- Các ngươi là lũ vô dụng!
Không thể kiềm chế cơn giận của mình, người đứng đầu của gia đình Raghlain, Karcimoral Vado Raghlain ném một cốc đất nung trang trí đẹp tuyệt vào người đàn ông quỳ trước mặt mình. Một lượng rượu nhỏ lan quanh những tàn dư của chiếc cốc bị hỏng.
Từng giọt máu rơi xuống, người đàn ông chạy trốn khỏi cuộc tấn công của Hifumi âm thầm cúi xuống. Hông hắn đã được cầm máu bằng một miếng vải.
- Tôi đã không thể làm được gì. Người đi cùng tôi cũng đã chết.
- Orbas, giờ ngươi hãy suy nghĩ cách đối phó với anh hùng.
Người đàn ông với mái tóc dài ngang vai màu mật ong được gọi là Orbas đã đưa ra một nụ cười yếu ớt và thở dài. Người đàn ông quằn quại đau đớn trên sàn nhà bị đá bay.
- Oi, gọi tất cả mọi người dậy, chuẩn bị vũ khí.
Hắn nói bằng một giọng thấp mà dường như không phù hợp với khuôn mặt của mình.
- Haiz… Giờ ta lại phải đối phó với đống rắc rối của ngươi. Biến đi, làm việc chăm chỉ và lấy lại giá trị của ngươi.
Người đàn ông nằm dưới sàn điên cuồng rời khỏi phòng.
Hầu tước làm một khuôn mặt khó chịu cau mày và quay sang Orbas.
- Bây giờ ta phải làm gì?
- Ừm, đó là ...
Theo thói quen, nghịch với mái tóc của mình, Orbas lắc đầu.
- Hầu tước chắc đã biết được kĩ năng của Anh hùng? Hãy suy nghĩ về nó, có vẻ như hắn không thể bị thương mà chạy thoát được người đó.
- Umu…đó là…
- Có lẽ tên ngốc đó được cố ý cho chạy thoát. Do hoảng loạn, hắn sẽ đến đây ngay lập tức. Nhiều khả năng hắn bị theo dõi và chúng ta sẽ sớm gặp rắc rối.
- Hmm. Binh lính của ngươi và quân đội ta đang ở đây. Ta cũng đã thuê một pháp sư giỏi. Tưng đó người có lẽ có thể xử lí được hắn.
Cười một cách khinh bỉ trong khi uống rượu, Karcimoral nhìn Orbas với đôi mắt lạnh lùng.
Đây là một đối thủ đối phó khá dể dàng, chắc hắn sẽ không gây điều phiền phức nào đó.
Hifumi đã không ngần ngại.
- Người bị thương đã chạy vào đây. Vậy chắc người đứng đằng sau hắn ta có lẽ cũng ở đây.
Hai người lính đang đứng tại cửa biệt thự nhà Raghlain.
Đi bộ về phía trước, Hifumi tình cờ đi ngang qua những người lính như thể họ là người quen.
Đằng sau Hifumi, Pajou tiếp.
- Cậu đang làm gì? Đợi đã, đây là nhà của Hầu tước đó. (Pajou)
- Hmm, một phản ứng như mong đợi. (Hifumi)
Mặc dù hiểu biết, Pajou nở một nụ cười chật chội trong khi nói chuyện trở lại của mình.
- Haa~
Cho ra một tiếng hét yên tĩnh, Hifumi chèn ép cổ họng của bảo vệ với những ngón tay của mình. Các bảo vệ sụp đổ, nằm bất tỉnh.
- Đừng giết…!
Pajou nói. Bực mình, Hifumi trả lời:
- Tôi không giết tất cả mọi người. Giết chóc như là một vũ khí của tôi, tôi chỉ ra tay với những người đối địch với tôi.
Nói trong khi tiếp cận các bảo vệ, Hifumi gõ vào gáy anh ta ra một cách tương tự, bảo vệ bất lực bị sụp đổ cạnh tường.
- Như thế này, tại sao tôi phải theo cậu?
- Cô sẽ là người làm chứng cho tôi. Bên cạnh đó, để chứng minh cho mọi người rằng tôi làm điều này là quyền phòng vệ chính đáng chủa tôi.
Dù cậu tự đến cửa nhà đối phương… , Pajou nghĩ, nhưng nhanh chóng từ bỏ nó.
Mặc dù Pajou nghĩ Hifumi chắc chắn sẽ đi vào qua cánh cửa phía trước, bất ngờ, Hifumi thầm hướng về phía một ngôi nhà gỗ được xây dựng riêng rẽ với các tòa nhà chính.
