Ý kiến cá nhân của Đấu Hoàng tiểu thư

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trò chơi chữa lành của tôi

(Đang ra)

Trò chơi chữa lành của tôi

Ngã hội tu không điều

Đồng chí cảnh sát , nếu tôi nói đây là một trò chơi thư giãn chữa lành, các anh tin không?

50 48

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

(Đang ra)

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Bạch long thần

Vấn đề là, tại sao càng nhìn Hi Hi lại càng thấy giống cái tên đáng ghét Tống Từ kia vậy chứ?

70 107

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

39 44

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

39 103

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

224 1716

Tập 01 (II) Hành trình giải cứu - Chương 64

Kỳ lạ, sắp tới tôi không có mua hàng online nào cả.

Nhân viên chuyển phát nhanh đi rồi, tôi đóng cửa lớn lại, nhìn chiếc hộp trong tay, có chút không hiểu ra sao (hoang mang).

Nhớ lại cuộc điện thoại không thể hiểu được (khó hiểu) vừa rồi, tôi theo bản năng liên hệ cái chuyển phát nhanh (gói hàng) này với cái gọi là tình báo (tin tức) mà người đó nói.

Tìm được kéo, đầy bụng nghi hoặc (lòng đầy nghi ngờ) mở bưu phẩm ra, hiện ra trước mắt tôi là một chồng giấy chất văn kiện hồ sơ (tài liệu giấy) được đinh thư châm (ghim lại) với nhau, được đóng sách hoàn chỉnh (đóng tập gọn gàng) bằng một folder (kẹp tài liệu).

Thật sự là tin tức về cái tổ chức đó ư?

Tôi chân mày cau lại (nhíu mày).

Không thể nào, muốn ngủ liền có người đưa gối đầu (cần gì có nấy), trên đời này có chuyện tốt như vậy sao?

Tôi xoa xoa huyệt Thái Dương (thái dương) của mình, cảm thấy một trận đau đầu (đau đầu).

Hiện tại có quá nhiều phán đoán đề (câu hỏi cần phán đoán) bày ra trước mặt tôi.

Tài liệu này là ai tặng cho tôi?

Hắn lại là thần thánh phương nào (người nào, ý chỉ người có quyền năng lớn), có thể lộng tới (có được) tài liệu mà ngay cả lính đánh thuê Ngô Đồng Hoa (lính đánh thuê của Ngô Đồng Hoa) cũng không có được?

Mức độ đáng tin (độ tin cậy) của tài liệu này là bao nhiêu? Nếu phần lớn là thật, liệu có cố tình trộn lẫn tiểu bộ phận giả dối (pha trộn một phần nhỏ thông tin sai lệch) không?

Nếu nội dung tài liệu này hoàn toàn thiết thực đáng tin cậy (thực tế và đáng tin), vậy ý nghĩa của việc đưa tôi tài liệu này là gì?

Tất cả những điều này đều là một đoàn mê (mớ bòng bong), nhưng trước hết có thể bài trừ (loại trừ) khả năng đây là do tổ chức đã bắt Tiêm Hi gửi. Từ việc lão nhân mặt cười chết (ông lão mặt cười quái dị) đó không hề hứng thú với tôi là có thể thấy rõ.

Tôi nhẹ nhàng đặt hộp lên bàn lùn chân (bàn thấp), ngồi một mông (ngồi phịch) xuống sofa.

Phiền nhân (phiền phức), không biết tôi ghét tự hỏi (suy nghĩ), càng ghét làm lựa chọn đề (bài tập trắc nghiệm) sao?

Tôi đột nhiên cảm giác, mấy vấn đề này giống như từng khối điểm tâm mê người (món bánh hấp dẫn), đang dẫn tôi, một con mồi đã bụng đói kêu vang (con mồi đang đói meo), vào một cái bẫy rập đã bố trí thật lâu (cái bẫy đã được sắp đặt từ lâu). Mà tôi biết rõ đây là bẫy rập, nhưng lại vì bụng rỗng tuếch (bụng đói), đành phải bị động tiến lên.

Nhưng nghĩ lại, mục đích của người cho tôi tài liệu này thật sự là muốn dẫn tôi vào bẫy sao? Vậy thì chi phí này không khỏi quá lớn đi? Vì tôi một người bình thường tùy ý có thể thấy được (dễ dàng nhìn thấy) mà bỏ ra công sức lớn như vậy, hắn đồ (ham muốn) gì ở tôi?

