Aina có thể đã sớm mường tượng ra điều đó, nhưng nó vẫn khiến tôi có chút ngạc nhiên.
Thành thực mà nói, tôi không thể tin rằng một kẻ dám công khai thả dê một cô gái ngay trước mặt người yêu của cô ấy lại có thể thật thà như vậy.
-Ta phải hoàn thành nhiệm vụ này một cách hoàn hảo, nếu không Hội lính đánh thuê sẽ tước danh hiệu hạng Hai mà ta đã vất vả lắm mới có được này mất.
Có lẽ cũng vì nhớ tới hoàn cảnh của mình đang khốn khó thế nào, Reed thở dài.
-Ta thực sự chỉ muốn tới Ulbarest này để ăn chơi mà không phải làm gì hết. Thành phố này là nơi tập trung rất nhiều người tới từ rất nhiều nơi khác nhau, một nơi tuyệt vời để tìm kiếm và làm quen với những người đẹp tới từ nhiều vùng miền khác, đúng không?
-Đừng hỏi ta, ta không biết đâu.
-Tiếc là, dù đã gặp được người đẹp hiếm có như vậy rồi lại gặp thêm một con kì đà cản mũi nữa.
-Kì đà? Ngươi muôn chết sao hả?
Một lần nữa, lại phải nhờ tới Gram và Aina ngăn cản tôi mới không đứng dậy và xiên cho tên đáng ghét này một nhát.
-Đại ca!!! Cuối cùng tụi em cũng tìm thấy rồi.
Giữa lúc đó, một nhóm người đột nhiên chạy lại chỗ chúng tôi đang ngồi. Dựa vào cách xưng hô, tôi đoán rằng chúng chính là đàn em của Reed trong nhóm Lính đánh thuê.
-Có vẻ ta phải đi rồi, tạm biệt cô em nhé. Trước khi đi, ta muốn có một lời khuyên, hãy cứ tiếp tục tận hưởng Ulbarest, nhưng cũng phải sẵn sàng chuẩn bị tinh thần để gặp phải rắc rối bất kì lúc nào.
Nói vậy rồi Reed cùng đám đàn em rời đi trước khi chúng tôi kịp nói gì thêm.
-À phải rồi, giờ nói với cậu có lẽ hơi muộn. Nhưng tên khốn đã gây sự với chúng ta ngoài phố ban nãy, hắn vừa mới kéo thêm người của mình tới, nhưng giờ thì đang bỏ chạy rồi, có lẽ là do đám lính của Reed đang truy đuổi.
Nói vậy là đám đàn em của Reed đã tìm ra hang ổ của chúng và giờ hắn ta cũng sẽ tới đó sao?
-Aina này, theo em lời cuối cùng của tên Reed đó là ý gì?
-Không chỉ có chuyện hôm nay, vụ việc anh đã gặp với Kyune-san hôm qua nữa. Có thể những kẻ lừa đảo đó khác nhau, nhưng em nghĩ chúng vẫn có điểm chung.
-ĐIểm chung?
-Vâng…nói thẳng ra …. chúng là đồng bọn.
Aina cầm chiếc tách trà trên bàn bằng hai tay và nói chuyện trong khi nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong tách.
-Cách cư xử của đám lính kia khi gặp Reed có vẻ chỉ là do sợ hãi, nhưng nếu những gì anh ta đã nói là thật, rằng đám lính kia chỉ là những kẻ giả mạo, thì Ulbarest này thực sự đang có vấn đề rất lớn.
-Đúng là, việc để mấy tên lính giả mạo tự do đi lại trong thành phố lớn thế này thật là một điều đáng lo ngại.
Từ khi đến đây, tôi đã dần nhận ra nhiều thứ.
Những tên lính đó cố tình vu khống rồi bắt bớ, chèn ép những thường dân vô tội. Ngay cả những người bình thường cũng có thể nhận ra đó là hành vi phi pháp.
Nhưng bằng cách nào đó, chúng vẫn ngang nhiên lộng hành như vậy, tức là những người lính bảo an thực sự không có chút đe dọa nào.
-Khi chúng ta dính vào rắc rối với chúng, dù có cả một đám đông vây quanh, nhưng những người lính bảo an chính quy cũng không hề ra mặt. Vậy tức là…
Chờ đã nào.
Chúng tôi chỉ muốn được yên ổn thư giãn ở thị trấn du lịch này để thoát khỏi những rắc rối và mệt mỏi thường mà thôi. Sao những chuyện này lại khiến tôi có linh cảm rằng mình lại sắp dính vào thứ gì đó rắc rối và mệt mỏi nữa vậy?
-Nếu những kẻ như chúng tràn ngập trong thành phố, chắc hẳn đã có ai đó tới khiếu nại với lực lượng bảo an chính quy. Nếu theo lẽ thường thì họ sẽ lập tức ra tay chấn chỉnh, nhưng chúng ta chưa từng thấy điều đó từ hôm qua tới giờ.
-Vậy tức là, kẻ đứng sau đám lừa đảo đó là một thế lực lớn đến mức ngay cả những lực lượng chính quy của đất nước cũng không dám động vào?
-Hoặc là kẻ đó đã mua chuộc lãnh đạo của họ. Tất nhiên, chỉ là em suy đoán vậy thôi.
Nhưng nhìn vào vẻ mặt đăm chiêu của Aina, tôi nghĩ rằng cô ấy không phải là đang suy đoán vô căn cứ.
Nói tới đây, tôi nhún vai thở dài.
-Có lẽ chúng ta nên bàn thêm với Kyune và Mikae nhỉ?
-Em đồng ý.
Cho đến cách đây vài giờ, mọi thứ vẫn rất yên bình và thoải mái, nhưng giờ thì lại sặc mùi nguy hiểm và rắc rối.
Tha cho tôi đi mà….