Không có một người tuần tra ở đó.
- Cậu không định gặp Hầu tước?
Khi được hỏi trong một tiếng thì thầm nhỏ, Hifumi trả lời mà không quay lại.
- Những vị khách đã tấn công tôi, họ chắc chắn không phải là người của một quý tộc. Nhiều khả năng, đó là một nhóm được sử dụng bởi các tổ chức dưới lòng đất. Tôi muốn nghe những câu chuyện từ họ.
Tôi thấy , Pajou nghĩ.
Nếu các quý tộc có tài chính và lãnh thổ, họ chắc chắn sẽ có đội quân được tổ chức theo kiểu quân đội.Tuy nhiên, mọi chi tiết tư đội quân đó đều phải được Nhà Vua phê duyệt, nên họ sẽ không thể được dùng để xử lí các công việc bí mật. Không giống như các binh sĩ bình thường, họ chỉ có thể được sử dụng để "xử lý" vấn đề nào đó.
- Imeraria đã ra lệnh không được gây rắc rối cho tôi. Ngoài ra, tôi chắc chắn cái chết của Nhà Vua đã được che dấu. Nếu để lộ thông tin, có thể các nước khác sẽ bắt đầu một cuộc chiến tranh. Vì vậy, điều này chỉ có thể những người thế giới ngầm biết.
Toàn bộ cánh cửa ngôi nhà đã mở. Có một vài cửa sổ, tường đá được làm đơn giản. Ở phía trước của cửa gỗ, một người đàn ông khó chịu đứng nhìn.
- Vậy thì ta nên đến chào hắn.
- Oi, ngươi là chủ ở đây.
- Aa, ngươi.... eh eh ......?
Khi nhìn thấy khuôn mặt của Hifumi, nghe giọng nói ấp úng của hắn. Rõ ràng người đàn ông đó dường như biết mặt của Hifumi.
- Người mà mình kiếm không ngờ lại ở đây. (Hifumi)
- Thằng khốn, làm sao ngươi đi vào đây được!
Người đàn ông đó lao lên tấn công mà không có vũ khí. Với vóc dáng tốt của hắn, đó là một cú đấm tốt, Hifumi hờ hững đánh giá.
Tuy nhiên, nó không thể chạm đến cậu.
Những cú đấm dễ dàng bị cậu tránh được bằng một cái nhích đầu nhẹ, Hifumi quay lại đối mặt với hắn. Hifumi nhấn đầu gối của hắn với ngón chân của mình, cậu giữ nguyên đầu gối hắn, giữ cằm và ném hắn văng sau lưng mình.
* Gugyo *, một âm thanh khó chịu vang lên, Pajou quay lại nhìn theo bản năng.
Giết người như thế này ... ..
Quá tàn nhẫn, Pajou, người đã không nghĩ rằng cô ấy có thể làm điều đó cảm thấy run rẩy.
Gần đến nơi xác chết được loại ném, một người có mái tóc dài ngang vai được gọi Hifumi.
- Đừng giết người của chúng tôi nữa.
- Tôi đã nghĩ đó là ai. Ngươi chắc là người đứng đầu hắn.
- Tôi là đại ca của hắn. Nhưng làm thế nào cậu có thể nghĩ đến điều đó.
Orbas bông lông thể hiện trong khi chạm vào mái tóc của mình.
Tất cả, để tạo ra sơ suất trong các đối thủ.
- Như tư thế của ngươi, cũng như vũ khí của ngươi đều được ta xem xét kĩ từng chuyển động. Lúc mà ngươi chạm vào mái tóc của ngươi là lúc ngươi rút vũ khí của mình, đúng không?
Khi bị nhìn thấy dễ dàng, nụ cười biến mất trên môi Orbas.
- Sự hiện diện của những kẻ theo dõi, cũng như những kẻ đã tấn công trong ngày hôm nay, động tác của họ đơn điệu và chúng không có kinh nghiệm, mặc dù không phải tệ, họ cũng biết hợp tác với đồng đội, nó cảm thấy như họ đã học được từ một người nào đó. Đó có phải là ngươi.
- Yareyare .... Đúng như lời của Anh hùng sama.
Orbas yếu ớt mỉm cười một lần nữa, và kéo ra con dao từ sau lưng, ném nó sang một bên.
