Lir là thiên tài. Tên Lir chưa được biết tới rộng rãi.
Năm năm trước Lir đã được cậu bạn thuở nhỏ, Gungrave mời mọc và gia nhập đoàn dong binh. Lir là một cô nhi, nên đã quyết định đi cùng mọi người, những đứa trẻ mồ côi vốn sinh ở khu ổ chuột.
Lir có tài năng trong khoa học ma đạo cụ. Ngay cả bản thân Lir còn thấy tự hào nữa là. Lir đã chế tạo nhiều thứ hồi sống ở khu ổ chuộc và cứu giúp bạn bè và ngay cả hiện giờ cũng đang làm việc cho đoàn dong binh.
Thế nhưng đối với Lir, Lir lại không có tài năng về ma pháp, thứ mà bản thân mong muốn.
Ma pháp khác với ma công.
Cả ma pháp lẫn ma công đều sử dụng mana, thứ trôi nổi trong không khí. Điểm khác với ma pháp là việc liệu nó có sử dụng tác động lên con người không, hay liệu nó chỉ sử dụng lên vật.
Ma công can thiệp vào hình dáng của vật chất rồi thay đổi hình dạng, và ta có thể truyền ma lực vào vật chất thông qua văn tự được gọi là ma tự (magi spell).
Nói tóm lại, nó có thể thao tác lên hình dáng vật và dồn sức mạnh vào đồ vật.
Tuy nhiên, sẽ không thể thi triển được nếu không chạm trực tiếp vào, và người sử dụng ma công lại không hề có năng lực chiến đấu giống những người sử dụng ma pháp. Họ chỉ làm việc như một công tác binh.
Lũ bạn thuở nhỏ vốn tốt bụng, đồng bọn cũng chẳng có ai coi thường kĩ sư ma công.
Dù vậy, trong các hoạt động chung, có lúc bên Lir lại bị đánh bại bởi các nhóm khác.
Lir chỉ biết cắn răng chịu đựng chuyện ấy cùng các cấp dưới.
Vào lúc như thế. Một kẻ lạ lùng đã gia nhập nhóm.
Một người gọi là Shuri. Y có ngoại hình kì lạ với bầu không khí kì quặc.
Ban đầu Lir đã cảnh giác, nhưng đồ ăn của cậu ta ngon miệng và cậu ấy còn là người tốt bụng nữa.
Lir đã nghĩ: cậu ta không phải người xấu ha.
Lúc chiến thắng cuộc chiến, Lir cùng Gungrave và các đội trưởng khác đã nghe chuyện từ Shuri.
Shuri nói muốn phần thưởng chiến thắng không chỉ là tiền bạc, mà muốn có thêm cả lương thực với gia vị nữa.
Cho tới tận bây giờ bọn Lir chỉ nhận mỗi tiền, nhưng Shuri lại kiên quyết thế.
Gungrave nhìn cảnh đó và đã thông cảm, rồi thương lượng với vị lãnh chúa hay càu nhau, cậu thành công trong việc kiếm được chúng như mong muốn của Shuri.
Khi mọi người hỏi: tại sao lại làm đến mức đó, thì
"Bọn mình cho tới giờ, chẳng suy nghĩ chi, mà chỉ biết nhận tiền. Thế nhưng, tôi đã nhận ra điều đó khi nhìn Shuri thôi.
Dẫu có kiếm được mỗi tiền, cũng chẳng no được cái bụng. Ta hem thể coi thường chi phí ăn uống. Ccho nên, nếu ta nhận thêm lương thực và gia vị ngoài tiền bạc, thì phí tổn cần thiết cho khoản đó sẽ giảm bớt. Mà ta lại có thể sinh sống được cho đến khi được thuê trong một cuộc chiễn khác nữa.
Mà, hắn ta. Có lẽ khi nhìn vào sự quản lí lương thực của bọn mình, rồi suy nghĩ thế cũng nên"
Cậu ấy nói như thể đang tin tưởng Shuri.
Bởi được hỏi mấy chuyện liên quan đến các bữa ăn trước đây, bọn Lir đã trả lời rằng: toàn là súp muối và cá cháy thui.
Shuri đã ngạc nhiên và nói một cách kiên quyết.
