When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

(Đang ra)

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

Honobonoru500

Hãy tìm kiếm một chốn bình yên để xoay chuyển số phận này nào!

62 11244

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

2 6

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

(Đang ra)

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

Yoshiyuki Tomino

Biên dịch bởi Bucky Nguyen

1 3

Ending Maker

(Đang ra)

Ending Maker

Chwiryong

Hành trình của những người chơi kỳ cựu bắt đầu với mục tiêu là một kết cục tốt đẹp và hoàn hảo.

90 9681

WN - Chương 06

Ix ngước nhìn lên bầu trời.

Trên nền trời trong xanh, có vài vệt khói đen mờ nhạt lặng lẽ trôi qua.

Tiếng chim chóc líu lo dần quay trở lại và mùi khét nhẹ mang theo hương khói lướt qua làn da cậu.

Và rồi – Ix…

(Uaaahhh!!!!)

- đang sắp khóc.

Cậu có cảm giác như mình sắp hét to đến mức giành luôn giải nhất cuộc thi la hét.

(Đau, đau, đau! Nó đau quá! Tôi cứ nghĩ đã quen với việc này rồi, nhưng không! Chuyện này vẫn quá sức với một đứa trẻ từng sống ở một thế giới yên bình như tôi)

Nhưng Ix vẫn cắn môi chịu đựng, cố ngắn nước mắt trào ra.

Nếu la lên lúc này, chẳng khác nào thừa nhận thất bại.

Người đã quyết tâm trở thành kẻ mạnh nhất ở thế giới này không thể dễ dàng gục ngã, dù cho xương có gãy đi nữa.

(K-không sao cả… Còn hơn là bỏ chạy. Dù con quái đó mạnh hơn mình tưởng, nhưng tôi sẽ hối hận nếu bỏ qua cơ hội tích luỹ kinh nghiệm đáng quý này!)

Thực tế, con quái vật đó mạnh đến mức cần cả một đội kỵ sĩ mới có thể tiêu diệt.

Việc một con quái như vậy xuất hiện ở khu vực chỉ toàn sinh vật yếu đúng là bất thường.

Mà dù muốn tiêu diệt một quái vật mới đi nữa, việc đối đầu với nó một mình vẫn là chuyện hơi quá sức.

Việc Ix có thể đánh bại nó dù có bị thương nặng, thì cũng đã là một việc vô cùng ấn tượng rồi.

(Haha… Giờ thì mình đã trở nên mạnh lên thật rồi. Trận chiến này chính là nền tảng để mình tiến xa hơn nữa!)

Thật khó tin là Ix vẫn có thể mỉm cười dù đang mang những vết thương chằng chịt như thế.

(Nhưng mà… mình cạn sạch ma lực rồi… Nếu phải đánh thêm một lần nữa thì đành giơ tay đầu hàng thôi. Ma pháp vừa rồi tốn ma lực quá. Cần phải cải thiện hiệu suất, hoặc nâng cao ma lực của mình.)

Ix bình tĩnh nhìn nhận lại những thiếu sót của bản thân.

Dù bị thương nặng, cậu vẫn quyết tâm luyện tập nhiều hơn nữa sau khi trở về.

(Nhưng mà… không ngờ lại gặp hai nữ chính trước cả khi nhập học.)

Tiểu thư Alice Carmine, con gái của Hầu tước.

Và Emilia Garland, Thánh nữ của tôn giáo lớn nhất thế giới.

Cả hai đều là nữ chính trong game, và đều là người sẽ ra tay trừng trị Ix.

Alice từng bị Ix bắt nạt tại học viện, rồi bị bắt cóc. Sau đó, cô được nam chính giải cứu, trở nên mạnh hơn và cuối cùng kết liễu Ix khi hắn lại âm mưu bắt cóc cô một lần nữa nhờ Hắc hội.

Còn Emilia, người luôn được yêu mến hơn Ix, đã chịu đựng sự bắt nạt của cậu cho đến khi cùng nam chính đánh bại phiên bản tha hoá của Ix.

Tính đến hiện tại, trước cả khi chuyển sinh, Ix chỉ từng tiếp xúc với Emilia.

Dù có lẽ cũng từng thấy Alice tại các buổi tiệc, nhưng –

(Gặp họ sớm thế này… là do mình hành động khác với nguyên tác à?)

Nếu hôm nay Ix không ra rừng tích lũy thêm kinh nghiệm, cậu đã không gặp được họ.

Chuyện này chắc chắn đã lệch khỏi kịch bản ban đầu.