- Tôi đầu hàng. Ngay cả một đội 10 người mạnh nhất của tôi đã bị đánh bại, sự khác biệt đẳng cấp quá khác nhau.
Từ bỏ, Orbas nâng lên cánh tay của mình với lòng bàn tay của mình lên quá đầu.
- Như cậu đã thấy, tôi đã bỏ tất cả vũ khí. Chỉ cần cậu tha cho cuộc sống của tôi, Anh hùng sama?
- Không thể, người của ngươi đã tấn công ta nên ta không thể tha thứ được.
Hifumi không tỏ ra bất kỳ thương xót, Orbas không thể che giấu sự bối rối của mình.
- Chờ một chút, cậu tấn công một người không có vũ khí?
- Ngươi nói cái gì?
Hifumi bước về phía trước, tay cậu đang cầm thanh katana của mình
- Ngươi đang cầm vũ khí của mình đó thôi. (Hifumi)
- Chii!
Orbas ngay lập tức lấy ra một con dao nhỏ từ túi hơi trong cánh tay của mình, và ngay lập tức vung xuống Hifumi.
Tuy nhiên, Hifumi đã không còn ở đó. Orbas cố gắng tuyệt vọng để tấn công Hifumi, người đã đứng đằng sau Orbas, nhưng vô ích.
Cánh tay trái tách ra và đầu rơi xuống đất, tiếp theo là phần còn lại của cơ thể.
- Màn trình diễn của người kết thúc tại đây, đáng lẽ ra ngươi nên rút sát khí của mình lại tốt hơn.
Mặc dù Hifumi sắp kéo ra phi tiêu giấu trong áo kimono của mình, với một vết nứt duy nhất của katana, máu đã được xóa bỏ, không một dấu vết còn lại.
Đây có phải là ảnh hưởng sức mạnh của Thần? Quả thật thuận tiện, Hifumi lẩm bẩm.
Cánh cửa bị đá mở toang, và khoảng 20 cấp dưới của Orbas nhìn chằm chằm xác chết, chúng không thể di chuyển.
Tại lối vào nơi Hifumi đang đứng, cậu nắm lấy đầu của Orbas.
- Đ-Đại ca…!
- Hắn là tên khốn đã giết Ain những người khác!
Một người đàn ông gần lối vào nhảy vào Hifumi. Trong một chuyển động duy nhất, cậu rút thanh katana của mình và thái lát hắn ra từng mảnh.
- Yeah yeah, im lặng nào.
Xác nhận rằng Pajou đứng đằng sau cậu, Hifumi kéo katana của mình ra trong khi đứng ở ngưỡng cửa.
Nhũng người đang nổi giận ngay lập tức trở nên yên tĩnh.
Lưỡi kiếm lung linh trong ánh sáng của một ngọn nến trên bàn.
- Nếu các ngươi không muốn điều đó xảy ra trên người các, hãy trả lời câu hỏi của ta ngoan ngoãn. Chống lại thì như anh chàng đó, hoặc không trả lời đúng thì tất cả đều chết.
Trong khi ném đầu của Orbas trên sàn nhà, Hifumi hỏi những người đàn ông trong phòng.
- Câu hỏi đầu tiên, các ngươi là thuộc hạ của ai và có tất cả bao nhiêu người ở đây? Oh nếu tôi cảm nhận được một lời nói dối, các người sẽ chết. Vậy nói cho ta xem nào
Hifumi chỉ katana của mình vào chàng trai gần nhất.
- T-Tôi? ....... Chúng tôi được gọi là "Hidden Serpent". Tất cả các thành viên đều đang ở đây.
Người được Hifumi chỉ định trả lời ngoan ngoãn.
- Đến người tiếp theo. Các người được thuê bởi Hầu tước đã tấn công tôi vào ngày hôm nay?
Nhìn Hifumi, hắn bắt đầu trả lời trong khi run rẩy.
- Thay vì được thuê, chúng tôi được phép sử dụng nơi này để thỉnh thoảng thực hiện việc vặt cho Hầu tước. Chúng tôi không phải là người của nhà Hầu tước... Chúng tôi chỉ thực hiện những yêu cầu của Hầu tước, đại ca đã bảo như vây.
Nghe câu trả lời, trong thời gian ngắn Pajou liếc nhìn Hifumi.
- Chắc chắn việc này liên quan đến quý tộc, bỏ qua tra hỏi bọn chúng, bọn chúng không có thông tin giá trị gì.
Pajou nói với một tiếng thở dài lẫn trong. Để nghĩ rằng có thể có những tên tội phạm đã tự được đưa ra nơi trú ẩn, đó là buồn.