Trước hết, có vẻ toàn dùng súp muối sẽ làm tổn hại sức khỏe. Nghe bảo nó vừa phá hủy cơ thể, vừa làm hư hại tình trạng thể chất.
Còn về cá cháy đen, bọn Lir được bảo thứ đó là món không được ăn hàng đầu. Nếu toàn ăn những món bị cháy, bọn Lir sẽ chết bởi một căn bệnh nặng, vốn không thể cứu chữa nổi.
Mọi người đã cứng họng. Nếu đám Lir sơ sẩy, thì đã chết rồi.
Do đó, bọn Lir đã giao chuyện ăn uống cho Shuri. Bọn Lir đã có thể ăn nhiều loại súp với nguyên liệu phụ và mùi vị khác nhau. Chúng vừa ngon miệng, lại tốt cho sức khỏe. Dù ban đầu Lir nghĩ mùi nhạt, nhưng khi đã dần quen với chúng, Lir đã nắm bắt được mùi vị của các loại nguyên liệu. Ngọt, đắng, cay, chua. Lir đã cảm nhận được tất cả các vị. Tất cả làm tâm hồn Lir cảm thấy bình yên.
Nhớ lại, thì Lir cho rằng súp muối có mùi vị quá đậm. Lưỡi của đám Lir đã hỏng hẳn rồi.
Điều Shuri nói là thiệt.
Gungrave cũng đồng ý vậy.
"Bữa ăn sẽ trở thành sức mạnh của con người. Chỉ tiền thôi không thể vận động nổi. Mà cuối cũng mình mới nhận ra ha ......"
Lir cũng nghĩ như thế.
Dù kiếm được tiền và làm được vô số thứ.
Lại chẳng no bụng nổi.
Lir đã thấy tin tưởng vào một Shuri như thế.
Vào cái ngày mà định mệnh của Lir được quyết định.
"Cho nên Lir, xin vui lòng hợp tác"
"Ừm"
Ngày hôm ấy, Shuri đã đến lều của Lir.
Cậu đang bồn chồn một cách hiếm có.
Dù sao đi nữa, theo lời truyền đạt từ Gungrave, cậu ấy muốn Lir chế tạo một thứ mà Shuri muốn có.
Nồi chăng? Dao chăng?
"Thế, nguyện vọng, ngắn gọn"
Dù không rõ là cái gì, nhưng hãy gói gọn thứ cậu muốn đi.
Một con dao sắc, hay một cái muôi không gỉ chẳng hạn.
Nếu cậu tính làm chúng, thì cũng đơn giản thôi.
"Trước hết, kiểu như thế này"
Thế nhưng, nguyện vọng của Shuri lại vượt qua tưởng tượng của Lir.
Cậu mượn tờ giấy và cục than, rồi vẽ một cái hộp hình tứ giác mà Lir chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Một thứ như thế này có mối quan hệ thế nào tới nấu ăn chứ?
"Làm cho nó có thể điều chỉnh ngọn lửa như thế này ở đây và châm lửa khi đặt bếp lên trên bộ phận kim loại này"
"?"
Dù không hiểu lắm, nhưng Lir đã nhận ra ngay lập tức,
Ra vậy, vấn đề về mồi lửa.
Rõ ràng nếu có dụng cụ có thể đánh lửa dễ dàng thì việc nấu ăn cũng đơn giản hơn.
"Rồi, tôi muốn có thể điều tiết hỏa lực ở chỗ này"
"Ra vậy"
Điều tiết hỏa lực à? Hỏa lực có liên quan gì tới việc nấu ăn chứ?"
Cứ làm mấy món ăn bằng ngọn lửa lớn và ăn uống một cách nóng hổi chẳng được hay sao?
"Cái gì đây?"
Thì bỗng Shuri chỉ tay vào vật liệu đánh lửa và hỏi.
Đó là tác phẩm tâm đắc của Lir, nó sẽ bùng cháy ngay lập tức nếu dồn mana vào.
Cái này cũng dễ châm lửa. Nó cũng phát huy trên cả chiến trường nữa.
Nhược điểm là chỉ có người sử dụng ma pháp và kĩ sư ma công sử dụng thôi.
"Vật liệu châm lửa. Một tờ giấy sẽ bốc cháy nếu thêm mana vào"
"Xin hãy sử dụng thứ này"
"?"
Sử dụng?
