Yobidasareta Satsuriku-sha

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7371

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 137

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2482

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 199

Tập 02 Vui chơi ở vùng biên giới - Chương 17 Đấm và Giết

Gần nơi họ đang ăn, một thanh niên tiếp cận Hifumi và hai cô gái. Anh ta mặc trang phục giống như một thương gia kèm theo một nụ cười tươi mới trên khuôn mặt.

“Heeey, rất lâu rồi không gặp! Cậu đến đây khi nào?”

Ngồi xuống bên cạnh Hifumi một cách thân thiện, anh ta đưa một tờ giấy mà không để người khác phát hiện.

“Tôi đã kết thúc bữa ăn, huh. Có một quán cà phê gần đây, thế nào?”

“Không, đây là ...”

Mặc kệ sự căng thẳng của anh ta, Hifumi đặt tờ giấy lên bàn.

“Không cần phải đóng kịch. Xung quanh đây không có ai đáng ngờ, vì vậy không cần thiết phải liên lạc như thế này. Hơn nữa, nó vô nghĩa vì tôi không thể đọc. Anh đến từ Quân đoàn 3?”

“Chắc chắn, thông tin trên tờ giấy xác nhận anh ta đến từ Quân Đoàn 3.”

Origa đọc tờ giấy được đặt trên bàn.

Đối với người đàn ông, nụ cười của anh ấy trùng xuống, những lời cảnh báo của anh ta không cần thiết.

“Uu ~, cậu không thể đọc ...... Vậy làm thế nào mà cậu nhận thấy tôi là một Hiệp sĩ?”

“Các hiệp sĩ được đào tạo thường diễu hành đi bộ khác với người bình thường.”

Cậu đã nhìn thấy tác phong từ Pajou và những người khác nên hiểu nó ngay lập tức.

“Vậy có vẫn đề quan trọng gi? Các anh biến mất khi tôi rời thủ đô. Dường như các anh chỉ hoạt động ở thủ đô của hoàng gia, huh ...”

“Th-Đây là vấn đề.”

Hiệp sĩ đứng thẳng lưng và tự giới thiệu mình là Sabnak. Đến bây giờ vẫn là một Hiệp sĩ thiếu kinh nghiệm, được che giấu ở Fukaroru như một thương nhân học việc.

“Vâng, vấn đề về Hầu tước, nhiệm vụ của tôi là quan sát Tử tước Hagenti. Kể từ khi cậu biến mất, tôi nhận được tin nhắn từ thủ đô tiếp tục theo dõi cậu từ đây.”

Từ thực tế là họ đã chuẩn bị một chiếc xe tải, người phụ trách việc theo dõi sẽ theo sau giả vờ là một thương gia trong một lữ hành thương mại.

Tuy nhiên khi hàng hóa lưu trữ và ngựa đang chuẩn bị rời thủ đô thì cậu đã rời xa.

Sabnak đi theo 3 người, anh ta cư xử như một kẻ đuổi theo đơn độc, hình như khái niệm diễn xuất 2 đến 3 vai dường như không tồn tại ở đây. Giống như sự cố với Pajou, cô ấy không mang theo vũ khí khi giám sát. Có phải đây là cách họ hoạt động bình thường?

“Chúng tôi không có đủ nhân sự. Có rất ít ứng viên muốn tham gia quân đoàn hiệp sĩ thứ 3, tất cả các ứng viên xuất sắc đều hướng tới Quân đoàn 1, và bất kỳ ứng viên nào có sức mạnh họ chọn Quân đoàn Hiệp sĩ Thứ 2.

“Nói chung các quý tộc hướng tới làm Hiệp sĩ chiến đấu. Bởi những quý tộc thường cho rằng không thích hợp với việc kiên nhẫn, lén lút trà trộn lẫn với những người bình thường. Tuy nhiên, Quân đoàn 2 chỉ hành động trong trường hợp khủng hoảng, và Quân đoàn Hiệp sỹ 1 không có kinh nghiệm làm việc tại hiện trường, vì vậy Quân đoàn Hiệp sĩ Thứ ba là hữu ích nhất trong việc bảo vệ công dân.”

“……Vì thế?”

Nghe có vẻ khó chịu, Hifumi chặn họng Sabnak bằng một từ.

“Anh muốn gì? Công việc của anh là theo dõi tôi, anh không được phép liên lạc với tôi, nếu không thì sự hiện hữu của Quân đoàn Hiệp sĩ Thứ ba sẽ được tiết lộ.”

