World Record

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7115

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 108

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 140

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

ARC3: INDOMITABLE MIND - Chương 28: Dhampir

Ngày hôm sau.

Ayame bất thường nói với Iwato, [Hôm nay, em có việc phải làm. Vì vậy, anh cứ đi trước đi]. Karen bằng cách nào đó cũng đã đưa ra lý do tương tự, vì vậy Iwato đã đi học một mình sau thời gian dài.

Và khi điều đó xảy ra, tất nhiên là người bạn thân nhất đang trở nên mờ nhạt gần đây, sẽ làm một động tác--

[Hahaha! Cuối cùng, cậu đã bị bỏ rơi, tên nổi tiếng khốn khiếp! Hee! Đáng đời!]

[...... Eita, cậu trông có vẻ suy sụp. Có phải vì gần đây cậu ít xuất hiện không?]

[Im đi! Trại huấn luyện lần này! Nếu cậu không ở đó, sẽ chỉ có một đứa con trai duy nhất là MÌNH! Nói cách khác, trại huấn luyện này, mình sẽ ......]

[Yeah, yeah. Đó là cuộc sống của cậu. Vậy nên hãy làm những gì cậu muốn]

Iwato làm lơ tiếng hét của Eita khi treo túi của mình sang bên cạnh bàn học, và lấy bữa trưa ra—

[Ah, nghĩ về nó thì......]

Cậu nhớ lại rằng mình đã không mua bữa trưa tại cửa hàng tiện lợi ngày hôm nay.

Bởi vì, Karen và Ayame khăng khăng đòi chuẩn bị bữa trưa cho cậu một cách tuyệt vọng.

Dựa trên những hành động diễn ra vào sáng nay, nó đã quá rõ ràng rồi.

Iwato nói một sự thật tàn nhẫn với Eita, người đang lẩm bẩm [Cậu ấy cuối cùng cũng bị bỏ rơi. Thậm chí mình nghĩ thật kỳ diệu khi một nhân vật quần chúng như cậu ta bắt đầu nổi tiếng ......].

[Ah, mình hiểu rồi. Một bento tự làm]

[Ba ○ s !!] (Bên eng ghi thế này luôn, mình không hiểu 0_o)

Do sự oán giận, Eita ném quả bóng mà anh ta đang giữ vào sàn nhà trong khi niệm chú ma thuật hủy diệt.

Nhân tiện, Hiragishi Eita là thành viên của câu lạc bộ bóng chày.

☆☆☆

Trong giờ ăn trưa.

Iwato nhìn chằm chằm vào bento xếp chồng lên nhau trong khi Eita nhìn cậu với vẻ hận thù.

Tất nhiên, đó có lẽ là điều mà Iwato đã mong đợi. Hộp bento tự làm, nhưng--

[Này, không phải là nó nhiều quá à?]

Iwato lẩm bẩm khi nhìn vào hộp bento cao gần 10 tầng.

Tất nhiên, cậu nghĩ rằng『Có lẽ Karen sẽ ăn hầu hết mọi thứ』trong đầu cậu, nhưng sự thật sẽ thú vị hơn nếu như -- nó không phải một trò đùa.

[Nó trông thế nào! Em đã cố hết sức để làm cho Sư phụ!]

[Vâng, tụi em đã làm hết sức mình sau khi thức dậy sớm vào buổi sáng. Vì vậy, hãy ăn hết chúng, được chứ?]

Không nói nên lời.

Đó là từ phù hợp nhất với tình huống này.

Không đời nào tôi có thể ăn hết.

Nếu phải nói gì đó, thì đó là thứ cậu sẽ nói. Nhưng khi nhìn vào hai cô gái đã nở một nụ cười đáng yêu - và hơn hết, một trong số họ đã thú nhận với cậu, cậu không thể nói như thế.

Kết quả là--

[O-Oh ...... Tôi …… hạnh phúc quá?]

Cậu nói một lời nói dối thái quá.

Mặc dù nó có thể sẽ vô dụng với khả năng của Ayame, nhưng hôm nay, cô ấy không sử dụng khả năng của mình.

Đó là trong cái rủi có cái may.

Gulp--

Iwato nuốt nước bọt, và cậu bắt đầu mở bento từ tầng cao nhất, thứ đang được đặt trên sàn thay vì bàn làm học. Và vì lý do nào đó, mỗi lần cậu mở bento, lớp học lại rơi vào im lặng.

Ah, tất nhiên cậu biết lý do là gì ......

[......Đây là gì?]

[[Bento?]]

Không--tuyệt đối không.

Từ trên cùng, gạo, gạo, gạo, karaage, karaage, bông cải xanh, chuối, mayonnaise, sữa chua và cà ri. Một sự kết hợp hoàn toàn không thể hiểu nổi.

Tầng trên được lấp đầy với gạo và karaage, tiếp đó là bông cải xanh và chuối, và cuối cùng, nước. Khá ấn tượng là nó không bị đổ ra.

