"Sẽ có thêm 1 người nữa chuẩn bị đến, nên chuyện chuyến du lịch suối nước nóng chị sẽ nói sau khi mọi người tập hợp đủ. Với cả em nên cẩn thận với những câu hỏi của cái tên sắp chào hỏi em đấy.”
"Câu hỏi... ?”
“Vậy ra em là Souto trong lời đồn à.”
Thay vì Shirabe-senpai trả lời, người vừa đứng dậy mỉm cười đáp lời lại là 1 senpai mắt híp, đeo kính tròn gọng đen.
"Souto, mong được chiếu cố nhé. Anh là Reiji Tokigumo, học sinh năm hai của câu lạc bộ suối nước nóng. Em cứ gọi anh bằng tên là được.”
Senpai tóc nâu xoăn nhẹ ấy bắt lấy tay tôi và lắc lia lịa. Anh ấy khá cao nhỉ... có lẽ hơn tôi khoảng 10cm? Vậy là hơn 1m8 sao.
“Reiji-san, rất mong được anh chiếu cố!”
“Aiya, anh cũng thử tham gia thử thách đó rồi, nhưng mà giọng của Yuki thì hoàn toàn không nghe được. Còn cái móc khóa, ở khoảng cách đó thì anh cũng chỉ biết là có đặt 1 thứ gì đó thôi."
“Đúng vậy~ đấy, em ấy rất tuyệt vời luôn đó!”- Yukiha-san gật đầu tỏ vẻ thán phục.
“Vậy ra Souto có mắt lẫn tai đều tốt ha.”
“À, chắc là nhờ em sống ở nông thôn, đến hết sơ trung thì em vẫn ở vùng Anegura và tới lúc vào trường Kaketo thì em mới chuyển đến đây.”
“Ra là vậy, vùng đó chỉ toàn là núi mà! Chắc là thị lực và thính lực của em được rèn luyện ở đó ha.”
Thị trấn Anegusa quê tôi là 1 vùng nông thôn hẻo lánh đến mức thật tự phụ khi nói nó là 1 phần của tỉnh này.
Và nhà tôi thì còn hẻo lánh hơn thế nữa, sóng điện thoại ở đó không được tốt lắm, số lần bắt gặp hươu, nai nhiều không đếm xuể. Hồi tiểu học tôi còn thường hay chơi đuổi bắt trên ngọn núi gần nhà và xuống sông bắt cá nữa. Thời đó thật vui biết bao.
“Mà này Souto, đổi chủ đề chút nhé...”
“Vâng.”
“Cậu muốn khiến thứ gì trườn lên chân của Shirabe-senpai?”
“Vâng?”- Chẳng phải là chủ đề thay đổi quá nhiều rồi sao?
“Thì anh hỏi là cậu muốn thứ gì trườn lên chân của Shirabe-senpai để tận hưởng ấy. Ví dụ như cũng có kiểu muốn dùng cọ phết mứt lên chân nữa đó.”
“Không, sao anh có thể nói như thể đó là chuyện bình thường lắm vậy.” - Người này đúng là biến thái mà!
“Nhân tiện thì anh muốn cho cá hồi trườn lên, và sau đó dùng đũa di chuyển theo hình chữ S từ mắt cá chân đến đùi lặp đi lặp lại thì đã lắm.”
“Đừng có lôi kéo em vào chứ!”
Đúng là đồ biến thái nặng mà! Dù nói ra có hơi kỳ cục, nhưng mà chắc chắn người này tham gia câu lạc bộ với động cơ không trong sáng.
“Fuhaha! Tokigumo, vẫn cứ là những tưởng tượng vẩn vơ như mọi khi nhỉ?”
“Haijima-kun này, cẩn thận nha! Nếu cứ hùa theo những ảo tưởng của Reiji-kun thì sẽ bị nhiễm theo đấy.”
“Này, Yuki! Đừng có gieo những suy nghĩ kỳ quặc vào đầu Souto nữa!”
Giọng nói dịu dàng, điềm tĩnh của Yukiha-san, cùng cách nói chuyện từ tốn nghe vẫn thích thật đấy. Và nếu được cùng senpai đến nhà suối nước nóng... liệu có thể cùng chơi bóng bàn đến mức đổ mồ hôi không nhỉ... A~h, suối nước nóng đúng là báu vật của Nhật Bản mà.
“Akari, Kosou đâu rồi?”- Shirabe-san vừa đặt cặp xuống góc phòng vừa hỏi Yukiha-san.
“Hiiro-chan à? Vẫn chưa đến thì phải...”
“À, Sou có nói sẽ đến muộn 1 chút.”
À phải rồi, hình như có 3 thành viên nữ. Vậy chắc là người còn lại rồi.
Như thể nhận ra suy nghĩ của tôi, hội trưởng Shirabe-san quay sang giải thích:
“Còn 1 thành viên nữa, tên là Hiiro Kosou.”
