Yasei no Lastboss ga Arawareta! (Web Novel)

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1282

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Web Novel - Chương 73 - Chào mừng đến Draupnir, nơi thú nhân và người thường sống hòa hợp!

Vương đô. Với từ đó thì người ta hay nghĩ đến cái gì?

Thường sẽ là một lâu đài to bự, hoặc cung điện được bao quanh bởi hàng dãy nhà đúng không?

Laevateinn, Svalinn và cả Gjallarhorn. Dù đất nước có thể khác nhau, nhưng đặc điểm này chỗ nào cũng có.

Blutgang tự thân nó là một pháo đài khổng lồ rồi, nên có thể coi là ngoại lệ của ngoại lệ. Nhưng vương đô của các dòng RPG thường sẽ là hình ảnh chuẩn chỉ của các thành phố hay vương quốc trung đại.

 

Nó là như vậy đấy hiểu không? RPG giả tưởng gần như toàn dựa trên xã hội phương Tây.

Cũng thi thoảng có kiểu phương Đông. Nhưng mấy game đấy thường có thiết lập khác ngay từ đầu, và địch sẽ là yêu quái hay oni chứ không phải ma thú. Hoặc mấy thứ kiểu kiểu thế.

Nếu có ma thú, ma thuật, kiếm, anh hùng hay Quỷ Vương, thì chắc như bắp RPG đó thuộc kiểu Tây rồi còn gì.

Khác ngay từ bản chất luôn đó? Anh hùng thức giấc, cầm kiếm lao ra, rồi bên ngoài lại có phong vị từ thời Edo ….. nghe nó không chối à? Quá chối luôn ấy.

Nhận lời đánh bại Quỷ Vương, xộc vào lâu đài, để rồi thấy nó như thành Osaka, Quỷ Vương thì mặc giáp trụ với kimono. Lúc đấy thấy sao?

Và nếu anh hùng cũng mặc thế rồi nói “Tại hạ du hành để hàng phục kẻ bất nhân hiệu là Quỷ Vương-degozaru,” thì sao?

Rồi hắn đáp lại, “Tại sao các ngươi cứ cố bế quan tỏa cảng? Trao đổi văn hóa ắt là đúng. Tây phương hóa mới là đắc chí. Giờ thì phủ phục trước tri thức và duy tân của ta đi.”… nghe có chán không?

Gai hết cả tai. Là tôi thì chả bao giờ động đến game đó đâu.

Tóm lại là từ đầu đến giờ tôi chưa thấy đô thị kiểu phương Đông nào cả.

Không hiểu vì sao nhưng trong RPG, nếu cứ đi tít về hướng Đông, người chơi sẽ đến một quốc gia na ná Nhật Bản, có khi còn được gọi là Jipangu. Nhưng thế giới này lại không như thế.

Cơ mà katana thì vẫn có, nên khả năng là đã từng tồn tại một nơi tương tự vậy.

Với game thì trong vô số quốc gia được người chơi lập nên, có một chỗ mang phong cách thuần Nhật.

Ờ thì… tôi đã gây chiến rồi hủy diệt nó, nhưng bỏ qua tiểu tiết đi.

Hơi lạc đề rồi.

Tóm gọn ý mà tôi muốn nói, là người ta thường sẽ nghĩ đến một đô thị trung cổ kiểu phương Tây với cụm “vương đô”.

Nhưng cái đang hiện ra trước mắt tôi lại chả có chút gì giống thế.

Đúng hơn thì… này cũng được coi là vương đô à? Mà thậm chí nó có phải một đô thị không thế?

Chỗ chúng tôi đang đứng… nếu phải miêu tả bằng một từ, thì sẽ là “đồng cỏ”.

Mặt thì nát bấy do đi lại nhiều rồi, nhưng nó vẫn là đồng cỏ theo đúng nghĩa đen. Đường xá cho người ta đi lại cũng chả thấy tăm hơi luôn.

Phía đằng kia thì vài túp lều xếp thành hàng.

Nói sao nhỉ…. Nó kiểu… mấy cái như dân du mục Mông Cổ hay dùng.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì người ta gọi là yurt. Cũng không chắc nữa.

Ngay bên cạnh là một mảng rừng. Có cả Thú Tộc sống trong đó luôn.

“Chả biết vương đô này là khỉ gì nữa.”

“Vua ở đâu, thì vương đô ở đó. Nhưng với Draupnir thì sẽ là hoàng đế chứ không phải vua. Cũng có nghĩa nó sẽ được coi là đế quốc thay vì vương quốc.”

“Ô hô? Hoàng đế cơ đấy, chịu chơi gớm.”

