Chính là nó, bóng tối vô tận.
Không quan trọng rằng nó xa đến đâu, không hề có bất kì điểm dừng nào.
Không quan trọng rằng chúng ta có chờ bao lâu đi chăng nữa, cũng không hề có bình minh.
Chỉ có duy nhất một chỗ là có chứa ánh sáng. Một ngai vàng lơ lửng bên trong bóng tối, chỉ có nó mà thôi.
Một cụm bóng đêm mang hình dáng của một người ngồi trên ngai vàng đó.
Ánh sáng từ mắt nó đang rực ánh đỏ, chỉ rằng nó không chỉ là một cái bóng hay màn đêm gì cả.
Nhưng mà, không phải như là nó có sở hữu hình dáng thực.
Nó trở nên như thế này sau khi mà nó đã vứt bỏ những quyền lợi và trách nghiệm của nó để biến thành hình dạng này. Chỉ có thế mà thôi.
Thứ đó còn từ bỏ cả tên của nó nữa…Hình như là một thứ gì đó gọi là “Quỷ Thần”
Quỷ thần.
Đỉnh cao của mọi loài quỷ.
Đấng tạo hóa của quỷ tộc.
Kẻ thù của mọi cái tốt.
Kẻ thù của mọi cái xấu.
Người khoan dung với cái tốt.
Người khoan dung với cái xấu.
Tồn tại mà khẳng định mọi sự mâu thuẫn.
Tồn tại mà vượt xa mọi logic thông thường.
Trong cái nơi mà hỗn loạn là một điều bình thường, Quỷ Thần nhìn xuống một thứ nằm ngay trước mắt nó. Đó là một người bình thường tên là Nakajama Ryou.
“Được rồi, bây giờ thì ta lấy một hình dạng nào đó để cho ngươi có thể dễ dàng mà trò chuyện.”
Khi mà Quỷ Thần nói điều nó, nó liền nhìn thấu linh hồn của Ryou.
Nó điều chỉnh cơ thể của mình sang một hình dạng mà Ryou sẽ ít sợ nhất và sẽ dễ dàng để lại một cảm nhận dễ chịu.
“…Ta hiểu rồi. Vậy ra ngươi là người thích cái thể loại này à..”
Sau một khoảng thời gian không biết là bao lâu rồi, hình dáng của một cô gái trẻ xuất hiện trên ngai vàng của bóng đêm.
Tóc của cô ấy dài đến ngang vai và mái của cô ấy cũng được cắt bằng nhau.
Cô ấy sở hữu một đôi mắt đen mang trong mình vẻ nhìn có vẻ nghiêm trọng. Với đôi môi đỏ tự nhiên có vẻ mỉm cười cùng với đó là bộ váy màu đen mà Quỷ thần mang trên mình.
“Được rồi, giờ ta sẽ giải thích tình hình hiện tại bây giờ cho ngươi nghe.”
Quỷ Thần, cô ấy nghiêng người dựa vào ngai vàng lớn hơn rất nhiều so với lúc mà cô ấy biến đổi thành một đứa bé gái, bắt đầu giải thích cho Ryou với một tông giọng phù hợp với cơ thể hiện giờ của cô ấy.
“Ngươi, đã chết rồi,”
Nakajima Ryou, hai mươi chín tuổi. Nguyên nhân tử vong là do trụy tim. Mặc cho lời thông báo trên, Ryou vẫn im lặng trước Quỷ Thần.
Không, cậu ấy không thể đưa ra một lời nói nào. Bởi linh hồn thứ từng là Ryou nay giờ chỉ như một con rối vô hồn bị đứt dây.
“Un, có vẻ như ngươi đúng là đã sống một cuộc đời vô ích.”
Cậu ấy đã làm tốt nhất có thể để không làm phiền người khác. Không ham địa vị cao, cậu ấy biết vị thế của mình. Tuy cậu ấy cũng có những khát vọng của riêng mình nhưng bàn tay cậu lại không dám vươn ra bám lấy nó.
Nakajima Ryou, người mà đáng sống một cuộc đời mà đa phần mọi người sẽ cho là bình thường…hoặc là một cuộc sống mà có thể thấp hơn một chút so với bình thường.
Một cuộc sống như thế, Quỷ Thần đã phán bảo nó là vô ích.
Nhưng mà đó là một cuộc sống mà không có điều gì có thể giúp được.
Sống một cuộc sống mà chỉ biết đi theo dòng chảy, chỉ có một phần rất nhỏ trong Ryou là muốn quyết định dựa trên ý chí của mình.
Linh hồn của Ryou, cái mà sợ bị tổn thương và vẫn tiếp tục lựa chọn việc đi theo dòng chảy, để chỉ ra rằng, cậu không sợ hữu biểu hiện của một con người mà chỉ là một con rối vô tri vô giác.
“Nhưng mà, ngươi cũng khá là may mắn đấy.”
Thể hiện ra ngoài một nụ cười giả tạo như thể là của một người vô đạo đức, Quỷ Thần đứng dậy khỏi ngai vàng của mình .
“Cũng có một sự trùng hợp rằng, có một thế giới nơi mà vị trị Quỷ Vương đang bị bỏ trống, ngươi thấy đó. Ta đang nghĩ đến việc gửi ngươi đến nơi như vậy.”
Chiếc ghế Quỷ Vương đang bị bỏ ngỏ. Nghe có vẻ như là việc chúng đã bị tiêu diệt. Tuy nhiên, tiến lại gần Ryou tĩnh lặng Quỷ Thần vẫn nói trong khi nở một nụ cười ngày càng to.
“Ngươi không cần phải lo lắng gì đâu. Ta sẽ tái tạo lại ngươi trở thành một người thích hợp cho vị trí Quỷ Vương.”
Ngay cả mục tiêu công việc cũng không đến độ quá khó, là những gì khiến cho Quỷ Thần cười.
“Công việc của ngươi đơn giản chỉ là tiêu diệt anh hùng mà thôi. Còn nếu ngươi mong chờ điều gì hơn nữa thì… ta chắc rằng nó hoàn toàn phụ thuộc vào ngươi.”
Khi mà cô ấy nói, Quỷ Thần cũng cùng lúc đập tan Ryou ra thành từng mảnh nhỏ chỉ với một cú vung tay.
“Tên mới của ngươi sẽ là… Để xem nào, u – n. Ta sẽ nghĩ về nó sau khi mà tái tạo lại ngươi.”
Đó chính là lúc mà cái thứ tiềm thức từng là Nakajima Ryou hoàn toàn đi đến hồi kết.