Nhưng Ix, với tư cách là một phản diện đã cải tà quy chính, cậu chẳng quan tâm đến việc đó.

(Kệ cái kịch bản này đi! Dù sao độ thiện cảm vốn đã chạm đáy rồi!)

Ix liếc nhìn hai cô gái.

Ngay lập tức, cậu quay lưng lại, không giấu nổi nụ cười nhăn nhở.

(Gặp họ đúng bất ngờ thật, nhưng mọi thứ vẫn diễn ra tốt đẹp! Mình đã cho họ thấy sức mạnh thực sự của mình!)

Cậu đã tiêu diệt một con quái vật mà cả hai không thể địch nổi.

Điều đó chứng tỏ cậu mạnh hơn họ. Việc thể hiện sức mạnh ngay trước mắt họ là cách tốt nhất để chứng minh khoảng cách sức mạnh giữa cậu và họ.

(Cả hai người họ đều đứng im nhìn mình chằm chằm…!)

Chắc chắn họ đang sốc vì người mà họ khinh thường lại mạnh đến thế.

Ix trong nguyên tác chỉ biết ăn chơi, chẳng có tí sức mạnh nào

Nên họ bất ngờ cũng dễ hiểu thôi. Dù ánh mắt họ có hơi… đắm đuối một cách kỳ lạ -

(Thôi thì cứ kệ đi…)

Ix cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút khi cứu được họ.

(Khoan, không được! Không nên có suy nghĩ kiểu anh hùng như thế!)

Cậu không cứu họ vì lòng tốt. Cậu chỉ muốn phô trương sức mạnh của mình mà thôi.

Đúng là khi thấy kiếm và ma pháp của mình không có tác dụng cậu đã tính bỏ chạy.

Cậu cũng không muốn sử dụng thứ ma pháp kém hiệu quả, tốn ma lực kia.

Chỉ cần ma lực cạn kiệt thì cậu chắc chắn toi đời. Bỏ chạy sẽ an toàn hơn nhiều.

Nhưng Ix vẫn đứng lại, vì điểm kinh nghiệm và vì muốn cho hai nữ chính thấy thực lực của mình.

(Bình tĩnh lại… Mọi thứ đều vì bản thân mình. Không vì ai khác cả!)

Ix tự trấn tĩnh lại lòng mình.

(Vết thương lần này cũng đáng giá! Ít nhất thì những flag tử vong liên quan đến hai người kia chắc sẽ ổn hơn rồi!)

Chắc chắn họ sẽ không dám đối đầu với cậu nữa.

Nghĩ vậy, Ix quay lưng bước đi.

(Chắc khi họ lấy lại bình tĩnh sẽ tức lắm… Mình muốn xem mặt họ lúc đó, nhưng trước tiên phải đi trị thương đã! Đau chết đi được!)

Nước mắt sắp trào ra rồi, không ổn chút nào.

Ix tăng tốc, quay lại tìm Celestia để được chữa trị càng sớm càng tốt.

- - - - - - - -

Cậu ấy đã rời đi rồi.

Không yêu cầu điều gì, không nói một lời nào cả, chỉ lặng lẽ ra tay giúp đỡ thôi.

Dù bị thương nặng, cậu không hề để lộ chút yếu đuối nào.

Cô muốn nói lời cảm ơn.

Nhưng khi nhìn theo bóng lưng cậu, cô không thể thốt nên lời… cô đã bị cuốn hút đến mức không thể rời mắt khỏi cậu.

(Tại sao? Tại sao cậu ấy lại rời đi như một cơn gió mà không nói lời nào – )

Tựa như một anh hùng bước ra từ truyện cổ tích.

“Đó… là công tử Ix… phải không?”

Emilia, người đứng bên cạnh cô, thì thầm bằng ánh mắt tương tự.

Alice từng nghe rằng Ix từng nói “Chẳng có thần linh nào tồn tại cả” rồi hắt nước vào mặt Emilia.

Vậy mà lúc này, cô gái ấy lại mang vẻ mặt thẹn thùng như thiếu nữ mới lớn.

Alice thoáng giật mình tỉnh lại.

Nhưng cô hiểu được cảm xúc của Emilia, và cũng không thể phản bác lại.

“Anh hùng…”

Emilia thì thào.

Alice, trái tim vẫn đang đập rộn ràng, cũng thì thầm theo.

“Cậu ấy… ngầu thật…”

Những lời ấy không đến được tai người con trai vừa rời đi.

Chúng chỉ tan biến vào khoảng lặng trong khu rừng đã trở lại yên bình.