Jill không thể vào lâu đài của Hầu tước Beil, người đứng đầu thành phố này do không có thư mời. Cô bị giữ lại tại một góc của bến cảng trên tư cách là một vị khách. Điều này xảy ra rõ ràng là do bến cảng này đối diện với Vương quốc Kratos phía bên kia biển, một phần của nó đã được chuyển đổi thành cảng hải quân và Sư đoàn phía Bắc của Quân đội Hoàng gia Rave hiện đang đóng quân ở đó. Nhưng Jill cũng đã nghe đồn rằng đó là vì Sphere đã kiên quyết phản đối việc cho cô vào lâu đài.
Hadis vẫn chưa tỉnh dậy nên có lẽ các quan lại trong lâu đài hẳn đã phải vật lộn không biết xử lý thế nào khi vị hoàng đế bất tỉnh tuyên bố Jill là hôn thê của mình. Họ liền lấy sự ích kỷ của Sphere làm cái cớ để trì hoãn việc quyết định phải làm gì với Jill bằng cách ném cô vào cảng hải quân, nơi thuộc thẩm quyền của hoàng đế. Mặc dù Jill còn nhỏ nhưng cô vẫn đến từ một quốc gia khác và đã ở trên con tàu nơi hoàng đế bị tấn công. Chắc chắn đã có một số nghi ngờ về việc cô ấy là gián điệp.
Từ những gì Jill nghe lỏm được, có vẻ như vấn đề đã nảy sinh sau khi họ đặt câu hỏi liệu Hadis có thực sự là hoàng đế hay không. Hadis lẽ ra vẫn chưa trở về từ Vương quốc Kratos. Việc hôm nay không phải là ngày trở lại theo kế hoạch của anh ấy dường như đã làm dấy lên nghi ngờ, và họ đang trong quá trình xác nhận lại danh tính của anh ấy với phía kinh đô.
Ở đây tanh thật chứ… Jill nghĩ.
Họ còn không thể biết liệu Hadis là hoàng đế thực sự bằng cách để Sphere kiểm tra à?
Ngay cả khi Jill chấp nhận sự thật rằng cô ấy biết được tương lai, thì tình hình vẫn có vẻ mông lung. Cô không biết được kẻ thù đang nghĩ gì hay chúng đang ẩn nấp ở đâu. Cô có thể dễ dàng phá cổng, hạ gục lính canh và trốn thoát, nhưng cô quyết định rằng có lẽ giữ im lặng là việc nên làm bây giờ.
Một mình trong căn phòng khóa kín, Jill chống khuỷu tay vào thành ghế.
“Rốt cuộc thì,” cô ấy lẩm bẩm thành tiếng, “Mình cũng chẳng biết tí chi tiết nào về tình hình cả.”
Sáu năm sau, người dân của Vương quốc Kratos đã gọi sự cố xảy ra ở đây là “Vụ giết người-tự sát ở Beilburg."
Một bữa tiệc đã được tổ chức để chiêu đãi Hadis, người vừa trở về từ Vương quốc Kratos. Con gái của lãnh chúa, Sphere, là một trong những ứng cử viên hôn thê của anh. Nhưng khi anh từ chối để cô thành hôn thê của mình, cô đã đi khắp nơi, lùng giết từng ứng cử viên vị hôn thê khác được mời đến bữa tiệc để rồi cuối cùng tự sát bằng cách đốt lâu đài.
Được thổi bùng nhờ những cơn gió từ biển thổi vào, ngọn lửa đã lan ra nhanh chóng và chẳng mấy chốc đã phá hủy toàn bộ Beilburg. Hầu tước Beil biện minh rằng con gái mình vô tội và đổ hết tội lên đầu những người lính Sư đoàn phương Bắc. Nhưng Hadis đã từ chối lắng nghe anh ta và toàn bộ gia đình Beil đã bị hành quyết.
Đúng là gia tộc Beil là bên có lỗi khi để thảm họa như vậy xảy ra trong lãnh thổ của họ, nhưng họ không phạm tội phản quốc cũng như không cố lấy mạng Hadis. Sư đoàn phương Bắc, đội quân bảo vệ hoàng đế, cũng có mặt. Chưa kể, sau vụ việc, Hadis đã chiếm toàn bộ lãnh thổ của Hầu tước Beil, đặt nó dưới sự kiểm soát của đế quốc và xây dựng lại Beilburg thành một thành phố quân cảng.
Phía ủng hộ thái tử đã chỉ trích rằng Hadis đã đi quá xa với việc xóa sổ toàn bộ gia đình Beil, và họ suy luận rằng Hadis có thể đã lên kế hoạch cho toàn bộ vụ việc chỉ để biến Beilburg thành một thành phố quân cảng. Điều này chỉ làm gia tăng xung đột nội bộ trong Đế chế Rave.
Cuộc đối đầu đó có liên quan trực tiếp đến việc bắt đầu cuộc chiến giữa Đế chế Rave và Vương quốc Kratos — sau sự cố Beilburg, phe thái tử đã chủ động bắt đầu tiếp cận Vương quốc Kratos. Là hôn thê của Gerald, Jill đã được huấn luyện nghiêm ngặt về phép xã giao và chính trị cho đến khi cô bắt đầu thực hiện nghĩa vụ quân sự, và bản thân cô cũng đã nghe những người đưa tin này nên cô rất chắc chắn về diễn biến sự việc đó.
Tuy nhiên, tất cả những gì Jill biết chắc chắn là thông tin đó đã được chuyển đến Vương quốc Kratos. Bất kỳ sự xung đột nội bộ nào trong một quốc gia đều có thể bị biến thành một lời truyền bá chiến tranh. Và sau tất cả, những người cung cấp thông tin đều đến từ phe thái tử mà. Rất có khả năng họ đã chế biến câu chuyện để đưa Hadis vào tình thế tồi tệ nhất có thể. Jill không thể mù quáng chấp nhận câu chuyện mà họ đã kể được.
Thật khó để tin rằng một cô gái trông như còn không thể cầm nổi thanh kiếm lại có thể làm được điều đó… Jill nghĩ về Sphere và lời nhận xét “Đồ khốn kiếp bé nhỏ” của cô ấy.
Sáu năm sau, Jill đã học được bài học của mình rằng cô ấy không thể đánh giá một người phụ nữ chỉ qua vẻ ngoài của cô ấy, vì vậy cô sẽ không coi Sphere là không liên quan nữa, nhưng Jill cảm thấy như thể câu chuyện có thể đã được phóng đại, hoặc những sự kiện đó có lẽ đã được gây ra bởi một cái gì đó khác.
Có thể có gì đó mà Jill có thể làm, trong khi cô ấy vẫn còn thời gian để điều tra.
Hadis ban đầu không được phép trở về nhà trong nửa tháng nữa, và theo những gì Jill nhớ được, trong dòng thời gian ban đầu, Hoàng đế Rave đã yên bình ở lại Vương quốc Kratos sau khi lễ đính hôn của Jill và Gerald được giải quyết. Điều này có nghĩa là, về mặt lịch sử, sự kiện Beilburg lẽ ra phải xảy ra sau thời điểm đó.
“Nếu mình làm đúng việc, mình có thể ngăn chặn điều đó trước khi nó xảy ra thậm chí là ngăn chặn hoàn toàn việc đó…” cô thì thầm với chính mình.
Dòng thời gian đã sai trật tự vì Hadis đã vội vã trở về nước với Jill. Hơn nữa, anh ta đã đính hôn với Jill. Không nhất thiết phải tin chắc rằng sự cố tương tự sẽ xảy ra.
Nhưng nếu nó xảy ra, nó sẽ là một nhân tố khơi mào chiến tranh.
Jill đã quyết định trở thành vợ của Hadis—Hoàng đế của Đế chế Rave—. Cô ấy làm điều này để thoát khỏi Gerald, nhưng nếu có thể, cô ấy cũng muốn tránh chiến tranh với quê hương của mình nữa.
Cô không nghĩ đến việc thay đổi lịch sử theo bất kỳ cách vĩ đại nào, nhưng nếu chiến tranh nổ ra giữa hai quốc gia, không khó để tưởng tượng một nữ hoàng đến từ quốc gia thù địch sẽ được đối xử như thế nào ở nơi này.
Bên cạnh đó, cô ấy không muốn chiến đấu chống lại quê hương hay cấp dưới của mình, những người mà cô ấy vẫn chưa gặp.
…Nhưng, trong tương lai đó…có lẽ tất cả họ đều đã chết… Jill cảm thấy nhói trong tim sau khi tưởng tượng ra cảnh đó.
Ngay cả khi Jill không bao giờ gặp lại họ, cô vẫn cảm thấy yên lòng vì họ vẫn sẽ sống. Sau cùng thì Gerald đã giết họ chỉ vì họ là cấp dưới của cô, vì vậy cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc không bao giờ gặp lại họ nữa.
“Tiểu thư? Cô ổn chứ?” “Rave!”
“Đây, tôi mang chút đồ ăn vặt tới này.”
Rave xuyên qua bức tường trong trạng thái bán trong suốt, và sau đó một chiếc bánh xuất hiện trên đầu Jill. Jill cười rạng rỡ, cầm nó trên tay và ngay lập tức bắt đầu xúc nó vào miệng.
Lớp bánh mềm và vị chua ngọt của anh đào và dâu tây ninh với đường hoà quyện, tạo nên một hương vị đậm đà khó tả. Ẩm thực ở Đế chế Rave dường như vượt trội hơn nhiều—Jill không thể tin được một thứ ngon như vậy lại được phục vụ tại một cảng hải quân.
Phải—điều đầu tiên Jill học được sau khi đến Đế chế Rave là thức ăn của họ rất ngon.
Ngay cả bánh mì cũng có những loại với kết cấu khác nhau, mùi hơi khác và hương vị khác. Jill cũng thấy rằng tùy thuộc vào cách ăn sẽ sử dụng những loại bánh khác nhau nữa - chẳng hạn như có bánh mì ăn với món hầm, và bánh mì chỉ được thưởng thức với bơ. Lúc cô được thử một miếng bánh mì vuông, dẹt với trứng chiên, xúc xích và hành tây thái lát mỏng bên trên, cô đã nghĩ như mình vừa được tái sinh vậy.
Vương quốc Kratos cũng có rất nhiều nguồn thực phẩm. Cũng bởi họ có sự bảo vệ thần thánh của Kratos - Nữ thần Trái đất mà, nên nói chung là, dù bạn có đi đâu chăng nữa, miễn là ở trong vương quốc này thì chắc chắn không thiếu cái ăn.
Nhưng nền ẩm thực của Đế chế Rave lại khác, nhận được sự bảo hộ của một vị thần về logic, họ đã tạo ra nhiều phát minh xuất sắc. Cây trồng không phát triển ở mọi nơi trong Đế chế Rave nên các phương pháp lưu trữ thực phẩm khác nhau và những cách sáng tạo khác nhau để ăn thực phẩm đã được phát minh cũng như ngày càng phát triển.
Quả anh đào và dâu tây ninh nhừ với đường chắc chắn là một ý tưởng thiên tài! Jill hết lòng cảm thán món ăn này.
Ở Kratos, anh đào và dâu tây được ăn tươi. Họ cũng có đường ở Kratos, nhưng lại chưa thiết lập công nghệ sản xuất đường, vì vậy nó không được bán với số lượng lớn để có thể dễ dàng sử dụng. Tất nhiên, anh đào và dâu tây tươi đã đủ ngon rồi, nhưng khi đun với đường và làm thành một chiếc bánh như thế này, chúng sẽ gây nghiện, thực sự đấy.
“Chà, trông cô có vẻ thích thú đấy, Tiểu thư,” Rave nhận xét. "Cô không lo lắng chút nào về việc bị nhốt sao?"
Jill đang nhai một cách vui vẻ, hai má phồng lên vì miếng bánh. Khi bắt gặp ánh mắt bất ngờ của Rave, cô nghiêng đầu.
“Tôi đang được đối xử như một vị khách,” cô nói. “Tôi có một căn phòng sạch sẽ với một chiếc giường và một cái bàn, và tôi cũng có thể tắm rửa đàng hoàng… Điều tuyệt vời nhất là tôi không chỉ được ăn ba bữa một ngày mà anh còn mang cho tôi cả đồ ngọt cơ mà!”
“Ăn là nhất à!! Quả nhiên, Hadis đã không nhìn nhầm cô…”
“Hoàng Đế sao à?” Jill hỏi.
“Cuối cùng cũng có cơ hội để nói về anh ấy, huh? Có khi nào cô đang phát điên vì chuyện Tiểu thư Sphere không?”
Jill chớp mắt. Bàn tay cô đang dùng để ăn chiếc bánh đông cứng lại.
“Có bình thường không khi để một hoàng đế có nhiều vị hôn thê và ứng cử viên? Tôi chỉ vừa mới gặp anh ấy, và như tôi đã nói, chúng tôi sẽ chỉ kết hôn trên danh nghĩa trong một thời gian, vì vậy tôi không có lý do gì để tức giận cả.” Cô ấy nhún vai.
Đôi mắt nhỏ của Rave chớp chớp vài lần, và sau đó một nụ cười tò mò hiện lên trên khuôn mặt của anh ấy khi anh ấy bay quanh phòng. “Chà, đừng nói những thứ như thế chứ, Tiểu thư! Sau khi tỉnh dậy, câu nói đầu tiên của tên ngốc đó sẽ là, 'Vợ của tôi không phải chỉ là mơ sao?!' Và sau đó, khi nghe tin tiểu thư Sphere đối xử với cô thế nào, anh ta đã khóc suốt đêm đấy, cả trong giấc ngủ luôn, 'Kết thúc rồi … em ấy sẽ ghét tôi mất…'”
Ừ thì một chút cảm giác lo lắng thì không sao, nhưng chẳng phải anh ấy hơi quá… sao? Ảnh thực sự sẽ gặp rắc rối nếu cứ như thế này đấy…ừm, thành thật mà nói…nói thế nào nhỉ…tôi cảm thấy…hơi hài lòng…nhưng cũng không thực sự…
Jill nhai chiếc bánh, khuôn mặt đỏ bừng. Rave nhếch mép cười.
“Nhưng anh ấy hồi phục rất nhanh, cô biết đấy. Anh ấy có thể sẽ đến đây và sẵn sàng nổi điên lên luôn, nên là chuẩn bị sẵn tinh thần đi!…À, mới nhắc tào tháo đã đến rồi đây.”
Họ nghe thấy giọng của người bảo vệ từ phía bên kia cánh cửa, thách thức ai đó, nhưng Jill ngay lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh ma thuật, và người bảo vệ im bặt.
Có lẽ người bảo vệ đã ngủ hoặc bị choáng. Jill nuốt miếng bánh cuối cùng, vị giác cô đóng băng. Có tiếng bước chân đến gần, và rồi cô nghe thấy tiếng gõ cửa.
"Là anh đây. Anh vào được không."
"Được."
Jill đứng dậy, và ngay khi cô ấy nhìn thấy cái bóng giống hình dạng của Hadis, cô ấy quỳ xuống và cúi đầu, đúng như phép tắc.
…Hửm? Có mùi gì đó khá thơm.
Sự tò mò của Jill được khơi dậy, nhưng cô ấy vẫn cố định trong tư thế quỳ. Trước đó đã có quá nhiều hỗn loạn đến nỗi cô ấy hoàn toàn không để ý đến nó, nhưng không được ngẩng lên trước khi hoàng đế cho phép, phép tắc này đã ngấm vào máu cô.
Hadis có vẻ bối rối trước sự tiếp nhận này. "Em không cần phải quỳ xuống trước tôi."
"Không đâu ạ. Dù sao anh cũng là hoàng đế mà. ”cô nói.
“Sao em lại dùng kính ngữ với anh? E-Em giận à? Nếu là về Sphere, thì đó chỉ là một sự hiểu lầm thôi. Cô ấy và anh không có mối quan hệ như thế đâu—Em là người vợ duy nhất của anh mà.”
“…Em rất vui vì ngài rất quan tâm đến em đấy, thưa Bệ hạ.” Jill đã cắt ngang nửa sau của câu đó - ngay cả khi ngài thực sự là lolicon. “Nhưng nếu chúng ta chỉ kết hôn trên danh nghĩa,” cô ấy tiếp tục, “thì anh không phải lo lắng về những điều như thế.”
Cô không muốn anh có bất kỳ ý tưởng kỳ quặc nào.
Hadis, người dường như đã ngồi xuống ghế, trầm ngâm một lúc trước khi lặng lẽ nói: “Ngay cả khi chúng ta chỉ kết hôn trên danh nghĩa, chúng ta vẫn cần phải nỗ lực để duy trì mối quan hệ của mình, phải không? Anh không muốn bị em ghét… anh muốn khiến em yêu mình, nếu có thể. Hay đây chỉ là sai khi phấn đấu để một ngày nào đó trở thành một cặp đôi thực sự?”
“K-Không…nó không sai. Nhưng bây giờ có thực sự là lúc cho việc này không?”
Hadis tuyên bố: “Đối với anh, cảm xúc của vợ mình quan trọng hơn bất cứ điều gì khác. Bất chấp vẻ ngoài của em, em thực sự tinh tế một cách đáng ngạc nhiên, đúng chứ? Khi anh đi giày cho em, em có vẻ khá bối rối đấy.”
Jill không nói nên lời.
“Vậy, anh nói trúng đích rồi nhỉ?” Hadis nói, nụ cười tự hào mà cô biết hẳn phải hiện rõ trên khuôn mặt anh ta trong giọng nói. "Suy luận anh chuẩn chứ?”
"KHÔNG! Trên thực tế, em lại muốn anh không làm những việc như thế trong tương lai…!” Jill lớn tiếng yêu cầu.
“Nhưng em thực sự thích ăn bánh ngọt và bánh nướng mà anh làm mà?”
Jill nhìn lên.
Nước da của Hadis đã được cải thiện. Sức mạnh của anh ấy hẳn đã trở lại. Nhưng vì lý do nào đó, vị hoàng đế, hậu duệ của Thần rồng Rave, lại quấn một chiếc khăn rằn hình tam giác quanh mái tóc tuyệt đẹp của mình.
Jill lặng người sửng sốt.
Đứng dậy, cô nhìn Hadis từ trên cao.
Có một chiếc cổ vuông, thấp - đó có phải là một chiếc tạp dề không?! Thật đáng kinh ngạc, những ngón tay thon dài của anh ấy được bao phủ bởi găng tay lò nướng! Mỗi bộ quần áo này đều có màu đỏ thẫm, một màu bị cấm đối với bất kỳ ai ngoại trừ hoàng tộc của Đế chế Rave. Việc hoàng đế mặc những bộ quần áo này là điều đương nhiên.
Đợi đã—không, không phải đâu!
Câu hỏi thực sự là, tại sao hoàng đế lại đội một chiếc khăn rằn hình tam giác, đeo tạp dề và đeo găng tay, trên tay là một tấm nướng bánh mì mới nướng?
Đợi đã, không phải có vấn đề cấp bách hơn sao?!
“Xét cho cùng, không có sai sót nào trong kế hoạch gia đình hạnh phúc của anh,” anh nói, tràn đầy tự tin. “Còn bây giờ, xin thưởng thức bánh sừng bò anh mới làm cho em.”
Jill nhận chiếc bánh sừng bò mà anh ấy đưa cho.
Trời thoáng và vẫn ấm áp. Jill gần như có thể nghe thấy tiếng giòn của bột mì nướng chỉ bằng cách nhìn vào nó. Bên ngoài có màu nâu bóng. Đây hẳn là nguyên nhân gây ra mùi thơm thoang thoảng kể từ khi Hadis tới đây.
Một chiếc bánh sừng bò với chất lượng này không thể được làm bởi một người mới nhập môn được. Liệu có liên quan gì đến việc anh là hậu duệ của Long Thần không?
Hadis giải thích: “Nhiều người cố gắng hạ độc anh hàng ngày mà. “Lần nào truy tìm thủ phạm cũng đau đầu nên anh bắt đầu tự nấu ăn. Nó khá thú vị nên anh đã bị cuốn việc này.”
“…N-ngài…tự nấu ăn…”
“Đó cũng là một cách anh quản lý sức khỏe của mình mà, nhưng anh cũng chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại hữu ích theo cách này… Sự kiên trì sẽ được đền đáp! Bây giờ anh đã là hoàng đế, và anh có thể sử dụng các nguyên liệu và công cụ xa xỉ hơn, bánh mì và đồ ngọt là sở trường của anh nhưng anh cũng có thể làm mọi món em thích đấy.