Bản thân tôi một nghèo hai trắng (không có gì cả), thỏa thỏa tiểu thị dân một cái (một người dân thường điển hình), có gì đáng để người ta mưu đồ (toan tính)?

Trừ phi, bọn họ biết một cái tôi khác… Nhưng điều này là tuyệt đối không thể đúng không? Tôi, Giản lão tam (Giản thứ ba, tên gọi thân mật), dù sao cũng đã lăn lộn (sinh sống) ở thành phố S gần 5 năm rồi. Không khách khí (ngại ngùng) mà nói, tôi cũng là một địa đầu xà (người có quyền lực trong khu vực), đám người kia nếu có thể phát hiện ra tôi thì đã phát hiện sớm rồi, còn đợi đến bây giờ sao? Không tồn tại, không tồn tại đâu!

Đây hẳn chỉ là do tôi cá nhân quá nhạy cảm (quá nhạy cảm cá nhân), ừm, chính là như vậy, dù sao hiện tại tôi dù có tưởng phá đầu (vắt óc suy nghĩ) cũng không thể nghĩ ra nguyên cớ, đi một bước xem một bước (làm tới đâu hay tới đó) vậy.

Tôi hất hất đầu (lắc đầu), vứt những vấn đề lệnh người bực bội (gây bực bội) này ra khỏi đầu, bắt đầu xuống tay nghiên cứu (bắt tay vào nghiên cứu) tài liệu vừa được chuyển phát nhanh tới.

Thánh Ấn’, một tổ chức thần bí khó lường (bí ẩn khó đoán), mục đích không rõ, thời gian thành lập không thể phỏng đoán (dự đoán). Căn cứ vào số liệu quan sát hành động (dữ liệu quan sát hoạt động) thu thập được trong vài thập kỷ gần đây, có thể đánh giá được tổ chức này phân bố thập phần rộng lớn (phân bố rất rộng), có phần chi tồn tại (chi nhánh tồn tại) ở khắp nơi trên thế giới.

Tổ chức này mỗi lần hoạt động đều vô cùng bí ẩn điệu thấp (bí ẩn và kín đáo). Đến nay, vô pháp suy đoán ra ý đồ (không thể suy đoán ý đồ) của bọn họ, càng vô pháp phán đoán ra mục đích mỗi lần hành động (không thể phán đoán mục đích mỗi lần hành động) của bọn họ.

Sát lạp (tên riêng), cái tóm tắt (tóm tắt) này không phải tương đương với cái gì cũng chưa nói (chẳng nói gì cả) sao?”

Tôi lược hiện vô ngữ (hơi bất lực) lật qua trang này, lại phát hiện trang sau, thậm chí trang sau nữa toàn bộ đều là giới thiệu tổ chức này như thế nào như thế nào không thể nắm lấy, giữ kín như bưng (bí ẩn, kín đáo, không thể nắm bắt được), hoàn toàn vô nghĩa (vô nghĩa). Tôi chỉ thô sơ giản lược quét một lần (quét qua một lần sơ lược) rồi lật sang.

Cho đến trang cuối cùng, tôi mới dừng tay lật trang, tầm mắt thẳng tắp như ngừng lại (dừng lại thẳng tắp) trên phó bị bút màu hồng vàng hai loại nhan sắc đánh dấu trên bản đồ (bản đồ được đánh dấu bằng hai loại bút màu hồng và vàng).

Tôi biết, trọng điểm đã đến.

Tài liệu này đánh dấu rõ ràng (ghi rõ) địa điểm giấu kín (ẩn náu) của tổng bộ Thánh Ấn cùng với những cứ điểm chi nhánh (cứ điểm phụ) xung quanh tạo thành thế sừng nhau (tạo thành thế liên kết).

Theo miêu tả này, tổng bộ Thánh Ấn ẩn mình sâu dưới lòng đất hơn 1000 mét, và để ngăn chặn việc bị lộ sáng, tất cả nhân viên ở tổng bộ tuyệt đối không thể bước ra khỏi tổng bộ dù nửa bước, cũng không thể tự chủ mở cửa lớn tổng bộ. Ít nhất trong gần 20 năm quan sát báo cáo, nơi đó không có bất kỳ ai xuất hiện, chỉ có một biện pháp duy nhất để mở cửa căn cứ tổng bộ, đó là, mở kích phát khí (thiết bị kích hoạt) sâu bên trong năm căn cứ phụ xung quanh, cánh cửa dẫn đến tổng căn cứ sâu vài cây số sẽ được mở ra.