- Và câu hỏi cuối cùng, có quân trong ngôi biệt thự của Hầu tước? Ở đây có ai biết.
Một người rụt rè giơ tay lên.
- Tôi sẽ trả lời, liệu cậu sẽ tha cho tôi?
- Ta yêu cầu ngươi trả lời câu hỏi.
- Ưu .... Có rất nhiều binh lính đang làm nhiệm vụ ở biệt thự, họ tuần tra, nhưng có vẻ như họ tuần tra ở tầng ba, ở của Hầu tước. Gần đây, có tin đồn Hầu tước đã thuê một pháp sư giỏi.
- Một pháp sư huh…
Được phép của Hifumi, các thành viên của Hidden Serpent bỏ chạy với tốc độ cao.
Pajou chuyển ánh mắt đến những tên tội phạm trốn khỏi nơi trú ẩn.
- Cậu khá thông minh. Giờ ta nên bắt giữ họ, có thể họ sẽ chạy thoát.
- Đó là điều hiển nhiên rồi.
Hifumi đi ra ngoài, Pajou miễn cưỡng theo sau.
- Tôi đang buồn ngủ, thật khó chịu.
Hifumi thì thầm, nhìn lên bức tường bên của căn biệt thự, và sử dụng ngón tay của mình, leo lên qua những chỗ gồ ghề của bức tường.
Xem người mặc hakama leo lên tường nhanh chóng, Pajou có thể làm gì ngoài việc nhìn cay đắng. Trong chớp mắt, Hifumi lên đến tầng thứ ba, khéo léo mở cửa sổ bằng gỗ với một tay, và nhảy vào bên trong
Sau một thời gian ngắn, một sợi dây thừng mà thường liên kết với rèm cửa rơi xuống từ cửa sổ mở.
- Tôi đang mặc trang phục này, tôi làm sao có thể leo lên (Pajou)
- Không cần, hãy nắm lấy sợi dây.
Pajou nắm chặt sợi dây thừng nghiêng đầu cô trong sự bối rối, và đã ngay lập tức được kéo lên.
- ~~~~~~~~~V! (Pajou)
Không kịp nói bất cứ lời nào, Pajou đã bị bắt bên trong phòng.
- Vậy thì xem căn phòng đó như thế nào.
Nhìn quanh phòng trong đó khá lơn, một chiếc bàn đẹp và một kệ sách thanh lịch, Hifumi lẩm bẩm.
- Ngoài cánh cửa có sự hiện diện của một người. Sự hiện diện trên này ...... Không, gần cầu thang là một sự hiện diện tình trạng trì trệ bất thường.Có thể, ở phòng bên cạnh là Hầu tước. Chàng trai trên cầu thang có lẽ là pháp sư trong tin đồn.
Pajou không nghi ngờ lời nói của Hifumi nữa.
- Vậy thì chúng ta hãy tìm kiếm có cái gì trong đây không.
- Haa?
Dựa vào ánh sáng lờ mờ của một ngọn nến sáp, Pajou tìm các loại tài liệu.
Hifumi, người không thể đọc được các ký tự đã lục tung cái bàn.
- Không có vấn đề gì trong các tài liệu, huh…
Một kệ sách, trong nó khá đáng nghi.
- Chuyện gì vậy?
Gọi Hifumi, Pajou giải thích những bất thường.
Không do dự, Hifumi ném đi tất cả những tài liệu trên giá sàn và bóc tách các bảng phía sau với một âm thanh như băng được kéo ra. Một loạt các tài liệu bị tràn ra từ một ngăn ẩn.
Lấy chúng lên, Pajou nhanh chóng nhìn nó và nói với một giọng nói run rẩy,
- Điều này…. một cuốn sách có chứa các hồ sơ của phi vụ bí mật với nước láng giềng của chúng tôi, Vichy ....
- Oh, xem ra cô đã lập công rồi này…
Nếu mọi chuyện không suôn sẻ, Marquis có thể xử cô ấy, Pajou rùng mình. Nếu có vấn đề gì xảy ra, nếu không thể an toàn trở về lâu đài, cô sẽ đánh mất cuộc sống của mình.
- Ah, chàng trai trên cầu thang hình như tiến đến đây, im lặng nào.
Hifumi thờ ơ nói, Pajou bắt đầu hoảng sợ.
- Ch-Chúng ta nên làm gì bây giờ.
- Bình tĩnh, để xem hắn là loại người gì.