“Có nhiều chủng Thú Tộc. Ví dụ như Thiên Tộc, ta sẽ chỉ có hai loại là “Bạch Dực” và phần còn lại, nhưng Thú Tộc lại khác. Có loại mèo, chó, ngựa, bò rồi các kiểu như voi hay thỏ, liệt kê ra hết thì mệt lắm. Thậm chí ngay cả trong cùng loại như mèo cũng có thể chia ra nhiều phân bộ như mèo, hổ, sư tử, báo gấm, báo cheetah....”

“Ra vậy. Ý cô là dù được gọi chung là “Thú Tộc” do ngoại hình, thì bản chất chúng vẫn là một đống các chủng tách biệt nhau hả?”

Tôi gật gù đồng ý với lời giải thích của Dina.

Điều mà ai cũng biết là Midgard có bảy chủng nhân hình tộc khác nhau, nhưng đấy là chỉ vì các loại Thú Tộc bị gộp hết vào làm một thôi.

Đương nhiên rồi. Cùng là Thú Tộc đấy, nhưng làm gì có ai điên bảo thố nhân với sư nhân là cùng loài.

Có cả loại hổ hay gấu sống trong rừng nữa.

Nhưng nếu phân riêng ra thì sẽ có tận hơn một trăm chủng nhân hình, đa phần trong số đó sẽ là Thú Tộc. Vậy thì kì lắm. Hẳn người ta cũng thấy thế nên mới gộp chung vào.

“Người cai quản tất cả các chủng Thú Tộc. Vậy nên sẽ là đế, chứ không phải ‘vương’. Hay ít nhất đấy là người ta nói thế.”

“Vì đứng trên nhiều vua, nên mới là đế hử. Ra vậy.”

“Có kẻ dám khinh thường Ruphas bệ hạ và tự coi mình đứng trên vương vị, quả là xấc xược….. Cái đất nước láo toét, hãy để tiện nữ nhấn chìm nó trong độc phẩm.”

Tôi nghe Dina giải thích thì thấy bình thường thôi, nhưng có vẻ Scorpius khá khó chịu với nó.

Vì trông nó như đang muốn va chạm ngay và luôn, nên tôi phải gô lại gấp.

“Dừng ngay, Scorpius. Hiện giờ ta không phải vua chúa gì hết. Một kẻ vô danh nào đấy có tự coi là hoàng thượng, quân vương hay đại đế cũng chả quan trọng đâu.”

“Aaaannn, quả là Ruphas bệ hạ! Thật nhân từ làm sao!”

Ngay khi được nhắc nhở, nó ngay lập tức thu lại cái sát khí chết người kia rồi bám lại tay tôi như thường.

Nói vậy chứ… với tôi thì chả cảm thấy gì đâu. Nhưng với ai khác thì tê thôi rồi.

Đừng có bám vào người ta nữa, nhưng tôi sợ không biết nó sẽ làm gì nếu bị nói vậy.

…. Hay việc kết nạp nó quay về sớm như này là sai lầm nhỉ?

“Nhưng Scorpius nói đúng rồi. Hoàng đế chỉ dành cho những ai đã cai trị mọi quốc gia như Ruphas bệ hạ thôi. Ngài nghĩ sao? Khi đã quy đủ 12Z, ngài có thể thống trị thế gian và trở thành hoàng đế thêm lần nữa đấy!”

“Cua đôi khi ăn nói cũng lọt tai phết. Vậy sao không đổi tên Thập Nhị Thú Tinh Vương thành Thập Nhị Thánh Hoàng Thú Hộ luôn nhỉ?”

“Nghe quá được ấy chứ!”

Thoát được con dẩm kia thì lại đến con cua, con dê, con cừu lên cơn.

Ta đã nói là không có hứng thú với nó rồi cơ mà!? Ai lại đi tắm hai lần trên một dòng sông chứ!?

Làm trò đấy thì bản thân tôi sẽ lại thành trùm cuối, và đồng thời là mục tiêu cho Anh Hùng luôn.

Bị cả cậu ta, Quỷ Vương và nữ thần hội đồng nghe không vui chút nào đâu.

Giờ thì vẫn yếu, nhưng thiên chức của Anh Hùng thì rất mất dạy… chỉ cần đạt level 1000, cậu ta sẽ mạnh ngang tôi luôn! Hack gì cũng hack vừa chứ!

À mà còn Benet với Leon nữa… một cân năm. Ờ… không, xin cảm ơn.

“Bỏ qua mấy chuyện vớ vẩn đấy đi. Có ai biết chỗ đăng kí ở đâu không?”

“Cứ đi theo đám đông là được.”

“Vậy thế đi.”

Tôi nghe theo Dina và hòa chung với dòng người.

