Yonaoshi Ankoku Shin no Honsou –Ningen sukisugite ningen ni tensei shi ta–

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Tập 10 : True Wind Hero Arc - Chương 348 : Văn hóa ẩm thực

*Chương 348 : Văn hóa ẩm thực

-“Sự hoàn thiện của Kukulkan…..Mức hoàn thiện của Kukulkan…! Đang ngày một xa vời hơn…!” (Hyue)

-“Ô-Ổn thôi mà, Hyue-chan! Các Quỷ Vương sẽ chờ đợi trong khi chúng ta nghỉ ngơi và chơi đùa đó!!” ( Karen)

Hyue trông cứ như vậy kể từ lúc cô bé quay về Rudras Metropolis. Và trong thành phố lúc này đang tràn ngập không khí lễ hội từ lễ thành hôn của Người Sáng Lập của bọn họ.

Cái không khí này vẫn còn tiếp diễn cho đến trước lễ cưới à?

Karen-san, Hyue , Doraha và tôi đang chen lấn giữa nhưng dòng người đông đúc.

-“Con robot đó đang được Juo chỉnh sửa, cho nên không có chuyện tiến độ của nó bị dừng lại đâu. Nghỉ ngơi cũng là một phần của công việc đấy. Hyue này, bộ em đã làm việc suốt kể từ lúc đó , đúng không?” (Hyue)

Để xoa dịu bớt một chút gánh nặng trong trái tim của Hyue , tôi đành phải xin lỗi cái ví tiền của mình thêm lần nữa.

Nếu cô bé ăn cái gì đó ngon ngon, trái tim của cô bé sẽ tự nhiên được chữa lành thôi.

Có vài gian hang tranh thủ kinh doanh nhân dịp lễ hội, tôi quyết định mua một ít snack cho mọi người trong nhóm.

Và vài cái kẹo que ngon ngon cho bọn họ nữa.

-“Wa~, ngon quá đi ! Ngay cả những viên kẹo bình thường cũng mang lại cảm giác ngon kỳ lạ khi ăn tại một lễ hội.!” (Karen)

Karen-san đang mút kẹo que và tận hưởng vị ngon của nó.

-“Đây là một món ăn phổ biến của Rudras Metropolis, kẹo cà cuống – ni gozaru. Em rất là thích loại này luôn đó .” (Hyue)

“Hm?!” (Karen)

Chiếc lưỡi đang liếm kẹo của Karen-san dừng lại ngay tức khắc.

-“Họ sẽ nấu những con cà cuống sạch được bắt từ các đầm nước, rồi bọc chúng lại trong kẹo . Sau khi lưỡi của bạn đã nếm chán chê vị ngọt từ viên kẹo , thì bạn sẽ được nếm đến hương vị mặn mà của loài côn trùng này-de gozaru.” (Hyue)

Nghe cô ấy nói tôi mới để ý, đồ ăn làm từ côn trùng là đặc sản của Rudras Metropolis.

-“Nhưng cây kẹo cà cuống này không đủ tốt. Có vẻ nhưng họ đã muốn tiết kiệm chi phí sản xuất nên đã sử dụng đến cà cuống không được sạch cho lắm -de gozaru. Đó là lý do vì sao họ làm những cây kẹo này không được trong . Như thế này cũng để ta không thể nhìn thấy bên trong cho đến khi đã trả tiền mua chúng- de gozaru yo.” (Hyue)

Mấy tay bán hàng có vẻ như đã tính toán kỹ lưỡng.

Những du khách như chúng tôi chỉ biết mua mà không đề ý đến chuyện đó.

Chà, tôi chỉ cắn cây kẹo đó một cách bình thường, và đã nhai luôn cả phần kẹo có con cà cuống ở bên trong rồi.

…Đúng là có cảm giác hơi xương xẩu khi làm thế. Và cũng có cả cái cảm giác hơi kỳ kỳ sau khi đã nhai hết cái kẹo đó.

Mà cũng không hổ danh là loài côn trúng được mệnh danh là mạnh mẽ nhất ở dưới nước, thịt của chúng đúng là rất ngon. Cái này kết hợp với vị ngọt của kẹo quả là mang đến một cảm giác rất kích thích.

-“…Uhm, Haine-san. Nếu anh muốn, thì có thể ăn cái của em nè…” (Karen)

Karen-san rụt rè đưa cây kẹo của cô ấy cho tôi.

Nếu tôi nhớ không lầm thì, Karen-san luôn phát khóc mỗi khi nhìn thấy các món về côn trùng được mang ra.

Không, không….nhưng mà…

-“Cái này ổn không? Em biết đó….” (Haine)

-“Cái gì cơ?” (Karen)

-“Karen-san đã liếm cây kẹo này một lúc rồi, vậy nên nếu như tôi cho nó vào miệng mình thì…”(Haine)

Karen-san hình như đã nhớ đến cái cụm từ “hôn gián tiếp”….Mặt cô ấy lập tức đỏ lựng như cà chua chin.

-“Không có gì ! Em sẽ chấp nhận và ăn hết nó!!” (Karen)

Karen-san nói vậy khi cô ấy lấy lại cây kẹo và cho nó vào miệng của mình.