“Ah, cho tôi xin lỗi......”

Sabnak nhận ra rằng đã quá nôn nóng, anh ta cúi đầu xuống trong khi đỏ mặt.

Nhớ lại thái độ không hài lòng của Midas và Pajou, Hifumi đánh giá về họ là “Quân đoàn Hiệp sĩ Thứ ba là một nhóm những người bạn lạ”.

Sabnak nhận được chỉ thị từ thủ đô, vội vàng chạy ra cổng thị trấn nhưng hiện trước mắt anh ta là hình ảnh không khác gì địa ngục.

Sabnak nhìn thẳng vào những xác chết quen thuộc, rải chất lỏng dạ dày, sau đó kéo mình lại hiện thực và bắt đầu tìm kiếm Hifumi.

“Nói thật lòng, tôi muốn bắt Tử tước Hagenti còn sống. Từ lời thú nhận của Hầu tước. Ông ấy đã tạo nhiều con đường để điều khiển dòng tiền. Cụ thể chúng tôi vẫn không biết ai đang di chuyển chúng và làm thế nào.”

Trên thực tế, người gây ra vụ việc ở thị trấn ​​là Tử tước Hagenti, người thuộc phe Hầu tước.

Đối với đoàn quân hiệp sĩ, theo lời chỉ dẫn của công chúa Imeraria và nhờ hành động của Hifumi họ có thể tiến lên mở cuộc điều tra không ai bên phe Hầu tước có thể cản lại. Anh ấy thành thật nói.

“Tôi không có ý làm phiền hay thù địch với cậu. Để giải quyết vấn đề này và cho Công chúa Imeraria cai trị hòa bình ở đất nước này, chúng tôi muốn nhận được sự hợp tác của cậu.”

Sabnak đứng dậy và cúi đầu.

Sabnak nhớ lại thi thể của người lính mà anh ta đã nhìn thấy trước đó. Cũng có một số báo cáo không thể tin được liên quan tới Hifumi đã làm từ thủ đô. Nó nói rằng, bất cứ ai thù địch với cậu ta, cho dù họ có là một vị vua hay quý tộc cũng sẽ bị giết mà không có lòng thương xót. 10 thành viên của tổ chức nội bộ đã bị giết chỉ trong vài giây. Ngay cả khi không có một vũ khí, cậu ta có thể làm các Hiệp sĩ trần truồng.

Nếu một người làm Hifumi tức giận, họ sẽ chết ngay tại chỗ họ đứng. Tuy nhiên, để cải tổ đất nước , họ phải giải quyết vấn đề của Hầu tước và quét sạch kẻ địch xung quanh của gia đình hoàng gia, Công chúa đã đánh bạc vào Hifumi.

“...... Tôi không quan tâm đến chuyện của các người.”

Nghe lời của Hifumi, Sabnak ngẩng đầu lên.

“Tử tước không quan trọng với tôi, nhưng đối với Origa và Kasha, hắn là người họ muốn trả thù. Tôi sẽ nói chuyện với họ và quyết định sau.”

Ngay sau đó, Hifumi đứng dậy và bỏ đi.

Mục tiêu thuyết phục đã thay đổi, Sabnak hoàn toàn bối rối, chưa kể đến hai nô lệ quyết định mục tiêu của họ.

“Ah- ... .. Bây giờ, tôi có thể uống trà được không?”

Sabnak gọi cho trợ lý cửa hàng để che khuôn mặt đỏ lừ xấu hổ.

Kasha không thể không cười.

“Puu ~ .... Xin lỗi, nó hoàn toàn khác với lần anh gọi chúng tôi.”

“Không, tôi luyện tập cách đi và những điều cần lưu ý sau toàn nhà này trước khi đến đây. Tôi bị một căn bệnh hồi nhỏ, vì vậy tôi không có kỹ năng về những điều bất ngờ này. ( do bệnh tật của anh ấy khi còn trẻ, Sabnak không thể dễ dàng đương đầu với những thay đổi đột ngột trong tình huống và bị rối loạn dễ dàng.)

Sabnak cho biết anh không muốn gặp người khác. Việc được giao nhiệm vụ ở đây cũng là vì muốn nâng cao kĩ năng một mình ở một vùng đất khác.