Dù sao thì, điều mà cậu muốn nói là,

[Hai người ...... có biết bento là gì không?]

Đối với Iwato, cậu không thể hiểu được bộ não của hai cô gái này.

Mặc dù khuôn mặt của họ cứng đờ bởi những lời của cậu, Iwato vẫn tiếp tục cuộc tấn công.

[Đầu tiên, không có đũa]

[[Auuu !?]]

[Thứ hai, tại sao chỉ có một loại trong mỗi hộp?]

[[Uuu !?]]

[Thứ ba, trái chuối này ...... không phải nó bị hư à?]

[[Hii !?]]

Khủng khiếp. Đây là lần đầu tiên mình thấy một bento khủng khiếp như vậy.

Iwato thở dài khi nghĩ về điều đó, và đứng dậy.

Bởi hành động đó, Karen và Ayame mở to mắt, nhưng có vẻ như hai người họ chỉ hiểu rằng có gì đó không ổn trong bento này, và họ nhìn xuống một cách bực dọc.

Và--

[Thôi nào, hai người. Hãy đi mua một đôi đũa ở căn tin trường ...... Chờ đã, họ có bán đũa không nhỉ......?]

Cả hai nhanh chóng ngẩng đầu lên khi nghe những lời đó.

Họ nhìn thấy hình dáng Iwato đang cân nhắc, và không có vẻ như cậu sẽ không ăn nó.

Đó chắc chắn không phải là vì cậu tiếc, và cũng không phải vì lợi ích của các cô gái như một nhân vật chính trong light novel.

Nói cách khác - đó là vì chính cậu ta.

[Mặc dù có nhiều thứ không ổn, nhưng karaage trông có vẻ rất ngon. Tôi rất mong đợi được ăn nó]

Cậu nói vậy và mỉm cười.

Trong nụ cười ấy có sự thấu hiểu với các cô gái hay không. Chỉ có Chúa mới biết.

☆☆☆

Ngày hôm sau.

Đêm trước trại huấn luyện.

Iwato, Tsumugu và Karen được Ayame gọi đến phòng khách.

Bởi vì--

[Vậy, điều quan trọng cô muốn nói là gì?]

Ayame nói với khuôn mặt nghiêm túc ngay khi ăn xong bữa tối của mình. Và dẫn đến tình hình hiện tại.

Iwato có chút lo lắng khi nghĩ [Có khi nào đó là một lời thú nhận khác ......?], nhưng khi nhìn vào biểu cảm nghiêm túc của cô, cậu nhanh chóng phủ nhận điều đó.

Ayame, người đã nghe điều đó, mở miệng ra và nói

[Hôm nay, um ...... Em muốn nói với mọi người về thứ em chưa từng nói trước đây ......]

"Thứ em chưa từng nói trước đây ".

Mặc dù có vẻ như cô ấy đã làm điều gì đó tồi tệ, cả ba người họ đều có hoàn cảnh riêng.

Đối với Iwato, đó là King of Black Coffin.

Đối với Tsumugu, đó là về quá khứ và cha.

Đối với Karen, đó là siêu năng lực yếu nhất.

Chắc chắn, Ayame có thứ gì đó tương tự như họ.

Ba bọn họ đều nghĩ như vậy--

[Mọi người có biết về ...... demi-human?]

Khi nghe những lời đó, họ nhớ về nó.

--Demi-human.

Đó là một dạng sống khác với con người.

Họ được sinh ra như một đứa trẻ bình thường của con người.

Tuy nhiên, họ luôn được sinh ra với sức mạnh khổng lồ. Ví dụ như:

Dragonborne có kích cỡ và khả năng của rồng.

Merman với khả năng của loài cá và nửa phần trên là con người.

Therianthrope có khả năng của động vật và tai đa dạng.

Họ, những người khác một chút so với con người, được gọi là 『Demi-human』. Tại sao họ được sinh ra trong hình dạng như vậy? Điều đó vẫn là một bí ẩn.

Đó là lý do tại sao, từ lâu, họ được gọi là『Sát thủ của Unknown』,『Kẻ bị nguyền rủa』, và『Quái vật』. Họ bị xa lánh và phân biệt đối xử trong xã hội, nhưng khoảng 40 ~ 50 năm trước, quyền của họ đã được thiết lập.

Tuy nhiên, trong thực tế, dân số của demi-human khá nhỏ, nên họ khá hiếm khi xuất hiện một trong một thị trấn.

Và, những gì Ayame muốn nói chắc chắn là--

[Thực ra, em là ...... một ma cà rồng 『demi-human』]

Cô nhắm chặt mắt và thú nhận.

Hiện nay, quyền của demi-human đã được thiết lập, và nếu có ai đó phân biệt đối xử với họ, cảnh sát sẽ đến ngay lập tức.

