Bên trong phòng Isagi.
Rimino nói chuyện với cậu với một thanh âm nhỏ nhẹ.
[Ne ~ Ne ~, Onii-chan]
[N ~]
[Onii-chan, anh sẽ không ra ngoài nữa ư?]
[Ra ngoài làm gì?]
[Umm, em nói không đúng sao.
Umm .... kiểu như tìm kiếm Plea Onee-chan .... hoặc đại loại vậy]
[Aah]
Hsss ~, em ấy ấn ngón tay lên đôi môi.
Tay Isagi liền dừng bút.
[Em biết đấy, anh thấy lo lắng về một số thứ]
Isagi nghĩ rằng [Cấm thuật] tại thời điểm nó được phong ấn vào người sự dụng và sau đó họ sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.
Tuy nhiên, nó thực ra là một loại doping có liều lượng cao có thể tăng tổng lượng ma lực của họ trong khoảng thời gian nhất định.
Cho đến khi họ có thể nâng cao sức mạnh của mình đến một mức độ nhất định đó, họ sẽ phải được huấn luyện thật nghiêm ngặt về kĩ năng chiến đấu.
Cho đến lúc đó, sẽ có rất phiền phức nếu các mạo hiểm giả đến.
Isagi không biết các「Mạo hiểm giả] mạnh đến mức độ nào.
Mặc dù, cho đến giờ có lẽ họ đã bị Irali và Shirbenia thủ tiêu.
Ít nhất, cậu muốn đi thăm thú một chuyến để kiểm chứng sức mạnh đó.
Nếu không làm như thế, thì cậu sẽ bị gán mác vô trách nhiệm mất.
Bảo vệ tộc quỷ, hoặc cậu sẽ không thể thách thức được trở ngại to lớn đó.
Tất cả hoạt động trong ba tuần của Isagi thực sự đơn giản.
Khi có thời gian rảnh rỗi, cậu sẽ đi sửa sang lại lâu đài của Chúa quỷ.
Sửa lại đường hầm bị sập. Củng cố các bức tường và tường chắn.
Nếu có chỗ nào không đầy đủ, thì cậu sẽ bao quát lại toàn bộ chỗ đấy. Đó là những công việc quan trọng cậu cần làm.
Tham khảo ý kiến từ Shirnenia nếu có một kết giới ma pháp trận mà vẫn có thể dùng được, và phục hồi lại chức năng của nó.
Mặc dù có thể những việc đó không phải là điều mà Isagi nên làm, nhưng không có người nào khác thực hiện điều đó.
Ít nhất nếu cậu có thể làm lâu đài chúa quỷ mạnh mẽ, vững chãi như thời hoàng kim cách đây 20 năm.
Mặc dù không đến mức mà không thể bị thâm nhập, nhưng nó là giả sử cho Isagi một số yên tâm.
Và do đó, tại nơi này gần đây, chính Isagi đã thực hiện công việc công cộng duy nhất.
Đối với thân xác chỉ biết cầm thanh kiếm lên và giết chóc trong ba năm, điều này mang lại cảm giác thật tươi mới và thú vị.
Yoshinobu đã nhìn thấy Isagi là người tăng cường sự kiên cố cho lâu đài của Chúa Quỷ mà không cần huấn luyện chiến đấu cho biết [Vì vậy đây là vấn đề trong nước của nhân vật chính eh ....... ]hay đại loại thế. Isagi không hiểu lắm.
[A ~ h, em thậm chí nghĩ rằng thật tốt nếu Onii-chan luôn ở đây để mọi người có thể bên nhau] - Rimino.
Từ sau lưng cậu, Rimino đang nhoài người về phía trước.
* Gyuu ** gyuu * âm thanh ở chỗ đang bị ép vào. Đó là cảm giác từ ngực của em ấy.
Mặc dù nó không so được với của Dyutyu, nhưng kích thước Rimino cũng khá là khủng.
Thỉnh thoảng sẽ có một thứ gì đó mềm mềm chạm vào lưng Isagi, và vào lúc cái chỗ nổi lên bị chà xát, cơ thể em ấy sẽ run run lên. [2]
Không quan tâm có chuyện gì xảy ra trên quả đất này.
Cậu thực sự không thể tập trung.
Em ấy chắc chắn sẽ làm mọi thứ xung quanh Isagi rối tung lên.
Đó chính là nó. Chắc chắn đó chính là nó.
[...... Em biết không, Rimino]
[Ehe ~]
Mỗi lần cậu gọi tên Rimino, em ấy vui mừng như thể chú cún lâu năm mới gặp chủ vậy.
Điều đó thật đáng yêu.
