Xác suất để tôi gặp và yêu em

Truyện tương tự

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

35 1982

Fate/Grand Order

(Đang ra)

Fate/Grand Order

TYPE-MOON

Trong phần tiếp theo - Cosmos in the Lostbelt, Cơ Quan CHALDEA phải đối mặt với hiện tượng Tẩy Trắng Địa Cầu và cần phải giải quyết các sự kiện liên quan đến Hiện Tượng Thanh Lọc Lịch Sử Dị Văn.

14 1245

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

45 274

Kể từ khi có thể nhìn được thanh trạng trái, tôi đã lập nên một hậu cung

(Đang ra)

Kể từ khi có thể nhìn được thanh trạng trái, tôi đã lập nên một hậu cung

マルコ

Đây chỉ là một câu chuyện lãng mạn nhẹ nhàng (có hơi chút damdang) mà thôi.

9 11

Oneshot - Lời bạt (dịch trước)

Khi thực hiện tác phẩm trước mang tên「Đêm nay vào lúc F giờ, hãy đến nhà ga nơi có hai “em”」, tôi đã có cơ duyên được trò chuyện cùng Giáo sư Matsubara Takahiko. Nhờ những cuộc trao đổi ấy, tôi dần bị cuốn hút vào thế giới cơ học lượng tử vô cùng lãng mạn.

Nào là chú mèo “vừa sống vừa chết” kỳ lạ, vầng trăng biến mất khi ta nhắm mắt, những electron có khả năng xuyên tường… Càng tìm hiểu, tôi càng mê đắm vẻ huyền diệu khó bề lý giải của cơ học lượng tử.

Song hơn cả, tôi đặc biệt cảm khái trước ý niệm về “những hạt sơ cấp trường sinh bất tử” cấu thành cơ thể con người.

Tôi cũng từng nhiều lần phải đối diện với sự ra đi của những người thân thiết. Mất đi họ quả là nỗi đau không gì sánh nổi, vậy nhưng cái chết lại là điều chẳng ai tránh được.

Tuy nhiên, từ góc độ cơ học lượng tử, tôi chợt nhận ra rằng những ai đã rời xa cõi đời này không thực sự “chết”. Họ vẫn tiếp tục tồn tại ở đâu đó quanh ta, chỉ là trong một hình hài khác mà thôi.

Mỗi khi cảm nhận được họ, cảm nhận được sự hiện hữu mà vô hình ấy là trái tim tôi lại xao xuyến bồi hồi. Sự thật ấy còn được khoa học “chứng minh” và củng cố, khiến lòng tôi như được xoa dịu phần nào trước nỗi mất mát đau thương.

Và chính niềm xúc động ấy đã thôi thúc tôi viết nên câu chuyện này.

Thông qua lăng kính của cơ học lượng tử, nếu ai đó có thể tìm thấy đôi chút an ủi cho tâm hồn thì tôi thật sự rất lấy làm hạnh phúc.

Nhân đây, tôi xin chân thành cảm ơn Giáo sư Matsubara vì đã hết lòng giúp đỡ tôi suốt quá trình sáng tác, cảm ơn tất cả mọi người ở thành phố Isumi, đội ngũ nhà xuất bản, họa sĩ Anyo cùng những bức minh họa tuyệt vời. Và tôi xin đặc biệt cảm ơn bạn, những độc giả đang cầm trên tay cuốn sách này. Cho phép tôi được gửi lời tri ân từ tận đáy lòng, bởi cuộc gặp gỡ này hẳn là do duyên phận dẫn lối.

Yoshitsuki Sei