Khi Lir hỏi, Shuri đã nói một điều chấn động.
Trước hết, Lir chế tạo bằng giấy. Cậu ấy muốn đặc cái nồi lên trên vòng tròn ma tự (magi spell) và để nó trôi nổi.
Trôi nổi? Có kĩ thuật làm trôi nổi vật thể, nhưng cố lắm thì nó cũng chỉ sinh ra lực đủ làm cho một hòn đá to trôi nổi thôi. Bởi chẳng ai cho rằng thứ như vậy có ích, nên số lượng người sử dụng nó cũng ít ỏi.
Rồi cậu ấy bảo khi cái nồi trôi nổi, thì sẽ nổi lửa lên từ bên dưới.
Lir nắm được rồi. Làm trôi nổi và châm lửa. Lir vẽ thêm hai hiệu ứng cho ma tự (magi spell).
Lir chưa từng suy nghĩ về chuyện này. Làm nó trôi nổi rồi gắn thêm hiệu ứng gì đó. Ra vậy, chỉ trôi nổi thôi là không đủ. Nó phải chuyển động nữa. Nếu không làm thế, nó chẳng có hiệu quả gì khi chỉ lơ lửng thôi.
Rồi cậu bảo muốn điều tiết hỏa lực bằng một ma tự (magi spell) nhỏ.
Cái gì cũng không yêu cầu người sử dụng ma pháp hay kĩ sư ma công phải trực tiếp chạm vào chúng. Nếu thêm tính năng phản ứng khi ta chạm vào, tính năng hút mana khi ta làm như vậy, và tính năng điều tiết, thì ngay cả người không thể sử dụng mana cũng có thể sử dụng được ma đạo cụ chỉ thông qua việc chạm vào nó.
Hơn nữa, xem ra cậu ấy muốn ngọn lửa tự ngắt trong trường hợp nó không hoạt động trong một khoảng thời gian nhất định. Về mốc thời gian là khoảng một tiếng.
Và cậu đưa ra hàng loạt các ý tưởng như: tờ giấy không bị thấm nước, hay nó có thể phẳng ra ngay lập tức dẫu cho có bị cuộn tròn lại.
Shuri thật siêu.
Lir đã nghĩ bản thân là thiên tài, nhưng đó là một sai lầm lớn.
Shuri mới là thiên tài. Lir còn chẳng với nổi tới chân của cậu ấy.
Lir tiếp nhận nguyện vọng của Shuri và ngay lập tức bắt tay vào chế tạo thử nghiệm.
Lúc kỹ sư ma công vẽ ma tự (magi spell), họ sẽ nạp mana bằng một cây viết chuyên dụng, và phát huy sức mạnh bằng cách khắc những văn tự đặc thù.
Tuy nhiên, đây là lần đầu mà Lir thêm hai hiệu ứng này cùng với hoạt động liên kết và tính năng điều tiết vào.
Dẫu thế Lir không chùn bước, mà tin tưởng vào những kiến thức cùng sự sáng tạo của bản thân.
Phải rồi, đâu cần thiết phải cố gắng sử dụng một ma tự (magi spell) chứ.
Thông thường chỉ cần viết một ma tự sử dụng cho ma đạo cụ là xong.
Tuy nhiên, lần này lại khác. Nó phải mang nhiều mạch nối và các chức năng phức tạp nữa.
Không chỉ một chữ cái mà là một loạt các ma tự tương ứng với tất cả chúng, cần thêm cơ cấu điều tiết khố lượng và chức năng truyền tải mana trong khi ổn định chúng......
Kết quả Lir và vẽ đầy các ma tự (magi spell) lên vòng tròn. Hơn nữa là giá đỡ nồi và tất cả bốn nút quay điều tiết.
"Siêu thật, Lir!"
"Đương nhiên"
Shuri ngạc nhiên và tán thưởng Lir.
Lir cũng cảm thấy mãn nguyên khi bản thân đã làm được một kiệt tác như thế này. Khịt mũi
"Thế thì, tôi sẽ cho cô thưởng thức món ăn mới đầu tiên"
"Ờ~"
Món ăn mới? Thật đáng mong đợi nha.
Thứ Shuri lấy ra là thịt bò, bột mì, nước mắm, hành tây và củ cải.
Lir đã nghĩ: ọe.