Cũng chả đáng bận tâm đâu, nhưng giờ tôi đang mặc che kín toàn thân, tức là rất khả nghi.

Ở đây có cả Elf lẫn Thiên Tộc, nên không rõ liệu có ai biết mặt tôi không.

Hên là nhờ các mạo hiểm giả và dân du hành đổ về từ khắp nơi nên cũng không nổi bật quá.

Trong các mạo hiểm giả, có những người nhìn dị thôi rồi nhưng vẫn tỉnh bơ. So với đám đó thì tôi nhẹ đô hơn nhiều.

Có thằng ngáo còn mặc cả giáp bikini kìa.

Ngươi… ừ thì cứ coi là hiệu ứng tốt đi, ngay cả thế….

Biết là không phải game nên đồ cho nữ có thể dùng cho nam rồi, cơ mà…..

“Ruphas bệ hạ, người đằng kia….”

“Đừng nhìn hắn.”

Virgo đang chỉ vào tên đó và định nói gì đó, nhưng tôi che mắt em ấy lại rồi quay về phía trước.

Đừng để mất thứ như thế lọt vào mắt. Tệ nạn đấy.

“Thú Tộc đúng là đa dạng thật. Cái tên Dubhe hẳn phải rất giỏi mới thống nhất được đám này.”

Nhìn xung quanh mới thấy hết sự phong phú cả về số lượng và chủng loại.

Càng để ý thấy càng nhiều.

Mèo và chó thì không bàn rồi, nhưng có cả thằn lằn/bò sát kìa.

Đám đó cũng được phân là Thú Tộc thì ngạc nhiên đấy.

Có cả các bán nhân lai với đuôi và tai nữa.

Ờm… đám đó đều để tóc búi kiểu xưa, nhìn chả hợp tí nào.

Ai lại thích một lão trung niên tai thỏ râu rậm chứ? Thế lão có bay lên rồi hô mama mia trên không không?

“Đám súc vật đấy không bao giờ đủ khả năng làm vậy. Với tôi thì chúng chỉ trắng trợn cướp lấy ngôi vị ngài để lại thôi.”

Tôi thực sự thấy ngưỡng mộ tài năng của Dubhe, nhưng Libra thì quá phũ.

 

Ngươi đúng là chả ưa ai trong Thất Đại Anh Hùng ngoài Mizar.

“Em thấy có hàng kìa. Mọi người đang xếp hàng đấy.”

“Đến đó đi.”

Xuôi theo dòng người, chúng tôi tìm thấy một hàng dài xếp bởi những du hành giả .

Ở đầu hàng có quầy gì đấy trông như tiếp tân, nên chắc đúng rồi.

Chúng tôi liền đứng vào cuối hàng và đợi đến lượt.

*

“Vâng, đăng kí đã hoàn tất. Lễ hội sẽ bắt đầu vào ngày mai nên tối nay hãy nghỉ ngơi cho thật tốt ạ.”

Quyết định sẽ đăng kí vào lễ hội săn bắn, Sei nhận thẻ đánh số từ tiếp tân rồi vội vã đút nó vào túi.

Sau khi rời Svalinn, tổ đội Anh Hùng đã đến Draupnir để kiếm thêm thông tin.

Trùng hợp cái là ở đó cũng đang có một lễ hội săn bắn với rất nhiều mạo hiểm giả và khách từ tứ phương tụ về.

Họ quyết định chọn nơi này để truy theo tung tích của Ruphas, và đồng thời cũng là để Sei thử nghiệm sức mạnh.

Chưa kể đây cũng là nơi chôn rau cắt rốn của Kiếm Thánh Friedrich, thành viên mạnh nhất nhóm.

Khi Sei nói muốn đối đáp phải trái với Ruphas trước khi ra quyết định sẽ làm gì, ông ta trở nên nhát cáy như con mèo hàng xóm. Một phần lí do họ đến đây cũng là để khiến ông ta vui lên mà.

“Có đủ kiểu người ở đây nhở.”

Sei nhìn ngó đám đông xung quanh đầy hứng thú.

Chiến binh vai u thịt bắp mặc giáp. Một người phụ nữ ăn vận như vũ công.

Ông chú râu rậm tai thỏ. Một kiếm sĩ mặc đen xì từ đầu đến chân, hẳn nghĩ bản thân rất ngầu.

Và cũng không thể không nói đến một tên, nhìn thì rõ ràng là đực, rất cơ bắp nhưng lại mặc giáp bikini dành cho nữ như biến thái.

“…… Ừ nhỉ. Có đủ các thể loại luôn. Tất cả mạo hiểm giả đều thế hả?”

“Không không. Cái thứ đó là ngoại lệ thôi. Đừng đánh đồng chúng tôi với hắn.”

