Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 19: Hai chị em bí ẩn - Chương 213: Giới thiệu

Được dẫn bởi Anh Hùng Wataru, cả nhóm tiến tới góc khu câu đố trước đây, nay là [Phòng Nghỉ Lòng Tham].

“Huh, có cửa hàng tại nơi này à?”

“Ồ? … Thực phẩm bảo quản và cho thuê sách? Heeh. Khá đắt đỏ, nhưng có sẽ tốt hơn.”

Tuy căn phòng chủ yếu là các buồng được xếp thẳng hàng, có một khoảng nằm trong vùng an toàn cho họ làm vậy. 

“Tôi không còn nghĩ nơi này là hầm ngục khi thấy cửa hàng ở đây.”

Wataru cười gượng. 

Thương Hội Dyne, ờm, bộ tài chính của làng thật sự đặt cửa hàng ở đây khi được tôi nói về mấy quán cafe cho thuê manga. Là người nói, nhưng chính tôi cũng ngạc nhiên. 

Tôi tự hỏi họ kiếm lợi nhuận từ khách hàng bằng cách nào với thứ đáng lẽ không nên tồn tại như này, nhưng họ thu lời bằng cách chỉ mở cửa trong khoảng thời gian ngắn. Ý tưởng là khách hàng chủ đạo sẽ phù hợp với thời gian của họ.

“Thì ra phải trả tiền trước hoặc đưa ra Thẻ Mạo Hiểm Giả để thuê sách. Như vậy khách hàng không thể bỏ thanh toán.”

“Họ có bánh mì cứng và thịt khô… hình như không cùng loại với bánh mì gần đây…”

Nayuta và Setsuna lần lượt mua sách và thức ăn. Có cả sách giáo khoa và truyện để thuê, nhưng Nayuta thuê một cuốn truyện. 

“Hẳn là nơi kỳ lạ được phát hiện gần đây~”

Nerune biết trước rồi, nhưng chỉ từ phía điều hành. Đây là lần đầu em ấy tới theo cách thông thường. 

Mọi người đi theo bởi em ấy muốn tới xem, nên em ấy nhìn căn phòng nhỏ như đang cực kì hứng thú.

“Ừm, thử một lần nhé. Tuy 12 tiếng khá dài.”

“Có lẽ sẽ dễ chịu hơn nếu chúng ta chia thành cặp?”

Nayuta đáp lại đề nghị của Wataru với ý tưởng siêu đúng đắn. Suy cho cùng, 12 tiếng ở một mình là quá dài. 

“Hãy đợi đã~. Thời gian của chúng ta có hạn~, nên chẳng phải nhiều lần thử sẽ tốt hơn~? Có đủ phòng để làm vậy~”

“Ừ-ừm. Khá chật nếu hai người cùng một phòng nhỉ!”

“… Phải. Vậy thì chúng ta sẽ vào từng người một.”

Nhờ sự can thiệp của Nerune, bọn tôi thành công chia tách mọi người. Bước đầu đã xong. 

“Tôi mượn được vài giường cuộn từ Kehma-san, xin hãy dùng.”

“Ồ? Chu đáo quá.”

“Okay~, hẹn gặp lại sau 12 tiếng nữa~”

Bốn người bước vào gian phòng sau khi Wataru trải giường cuộn cho từng người.

Với đồng hồ cát lật ngược, hẹn giờ 12 tiếng bắt đầu.

Mới chỉ một giờ trôi qua, nhưng Setsuna đã chán ngấy. Chịu thua, cô ấy quyết định trở lại giường cuộn và cố ngủ, nhưng cô ấy không mệt tẹo nào.

Đến lúc rồi?

Tôi gọi Rokuko qua. Em ấy vào Phòng Chủ trong vòng ba giây sau khi được gọi.

“Danh tính thật của hai chị em cuối cùng sẽ được tiết lộ!”

“Có lẽ.”

Thao túng Golem, tôi chuẩn bị sẵn một lá thư ở phía bên kia phòng Setsuna đang chờ đợi. Timer vẫn đang chạy, nhưng tôi bỏ lá thư xuống nơi vật phẩm đi ra. Tôi không bỏ vào bao thư mà chỉ gấp làm đôi, lá thư phát ra tiếng động khi chạm đáy.

Có vẻ Setsuna, người không biết làm gì để giết thời gian đã nhận ra.

[Nn? … Chưa đủ mười hai giờ mà nhỉ?]

Setsuna rụt rè với lấy lá thư.

Lá thư được viết theo cách chính thống, ghi rằng: [Nếu cô muốn trò chuyện, hãy ấn lên bức tường bên dưới đồng hồ cát.]

Có vẻ cô ấy đã hiểu, Setsuna không chút đắn đo ấn lên tường.

Bức tường dịch chuyển về phía sau. Khi đã di chuyển sâu khoảng 20 cm, bức tường bắt đầu trượt sang một bên. Phần tường đặt đồng hồ cát là Golem, nên có thể tự di chuyển. Mánh này chỉ tôi có thể thực hiện bằng cách quan sát hành động tương ứng của Setsuna.

