Chương 192: Màn Đêm
Lv.57 Hắc Nguyệt Ma Lang. Kao (Lãnh Chúa, Dị Hóa Phạm Thượng, Sinh Mệnh Vặn Vẹo, Thâm Uyên Chúc Phúc, Ám Nguyệt Hành Giả)
Cấp độ của BOSS giống như Weir dự đoán, hiện tại không mạnh mẽ như trong cốt truyện kiếp trước.
Thậm chí, cấp độ ma lực 57 còn thấp hơn một vài BOSS mà Weir đã gặp trước đây.
Mặc dù Weir biết sức chiến đấu của đối phương tuyệt đối không bình thường như cấp độ ma lực, nhưng nếu không phải là tư thế nghiền ép, ba người họ chiến thắng đối phương vẫn có hy vọng.
Dường như cảm nhận được địch ý của Weir, ma lang trên cao của bức tường đổ nát cười một cách ranh mãnh, lắc lắc đầu.
“Vậy thì, cuộc đi săn của ta bắt đầu.”
Thân hình ma lang nhảy vọt, trên không trung đột ngột tăng tốc, với một tốc độ nhanh đến không thể tin nổi lao về phía ba người.
“Nhanh quá!”
Jekalia và Sharon đồng thời kinh hô một tiếng.
Đặc biệt là Sharon, tốc độ vẫn luôn là lĩnh vực của cô, mà bây giờ biểu hiện của ma lang lại khiến vị đọa thiên sứ này cảm thấy kinh ngạc.
Weir thì kịp thời phản ứng lại, đôi mắt vàng kim lóe sáng, đầu ngón tay một điểm tinh quang ném về phía ma lang.
【Huyễn Tinh Ma Bạo】ánh sáng bạc của vụ nổ sao rực rỡ trong nháy mắt khuếch tán ra. Vụ nổ ánh sao thuần khiết cũng vào lúc này trực tiếp bỏ qua tất cả phòng ngự ma lực và lớp lông đen cứng rắn trên người ma lang, gây ra thương tích.
“A hú~ sao lại thế này?”
Hắc Nguyệt Ma Lang đột nhiên kêu la thảm thiết một tiếng, lập tức rơi xuống đất. Thú đồng nhìn Weir với ánh mắt đầy kinh ngạc và kiêng dè.
Đọa thiên sứ Sharon trong nháy mắt đôi cánh đen dang rộng, chớp mắt độn vào trong bóng tối, trong một thoáng đã đến bên cạnh ma lang, giơ cao hắc liêm, thừa thắng truy kích.
Tuy nhiên Hắc Nguyệt Ma Lang lại đột nhiên với một tư thế vô cùng linh động chuyển đổi thân hình, với tốc độ cực nhanh trong một thoáng đã né được một đòn chí mạng mà xinh đẹp của thiếu nữ đọa thiên sứ.
“Cái gì?”
Sharon lập tức đồng tử mở to.
“Grừ~”
Một tiếng gầm thấp, Hắc Nguyệt Ma Lang né được đòn tấn công lại một lần nữa ra vuốt, hắc nguyệt ma lực ngưng tụ tấn công dữ dội về phía Sharon.
Sharon muốn né tránh, nhưng lại phát hiện tốc độ và sự linh hoạt của ma lang trong bóng tối dường như đều trên cả mình.
Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch.
Máu đỏ tươi vẽ một vệt trong không khí, Sharon kêu đau một tiếng rồi bị đánh bay ra ngoài.
“Ngây thơ…”
Ầm ầm ầm!
Ma lang vừa định cười nói chế giễu điều gì đó, bỗng nhiên trên bầu trời liền có một tia sét rực rỡ giáng xuống.
Hắc Nguyệt Ma Lang một cái né ngang, thân hình cự lang với tốc độ và phản ứng cực nhanh né được tiếng gầm của thiên lôi.
Sau khi nó ổn định thân hình, ung dung liếm liếm móng vuốt, nhìn về hướng Sharon bị đánh bay, tiếp tục lời nói chế giễu lúc nãy:
“Ý thức chiến đấu và kỹ thuật ngây thơ, không xứng với năng lực mạnh mẽ vốn có của cô ta.”
“Ngươi nói hơi nhiều rồi đó!”
Weir giơ cao pháp trượng, lôi quang màu vàng kim mạnh mẽ rực rỡ lóe lên ngưng tụ quanh người.
Né được một tia sét sao? Vậy cái này thì sao?
Hàng trăm hàng ngàn lôi mâu màu vàng kim thành hình quanh người Weir, và trong tiếng gió gào thét tập trung bắn phá về phía ma lang.
Hắc Nguyệt Ma Lang khẽ ngâm một tiếng, trước khi vạn ngàn lôi quang rực rỡ giáng xuống, xoay người nhảy vào trong mảnh bóng tối cuối cùng trước khi biến mất.
Âm thanh như vạn ngàn con chim sắc nhọn kêu réo vang lên, trong nháy mắt vụ nổ lôi quang màu vàng gần như đã xóa sổ một phần của đỉnh núi thấp.
Lôi quang quá chói lòa, Hắc Nguyệt Ma Lang buộc phải hiện thân từ trong bóng tối, giẫm lên bóng tối chạy trên không trung, tao nhã xoay người vung ra ba lưỡi đao hắc nguyệt ma pháp xoay tròn, quét ngang về phía Weir.
“Đừng hòng!”
Hồng Long Jekalia khẽ quát một tiếng, long đao ngưng tụ lửa nóng cuồn cuộn, đứng trước người Weir, chống đỡ những lưỡi đao ma pháp xoay tròn.