[Này ~ này ~, Onii-chan biết đấy, Rimino chỉ nghĩ đến điều gì đó tích cực thôi] - Rimino
[Hee ~]
[Anh biết đấy, Rimino trong tương lai sẽ trở thành nữ hoàng Elf, và sau đó cô ấy phải khôi phục lại vương quốc Mistrondo phải hông?] - Rimino
[Đó là sự thật] -Isa
[Cũng tại thời điểm đó, Rimino nghĩ rằng mình phải trở thành một chiến binh mạnh mẽ từ bây giờ] -Rimino
[Chiến binh sao, eh] –Isa
Cách nói đó có vẻ không thực tế cho lắm.
Rimino quàng tay quanh cổ Isagi từ sau lưng và ôm lấy cậu.
[Đó là lý do tại sao Onii-chan, anh sẽ không thử làm một chút gì với Rimino ư?] ( ͡° ͜ʖ ͡°))
[Chờ đã]
Chờ đã.
Mực nằm vương vãi trên tờ giấy.
Đó là bởi vì cậu vô tình bóp vỡ cây bút lông.
[Không, em biết đấy, Rimino?]
[Mặc dù tỷ lệ sinh thấp của em hơi thấp, nên anh phải làm thật nhiều lần trước khi em có thể mang thai.
Nhưng nếu đó là một đứa trẻ từ Onii-chan thì chắc chắn nó sẽ trở thành một đứa trẻ bán Elf đáng yêu và mạnh mẽ anh biết đấy.
Được hông?] - Rimino [4]
[Không, umm ....]
[Hmm?]
* hehe* Rimino mỉm cười. [http://file.vforum.vn/hinh/2014/4/troll-face-16.jpg]
Cô ấy chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của mình là trở thành nữ hoàng Elf ... Có lẽ vậy.
[Đừng lo, Đừng lo. Đứa bé sẽ không làm phiền Onii-chan đâu.
Rimino sẽ bằng cách nào đó cho anh thấy cô ấy có thể làm điều đó một mình sau khi mọi chuyện xảy ra. Hãy để nó cho em] - Rimino.
Đây có phải là điều được gọi là: người thế giới khác được triệu hồi để trở thành một con ngựa giống hay không.
Mặc dù vậy, cậu muốn Rimino dừng thì thầm với nụ cười quái dị đó.
Cậu thực sự muốn em ấy dừng lại.
[Không, em biết đó, không có cách nào điều này có thể xảy ra đâu... ..]
[? Tại sao ? Anh biết Rimino sẽ ổn ngay khi chỉ có một mình mà?]
[..........]
Em ấy cầu xin điều đó để họ có thể tạo ra một đứa trẻ, và sau đó Rimino bỏ đi và rời khỏi lâu đài Chúa Qủy?
Không cách nào cậu có thể làm được điều tội lỗi đó.
Đó là đề xuất của Rimino.
Mặc dù những gì em ấy nói khá là tiêu cực, nhưng thành thật mà nói Rimino thật dũng cảm.
Rimino không muốn Isagi lo lắng cho cô.
Đó là lý do tại sao cô ấy thay thế nó bằng từ bắt buộc như "Làm cho trẻ em".
Em ấy đã không nói những lời kiểu như ‘’em thích anh, hay ‘’em yêu anh’’.
Em ấy hiểu ngôn từ trong thế giới này vốn đã vô nghĩa.
Đó là lý do tại sao, em ấy yêu cầu cậu làm điều đó với cơ thể của mình.
Như thể em ấy biết rằng họ không thể bị ràng buộc với nhau ngoại trừ cách đó.
Điêu đó không hay chút nào.
Isagi không thể đáp trả những cảm giác đó.
Cậu cũng không thể từ chối trực tiếp.
Rimino hỏi với giọng điệu như thường lệ.
[Ne ~, Tại sao nó lại không tốt? Tại sao?] - Rimino
[... Anh chưa bao giờ nghe nói đến một thứ như vậy, chẳng hạn như một con người và một Elf dòng dõi hoàng tộc làm chuyện ấy với nhau]
[Đã có thể là như vậy, nhưng vì chúng ta đang ở trong tình trạng khẩn cấp thì điều đó không thể giúp gì được đúng không?
Mặc dù, Rimino nghĩ rằng cô ấy sẽ có thể khiến Onii-chan hài lòng]
[... Em hiểu rồi phải không. Một điều như vậy không thể xảy ra được]
Cho đến khi cậu có thể gặp Plea, đó là điều quan trọng nhất.
Nếu cậu sinh một đứa bé, thì sẽ rất khó để Isagi có thể rời khỏi lâu đài này.
Có lẽ, đó là những gì mà Rimino thực sự nhắm đến.
Nhưng dù vậy, cậu cũng không thể trách cô.
[Rimino có thể được gặp Onii-chan một lần nữa làm cho Rimino thật sự hạnh phúc,
.... nhưng, thực sự em cảm rất chút sợ hãi.