Lir ghét thịt. Cá thì ổn, chứ mùi của thịt thì chịu.
Nói sao nhỉ, mùi của chì chăng.......
Thê nhưng đột nhiên Shuri bắt đầu dùng dao băm nhỏ thịt bò.
Nói thẳng ra, việc đó thật kì quái và đáng sợ.
Trong thoáng chốc miếng thịt bò đã không còn mang hình dáng ban đầu, mà trở thành khối bầy nhầy. Khó khăn lắm mới nhận ra đó là thịt.
Rồi cậu dồn nó lại một chỗ, và thêm hành tây thái nhỏ vào nước mắm. Thêm nước mắm hành tây?
Củ cái cũng được thái thái nhỏ và băm nhuyễn. Thật bầy nhầy.
Lir muốn bỏ chạy. Lir không muốn ăn một món ăn kì quái như vậy.
Rồi cậu ấy dồn củ cải lại một góc. Lần này cậu rớ tay sang cục thịt.
Cậu trộn chút bột mì và nặn tròn trong lòng bàn tay.
Không hiểu sao việc cục thịt dần trở nên tròn chịa khi cậu ấy chuyển động nó một cách kì bí trong lòng bàn tay trông thật thú vị.
Rồi cậu ấy bỏ cục thịt vào trong chảo. Cậu rắc muối và gia vị và đang rán nó.
Không hiểu sao, nó có mùi thật tuyệt. Nó không có mùi dã thú hay mùi chì như mọi khi.
Khi cậu ấy lật ngược nó lại, nó có một màu sắc tuyệt đẹp.
Vào lúc ấy Lir đã nhận ra. Ngọn lửa trên vòng tròn ma pháp nhỏ hơn trước.
Ra vậy, cậu ấy không nướng một mạch bằng lửa lớn, mà rán một cách chậm rãi bằng ngọn lửa cỡ vừa.
Cho nên mới rán được nó một cách ngon lành.
Cậu ấy bày cục thịt được rán xong ra đĩa, và thêm củ cải băm nhuyễn với nước mắm hành tây.
Đó là kiểu như nước súp, hay nước sốt ấy.
"Để cô phải đợi lâu"
"Ưm!"
Thế nhưng, mùi thơm cực kì tuyệt vời.
Mùi thơm của gia vị và thịt hòa quyện vào nhau, bụng Lir sắp nổi loạn rồi. Lir đang bị nó quyến rũ, mời mọc: mau ăn đê.
Không mang theo cảm giác kinh tởm mọi khi, Lir thử dùng dĩa cắt một góc, trộn nó với củ cải và nước sốt, rồi đưa chúng vào trong miệng.
Cái này là, chân lí.
Vị béo trong thịt vừa ngọt ngào, lại mềm mại và tan trong miệng Lir, ngay cả khi không nhai nó.
Rồi mỡ lại tràn ngập trong miệng vào lúc miếng thịt tan chảy ra, rất ngon.
Vị ngọt này được điều chỉnh bởi lượng muối, còn gia vị đang nâng tầm độ ngon miệng.
Vị ngon, cùng với độ ngọt, độ cay và mùi hương vốn có của thịt. Chúng mang tới cảm giác khoan khoái.
Và thứ làm cho Lir kinh ngạc chính là nước sốt.
Nếu chỉ có thế này thôi, Lir sẽ thấy phát ngấy bởi mỡ, nhưng miệng của Lir lại đang rất thanh thoát.
Vị chua sảng khoái không mang theo mùi cá như mọi khi trong nước sốt, kèm theo cảm giác giòn giòn của củ cải kèm theo phần nước tràn ra, cùng với vị cay dễ chịu, tất cả đã làm mất đi độ ngậy của mỡ một cách khéo léo.
Thứ này, ngon tuyệt vời.
"Ưm~! Ưm, ưm! "
Nó ngon quá khiến giọng nói của Lir đang rò rỉ ra mất rồi.
Khi nhìn thấy thế, Shuri đã mỉm cười một cách hạnh phúc.
Kiểu như, Lir vừa ăn được món ăn ngon miệng, còn Shuri vừa tỏ ra thích thú nữa.
Lir cảm thấy hạnh phúc.
Lir chưa có chín muồi. Chắc hẳn cái tên Lir vẫn chưa được biết đến rộng rãi.