Lửa nóng chớp mắt bị bóng tối cắt ra, sau đó va chạm cùng long đao, từ vẻ mặt gắng sức của tiểu long nương có thể thấy được đòn tấn công này mạnh mẽ đến mức nào.
Cộc! Cộc! Cộc!
Đúng lúc này, Hắc Nguyệt Ma Lang lại một lần nữa lao tới phía Weir.
Weir xoay người, ý chí quyền năng ngưng tụ, lôi điện cuồn cuộn không ngừng giáng xuống ma lang.
Hắc Nguyệt Ma Lang vừa chạy vừa thân hình tao nhã linh động né tránh thiên lôi, mười sáu đạo thiên lôi liên tiếp giáng xuống vậy mà né được mười hai đạo, những tia thiên lôi còn lại đánh trúng người nó không hề ảnh hưởng đến hành động của ma lang, trong phút chốc đã áp sát đến trước mặt Weir.
Dưới cự ly cực gần, Weir còn có thể nhìn rõ sự ranh mãnh và đắc ý trong thú đồng của ma lang.
Móng vuốt khổng lồ mang theo hắc nguyệt ma lực nồng đậm đập mạnh xuống thiếu nữ bán tinh linh, như thể giây tiếp theo sẽ xé nát thiếu nữ tóc trắng yếu ớt này thành từng mảnh.
Ngay vào chớp mắt này.
Quanh người Weir đột nhiên sáng lên một lớp ánh sao, những đường vân màu bạc mang theo khí tức thần thánh mênh mông thời viễn cổ hiện ra trên người, đồng thời ánh mắt của thiếu nữ vào lúc này cũng trở nên sắc bén đột ngột.
Pháp trượng hoa lệ cao quý biến mất, thay vào đó là một cây trường thương màu xám đi kèm theo tiếng gầm của bão tố.
Đing~
Móng vuốt tử vong khổng lồ của ma lang đập tan lớp ánh sao đó, nhưng lại không thể gây thêm sát thương cho thiếu nữ.
Cùng lúc đó, một cơn bão vô cùng mạnh mẽ nổi lên quanh người thiếu nữ bán tinh linh, đầu ngọn trường thương kim loại màu xám sáng lên một điểm tinh mang, xoay tròn quấn quanh những cơn bão tố và sấm sét cuồn cuộn, sắc bén đâm về phía Hắc Nguyệt Ma Lang.
Trong nháy mắt, đôi đồng tử vàng kim tràn đầy uy nghiêm sắc lẻm của thiếu nữ bán tinh linh khiến Hắc Nguyệt Ma Lang Kao không hiểu sao tim đập mạnh một cái.
Trường thương đâm qua, gió lốc sấm sét mênh mông bộc phát, chiếu sáng cả bầu trời đêm.
“Aooo!!!!”
Con ma lang vốn luôn ung dung tao nhã phát ra một tiếng gào thét sắc lẻm, chiếc móng vuốt đen khổng lồ vậy mà lại trong nháy mắt bị xuyên thủng một lỗ lớn, máu tươi dữ dội.
Tình hình không hiểu sao không ổn, nó lập tức lại muốn xoay người nhảy vào bóng tối bên cạnh.
“Đừng hòng chạy.”
Một sợi xích ánh sao tinh xảo hoa lệ màu bạc vung ra, trói chặt lấy cổ của Hắc Nguyệt Ma Lang, dưới sự giam cầm mạnh mẽ của xiềng xích, hành động muốn trốn vào bóng tối của Hắc Nguyệt Ma Lang lập tức bị cắt đứt.
Weir với tư thế sắc bén, như thể một cơn bão di động, tay cầm trường thương kéo mạnh xiềng xích đột nhiên truy kích về phía Hắc Nguyệt Ma Lang.
“Hừ~”
Trong thú đồng của Hắc Nguyệt Ma Lang lóe lên một tia sắc lẹm, trên người giương ra một lớp lụa đen hắc nguyệt, trực tiếp xoay người phản công về phía Weir.
Nhanh quá!
Đối mặt với bóng đen gần như lóe lên trong nháy mắt, Weir không thể không lập tức cắm trường thương xuống đất, bão tố và cuồng lôi ngưng tụ bung ra hóa thành một tấm chắn để chống đỡ đòn tấn công của địch.
Xé~
Tấm chắn gió lốc sấm sét vàng kim huy hoàng bị những vết cào hắc ám xé rách ba nhát, Hắc Nguyệt Ma Lang lại một lần nữa từ trên không trung rơi xuống, há cái miệng lớn như chậu máu về phía Weir.
Ngay lúc Weir định dùng sức mạnh của bão tố để tăng tốc né tránh, bóng hình đỏ rực của Jekalia đột nhiên xuất hiện, với tư thế lửa nóng đột nhiên va chạm vào bên hông bụng nhỏ của Hắc Nguyệt Ma Lang.
Đòn tấn công của cô không thể phá vỡ được tấm chắn lụa đen trên người Hắc Nguyệt Ma Lang, nhưng cũng đã trực tiếp cắt đứt động tác tấn công của nó, khiến nó không thể không rơi xuống mặt đất bên cạnh.
Weir lập tức lại dùng bão tố bao bọc trường thương, tấn công mạnh về phía Hắc Nguyệt Ma Lang.
Jekalia ở một bên cũng vung vẩy long đao bộc viêm nóng rực, tấn công vào bụng của Hắc Nguyệt Ma Lang.
Cùng lúc đó, Sharon vừa bị thương lúc nãy không biết từ lúc nào đã xuất hiện từ trong bóng tối sau lưng ma lang, đôi cánh dang rộng, vung hắc liêm chém xuống.