Onii-chan sẽ đi một lần nữa, em sẽ lại rời xa anh, đúng chứ.
Đó là lý do tại sao, em muốn được giải tỏa cảm xúc của mình.
Một em bé với Onii-chan, em muốn có nó na ~.
....... Đó là vì lợi ích của Rimino, của Onii-chan, vậy nó có gì không tốt ư?] - Rimino.
Tình yêu chân thành của em ấy, có hương thơm dịu như vanilla và nhẹ nhàng quyện lấy Isagi.
Tuy nhiên, Isagi phủi nó đi
[……………………………………………….Không đời nào]
Mặc dù cho đến nay anh cũng đã có sự lưỡng lự đáng kể.
[Onii-cha ~~ n]
Nhưng ngay cả khi Rimino vẫn còn rất ngây thơ đối với Isagi.
‘LÀM ƠN, CÁC CẬU KHÔNG THỂ LÀM VIỆC ĐÓ Ở NGOÀI SAOOOOOOOOOOOOOOOOOOO’
Như dự đoán Yoshinobu đã không thể chịu đựng được nữa.
Yoshinobu nhoi mặt của mình từ dưới chăn và hét lên.
Làm tốt lắm, Yoshinobu.
Mặc dù cũng có một gợi ý từ Dyutyu cho cậu để có được một phòng đơn.
Isagi khiêm tốn từ chối.
Nếu cậu chuyển đến phòng đơn thì Rimino chắc chắn sẽ đến và bò vào giường mỗi tối.
Có khả năng Dyutyu cũng sẽ đến.
Nếu điều đó thành sự thật, sau đó cậu sẽ cảm thấy như thực sự không thể có khả năng tự kiểm soát được mình.
Đó là lý do tại sao cậu từ chối.
.......... Mặc dù cậu cảm thấy có lỗi đối với Yoshinobu.
Rimino xụ mình xuống vì cô ấy đã hét lên quá trớn, rồi trở về phòng của mình.
Cô ấy hiểu về sự điều độ, nhưng cô ấy cũng quyết tâm không mở lòng mình với một ứng cử viên Qủy Vương nào khác trừ Isagi.
Cơ thể của chính cô chỉ là của Isagi, hoặc cả tâm tư của cô cũng thuộc về cậu.
Mặc dù cậu vẫn nhớ một câu hỏi về vấn đề này với các ứng viên Chúa Qủy khác.
Nhưng vì [Elf hoàng tộc là, một người sẵn sàng cống hiến hết mình cho người đàn ông đầu tiên mà cô ấy thích] hoặc những loại lời lẽ quyết tâm như vậy từ Rimino, họ có thể tránh được bất cứ vấn đề gì xảy đến với mình nữa.
Mặc dù vì lý do đó, Yoshinobu lại căm ghét cậu nhiều hơn.
[.......... Chết tiệt, tại sao, tại sao, lại chỉ là mỗi senpai .......
Sự khác biệt giữa tôi và sempai ... là gì đối với cô gái dễ thương này ... ..
.... tại sao, điều này thật kì quặc, Misato-san ... ..
Tại sao cô lại làm vậy ... .. tại sao ............. uuuu ............] [5]
Trong khi Isagi bỏ qua một giọng nói như vậy.
Isagi bắt đầu lại công việc của mình.
Đó là kế hoạch cho cuộc hành trình của cậu.
Đối với cậu vượt qua từ lục địa bóng tối đến lục địa Suraosha. Cậu phải dùng một con tàu.
Từ 20 năm trước, biển là lãnh thổ của tộc Qủy, nhưng cậu đã vượt qua được hải trình này trên lưng một con rồng.
Nhưng có vẻ như bằng cách nào đó bây giờ tộc Qủy đã xây dựng một thành phố cảng.
Mặc dù bây giờ nơi đó đang được cai trị bởi Nhân loại.
Isagi cũng là một con người. Chắc chắn nếu cậu có tiền, họ sẽ để cậu đi du lịch.
Có cần một cái gì đó sẽ đảm bảo danh tính của mình không nhỉ? Cậu phải nghiên cứu về cái này trước.
Người ta nói rằng trên đường đến bến cảng cũng có một vài thành phố thuộc sự cai quản của nhân loại.
Có vẻ như không có vấn đề gì về việc cấp lại.
(Nhưng, đi cắt ngang lục địa bóng tối thậm chí vẫn sẽ mất 2 tuần. Phải không?)
Nhưng dù sao đi nữa, chuyện đó chỉ xảy ra khi Isagi đi một mình.
Nếu Rimino nói rằng em ấy cũng muốn đi cùng, thì tốc độ di chuyển của cậu sẽ chậm lại.