Bên kia tường là lối đi, và nếu đi xa hơn sẽ dẫn tới cầu thang. Ban đầu chỉ là đường cho nhân viên sử dụng, nhưng tôi đã trang hoàng lại đôi chút.

[Ý là đi sâu hơn đúng không?]

Cô ấy tiến lên chậm rãi.

Sau đó, Setsuna tới căn phòng nhỏ mà tôi cho Golem ngồi chờ sẵn. Chính là con Golem Truyền Tin với khả năng nói chuyện tôi làm thời gian trước.

Tôi đặt nó ở đây để ngăn cản nếu cô ấy định phá hủy Lõi Giả.

[Một… Golem?]

Setsuna nghiêng đầu khi thấy golem ngồi dựa lưng vào tường. Bật golem, tôi dùng nó nói chuyện.

“Yo. Lần đầu gặp mặt, cô khỏe chứ?”

Nghe giọng nói khàn đặc như đã qua chỉnh sửa, Setsuna giật mình phản ứng lại.

[Con Golem biết nói!?]

“Hahaha, lạ lắm ư? Cô đến để nói chuyện mà? Thật vô nghĩa nếu tôi không biết nói.”

[À, un… chắc vậy?]

Setsuna gật đầu trong nghi ngờ. Cô ấy cảnh giác, nhưng ý định nói chuyện với tôi.

[Mi là thứ gì?]

“Ngược lại tôi muốn xác nhận, cô nghĩ tôi là gì?”

[… … Một Golem?]

“Đúng như cô thấy, nhưng chỉ có vậy à?”

[Umm… quái vật hầm ngục?]

“Cũng đúng… hết rồi?”

Khi tôi nhấn mạnh phần cuối, Setsuna nghĩ trong giây lát trước khi cố nén giọng lại rồi nói.

[… Mi có phải là—Lõi Hầm Ngục?]

“Ờm, kiểu như vậy.”

Có vẻ Setsuna kết luận con Golem là Lõi Hầm Ngục. Lõi và boss đều-mang-cùng-nghĩa thường được coi là ‘sự thật’, nên tôi chưa thể đưa ra phán xét danh tính của cô ấy… nn? Chẳng phải chúng được gọi là boss hầm ngục? Tôi sẽ thu hẹp phạm vi hơn nếu cô ấy nói Chủ Hầm Ngục, nhưng… ờ, việc này mất quá nhiều thời gian. Tôi sẽ hỏi về chính cô ấy.

“Hãy gọi tôi Euma. Vậy, cô là gì?”

[Tôi là Setsuna. Một mạo hiểm giả bình thường~!]

“Để hỏi lại lần nữa—cô là gì?”

[Hỏi lại ư? Gián điệp của Wakoku!]

“Chưa hết đâu?”

[Đúng thế, tôi thực ra là…! Con của một Lõi Hầm Ngục!!]

Setsuna tuyên bố với khoảng ngập ngừng không cần thiết. À, thì ra cô ấy có kết nối với hầm ngục—khoan, cô ấy vừa nói… con?

Oi khoan đã, Lõi Hầm Ngục biết đẻ à?

Tôi nhìn về phía Rokuko. Hiểu ý, Rokuko đỏ mặt và đập tay lên người tôi.

Dựa vào phản ứng thì… nhỏ có thể? Hay không? Là cái nào?

… Haku-san sẽ biết nhỉ? Chậc, không hỏi được. Bả xiên chết tôi mất.

Chị ta nói Hoàng Đế mang huyết thống của người sáng lập, nhưng chẳng nói mang huyết thống của mình không.

Được, thử hỏi rõ xem. Lõi Hầm Ngục có con được không?

“Ummm, đó là phép ẩn dụ à?”

[Theo nghĩa đen.]

“Tiện hỏi, tên của lõi đó là gì?”

[… Ummm, Lõi 410—Tôi nghĩ mấy người thường gọi thế? Ông ấy là papa của tôi!]

Một con số tôi không biết. Cứ nghĩ cô ấy sẽ liên quan tới Lõi 4, nhưng tôi chỉ vừa mới nghe từ Ontentoo. Đoán rằng canh thời gian quá đúng lúc.

Ngoài ra, cô ấy bảo khác cha với Nayuta, và giờ thì tôi đã tin đây là nguyên do cô ấy 0 DP.

“Rokuko, em biết Lõi 410 chứ?”

“Nn~… Không, xin lỗi!”

Ờ… đến mấy lõi nổi tiếng cũng không có nhiều thông tin.

Hơi vụng, nhưng màn tự giới thiệu đã kết thúc như vậy. Mặc dù tôi đã nắm được ý chính những gì đang băn khoăn.

À, tôi vẫn chưa hỏi mục đích. Cô ấy đang trò chuyện như này, nên tôi không nghĩ là mục đích quá bạo lực—thử hỏi thẳng xem.