Sau khi ăn món ăn được gọi là hăm-bơ-gơ, Lir đã hỏi Shuri.
Rằng: tại sao cậu lại biết nhiều thứ vậy.
"Phải hen. Là do có được từ nỗ lực của những người đi trước hay chăng~
Đương nhiên, mình cũng đã nỗ lực. Mình đã thử cách này hay cách kia, trải qua những thất bại, để đạt lấy thành công.
Là thứ gọi là dành công sức ra sáng tạo thôi. Mình đã rất nỗ lực, do bản thân khá vụng về"
Cậu cười gượng khi nói vậy.
Ra vậy, điểm Lir thiếu sót là việc dành công sức ra sáng tạo.
Chỉ đơn thuần "làm ra" thôi là không đủ. Phải "sáng tạo" nữa.
Sau đó, Lir coi lại những lời nói và nguyện vọng của Shuri, rồi tạo ra các phát minh mới.
"Thế, cậu bảo muốn cho mình xem cái gì"
Tôi quyết định sẽ âm thầm cho Gungrave xem chúng.
Trước hết là máy bắn đá cầm tay.
Máy bắn đá là thiết bị khổng lồ, có thể ném đá ra xa, một binh khí công thành được dùng để phá hủy tường thành hay tấn công binh lính bảo vệ thành trì.
Tôi đã làm thứ đó trở nên đơn giản đi.
Cách sử dụng khá đơn giản.
Đặt hòn đá lên trên tờ giấy.
Rồi, chạm vào để khởi động nó.
Khi đó, một cơ chế sẽ khởi động và thổi bay hòn đá theo đường pa-ra-bôn.
Thứ này không lớn như máy bán đá, bởi tờ giấy có độ lớn vừa phải, nên một người bộ binh có thể chạy trong khi mang nó trên lưng.
Máy bắn đá có hai hình dạng dùng cho lúc di chuyển và lúc tấn công, nên nó có một nhược điểm là cần phải tháo dỡ rồi lắp ráp từng cái một.
Thế nhưng, cái này có thể sử dụng bằng cách mở rộng, đặt xuống rồi chạm tay vào. Độ tiện lợi là có một không hai.
Một thứ nữa là đá phát lửa.
Bề ngoài là một hòn đá, nhưng khi niệm ngôn ngữ phát động (keyword), rồi chạm vào cơ chế khởi động và ném đi, thì nó sẽ phát nổ sau ba giây.
Nó sẽ gây ra vụ nổ trong khi cuốn theo các vật thể trong phạm vi bán kính một mét.
Nhược điểm là nếu không cẩn thận, bản thân và đồng đội sẽ bị liên lụy.
Cần thiết phải trải qua một khóa huấn luyện.
Cuối cùng là đá phát nổ hẹn giờ.
Đó là hòn đá mà nếu ta chạm vào, rồi nói ngôn ngữ phát động (keyword) cùng thời gian, nó sẽ phát nổ theo thời gian đó.
Nó có thể phát động sau nhiều nhất là hai tiếng đồng hồ.
Nhược điểm là nó không mang uy lực lớn lắm. Chỉ là một hòn đá cháy tốt.
Tuy nhiên, Gungrave lại vừa ngạc nhiên, vừa hân hoan.
"Từ giờ sẽ chẳng cần máy bắn đá đắt đỏ nữa!
Đá phát lửa cũng sẽ trở thành vũ khí mạnh mẽ cho lực lượng bộ binh, ngay cả đá phát nổ hẹn giờ cũng có ích trong các cuộc tác chiến tình báo bí mật!
Quả đúng như mong đợi ha, Lir!"
Tuy nhiên lương tâm Lir có chút cắn rứt.
Những ý tưởng này đều là của Shuri vậy mà.
Dù thế Lir không chịu thua đâu.
Dành công sức ra sáng tạo. Từ giờ Lir sẽ tiếp tục phát minh nữa.
Lir Blanche được coi là một người anh hùng, một vĩ nhân tới mức người ta bảo: chẳng có kẻ nào lại không biết đến khi nghe đến tên cô.
Các vũ khi mà cô phát minh ra đã làm thay đổi cục diện vô số cuộc chiến, và có lúc còn mang theo thứ uy lực để chấm dứt cục diện một trận chiến.