Nghe như tên của 1 gia tộc danh giá ấy nhỉ! Và cái tên Hiiro nghe cũng hay thật.
“Tên chị ấy ngầu thật đấy!”
“Ừm... bản thân cô ấy cũng không ngầu đến thế đâu. Nhỉ, Akari ?”
“Fufu, đúng thế ha. Nếu phải nói thì Hiiro-chan giống linh vật của câu lạc bộ hơn.”- Vừa rót trà vào tách, Yukiha-san vừa đáp lời.
“Vậy ạ? Nhưng cái tên đó em thấy nó... phải nói là... rất hợp với câu lạc bộ suối nước nóng, và cũng rất Nhật Bản nữa...”
“Yuno-san, Akarin, Gumocchi, xin lỗi vì đến trễ nhé!”
“Ồ, em là Sou-chon à!”
Nghe thấy biệt danh lạ lẫm lần đầu được gọi cùng tiếng cửa loạch xoạch, tôi quay người lại... và ánh mắt tự nhiên hạ thấp xuống.
Trước mặt tôi là... 1 cô gái có chiều cao khá khiêm tốn, mái tóc ngắn uốn xoăn nhẹ màu vàng bạch kim cùng với 1 chiếc nơ xanh to cỡ bằng hộp bút của tôi trên đỉnh đầu.
“V-âng... em là Haijima Souto...”
“Vậy à! Hii thì vui lắm khi được gặp em đó nha! Chị là Hiiro Kosou, mong được em chiếu cố nhé!”
. . .Hoàn toàn khác hẳn với những gì mình nghĩ! Chẳng có chút gì danh giá cả! Chỉ có mỗi kết câu cổ 1 cách bất thường thôi!
“Này Souto, Sou trông giống linh vật lắm đúng không?”
“Ừm... đúng vậy ha... nhỏ xíu mà còn...”
Tôi vừa mới đáp lời Reiji-san thì senpai giận dỗi quay sang nói:
“Cái gì cơ?! Nói cho mà biết nhé, Hii này vẫn cao hẳn đến 1m4 đấy! Đừng có mà có mà nhỏ nhỏ rồi coi thường như thế!”
1m4... tức là thấp hơn tôi 30cm lun ư?
“Nhìn Hiiro-san cứ như 1 con vật nhỏ vậy, dễ thương thật sự.”
“N-này... !”
Mặt Hiiro-san đỏ bừng lên- đúng là cái tên nói lên tất cả mà.
“Đ-đồ ngốc! Chị không có dễ thương như thế!”
Senpai giơ tay ngang ngực rồi đấm thùm thụp vào tôi. Dù hơi phản đối chút nhưng nét mặt senpai lại có chút vui vẻ- cái này đúng kiểu dễ thương như trẻ con ha.
“Mọi người tới đủ rồi ha, vậy giờ uống trà thôi. Mọi người chuyền trà cho nhau nhé."
Yukiha-senpai rót trà từ ấm và Shirabe-senpai nhanh chóng chuyền sang bên cạnh.
Ừm~... uống trà giữa giờ sinh hoạt câu lạc bộ thế này... thích thật đấy.
“Yuno-san! Hôm nay Hii mang karintō từ nhà đến đó!”
Từ trong túi chị ấy, karintō được đổ ào ào vào mấy cái đĩa bánh cạnh ấm trà. Mùi ngọt lan ra xen lẫn chút hương cay khẽ chạm vào mũi tôi.
“Cái này... có mùi gừng ấy nhỉ... chắc là được trộn sẵn vào bột ha.”
“Ồ, Sou-chon giỏi thật đấy, cả mũi cũng thính nữa ư!”
“Tuyệt vời lắm phải không? Chính tay mình tìm ra nhân tài này đó.”
Trong khi mọi người đang nhấp trà và lắng nghe giọng nói đầy vui vẻ của Yukiha-senpai, Shirabe-senpai bất ngờ gọi: “ Haijima.”
“Chúc mừng em chính thức gia nhập câu lạc bộ! Nhân dịp tiệc chào mừng, chị muốn cả nhóm cùng đi suối nước nóng 1 chuyến. Cuối tuần này em rảnh không?”
“Vâng, hiện tại thì em rảnh...”
... Ể, mới vậy mà có thể đi suối nước nóng rôi sao?
“Tuyệt vời! Vậy thì từ ngày mốt chúng ta bắt đầu chuyến đi suối nước nóng đầu tiên của mùa này nhé!”
C-chuyến đi suối nước nóng cùng các senpai... lại dễ dàng thành hiện thực đến vậy sao!
-----
Đúng vậy... lúc đó tôi vẫn chẳng hề hay biết... rằng cái câu lạc bộ này vốn dĩ không phải là “Câu lạc bộ suối nước nóng”.
Tác có thêm đuôi ぞよ vô vài câu, như câu yoroshiku ở trên Hiiro = đỏ thắm