Thông tin này cũng làm tôi nảy sinh mấy điểm đáng ngờ.

Trước đó nói nhiều như vậy đều là để hình dung tổ chức này thần bí mà không thể đoán trước (bí ẩn và khó lường) đến mức nào, tại sao ở đây lại lập tức chỉ ra tổng bộ căn cứ này ở đâu?

Giống như đang minh xác báo cho tôi (rõ ràng thông báo cho tôi): Tôi biết mục đích và ý đồ của tổ chức này, nhưng tôi chỉ không nói cho bạn thôi, thế nào? Ái muốn hay không (muốn thì muốn không muốn thì thôi).

Còn nữa, đám người này làm sao lại sống dưới lòng đất gần hơn hai mươi năm? Tài nguyên không cần bổ sung (bổ sung) sao? Nhu yếu phẩm (nhu yếu phẩm) từ đâu mà có? Dưới lòng đất không có ánh sáng mặt trời, liệu đám người này có bị thoái hóa thành người mù (thoái hóa thành người mù) không?

Điểm đáng ngờ cuối cùng và rất quan trọng là, thông tin nói có năm căn cứ chi nhánh xung quanh tổng bộ, nhưng tại sao tôi chỉ nhìn thấy bốn cái? Là tôi bị chính mắt mình lừa dối hay tôi đã mở ra phương thức không đúng (mở không đúng cách)?

Bút màu vàng đánh dấu vị trí của căn cứ phụ, tôi lại lần nữa nghiêm túc đảo qua (rà soát) bản đồ khu vực này một lần, xác định căn bản không tồn tại cái hoàng điểm (điểm vàng) thứ năm.

Ngươi muội (chửi thề), tên này đưa thông tin không hoàn chỉnh đã đành, phần quan trọng lại thiếu cánh tay thiếu chân (thiếu sót, không đầy đủ), cố ý trêu tôi sao?

Tôi thập phần đau đầu đỡ ngạch (vô cùng đau đầu ôm trán), phảng phất thấy được nụ cười ác thú vị (khó chịu, quái đản) của người đã cho tôi tài liệu này.

Cũng được thôi, không quản hắn, đi một bước xem một bước (làm tới đâu hay tới đó), thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng (đến đâu thì hay đến đó, mọi việc rồi sẽ có cách giải quyết).

Tôi lại lần nữa cầm lấy tài liệu, nhìn về phía những chữ in ấn (ghi chú) được đánh dấu bên cạnh bản đồ.

Theo tình báo đáng tin cậy (tin tức đáng tin cậy), địa điểm giấu kín tổng bộ của tổ chức đó nằm ở, ở đại mạc Tây Bắc (sa mạc Tây Bắc) của Sương Nguyệt Đế Quốc

Sương Nguyệt Đế Quốc

Nguyệt Đế Quốc

Đế Quốc

Quốc

Tôi im lặng buông xuống tư liệu (im lặng đặt tài liệu xuống), sau đó lấy điện thoại ra, mở chức năng tự chụp (chụp ảnh tự sướng), coi như là gương, chiếu chiếu biểu cảm hiện tại của mình.

Hai mắt ảm đạm vô thần (vô hồn), khóe miệng run rẩy không ngừng (run rẩy liên tục), khóe mắt hiện lên vẻ mỏi mệt không nói nên lời (mệt mỏi không tả xiết), mặt bộ tê liệt dại ra (tê liệt và đờ đẫn), toàn bộ một vẻ sống không còn gì luyến tiếc (sống không còn gì để luyến tiếc).

Ước chừng ba giây sau, tôi dường như bạo phát (bùng nổ) vậy, hung hăng ngã (quăng mạnh) tài liệu xuống đất, thả người nhảy lên (nhảy lên), giống như đang chơi nhảy giường (nhảy trên giường), không ngừng nhảy lên và dẫm đạp lên xấp tài liệu này.

“Cẩu nhi tử (đồ khốn)! Cẩu nhi tử! Tại sao lại ở đó! Tại sao lại ở đó?! Tại sao! Tại sao?! Cái quái gì đây rốt cuộc là vì cái gì…”