi nghỉ tuần trăng mật à?"
"Đừng bậy. Là đi du học, đi du học!"
"Hoh, ngài Giáo Chủ. Đi du lịch cùng vợ à? Tận hưởng vui vẻ nhé, nhưng quan trọng là trở về an toàn!"
"Oi. Nói rõ vợ ai đi? Láo nháo là có đổ máu đấy."
"Kehma-dono, dùng cái này. Có lẽ không cần thiết lắm, nhưng đây là bùa cầu chúc mau sinh quý tử. Cứ dùng đi nhé."
"Vâng, cảm ơn đã quan tâm, Cid-dono. Nhưng đáng tiếc tôi vẫn còn độc thân."
Chẳng hiểu sao, bọn tôi được đối xử như vợ chồng dù chưa tổ chức đám cưới. Tại sao vậy?
"Thưa Chủ Nhân, Phu Nhân đang gọi~"
"Đến cả em nữa sao, Ichika!? Có phải em khơi mào không!?"
"Đùa thôi, Chủ Nhân. Gần đây em thường nghe đồn mấy câu đó."
Keh, rốt cuộc tại sao thành ra thế này?
Nếu lọt vào tai Misha, thì cũng lọt vào tai Haku-san... kuh, tại sao? Đi du học đâu chỉ với Rokuko, mà còn có Ichika và Thịt đi cùng nữa!
"Maa~, Thịt-senpai và em cùng lắm chỉ giống hầu gái. Nhân vật chính là hai người, nên nảy ra suy nghĩ đó là đương nhiên. Chẳng biết Haku-sama có thể bỏ qua chỉ với một cái nhíu mày không nữa?"
"Nhưng lần trước đến đế đô không như thế này..."
"Vì có Wataru, Đội Bacchus và cả Shikina đi cùng."
Đúng ha... Hửm? Giờ mới nghĩ tới, Shikina sẽ làm gì khi bọn tôi du học? Khi cô nàng ghé qua lúc Aidi còn ở đây, cô ấy thường chỉ đấu tập với Thịt.
"Ồ, chuyện đó, ừm, cô ấy sẽ được Mai-sama tiếp đãi như khách quý và có khả năng sẽ gây phiền toái cho gia tộc Tsuia. Do một tay Rokuko-sama sắp xếp chuyện này đấy?"
"… Ra vậy."
Quên béng mất. Nhờ có Rokuko.
… Hử? Cảm giác Rokuko dạo này nhạy bén hơn tôi nhiều… Tôi phải nhanh sốc lại tinh thần. Quá thụ động nguy hiểm lắm.
Phải rồi, với chuyến du học lần này, lơ là mất cảnh giác là tàn canh gió lạnh vậy mà tôi vẫn mất cảnh giác? Tôi không thể bất cẩn chỉ vì có thêm một mạng nhờ [Siêu Biến Hình].
Yoshi, từ giờ lên dây cót tinh thần nào!
Và sau đó tôi đi đến trước phòng Rokuko. Xem nào, Ichika đã nói một câu vô cùng đáng ngờ là "Đừng gõ cửa!", nên...
"... Này, Rokuko! Anh vào nhé."
"Ê—a, chờ đã!"
Tôi đóng sầm cánh cửa vừa mở.
Fufufu, may mắn sự cẩn thận đã cứu tôi.
"... Đợi đã, sao anh không vào?"
"Hả? Em vừa bảo đợi còn gì. Xông vào mới là lựa chọn đúng sao?"
"Kiểu như... không tốt! Nhưng cho dù không tốt, anh vẫn nên xông vào?"
"Ờm, em nói lộn xộn quá, không bị sốt chứ?"
Sau khi chờ thêm một lúc nữa, tôi bước vào. Rokuko đang ngồi trên chiếc ghế đối diện.
"Rốt cuộc em định làm gì?"
"Àー, ừー, ừm, chuyện nhỏ thôi, liên quan đến Kehma, nhưng anh không cần bận tâm!"
Em ấy đang làm cái quái gì thế? Khoan đã, có manga rải rác khắp phòng… Ơ kìa không lầm còn có manga với tình tiết kẻ biến thái may mắn. Ra vậy. Hiểu chuyện gì rồi.
… A, không lẽ nào. Chính em là người tung tin đồn vợ chồng kết hôn đấy chứ. Nhân tiện diễn kịch bản thử lòng người thương à?