“Tôi xin lỗi, tôi đã vượt quá ranh rới. Vâng, về vấn đề với Tử Tử ...”

“Trước đó, anh có thể cho tôi biết thông tin Hiệp sĩ Order bên phe Hầu tước? Nếu gặp Tử tước mà gặp người nào khác có thể bị giết, tôi có thể giúp họ.”

Sabnak đắn đo lời của Origa. “Đồng ý” hay “Không đồng ý”.

Từ vị trí của quý tộc và nô lệ, bỏ qua sự so sánh, trường hợp họ ngồi cùng bàn hầu như không tồn tại. Tuy nhiên, Sabnak nhắc nhở mình rằng Origa và Kasha là nô lệ của "Thanh kiếm thanh mảnh". Anh cảm thấy một sự hăm dọa mạnh mẽ từ Origa và Kasha, một sự không thể tưởng tượng nổi đối với những phụ nữ trẻ bình thường.

“…… Tôi hiểu. Tôi sẽ bắt đầu giải thích.”

Trong khi đợi trà, Sabnak bắt đầu nói.

Vào lúc đó, Hifumi vô ý lang thang trên các con phố của thị trấn.

Katana của cậu treo trên eo.

“Đó là gì?”

Về phía trung tâm của thị trấn, có một khu nhà lớn hơn nhiều so với những nơi xung quanh đó.

Từ từ kéo đến gần, một vài người lính chạy ra khỏi cổng kim loại đang tìm kiếm mạnh mẽ.

Những người lính xuất hiện rất kỳ quặc. Họ đi qua Hifumi, chạy về phía cổng thị trấn. Rõ ràng, họ đang phản ứng trước đơn vị bị hủy diệt hoàn toàn trước đó.

“Muộn rồi. Các chàng trai đang nhìn ở khoảng cách khá xa. Như mình đã nghĩ, có thể có một phương thức cung cấp thông tin khác.”

Không có ai nói gì đặc biệt, Hifumi tiếp cận cổng mà quân lính đã qua.

“....... Không có ai bảo vệ xung quanh.”

Có vẻ như tất cả quân đội đã rời khỏi đây.

Hifumi đi vào một cách uy nghi, bất chấp sự ngạc nhiên của mình. Ngay khi cậu đặt tay lên cánh cửa, cậu đột nhiên cảm thấy không thoải mái và nhảy ra khỏi cửa.

Một tiếng lớn vang lên, cánh cửa gỗ rơi xuống từng mảnh.

Nhìn vào cánh cửa đột nhiên thông thoáng, xuất hiện một khuôn mặt quen thuộc.

“Người đàn ông trong biệt thự của Hầu tước ở thủ đô. Nếu tôi nhớ không nhầm, tên của ngươi là Strauss.”

“Là cậu ....Như tôi nghĩ, đang nhẽ tôi nên rời khỏi nơi này sớm…”

Từ lỗ lớn trong lối vào, Strauss chạy trốn trong khi chỉ con dao găm hướng về phía sau sử dụng phép thuật.

Hifumi né tránh không do dự, lùi trong giây lát rồi chạy về phía tòa nhà trong khi im lặng bước theo chân hắn.

“Bắt hắn lại ?!”

Cậu lờ đi giọng khàn khàn của Strauss và tiếp tục đuổi.

Mình có thể cảm nhận được 10 người bên trong tòa nhà. Nếu Strauss ở đây,vậy là một trong số còn lại là Tử tước? Những người xung quanh chắc là người hầu ...... Không, mình cảm nhận được ai đó trên tầng hai ...... Đó là Tamuzu. Tại sao anh ta lại ở đây?

Cậu nhớ lại người lính trẻ lặng chân khi nhìn thấy cái chết, thấy những người lính đồng nghiệp lần lượt ngã xuống.

Hifumi có một linh cảm khó chịu nên cậu ngẩng lên. Ngay lúc đó, một cô hầu đã mở cửa sổ ra ngoài phòng nhìn thấy cậu.

Cậu nhảy lên, nắm lấy cạnh của cửa sổ bằng tay trái, và trượt cơ thể của mình vào cửa sổ.

Người giúp việc ngạc nhiên và đông cứng khi cậu tiếp cận, cô nứt một nụ cười trước lúc cậu nhẹ nhàng chạm vào cổ cô, đánh cô vô thức.

Tôi xin lỗi vì không có giường ngủ.

