Và trên hết, toàn bộ cuộc trò chuyện đều diễn ra ngay trước mặt Aidi.
Aidi nghe thấy tất cả lời lợi dụng khó nghe và coi như chuyện thường ở huyện.
"... Tức là anh sẽ tính thêm phí linh tinh trong thời gian tôi ở đây à?"
"Đừng lo lắng. Tất nhiên, chúng chỉ bao gồm những cách bào tiền hợp lý. Cô đưa tiền cho Kehma-san, nhận dịch vụ của nhà trọ. Chỉ vậy thôi, hiểu chưa?"
"Thật sao, đúng như mong đợi từ đối thủ của Jiji-sama và đồng hạng top 10, Haku-sama. Nhưng ngài định thuyết phục tôi chỉ với đó?"
"Tôi chỉ nói sự thật, chẳng sao cả. Nếu có vấn đề, tôi sẽ không bao giờ nói từ lợi dụng trước mặt Rokuko-chan hoặc cô."
"…"
Aidi nhắm mắt lại và suy nghĩ một chút.
"… Đúng. Nghe có vẻ hợp lý."
Và thế là mọi người đều thấu hiểu. Oookay.
"Kehma cung cấp những dịch vụ gì?"
"Nói ngắn gọn, chỉ cần có tiền, em sẽ nhận được dịch vụ trọn vẹn."
"Em hiểu rồi, khá đơn giản."
Ngay cả Rokuko cũng gật đầu.
À, nghĩ lại thì có một điều tôi vẫn đang nghĩ tới.
"Nhân tiện, Haku-san. Chỉ có một phòng thượng hạng duy nhất trong nhà trọ… chị có định ở cùng phòng đó không?"
"Còn nơi nào nữa? Chắc chắn không phải là một căn phòng tiêu chuẩn... là điều tôi sẽ không nói."
"Tôi sẽ không cho chị ở phòng mà khách bình thường ở, nhưng… phòng của Rokuko thì sao? Đồ ngủ trong phòng em ấy giống với đồ ngủ trong phòng thượng hạng. Còn về giá cả—"
CLINK.
Ngay lúc đó, Haku-san lấy túi vàng ra từ [Kho Đồ] và ném xuống bàn… ước chừng có 100 đồng xu bên trong.
… Tôi định nói sẽ giữ nguyên giá như mọi khi nhưng~. Chị ta thêm tiền~? Chẳng có lý nào tôi từ chối nếu Haku-san thấy ổn với mức giá đó. Chấp nhận đề nghị của bà chị vậy.
"Hẳn là đủ cho một đêm. Nếu vẫn chưa đủ, tôi sẽ tăng thêm?"
"Không, khá nhiều rồi."
"Haku-sama? Lẽ nào ngài không định trả luôn tiền trọ của tôi?"
"Tất nhiên là không, Số 666. Đây là tiền lẻ trong túi tôi."
Aidi chấp nhận câu trả lời.
"Nè, Kehma, đừng tự đưa ra quyết định… ừm, không còn nơi nào để em tiếp đãi Haku-neesama đàng hoàng, nên ổn thôi."
"Em chiêu đãi Haku-san chu đáo nhé, Rokuko."
"… Cứ để em lo. Haku-neesama sẽ ở trong phòng em, chờ em dọn dẹp một chút."
"Ồ, chị không bận tâm lắm nếu em để nguyên phòng như thường lệ."
"Không đời nào, Ane-sama. Phòng lộn xộn xấu hổ lắm."
"... Nhưng chị không bận tâm. Chị sẽ giúp em sắp xếp lại."
"Không! Xin đừng tàn ác với em như vậy!"
Nói xong, Rokuko đỏ mặt quay về phòng mình. Haku-san nhìn theo bóng em ấy rời đi với nụ cười trên môi.
"… À, nhân tiện, nhiều thỏa thuận bí mật được ký kết cho chuyến du học lần này, sự an toàn của Rokuko-chan được đảm bảo. Hơn nữa, tôi cũng phái Misha đến hội mạo hiểm giả của ngôi làng này trong thời gian chuyến đi diễn ra, sự an toàn của hầm ngục sẽ được đảm bảo."