"Rokuko."
"Ừm?"
"Anh sẽ gặp rắc rối nếu tin đồn vợ chồng kết hôn lọt vào tai Haku-san. Em đang nghĩ gì vậy?"
"... Kehma, Haku-neesama tốt bụng lắm. Em nghĩ không tệ đến thế đâu?"
"Đối với em đúng là tốt, nhưng với anh thì chưa chắc!"
Rokuko phồng má. Tôi chọc vào má em ấy, khiến em ấy trông như quả bóng xì hơi.
Ừm, em ấy không phủ nhận gì cả. Khả năng cao em ấy là nguồn gốc tin đồn đó.
"Thế tại sao em nói chúng ta đi du lịch như thể một cặp vợ chồng?"
"Tại vì... Em từng thấy cảnh tuần trăng mật trong manga!"
Tôi không nghĩ từng thấy bộ manga khiêu dâm nào trong danh mục, nên có lẽ em ấy chỉ đọc câu chuyện về chuyến đi tuần trăng mật thuần túy.
"Anh không muốn đi hưởng tuần trăng mật à?"
"Sau khi kết hôn mới tính đến."
"Được rồi, Kehma. Mình kết hôn đi."
"Haku-san đáng sợ lắm, nên..."
"Thấy chưa! Đó là lý do chúng ta phải lấp hào nước bên ngoài trước! Hiểu sự khổ tâm của em chưa!"
"Ề, nhưng cái em đang lấp là hào nước bên trong! Em phải xin phép Haku-san trước chứ không phải anh! Sau đó chúng ta kết hôn hay làm gì cũng được!"
"Anh vừa nói đấy nhé Kehma! Tức là, chỉ cần Haku-neesama cho phép kết hôn thì chúng ta sẽ kết hôn!?"
Hử!? Nghe như tôi vừa lọt hố vậy.
"Misha nghe rõ chứ!?"
"Vâng~nya. Tôi đã chính tai nghe thấy, Rokuko-sama."
Đúng lúc đó, Misha xuất hiện từ trong điểm mù bị cánh cửa che khuất. Đôi tai mèo ve vẩy qua lại.
Từ thời điểm nào... khoan đã, không, cô ấy vừa nói là nghe thấy? Nghe thấy gì. Nghe ở đâu. Để làm gì???
Trong lòng vô cùng hỗn loạn, nhưng tôi vẫn giả vờ bình tĩnh khi chào cô ấy.
"Ồ, Misha, đến đây rồi à?"
"Lâu rồi không gặp~nyan. Fufufu, tôi đến sớm quá nhỉ."
Tôi bắt tay chào hỏi Misha kêu meo meo, trong khi lưng đổ mồ hôi.
"Nhân tiện, Rokuko-sama. Việc lấp hào ngoài và hào trong nghĩa là gì?"
"Đó là tiếng Nhật, một thành ngữ từ dị giới. Khó giải thích lắm, đại khái... về cơ bản có hai hào nước xung quanh lâu đài. Nếu lấp đi thì khả năng phòng thủ bị vô hiệu."
"Ồ, thì ra là thành ngữ ám chỉ việc phá bỏ tường thành. Tôi biết thêm kiến thức mới rồi, Rokuko-sama."
Ờm, nhưng quan trọng hơn… ý nghĩ kết hôn của tôi mà Misha nghe được và sẽ truyền tới Haku-san… à, nhưng vừa rồi là Rokuko cầu hôn, nên tôi sẽ an toàn hơn một xíu?
"Tiến thêm một bước! Fufufu, giờ nếu được Haku-neesama cho phép, em có thể kết hôn với Kehma. Misha, thấy kế hoạch hoa lệ của tôi thế nào!?"
"Ồ, vâng. Tốt lắm~. Chúc may mắn, Rokuko-sama. Tôi không thể hợp sức giúp ngài được, nhưng Kehma-san phải nhanh chóng chuẩn bị tinh thần quyết định đi?"
… À. Chẳng biết trên đường du học tôi có bị xóa sổ không?
Trans eng nhầm chỗ này, thể sai khiến lão dịch như thể bị động Chỉ chờ có thế Rokuko tung đòn chiếu hết trong sự ngỡ ngàng của Kehma.