Cánh cửa từ từ mở, và một người đàn ông mặc một chiếc áo choàng màu đen với một mui áo che khuất tầm mắt của mình vào.
- Một tên trộm…
Một giọng nói cực kỳ khàn vang lên.
- Vì vậy, người là tên pháp sư được thuê.
Nhìn thấy Hifumi nói, ảo thuật nhanh chóng lấy một con dao từ chiếc áo choàng của mình và chĩa vào Hifumi và Pajou.
- …………..
Tên pháp sư hô vang cái gì đó trong giọng nói thấp, và một lưỡi dao vô hình của gió bay về phía trước.
- Auuu! (Pajou)
Không giống như Hifumi, Pajou lưỡi dao ché vào vai, cô mất thăng bằng ngã xuống.
- Ngươi né nó…?
- M-Ma thuật dùng dao.... Ngươi là pháp sư từ nước Horant, tại sao là nó ngươi lại ở đây.
Nghe thắc mắc từ Pajou, tên pháp sư cười dưới mui mũ của mình. Cô giữ vai và lùi lại một khoảng cách.
- Hồ ~, ngươi biết thiết bị ma pháp của nước ta. Mặc dù ngươi xuất hiện của một cô gái giống một gái điếm, ngươi là một con chó của Orsongrande?
Trong khi các nhà ảo thuật nói, Hifumi đến gần.
- Nuu!
Hifumi đột ngột gặp một lực đẩy của cơn gió
Cơn gió thổi lên các tài liệu rải rác trên sàn nhà, cây bút trên bàn bay lên, và chiếc ghế đã bị lật đổ.
Cây nến đổ xuống, các tài liệu trên bàn làm việc bắt đầu để cháy.
- Hmm, phép thuật cũng để làm những việc thế này.
Ngọn lửa đã lan rộng, nhìn Hifumi không lo lắng chiêm ngưỡng gió ma thuật, tên pháp sư đổ mồ hôi lạnh. Theo kế hoạch, hắn điều khiển các cơn gió mạnh thổi bay đi thanh kiếm của Hifumi, và thanh kiếm ...
Tuy nhiên, Hifumi điều chỉnh katana của mình theo hướng gió trong khi tiếp nhận nó, vô hiệu hóa nó. Mặc dù nhìn thấy ma thuật như lần đầu tiên, sự linh hoạt tuyệt vời như vậy........
Trong khi tên pháp sư nghĩ rằng ngay cả nếu hắn thắng, hắn sẽ không thể rời đi mà không khỏi không bị tổn thương bởi một tên mới đến thế giới này.
Đó là Marquis Raghlain từ phòng kế bên.
- Strauss, tình trạng này là gì! …… Ngươi!
Ngay khi nhìn thấy khuôn mặt Hifumi, ông đã cố gắng hét lên một cái gì đó, một cơn gió tấn công Hầu tước. Đây là hành động của tên pháp sư Strauss.
Bình tĩnh đỡ hầu tước xuống, người đã được ném vào cậu, Hifumi quay lại nhìn Strauss, nhưng hắn đã bỏ chạy. Hắn tăng tốc độ của mình bằng phép thuật để di chuyển.
- Hắn bỏ chạy huh.
Ngọn lửa đã lan từ bàn đến các tài liệu nằm rải rác trên sàn nhà.
- Pajou, cứu lấy tài liệu.
- ee, vâng….
Khi Pajou nhìn lên sau khi ngừng máu từ vết thương của mình bằng cách xé một mảnh váy của cô, một cảnh tượng gây sốc bắt gặp ánh mắt của cô.
Hifumi ném Hầu tước ra khỏi cửa sổ.
- Đừng lo, hắn chưa chết.
Vội vã đi đến cửa sổ và nhìn, Pajou thấy Hầu tước đang nằm trong một mớ bụi cây dày. Một chân bị uốn cong theo một hướng kỳ lạ, nhưng dường như ông còn sống.
- Vậy thì chúng ta đi.
- Cậu n-nhảy xuống?
- Chắc chắn những kẻ thù sẽ sớm đến sẽ gây phiền phức cho tôi.
Thấy Pajou do dự khi nhìn ra ngoài cửa sổ, Hifumi tặc lưỡi.
- Không còn cách nào khác, giữ chặt tài liệu.
- Eeh? Wai-, IYAAA ~~~~~!
Nắm lấy và giữ cô ngang mình dưới cánh tay của mình, Hifumi ngay lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ.