Yandere-kei Otome Game no Sekai ni Tensei Shite Shimatta you desu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Rebuild World

(Đang ra)

Rebuild World

Nahuse

Người phụ nữ xinh đẹp lạ thường này bước về phía Akira và...

134 8875

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

1 2

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

241 4882

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Đang ra)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

11 47

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

263 8793

Arc Gia Đình - II - Chương 01

Bây giờ việc học về những người có tiềm năng ma thuật trong thế hệ này trên danh sách mà Cha đưa cho đã trở thành bài tập hàng ngày của tôi.

Nhờ được tổng hợp bởi Hiệp hội Ma Thuật, danh sách này chẳng khác nào một danh bạ học sinh của Học viện Phép thuật Hoàng gia.

Song luôn có những trường hợp ngoại lệ. Ví dụ như nữ chính trong trò chơi. Tên của cô không có trong danh sách, nên chắc chắn cô là một ngoại lệ; như một học sinh chuyển trường giữa chừng. Bởi bây giờ khả năng phép thuật của cô vẫn chưa được hiển lộ.

Trong số vô vàn cái tên trên danh sách, tôi cần khoanh tròn từng cái tên đáng chú ý. Đặc biệt là con cháu của ngũ đại công tước.

“Những người có địa vị cao trong xã hội có thể là nhân vật phụ trong trò chơi?!” là mối quan tâm của tôi đối với những cái tên ấy. Riêng những người có quyền thế thì tôi sẽ khoanh hai vòng tròn.

Nhưng không có gì là chắc chắn.

(Nếu có một bức ảnh chụp toàn bộ học sinh như người Nhật thường làm thì thật tốt biết mấy)

Phải đến khi nhìn thấy chân dung và nghe tên đầy đủ của Wolf, tôi mới nhớ ra chuyện của cậu ta trong trò chơi. Thế nhưng để có được danh sách này, tôi đã phải năn nỉ cha rất lâu rằng “con muốn biết thêm về những đồng học mới tại trường…”; nếu yêu cầu thêm “chân dung của từng người” thì chắc chắn ông sẽ nghi ngờ.

Xét cho cùng, đó là một chuyện không thể. Việc chụp ảnh chỉ phổ biến ở xã hội hiện đại mà thôi.

Ngoài ra, cái tên “Shade” cũng không có trên danh sách này. Đó có thể là một biệt danh, một cái tên thân thiết nên tôi không tài nào tìm thấy dấu vết của cậu ta.

Biết mình đang mất đi ưu thế là một điều đáng để lo lắng. Bởi vậy dù dùng cách nào đi chăng nữa, tôi cần nắm chắc được mọi thứ. Ngay cả khi phải dò dẫm từng bước trong bóng tối.

Nhờ động lực đó cùng việc học đi học lại danh sách khiến tôi thuộc nó hoàn toàn.

Là những nhân vật phụ trong trò chơi, chắc chắn họ sẽ rất xinh đẹp.

Tôi có nên nghe ngóng những tin đồn về các cậu bé xinh đẹp không? Khả năng thành công quá thấp. Nếu tôi dám nói điều này với cha, chắc chắn ông sẽ nghi ngờ tôi về một điều mà tôi không thể giải thích. Nhưng nếu nó còn gắn với hai chữ ‘có khả năng’, tôi sẽ thử…

Giọng thông báo về bữa trưa của vú nuôi vang lên làm gián đoạn dòng suy nghĩ của tôi.

“…Cha sẽ ăn cùng?”

“Vâng, thưa tiểu thư. Ngài ấy đang đợi tại bàn cùng một vị khách.”

“Một vị khách?”

Thật đáng tiếc.

“Vâng, đó là một người họ hàng của tiểu thư. Ngài ấy là em trai của phu nhân. Tiểu thư còn nhớ ngài chứ ạ?”

“Chú Narcissus? Cháu không biết là chú sẽ đến hôm nay.”

“Thưa vâng. Đó là một chuyến thăm đột xuất. Có vẻ như đã có một chuyện quan trọng khiến ngài ấy cần hỏi ý kiến của chủ nhân nhanh chóng.”

Tôi không biết đó là tốt hay xấu. Bởi hiếm khi tôi ăn cùng người khác.

“Chúc chú một ngày tốt lành. Cháu là Lycoris. Đã lâu rồi cháu mới gặp chú.”

Tôi nói ngắn gọn. Trong khoảng khắc, vẻ ngạc nhiên xuất hiện trên gương mặt khiến giọng nói của chú hơi mất tự nhiên.

“Lycoris. Đã lâu không gặp cháu. Xem ra cháu càng lớn càng giống chị gái ta rồi.”

Điều đó làm tôi hơi ngượng ngùng. Dẫu sao, điều duy nhất mà tôi biết về mẹ là bức chân dung của bà.

“Dì và Crinum vẫn khỏe chứ ạ?”

Crinum là chị họ tôi và lớn hơn tôi một tuổi. Bởi hiếm khi gặp nhau nên chúng tôi thường trao đổi qua thư từ.

“Tất nhiên, cả hai đều ổn. À, Lycoris, năm nay cháu bao tuổi nhỉ?”

“Cháu mười tuổi ạ.”

“Ra thế, ra thế. Ta cứ tưởng cháu lớn hơn nhiều chứ. Đứa trẻ đó nhỏ hơn cháu một chút, nhưng sẽ rất thích hợp để…”

“Narcissus.”

Cha cắt ngang lời của chú.

Giọng cay nghiệt của cha làm tôi ngạc nhiên.

“Không phải bây giờ. Tôi không muốn Lycoris tham gia vào chuyện này.”

“Vâng, vâng. Kaffir. Dù sao cô cũng sớm biết thôi. Tôi có thể chờ.”

Kaffir là tên của cha tôi. Nhưng không ai trong nhà dám gọi thẳng tên của ông. Thật kỳ lạ khi chú lại dùng xưng hô như vậy.

Song tại sao cha lại nói "không muốn Lycoris tham gia vào “chuyện này”? Nhất là khi ông hiếm khi giấu tôi điều gì.

Sự tò mò làm tôi cất lời.

“Chú. Đứa trẻ mà chú nhắc đến là ai vậy ạ? Crinum lớn hơn cháu một tuổi mà.”

“À, tất nhiên không phải là Crinum. Ta đang nói về một người em họ của cháu. Một đứa trẻ… đã bị ta từ bỏ trước đây…”

Điều bất ngờ đó làm tôi quay về phía cha, tự hỏi liệu ông có biết cảm giác của tôi không. Cha đáp lại bằng một nụ cười bối rối.

“Bây giờ, ta muốn nhận đứa trẻ đó trở lại. Một cậu bé, có tên là Shade.”

…………………..ehhhhhhhhhhhhh?