Cậu nhẹ nhàng đặt cơ thể của người giúp việc xuống, và sau khi xác nhận không có ai khác ở hành lang, cậu vào phòng Tamuzu nằm ở đó.

Cậu chạy qua hành lang bằng gỗ với tốc độ đáng kể, bạn chỉ có thể nghe thấy tiếng xào xạc của quần áo.

Nó ở đây.

Trong số những cánh cửa lót hành lang, cậu dừng lại trước một chiếc xe đặc biệt.

Cậu có thể cảm nhận được Tamuzu và một người khác bên trong.

Không thể nghe thấy bất cứ điều gì, cậu lặng lẽ mở cánh cửa và liếc qua khoảng trống.

“...... Tôi hiểu bản báo cáo. Tất cả nhân viên còn lại đi ra ngoài?”

“Vâng. Phó chỉ huy dẫn tất cả các người còn lại đi đến hiện trường.

Nói chuyện với Tamuzu là một người đàn ông lịch thiệp với giọng tinh tế. Nhìn qua khoảng cách, quý ông dường như ở tuổi 40, quần áo mới với thêu tinh xảo xứng với tầng lớp quý tộc. Anh ta lấy một cái gì đó ra khỏi kệ trước Tamuzu sau khi nghe bản báo cáo của Tamuzu.

Đó là Tử tước Hagenti huh ..

“Tuy nhiên ...... Tư lệnh Guzafan là đồng lõa, thật đáng thương.”

“Thật đáng tiếc ...... Đúng vậy, đáng tiếc.”

Hagenti lấy ra một thanh gươm.

Giữ thanh kiếm thẳng, dài 70cm được trang trí đặc biệt dành cho các nghi lễ.

Tử tước quay lưng về phía Tamuzu, nhìn chằm chằm vào lưỡi kiếm một cách cẩn thận trong khi rút ra.

“Đó là một tội nghiêm trọng. Nhiều người lính đã chết. Vậy chúng ta nên yêu cầu Hiệp sĩ điều tra ......”

Rõ ràng, dường như Tamuzu phàn nàn với Hagenti vì kẻ cầm đầu những hành động tội ác là những người lính. Hơn nữa, anh ta đề nghị đưa đất nước can thiệp.

Người đó là một tên ngốc.

Mọi yêu cầu đó đến Hagenti đều bị bơ. Vất điều đó sang một bên, liệu có quý tộc nào muốn cho đất nước biết có sai lầm trong lãnh thổ của họ?

“Cậu.”

Hagenti thì thầm với giọng thấp.

“Nếu cậu im lặng, những điều này không cần thiết.”

Quay lại, Hagenti đẩy thanh kiếm ra. Tamuzu không thể phản ứng kịp thời.

Tamuzu sụp đổ sau khi thanh gươm đâm vào bụng anh và nhìn lên Hagenti mà không thể tạo ra âm thanh.

Hifumi lao vào trong phòng trong khi Hagenti mải tấn công Tamuzu.

Khi Hagenti nhận thấy sự xâm nhập của Hifumi, thì Hifumi đã ở trước mắt.

“Uoo!”

Hagenti chém thanh kiếm mà anh đang cầm nhưng đã quá muộn.

Một nắm đấm chớp lóe vào trước mặt Hagenti, mắt anh ta chuyển sang màu trắng và ngất đi.

Hifumi nhìn Tamuzu ngã, tuy nhiên đã quá muộn. Anh ta đã chết.

Hifumi nhận thấy dấu hiệu của một thứ gì đó ẩn sau bàn làm việc của Hagenti, vì vậy cậu đã quay lại.

Trong một nhịp, bức tranh treo trên tường ở trên đã được cắt lát.

Từ vết rạn sau bức tranh, các tài liệu rải rác rơi xuống.

Nhìn vào đống tài liệu, Hifumi gật đầu.

“Cuối cùng đã tìm được.”

Strauss đã bước vào phòng.

“Chậm rồi. Nhiệm vụ ở đây đã xong, giờ hãy làm đồ giải trí cho tôi.”

Ẩn dưới bóng, Hifumi cất katana của mình và lấy ra kusarigama.

“Đã kết thúc rồi à? Hagenti đã chết chưa?”

“Chưa.”

Hifumi đứng dậy, nhún nhường đong đưa, lơ lửng trong một tay.

