Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Eiyuu Densetsu wo Tsukurimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6030

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 49

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 105

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 363

Tập 01 - Chương 11: Dường như tôi đã tìm được ước mơ và hi vọng của mình

Chạng vạng tối cùng ngày tôi tìm được Gram, giờ tôi đang xuống phố với một mục tiêu và quyết tâm mới.

-Cộng sự. Ta thực sự rất phấn khích đó.

Ngọn thương…à nhầm, Gram trên lưng tôi nói với giọng phấn khích sau khi được tôi giải thích về mục đích chính mà mình đến Kinh đô này.

Hiện tại, tôi đang quấn phần mũi nhọn của ông ta vào một miếng vải bởi đây là trong thành, nhưng giọng nói của ông ấy vẫn không thay đổi, cứ văng vẳng trong đầu tôi nhờ vào [Thần giao cách cảm]

-Dù sao đây cũng là mục tiêu quan trọng nhất của tôi khi tới Kinh đô này mà.

Vào ngày đầu tiên, do vướng vào một số chuyện nên tôi đã không thể thực hiện được nó. Đương nhiên là tôi không hối hận vì những gì mình làm vào hôm đó.

Trên ngực tôi là một sợi dây với một chiếc nhẫn treo ở giữa.

Đó là thứ tôi nhận được từ cô gái tóc đỏ xinh đẹp hôm đó. Khổ cái là tay tôi không được nhỏ nhắn như cô ấy nên không đeo vừa nó được, nhưng bằng cách này thì tôi có thể luôn mang theo nó bên mình.

Trở lại chuyện chính, hiện tôi đang trên đường quay lại “phố đèn đỏ”, nên hãy tạm dẹp chuyện đó qua một bên nào.

Có lẽ vì đang dần đến đích, những người phụ nữ với trang phục “mát mẻ” ngày càng nhiều hơn. Có nhiều người gần như là khỏa thân đứng tựa vào tường, số khác vui vẻ nói chuyện với mấy gã đàn ông rồi cứ thế dắt nhau vào trong con hẻm sau lưng. Liệu tôi cũng sẽ giống như họ sao?

-Sao? Cậu nhắm được em nào chưa? Ê, bà chị bên kia mông to quá bay.

-Xin lỗi cơ mà tôi không thích mông lắm.

-Oh, ra cậu thích ngực à? Vậy cũng được đấy. Người ta luôn bảo là ngực càng lớn thì chứa càng nhiều sự lãng mạn của những người đàn ông mà.

-Thế mông thì sao?

-Mông là nơi tập trung giấc mơ của một người đàn ông.

Gram trả lời tỉnh bơ. Dù vậy tôi hoàn toàn đồng ý với điều đó. Tôi yêu cả ngực và mông, nhưng vẫn nghiêng một chút về ngực.

-Mà, dù sao thì tôi cũng chỉ là một tên nông dân. Tôi không biết gái bán hoa ở đây tốt hay xấu thế nào. Vì thế có lẽ nên kiếm một “nhà thổ chuyên nghiệp” để họ môi giới cho vẫn tốt hơn.

“Nhà thổ” hay gọi hơi hoa mĩ một chút là “Lầu xanh” là nơi bạn có thể gặp và mua dâm với gái mại dâm. Ngoài ra họ cũng cung cấp gái mại dâm theo yêu cầu của khách và số tiền họ có thể chi ra.

-Được đó. Vì dù chi phí có hơi cao chút, nhưng ở đó họ làm ăn rất chuyên nghiệp. Như thế sẽ tốt hơn nhiều việc để cậu lang thang trên phố rồi vướng vào mấy đứa cô hồn nào đó.

-Sao một ngọn thương như ông mà cái gì cũng biết thế?

-Chủ nhân cũ của ta cũng thường tới mấy chỗ thế này mà. Hắn đã từng vớ được một em bị bệnh sinh dục và sau đó…ah…ta không muốn nhớ lại nữa…

Nghe đến đó tôi đã thấy rợn hết cả người. Rõ ràng là ý tưởng thận trọng của tôi không hề thừa.

-Nhân tiện, cậu có bao nhiêu tiền? Ngay cả gái điếm cũng có giá của họ đấy. Nếu chọn phải mấy em hàng chất lượng cao là sẽ tốn lắm đấy.

-Tôi chỉ định đi điều tra thôi, sau đó tùy vào giá cả mà quyết định vậy.

Một trong những Giáo sĩ của Giáo hội đã giới thiệu cho tôi một vài địa chỉ uy tín ở đây, và đó cũng là nơi tôi đang hướng đến.

Nghĩ đến chuyện một tên Giáo sĩ như vậy lại trở thành đại diện cho Giáo hội đi đón Anh hùng, cảm giác cứ không được đúng thế nào ấy….

