Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

72 135

Về Việc Một Cô Gái Xinh Đẹp Mà Tôi Vô Tình Cứu Được Bằng Cách Nào Đó Lại Trở Nên Gắn Bó Với Tôi

(Đang ra)

Về Việc Một Cô Gái Xinh Đẹp Mà Tôi Vô Tình Cứu Được Bằng Cách Nào Đó Lại Trở Nên Gắn Bó Với Tôi

桜ノ宮天音

Thế nhưng khi hai người họ chạm mặt… câu chuyện tình yêu dở khóc dở cười của họ bắt đầu.

7 14

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

2 8

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

30 142

Tập 06 (e) - Mở Đầu: Lời thú tội của một người dần tan biến dưới bầu trời đêm

27894be0-1a8b-4a19-b14f-907ec15aee74.jpg

Có một thứ mà tôi khao khát.

Ngoài nó ra, tôi chẳng cần gì khác. Tất cả những gì tôi muốn chỉ là nó mà thôi.

Thế nhưng, hoàn cảnh trớ trêu lại chẳng cho phép tôi đạt được điều đó. Vậy mà, tôi cứ mãi chìm đắm trong những kết luận do người khác vạch ra.

Thật ra, tôi đã nhận ra điều này từ rất lâu rồi.

Những thứ đã mất đi, vĩnh viễn chẳng thể trở thành kỷ niệm đẹp.

Tôi biết rằng nếu không dang tay ra nắm giữ, cả đời này sẽ phải hối tiếc.

Bởi vậy, có một thứ mà tôi thật sự khao khát.

Nhưng những thứ có thể đạt được bằng chính đôi tay mình, lại luôn hời hợt và mơ hồ. Tôi đơn giản là không thể tin tưởng vào chúng. Hơn thế nữa, sự tồn tại mong manh và không đáng tin cậy nhất, chính là bản thân chúng ta. Vậy nên, ước nguyện về một mối quan hệ sâu sắc hơn, chắc chắn cũng sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực.

Tự bao giờ, ở một nơi nào đó, nơi những cảm xúc yếu mềm và sự cam chịu hòa lẫn vào nhau, tôi đã lùi lại một bước, vạch một ranh giới vô hình giữa chúng tôi.

Nhưng chuyện này không thể kéo dài mãi được. Tôi luôn biết rằng mọi thứ rồi cũng sẽ tan vỡ, sớm hay muộn mà thôi.

Dù biết vậy, tôi vẫn luôn cố tình lảng tránh, không dám đối diện.

Hoàn cảnh của tôi và cậu ấy khác nhau, có lẽ chỉ chung một nỗi lo lắng duy nhất.

Không, không phải vậy.

Không chỉ hoàn cảnh, gần như mọi thứ đều khác biệt.

Vậy mà, tại sao cả hai chúng tôi lại cùng đi đến một kết luận?

Dẫu vậy, câu trả lời mà cậu ấy đưa ra, có lẽ không phải cái duy nhất cậu ấy chuẩn bị.

Thế nên, khi tôi quyết định không hỏi thẳng, cả hai chúng tôi đều giả vờ như không nhìn thấy gì.

Tôi không muốn thừa nhận sự thật phũ phàng. Thứ đã mất sẽ không bao giờ trở lại.

Tôi không muốn nuôi bất kỳ hy vọng nào. Đó là lý do tôi né tránh vấn đề này.

Thật ra, có lẽ, cuối cùng thì tôi không muốn.