Nổi tiếng như trận chiến công thành của Gungrave chẳng hạn.
Vào thời điểm đó, nhờ vào ba món vũ khí do cô phát minh, lâu đài Yanangan khó thể đánh bại đã bị thất thủ trong có ba ngày trời.
Máy ném đá được sản xuất hàng loạt và trút đá xuống như thể mưa rơi,
Đá phát lửa bộc lộ thứ uy lực hung tác trong các trận cận chiến,
Còn đá phát nổ hẹn giờ được thiết lập với những tấn công trong đêm.
Về phía đối phương, đó hẳn phải là một cơn ác mộng cũng nên.
Cũng có những ý kiến từ các nhà sử học và các nhà khảo cổ nói rằng những phát kiến sau đó cứ tiếp tục ra mắt, cùng với sự tồn tại của cô đã làm tình trạng hỗn chiến kết thúc sớm lên khoảng mười năm.
Tuy nhiên, sau khi thành lập đế quốc thống nhất, cô lại từ chối phần thưởng được ban cho: kỹ sư ma công quốc tân.
Những bộ trưởng vốn không biết rõ về cô ấy đã tỏ ra bối rối, nhưng những người đồng đội từ ngày xưa vốn đã hiểu rõ về cô, đã để cho cô ra đi.
Sau khi từ chối vị trí kỹ sư ma công quốc tân, cô lập lên trường dạy ma công tư lập. Nó đã trở thành học viên ma công Blanche, nơi hiện giờ mang môi trường học vấn, cũng như là cơ sở đứng đầu trên cả đại lục.
Và cô đang hướng tới việc nâng cao trình độ kĩ thuật và vị thế của các kĩ sư ma công. Cô đã khiến cho người đời hiểu được tầm quan trọng của các kĩ sĩ ma công, hay pháp sư ma công, những kẻ cho đến giờ vốn luôn bị khinh thường rằng: họ chỉ có thể tạo ra đồ vật.
Có điều, trong học viện này, việc chế tạo vũ khí được phân chia thành cách lĩnh vực chuyên biệt, hầu hết các khoa đều chú trọng tới việc học tập, nghiên cứu và sản xuất những ma đạo cụ có quan hệ mất thiết tới đời sống thường ngày, để giúp cho đời sống của mọi người trở nên thuận tiện và phong phú hơn.
Các lí luận mà cô xác lập, Ma Tự (Magi Program), thứ sẽ phát huy hiệu quả của vô số các ma tự (magi spell) đơn lẻ cho tới giờ thành một cơ chế liên động, và Tiếp Xúc Khởi Động (Magi Switch), thứ sẽ phát động khi người ta chạm vào và nói từ ngữ khởi động (keyword), thứ sẽ khởi động dựa trên những từ ngữ đó, đã được sử dụng một cách hòa bình.
Từ ngữ thường được truyền thụ lại như tinh thần của học viện:
"Dành công sức ra sáng tạo" sẽ còn được truyền đạt mãi mãi tới tương lai.
Xin nói ngoài lề một chút, còn sót lại những ghi chép rằng Lir Blanche yêu thích ham-bơ-gơ tới mức không ai có thể so bì.
Việc này hẳn bởi đây vốn là món ăn đã trở thành một bước ngoặt cho cô ấy.
Một bữa ăn giúp cô học được khái niệm "Dành công sức ra sáng tạo".
Ghi chép có viết những dòng kiểu như bộ dạng ăn ham-bơ-gơ một cách đầy hạnh phúc của cô đã làm cho mọi người cảm thấy ấm áp.
---
Chú thích dịch giả: Hẳn nhiều người đã nhận ra việc Lir tự xưng bản thân là "Lir", chứ không xưng mình hay tôi. Nhân tiện món ăn được nhắc đến lần này Ham-bơ-gơ vớt củ cải nghiền và sốt hành tây. Nước sốt trong chương truyện được thay thế bằng nước mắm, chứ không phải xì dầu như mọi khi. Liệu một chàng trai nhật bản có thể chịu đựng được sự thiếu thốn của xì dầu và miso hay không?! Xin hãy theo dõi tiếp hành trình để tìm thấy câu trả lời.
(ứng dụng) (fưsưn~) (ưệ) (gucha-gucha) (kĩ sư ma đạo cụ quan trọng)