“Chúng ta vẫn có thể chiến đấu một chút nữa. Tôi cho phép ngươi sống thêm một chút.”

“...... Tuy tôi đã bỏ chạy lúc trước nhưng không có nghĩa là tôi nghĩ cậu sẽ là một trở ngại ở đây. Tôi đáng lẽ nên đã giết chết cậu lúc đó” (Strauss)

Strauss chỉ con dao găm của mình về Hifumi và bắt đầu âm thầm lặng im.

Hifumi đong đưa kusarigama, vẻ giống như bao giờ quan tâm tới đối thủ trước mặt vậy.

“....... Cậu đã chuẩn bị chưa? Chết đi!”

Mặc dù lưỡi kiếm gió tấn công Hifumi, một cơn gió thổi từ kusarigama đã giải phóng lực lượng phá hoại của nó và biến mất.

“Cái gì!??”

Strauss có niềm tin tuyệt đối vào phép thuật lưỡi kiếm gió của mình, hắn không thể giấu được bất ngờ khi thấy nó dễ dàng bị xóa bỏ.

“Tên khốn, ngươi đã làm gì!”

“Như ngươi thấy đó, tôi vẫy vũ khí của tôi. Giống như này, swoosh.”

Chuôi xích vung hoa mĩ như để trình ra sự nguy hiểm.

“Đúng như đã tính trước, nếu biết được đối phương thì có thể chuẩn bị các biện pháp phòng bị. Liệu mình có quá tự tin không? Thôi kệ, dù sao cũng đã kết thúc.

Phần chuôi và phần liềm của kusarigama quăng xuống, quây quanh cánh tay đang run rẩy của Strauss, phần liềm đâm bên vai phải.

Strauss hạ thấp con dao, Hifumi tiếp cận từ từ và thận trọng.

“Gió có thể thổi theo những hướng khác nhau, nhưng phạm vi sử dụng thực tế là khá hẹp. Khi ở nhà của Hầu tước, vai Pajou dính một vết cắt. Mặc dù gió chém có thể trông đáng sợ nhưng thực tế là đối thủ không thể bị giết trừ khi bị cắt cổ.”

Bản chất thật sự ma thuật của Strauss đã được nhìn thấy khi hắn hoảng loạn trong khi cầm dao găm trong tay trái. Tuy hắn bắt đầu nhẩm chú, nhưng Hifumi đã đứng trước mặt hắn.

“Quá chậm.”

Strauss bị đá vào mặt và lăn qua hành lang.

Có thể thấy mặt bị chảy máu mũi và ngất đi trong đau đớn, sau đó tiếng la hét của một phụ nữ vang lên.

“Cách mà Origa sử dụng ma thuật tấn công tôi từ một khoảng cách. Tốc độ của cuộc tấn công đó nhanh hơn nhiều.”

Cậu giơ thanh Katana của mình lên vuốt ve.

“Tôi nghĩ rằng ngươi có triển vọng di chuyển, nhưng nó vẫn không đủ để đứng trước mặt tôi.”

Hifumi hạ gục Strauss bằng một nhát chém nhanh trong khi hắn đang cố đứng lên.

Bước tiến vững chắc với chân phải của mình, một âm thanh thét lên khi đầu Strauss bắt đầu rơi khỏi thân xác.

Trong hành lang có một người hầu việc đã chứng kiến ​​vụ giết người đó không thể thoát khỏi cơn sốc.

“Hii-!”

Cô ta hoảng sợ khi thấy Hifumi đến gần, cô quay lại chạy đi, cố gắng trốn thoát không thành công.

“Xin lỗi. Cô chịu nổi không?”

Sợ cô ta hoảng loạn, cậu dừng lại đứng một khoảng cách thích hợp.

“Tập hợp mọi người khác trong phòng lớn.”

“Điều này ...... Vâng, hiểu."

Cô hầu gái đứng lên không ngừng chạy để thực hiện chỉ đạo của Hifumi.

Hagenti vô thức trở lại sau khi tỉnh dậy đến chỗ ngồi trong phòng ăn khoảng 30 phút trôi qua từ khi cậu rời đi.

Mặc dù cậu đã giải quyết toàn bộ vấn đề một mình, cậu dự đoán những gì các cô gái sẽ hỏi.

“Có mùi hương phụ nữ trên cơ thể ngài. Ngài đã làm gì?”

Nghe những lời đầu tiên của Origa, cậu vấp ngã .