"... Misha? Cô ấy chẳng phải là hội trưởng ở đế đô? Cô ấy đến nơi heo hút này có ổn không?"
"Dù sao cô ấy toàn ngủ suốt ngày."
Tôi không chắc lời đảm bảo khiến tôi an tâm hơn không... nhưng hết cách. Không lý nào Haku-san gây nguy hiểm cho Rokuko, cứ để chị ta lo.
—Đợi đã. Haku đại nhân. Sự an toàn của Rokuko được đảm bảo, còn thằng đệ thì sao? Không có? Tôi chỉ cần đi sát Rokuko để được an toàn.
"Giờ, tôi dự định ở lại đây khoảng hai đêm. Số 666, khi nào muốn quay về thì gửi tin nhắn qua hội mạo hiểm giả nhé?"
"Được rồi, đã rõ Haku-sama. Nhưng mà, nhà trọ tính giá 50 vàng một đêm. Quả là thú vị. Nhưng khiến tôi hơi lăn tăn."
"Ồ? Cô không tin tôi sao?"
"Không, tôi tin Haku-sama. Điều tôi băn khoan là nhà trọ mà họ sẽ cư trú trong chuyến đi có ổn không... Tất nhiên họ sẽ không làm gì cả. Nhưng không có gì đảm bảo cho chủ nhân của Rokuko."
Aidi mỉm cười thách thức. [Ngôi Làng] mà cô ấy nói đến rõ ràng là trang trại nhân loại không hề có lợi cho quá trình trưởng thành của Rokuko. Đừng đùa về chuyện đó. Và làm ơn đừng động tay vào tôi, cảm ơn.
"Kehma-san sẽ ổn thôi."
"Không, làm ơn đảm bảo an toàn cho tôi nữa..."
"Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tôi cũng tin dịch vụ của cậu sẽ khiến Aidi hài lòng."
Mmm, tại sao tự dưng tôi thấy áp lực thế này?
"Nhân tiện, nhà trọ của bọn tôi dựa trên tiêu chuẩn người bình thường, chẳng biết có tốt đối với lõi dạng ma kiếm sử dụng hóa hình không?"
"... Chắc chắn cậu sẽ nghĩ ra cách thôi, Kehma-san?"
"Ừ... cô nghĩ sao, Aidi?"
"Đừng lo, chủ nhân của Rokuko. Bỏ qua lời bàn bạc trắng trợn về việc tính giá cắt cổ trước đó, tôi sẽ đánh giá dựa trên tiêu chuẩn của nhân loại.—Tất nhiên, tôi sẽ cộng thêm điểm nếu có thể thư giãn trong nguyên dạng của mình."
"Tốt lắm. Ngoài ra, gọi tôi là trưởng làng lúc ở đây. Gọi 'chủ nhân của Rokuko' 'chủ nhân của Rokuko' trước mặt người khác sẽ gây ra vài vấn đề."
"Được, trưởng làng. Anh gọi tôi là Aidi nhé? Giữ thái độ xứng đáng như tiếp vị khách cấp quốc gia với tôi thì tốt hơn."
"Đã rõ, Aidi-sama. Mặc dù hơi tự phụ, nhưng xin chào mừng ngài đến [Lầu Hình Nhân Nhảy Múa], hy vọng dịch vụ giải trí của chúng tôi sẽ làm ngài hài lòng. Cứ thoải mái trong thời gian ở đây."
Nghe tôi nói xong, Aidi có vẻ bối rối. Hả? Chuyện gì thế?
"… Khá bất ngờ. Mà thôi, cứ tiếp tục như thường ngày đi."
"Ah, tuyệt chứ. Tôn kính ngữ khá rắc rối."
"Đổi lại, anh sẽ cho tôi trải nghiệm dịch vụ đàng hoàng của nhà trọ chứ?"
"Ừ, cứ tin tôi. Nhưng phải theo tiêu chuẩn con người."
… Tôi cũng chả biết có xứng đáng với 50 đồng vàng hay không, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức khiến cô ấy hài lòng với chi phí của nhà trọ!