“K-không thể tin được…tất cả những gì mình đã ăn cho đến giờ đều là…hoàng đế tự tay nấu.”
Jill run rẩy, nhưng cô ấy không thể buông chiếc bánh sừng bò của mình. Hadis mỉm cười yếu ớt, như thể anh đã nhìn thấu cô. Trước khi cô nhận ra, con quái vật (hẳn gọi vua là quái vật =))) ) trong chiếc khăn rằn tam giác đã quỳ xuống sàn để bắt gặp ánh mắt của cô và thì thầm: “Nếu em muốn, anh sẽ nấu cho em ăn. Anh có nghe là con đường ngắn nhất để chinh phục phụ nữ là đường dạ dày đấy. Nhìn em thì, anh cá là điều đó đúng rồi đấy. Đôi khi, ngay cả những cuốn sách tầm thường cũng có ích… Bây giờ, anh khiến em phải lòng anh!”
Hadis rõ ràng đã học được điều này từ một cuốn sách nhưng khi nói đến Jill, nó đúng quá, không cãi được. Cô bất động.
“Tôi sẽ làm cho em món trứng benedict vào buổi sáng. Món ăn đó không tồn tại ở Kratos đâu. Tôi sẽ trộn trứng với nước sốt và đặt nó lên trên thịt xông khói cắt dày và bánh mì nướng giòn…”
“…E-em sẽ không thua…một bữa sáng như thế đâu…!” cô ấy lên giọng.
“Em sẽ đổi ý sớm thôi. Lưỡi của em đã trở nên quen với món tôi nấu rồi. Một khi em đã trải nghiệm nó, sẽ không còn đường lui nữa. Càng ngày rồi em sẽ chỉ càng thèm muốn nó mà thôi.”
“Đ-Đừng nói chuyện với em theo cách tục tĩu đó! Em chỉ là một đứa trẻ thôi mà!” Jill xoay sở để vặn lại anh.
Hadis có vẻ bối rối. “Vậy, nếu em là một đứa trẻ thì sao? Em là vợ tôi. Có gì sai khi tôi nấu ăn cho em? Trên thực tế, đó là điều bình thường mà.”
“Vấn đề là tuổi tác của em đó!”
“Người lớn chỉ là những đứa trẻ vừa lớn lên thôi!” Hadis mỉm cười ngọt ngào. “Bây giờ, mở miệng ra nào. Anh sẽ đút cho em ăn. Anh muốn em tìm hiểu hình thức và hương vị tình yêu của anh đã tạo ra chỉ dành cho em, em sẽ không bao giờ có thể ăn thức ăn của bất kỳ ai khác nữa. “D-Dừng lại!”
Chiếc bánh sừng bò hấp dẫn ngày càng đến gần hơn. Hadis nắm lấy cằm Jill.
Cô lắc đầu, nhưng cô không thể cưỡng lại.
Mùi thơm của bánh mì mới nướng hòa quyện với mùi bơ và đường. Mới nướng nó… Hadis đã chơi bẩn. Làm sao Jill có thể từ chối khoảnh khắc hạnh phúc thuần khiết khi nó từ từ đi vào miệng cô và phát ra âm thanh rồm rộp.
"Cô gái ngoan. Bây giờ em không thể rời xa tôi… Đúng vậy, chúng ta sẽ trở thành vợ chồng bị ràng buộc bởi bánh sừng bò.”
“…Đó là…cái…”
Sau khi nuốt chửng miếng bánh, Jill bước đi và chộp lấy chiếc bánh sừng bò của mình lại.
“Đó là điều ngu ngốc nhất mà em từng nghe!… Anh là đồ hoàng đế biến thái!”
Jill nhét chiếc bánh sừng bò còn giở vào miệng Hadis, khiến anh ta ngã thẳng xuống sàn. Tiếng cười như sấm của Rave vang vọng từ trần nhà. Sau khi lấy tấm nướng bánh mà Hadis đã mang vào, Jill giận dữ và bắt đầu ăn chiếc bánh sừng bò thứ hai.