Ngủ bên ngoài, và cả việc cung cấp thực phẩm, nếu cậu đi một mình, cậu sẽ quản lý nó dễ dàng hơn.
Tuy nhiên, nếu anh ta phải bảo vệ thêm cả Rimino.
Sẽ rất khó đây.
Về điều đó, có lẽ cậu nên dạy cho Rimino học về whitemagic.
Để em ấy có thể tự bảo vệ mình.
Vì Rimino là một người Elf, nên em ấy rất có năng khiếu về ma thuật. Chắc chắn em ấy sẽ có thể làm chủ nó một cách khéo léo.
Nhưng trong trường hợp đó.
Cậu ước tính thời gian ngắn nhất cho Rimino là một năm rưỡi.
Mặc dù nửa năm sau 20 năm đã trôi qua. Cậu cảm thấy như sẽ không có nhiều thay đổi .........
(Điều này sẽ khả quan hơn nếu mình gặp Balzado nhanh hơn).
Isagi hoàn toàn hiểu, đó là một trong những việc cậu phải ưu tiên hơn cả.
Thứ nhất, cậu phải kiên cố hóa việc phòng thủ.
Chừng nào cậu còn ở nơi này, sẽ không có một người nào phải chết.
Vào thời điểm sắp có chuyện xảy ra mà cậu mới bắt đầu làm, thì sẽ quá muộn.
Và như vậy, cậu cũng sẽ tham gia vào khóa huấn luyện kiếm thuật từ ngày mai.
Vì thế nên họ sẽ được an toàn ngay cả khi cậu không còn có mặt ở đây nữa.
Cậu cần phải bình tĩnh với các ứng cử viên Chúa Qủy.
(Thậm chí nói như vậy, lập kế hoạch cho cuộc hành trình đúng là không vô ích)
Đó là những điều cậu có thể làm khi bản thân mình bị hạn chế.
Với sự phụ trợ từ ánh sáng đèn, cậu di chuyển bút.
[......... Anzai-sensei ...... .. Em, cũng muốn nổi tiếng nữa. . . ]
Với giọng nói nức nở của Yoshinobu trong bóng tối.
Sáng hôm sau tại sân trong lâu đài của Chúa Qủy.
Như mọi khi Shuu, Yoshinobu, và Renzou cố gắng tự luyện kiếm.
Rồi sau đó.
Giống như thường lệ, Isagi ngồi quanh chỗ đó. Cậu nhìn chăm chăm vào trạng thái của họ.
Vào thời điểm thành lập công hội mạo hiểm.
Trước đây, có một lần khi Isagi nói chuyện với Balzdo về một số lời gợi ý.
Đầu tiên, đó là phải tạo ra thứ để có thể hiển thị được sức mạnh hay thông số của mạo hiểm giả, chính là việc đó
Ban đầu thì, Balzdo tỏ ra hoài nghi về điều đó.
「Khả năng của một chiến binh, không thể dễ dàng quyết định như thế.
Nếu cùng trong một hoàn cảnh, sẽ xuất hiện một người cực mạnh mẽ và cũng sẽ có người cực kỳ yếu đuối.
Nếu có người điểm mạnh của họ là khả năng tấn công bất ngờ hoặc thích chiến đấu một mình, cũng người có thể cho thấy khả năng thực sự của họ khi phối hợp nhóm với người khác.
Mỗi người, mỗi một tâm trí, một tư duy khác nhau. Nó khác với ma thuật bóng tối mà cậu biết? ", Anh ấy nói thế.
Tât nhiên Isagi hiểu điều đó.
Nhưng ngay cả như vậy, cậu nghĩ đó phải là điều họ phải làm.
Nhưng như đã đoán, một số thứ như kiểu từng loại skill của kiếm sĩ không hề đơn giản tí nào
Điểm nhấn của cuộc chiến để tạo nên chiến thắng được chia thành ba điểm chính là : tấn công bằng thanh kiếm, phòng thủ, và bộ pháp.
Đối với việc đối chiếu qua nó với từng người và tất cả các mạo hiểm giả, nó không phải là điều thực tế.
Isagi và Balzdo đang lâm vào thế bí.
Có cách nào tốt để làm điều đó hơn không nhỉ ?, họ nghĩ.
Ở đó họ cũng đã tư vấn cho cả Plea và Selder nữa.
Họ cũng trở nên hoài nghi và đã từng nghĩ「Vì lí do gì mà, , , ,」
Tuy nhiên, không phải cứ có hai cái đầu là tốt hơn một. (ý nói là Isagi và Balzdo cùng nghĩ)
Kết quả từ phía của cả ba dũng giả khi nghiêm túc suy nghĩ về nó là.
Bắt tay vào thực hiện nào.
NO SPOILER
Trans quay trở lại đây.