-“Uh….ngọt. Ngon quá….! Nhưng khi mình ăn hết cây kẹo này thì….”( Karen)

-“Ah, sẽ ổn thôi-de gozaru yo, Karen-dono. Em sẽ ăn nó .” (Hyue)

Hyue nói và cắn một miếng của cây kẹo cà cuống trên tay của Karen-san.

Có vẻ như em ấy đã ăn hết phần của mình rồi.

-“Eh? Như vậy có ổn không đó, Hyue-chan?!” (Karen)

-“Ẩm thực của mỗi quốc gia là khác nhau. Gượng ép bản thân ăn chúng sẽ là không tốt cho cả hai phía. Nom nom.” (Hyue)

Và thế là, cây kẹo đang được Karen-san mút, giờ đã nằm gọn trọng miệng của Hyue.

Trước đây, Hyue đã làm hết mình để giới thiệu những món ăn côn trùng ngon nhất cho những đồng đội mới của cô bé.

Có vẻ như cô bé đã nhận ra sự khác biệt của những thứ phát triển tại các môi trường khác nhau.

-“….Chà, cũng không thể trách được-de gozaru yo. Nhưng thực sự cây kẹo này cũng không được ngon cho lắm…”( Hyue)

Hyue trông có vẻ hơi thất vọng khi cô bé ăn cây kẹo đó.

Thấy vậy thì….

-“Hyue-chan!! Được rồi, chị cũng sẽ ăn nó!!” (Karen)

Karen-san kéo cây kẹo ra khỏi miệng của Hyue.

“Feeh?!” (Hyue)

-“Đây là hương vị mà Hyue-chan thích đúng không? Ghét món ăn mà bạn mình thích là điều mà một Anh Hùng không được có ! Với cả, sao có thể nói chị không thích nó trong khi chị còn chưa ăn nó cơ chứ! Nom!” (Karen)

Karen-san nói vậy khi cổ bỏ viên kẹo lúc này đã bé xíu từ miệng của Hyue vào miệng mình.

-“ Wuh…Cái hương vị không phải kẹo này đang lan tỏa trong miệng….Nhưng ổn thôi, mình là một Anh Hùng, mình ổn ngay cả khi phải ăn sống một con thằn lằn. !” (Karen)

Thằn lằn á?

Cái quỷ quái gì vừa xảy ra đấy, Karen-san?

Nói đến thằn lằn lại làm tôi nhớ đến lũ sa going, chúng rất độc, và tôi thực sự không muốn phải nếm chúng đâu.

-“Karen-san, khi mà phần của cà cuống xuất hiện, cứ nhai nó mà đừng có do dự - de gozaru! Thậm chí nếu chị liếm nó, nó cũng sẽ chẳng có tý hương vị nào đâu-de wa gozaranzo.” (Hyue)

-“Hiểu rồi…!!” (Karen)

*Gabu*

-“Feeh? Cái cảm giác mình chưa từng cảm thấy này là gì đây?! Và cả cái thứ thịt như thạch đang lan tỏa trong miệng này nữa!” (Karen)

-“Là hương vị của cà cuống đó chị -de gozaru yo. Nhưng cây kẹo với kích thước như này, là món ngọt phổ biến trong các cửa hàng đó -de gozaru.” (Hyue)

-“Tuyệt vời ! Thật tuyệt quá đi ! Có thể cảm nhận được một hương vị mới lạ mà mình chưa từng trải nghiệm; đây mới đúng là giao lưu văn hóa chứ !!” (Karen)

-“Em rất vui khi thấy chị vui như vây-de gozaru! Nhưng em đã nói rồi, do cây kẹo này làm không có được ngon thôi, lần tới, em sẽ tự tay làm cho chị một cây kẹo cà cuống ngon nhất -de gozaru yo!!” (Hyue)

-“Thật sao?! Chị hạnh phúc quá đi!” (Karen)

Karen-san thực sự là một thiên tài trong việc hòa đồng với mọi người đấy nhỉ.

Cô ấy luôn dễ dàng chấp nhận những giá trị khác nhau của mỗi người cô ấy gặp, và mang tình yêu cùng sự nỗ lực đi khắp nơi.

Đó là lý do tại sao cô ấy là hạt nhân lớn nhất để Năm Nhà Thờ vốn bất đồng này hợp lại làm một. Ngay cả các Quỷ Vương giờ cũng đã gia nhập vào hang ngũ đó.

Nhưng mà, nãy giờ Karen-san với Hyue cứ đổi qua đổi lại cái kẹo đó. Nó có ổn không, hay là vì họ là con gái nhỉ?!

Trái tim tôi thực sự đã rộn ràng khi chứng kiến điều đó.

Trong khi ấy, Doraha tỏ ra không hứng thú lắm với con cà cuống bên trong cây kẹo, và đã ăn nó sạch sẽ - bao gồm cả cái que luôn.

__Trans : Flame Soul__

Về 347 chương trước, mình sẽ up từ từ lên sau, ae hãy thông cảm. cảm ơn ae