Tuy nhiên, họ rõ ràng là một sự tồn tại khác với con người. Ngay cả khi mọi người không phân biệt đối xử với họ, họ chắc chắn sẽ bị xa lánh.

Nhưng, lý do cô tiết lộ danh tính là vì cô muốn Iwato tin vào mình, và cô cảm thấy mình ghê tởm khi lừa dối họ.

Và trên tất cả--

[[Hmmmm]]

[Eeh !? Phản ứng của mọi người quá yếu!]

--An toàn, họ hầu như không quan tâm đến điều đó.

[Well, ngay cả khi cô nói về demi-human, demi-human chỉ có tai và đuôi của động vật, và Battle Rank chỉ cao hơn con người, đúng không?]

[Nn ... cũng có... một demi-human... trong số các World Recorder]

Những gì đến với tâm trí của hai người là một con người với tai của loài chó hay sói và Battle Rank dễ dàng vượt qua 100.

Ngay cả Tsumugu cũng sẽ gục ngã khi đối mặt với sức mạnh như vậy.

Xét cho cùng, cô ấy là một trong số ít người đấu với Iwato.

Quay trở lại chủ đề.

Ayame thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy phản ứng bình thường của họ, và cùng lúc đó, Iwato bắt đầu nói.

[Ma cà rồng demi-human - trong trường hợp của cô, có lẽ cô được gọi là 『Dhampir』, nhưng còn về năng lực và điểm yếu của ma cà rồng thì sao? Như việc biến đổi và thánh giá chẳng hạn]

[Ah! Tôi cũng muốn biết điều đó!]

Có giới hạn là điều bình thường.

Ayame lẩm bẩm trong đầu, cô đặt tay lên cằm và suy nghĩ.

[Về cơ bản, em không có bất kỳ điểm yếu nào. Em ổn với thánh giá, em có thể ăn tỏi, và em cũng có thể uống nước tinh khiết bình thường. Về năng lực, khả năng phục hồi của em chắc chắn cao. Khi em bị gãy xương, nó lành lại chỉ trong một ngày. Về việc biến đổi ...... well, em chỉ có thể che giấu đôi cánh của mình]

Nhưng--

Khi Ayame thả tay khỏi cằm, cô đảo mắt khỏi họ.

[Điều quan trọng nhất là em cần có máu để tiếp tục sống ......]

Cô nói với một chút cô đơn.

Đúng vậy, đối với ma cà rồng, máu là thứ cần thiết để tiếp tục sống.

Vào thời điểm hiện tại, chính phủ sẽ gửi gói máu cho họ mỗi nửa tháng một lần, nhưng đối với Ayame, cô ấy không thể không nghĩ rằng hành động này là khác thường so với một con người. Cô ấy ghét hành động như vậy.

Nhưng--

[Hee, bằng cách nào đó, thật tuyệt vời]

Iwato nói vậy trong khi tựa cằm vào tay.

[Tôi chắc chắn bị ngạc nhiên vì bạn không trông giống như một demi-human, nhưng điều đó không có nghĩa là thứ gì sẽ đó sẽ thay đổi, phải không? Ayame là Ayame. Cô tiết lộ mình là ma cà rồng vì cô muốn chúng tôi tin vào cô, phải không? Không người xấu nào sẽ làm một điều như vậy]

Thứ gì đó ấm áp đang lăn trên má Ayame.

Từ trước đến giờ, cô vẫn giữ bí mật này ngay cả với người quen của mình.

Bởi vì, trước khi cô được cứu bởi King of Black Coffin, cô đã bị bắt nạt vì sự thật ở trường tiểu học. Và cũng có thể, cô hiểu rằng sự phân biệt đối xử của con người vẫn chưa hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Đó là lý do tại sao, mặc dù cô ấy biết điều đó, nhưng mà, trái tim cô vẫn cảm thấy lo lắng khi tiết lộ sự thật với những người cô ấy thích.

Và - sự lo lắng đó giờ đã biến mất.

[Thứ giống như demi-human, chỉ là một loại trạng thái. Và họ cũng chỉ có tai, vảy và cánh của động vật. Cô nên sống một cách tự hào vì cô vượt trội hơn con người]

Khi cậu nhận ra, Ayame đã khóc, Tsumugu và Karen đang vỗ lưng cô.

Iwato nghĩ rằng [Huh? ...... Mình lại làm điều đó một lần nữa à?] trong tâm trí của cậu, trong khi--

[…… A-Anh khiến em yêu anh đến mức này. Vì vậy, hãy chịu trách nhiệm và kết hôn với em, nhé......?]

[[[Cá ... HAAA !?]]]

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Giọng nói ngạc nhiên vang lên trong nhà Nagumo.

Stepsister (em gái), Mahou Shoujo (cô gái phép thuật), và bây giờ là một demi-human.

Ayame đang gây áp lực.