Vừa nói chuyện với Gram, chúng tôi đã đến gần địa chỉ nhà thổ đầu tiên. Ngay khi bước vào con hẻm, tôi đã bị choáng bởi một thứ mùi rất nồng nặc đập vào mũi.

-Mùi này giống như hỗn hợp ham muốn của con người…

-Ông làm gì có mũi mà cũng bày đặt ngửi…

-Ta vẫn có những cảm giác giống như con người các cậu đó nhé. Chỉ mỗi tội là không nếm được vị thôi.

-Có luôn sao? Nhưng để làm gì?

-Đương nhiên, nó cũng có ý nghĩa giống như việc ta có thể nói chuyện với cậu vậy.

-Thế cơ à…

Tôi thở dài một cái rồi bước tiếp vào trong.

Cuối cùng chúng tôi cũng tới được địa chỉ đó.

Thoạt nhìn bề ngoài, nơi này chỉ giống một nhà trọ đơn thuần, nhưng tên của nó đúng như vị Giáo sĩ đó đã chỉ nên chắc là không sai đâu.

-Bình tĩnh nào…

Bất chấp ham muốn của bản thân, trái tim tôi vẫn đập rộn ràng khi tôi bước từng bước lại gần nơi đó.

-Can đảm lên cộng sự của ta. Hãy bước tới đi. Đào Nguyên Hương đang đợi nhóc đó.

Gram đột nhiên lớn tiếng động viên khiến tôi có hơi giật mình. Nhưng nó cũng là động lực giúp tôi bình tĩnh trở lại.

-Thế ông định làm gì trong lúc đợi?

-Chắc là ngồi ngắm ngực và mông em gái đó trong lúc hai người quần nhau chứ sao…mà thôi, xem như ta chưa nói gì đi.

Tôi đã nghĩ một người “có tuổi” như ông ta sẽ không hứng thú gì với vụ này, nhưng…

-Ông ra ngoài đợi nhé.

-Eh….đừng làm vậy chứ, độ này ta yếu lắm. Ta sẽ ngậm miệng lại như một con sò và tuyệt đối im lặng. Nên đừng bắt ta ở ngoài nhé…

-Thật là…

Tôi lại lần nữa thở dài, nhưng ít nhất cuộc trò chuyện này cũng giúp tôi đỡ căng thẳng hơn.

Ngay khi vừa mở cửa, một người phụ nữ với bộ đồ siêu mỏng, thừa da thiếu vải đang đi xuống sảnh. Nó ngay lập tức khiến trái tim tôi nhảy lên một nhịp.

-Oi, đừng vội ngạc nhiên thế chứ? 

-Cái này có hơi quá với một tên tân binh như tôi.

Trong lúc tôi và Gram đang thì thầm với nhau, cô gái kia nhìn tôi, nở một nụ cười mê hoặc rồi biến mất phía sau nhà trọ.

-Nhìn gì nữa, quầy lễ tân bên kia kìa.

-T…tôi biết rồi mà…

Tôi nuốt nước bọt đánh ực một cái rồi đi đến quầy lễ tân gần cửa vào.

-Cảm ơn quý khách đã đến với nhà nghỉ của chúng tôi. Chúng tôi có thể giúp gì được cho quý khách không ạ?

Cô tiếp tân nhìn đỡ quyến rũ lồng lộn như onee-chan ban nãy, với một nụ cười dịu dàng, cô ấy cúi đầu chào tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu và bắt đầu nói.

-Tôi đến đây để trở thành một người đàn ông.

-Hm?

Cô tiếp tân nghiêng đầu khó hiểu.

Chết dở, tôi nói nhầm mất rồi…

-Guahahahahaha…..Nhầm kịch bản rồi cộng sự…

-À…ừm…

Sự xấu hổ dâng lên khiến não tôi như ngừng hoạt động. Trong lúc tôi còn đang cố bình tĩnh lại để nói lại với cô tiếp tân. Chợt có tiếng bước chân trên cầu thang tầng hai đi xuống.

Cô tiếp tân rời mắt khỏi tôi và quay về phía đó.

-Ah, Kyune-sama. Hôm nay cô vất vả rồi.

Cô gái tiếp tân cúi đầu trước một cô gái mà tôi chỉ có thể dùng hai từ xinh đẹp để miêu tả. Cơ thể đồng hồ cát bên trong bộ đồ hở hang có thể khiến bất kì tên đàn ông nào bị mê hoặc vô điều kiện. Đặc biệt nhất, đôi mắt của tôi hoàn toàn bị thu hút vào bộ ngực đầy đặn như muốn tràn ra khỏi chiếc áo mỏng kia.