Đáp lại Sei đang nói với vẻ đầy ngạc nhiên, Jean phải chỉnh đốn trong xấu hổ.

Tổ đội của Sei đã tách làm hai nhóm nhỏ.

Nhóm thứ nhất có bốn người: Jean, Nick, Shu và Sei. Nhóm này có nhiệm vụ bảo vệ Sei trong khi cậu tham gia lễ hội.

Nhóm thứ hai có Gants, tổ đội phó vừa mọc thêm hai lọn lông mũi, con hổ, Cruz và Ricardo, đảm nhận phần thám thính thông tin.

Nhóm hộ vệ luôn bám theo họ trong bóng tối đã nhanh chóng đặt chỗ ở nhà trọ.

“Oi, nhìn kìa, Sei. Nhóm kia có nhiều em xinh tươi phết. Ghen tị với mấy tên đi chung quá đi.”

Như để đổi chủ đề, anh ta chỉ vào một nhóm khác trong hàng.

Ở đó có một bóng người mặc áo choàng đỏ toàn thân trông khá khả nghi và một phụ nữ gợi cảm đang bám vào tay hắn. Còn có cả một cô bé cánh trắng cùng một cô nhóc tóc cầu vồng khá đáng yêu.

Đi cùng họ là một lão tứ tuần với kính một mắt và thanh niên đẹp trai mặc vest đỏ.

Cuối cùng là một cô gái tóc xanh xinh đẹp và một hầu gái tóc nâu trông cứng cứng đứng đợi ở sau.

…. Gì thế này? Sao tổ đội này chả có ai giống ai thế?

A! Anh thanh niên đẹp trai bị cô hầu gái đấm khi cố đến gần người mặc áo choàng đỏ kìa.

“Nhìn thì lập dị nhưng chắc cũng mạnh lắm đấy. Cái em sexy kia trông dữ ác.”

“Ph-phải, quả là một nhóm người đẹp.”

“Đúng chứ? Mà này Sei, gu cậu là em nào?”

“Eh?! Tôi không có gu…”

“Đừng có cố giấu. Nghe tôi đoán thử nhé. Cậu ưng cô em cánh trắng hoặc con bé tóc cồng vồng kia. Cậu thích kiểu trầm lặng hay ngại ngùng đúng không?”

Jean bá cổ Sei rồi ép “Nói nhanh!” với cậu.

Sei biết Jean là một người dễ gần và tốt bụng, nhưng rất phiền vào những lúc như này.

Nhưng anh ta đột nhiên nhả Sei ra, rồi đăm chiêu gì đó.

“Sa, sao thế?”

“Mmm? Hình như tôi gặp họ đâu đó rồi thì phải. Nhưng gặp mấy người đẹp như này thì làm sao quên dễ thế được. ……. Do tôi cả nghĩ à?”

Jean nghiêng đầu bối rối, nhưng Sei thấy anh ta chỉ đang vớ vẩn là hay.

Thẳng thắn mà nói thì trí nhớ của Jean không thể gọi là tốt được.

Anh ta thậm chí còn quên mình có trang bị gì cơ mà.

Vậy nên lần này cậu nghĩ cũng chỉ là đãng trí vậy thôi.

“Anh cứ tưởng tượng ruồi bu. Đến giờ đi rồi.”

“Không phải mà… Tôi nhớ chắc là đã gặp rồi…. Ở đâu mới được…..”

Sei kéo Jean về nhà trọ trong khi anh ta vẫn đang cố ngoái đầu nhìn lại.

Khoảng cách chỉ là vài bước thôi, nhưng vẫn chưa đến lúc để hai bên chạm trán.

________

(Ghi chú tác giả)

[Setting vớ vẩn không đáng để tâm]

Ở Midgard cũng có cả những giống loài mang nhân hình nhưng không được coi là nhân hình tộc.

Ví dụ, gần với Thú Tộc, dạng trùng nhân (người dạng côn trùng) cũng tồn tại. Nhưng vì ngoại hình trông ghê ghê, nên bị phân loại thành ma thú.

Đặc biệt là với những nhân chủng dạng như vật thể G hay ruồi, thì đến ma thú thực sự cũng phải sợ.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Mario ref Tóc bùi kiểu xưa là kiểu đầu samurai thời Edo hay để, anh em search sakayaki để biết thêm chi tiết Đây là nhắc xéo đến Oda Nobunaga, vì ông được người đời gọi là Đệ Lục Thiên Ma Vương (tự xưng) và rất thích văn hóa duy tân cũng như có mong muốn mở cửa Nhật Bản thời bấy giờ Vật thể G = gián = ác mộng của mọi căn bếp trên đời