Tiếng lách tách của cành cây đang cháy vong vọng trong buổi đêm tĩnh lặng.
Phía trước nhà nghỉ, các khúc gỗ đã chà nhám cẩn thận, xếp thành hình vòng tròn dùng làm ghế ngồi xung quanh lửa trại.
Tiếng nổ lách tách đó không chỉ đến từ đống lửa trại này, mà còn đến từ những cái cây trong vùng đất đã bị thiêu rụi ở phía xa kia, đây chính là hậu quả của buổi luyện tập trước đó của họ.
Tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế này?
Tôi nghĩ tốt nhất là không nên nói ra thì hơn.
“Của cậu chủ đây… Nói ‘ahh’ đi nào ♪”
Đây chỉ là một món ăn đơn giản, chỉ cần bắt một con cá, xiên nó vào cành và nướng nó lên kèm theo một ít muối và tiêu.
Dù là một món ăn đơn giản, nhưng Celestia lại mỉm cười đầy ngọt ngào khi đưa một xiên cá cho Ix.
Dù khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ đó tiến sát lại mặt Ix, cậu chỉ nhận lấy rồi ăn không chút do dự.
“Ahh… đôi khi chỉ là một bữa ăn bình thường, nhưng ăn lúc cắm trại như này lại thấy ngon ghê ~”
“Tất cả là nhờ vào kỹ năng nướng cá điêu luyện của cô hầu gái tận tụy này đó, cậu chủ!”
“Ừm, làm tốt lắm. Ta rất thích đó, cảm ơn em nhé!”
“Không có gì ạ ~ ♪”
Và thế là cuộc tán tỉnh giữa hai người lại bắt đầu.
Ngọn lửa đang bập bùng cháy, khung cảnh tuyệt vời, nên không thể tránh khỏi việc bầu không khí thân mật bao quanh họ.
Và dĩ nhiên là không chỉ có Ix và Celestia đang ngồi quanh đống lửa.
“Ngon thật đấy… Chính xác thì phải kết hợp bao nhiêu nguyên liệu mới tạo ra được một món ngon như vậy?”
“Thánh nữ này, tôi khuyên cô đừng bao giờ thử nấu ăn nữa. Với cái ‘kỹ thuật’ nấu ăn đó của cô sẽ không bao giờ có thể tạo ra một món ăn bình thường đâu”
Trong số mọi người đang tụ tập ở đây có vị Thánh nữ đáng kính của nhà thờ và cựu boss cấp trung.
“…Sao tôi cảm thấy ghen tị quá đi~?”
“Cậu có thể tham gia cùng họ-”
“Im đi! Cậu đừng nói gì hết! Tôi sẽ tự đi với tốc độ của riêng mình!”
“Ư ư…! Sát thương lời nói này còn mạnh hơn của chủ nhân nữa…!”
Những người còn lại là một nữ chính và một nữ Công tước đang bị mắng nhưng lại tỏ ra vô cùng thích thú.
Bầu không khí vô cùng yên bình và thư giãn.
Nếu Ix không chuyển sinh sang đây, khung cảnh này có lẽ sẽ không bao giờ xảy ra.
“Clare này, cuối cùng thì cô đã… chấp nhận tính cách đó của mình rồi sao? Một khi đã chấp nhận nó thì cô sẽ không bao giờ có thể quay đầu trở về cuộc sống của một tiểu thư quý tộc bình thường được nữa đâu”
“Tôi phải rèn luyện tinh thần của mình bằng những trải nghiệm mới mà… Nên sẽ ổn thôi…!”
“Là do tưởng tượng của tôi hay là dạo này cô đã trở lại ‘bình thường’ một chút rồi nhỉ?”
“Clare này, cô có phải là Clare thật không?”
Mặc dù khung cảnh vẫn thanh bình như vậy, nhưng cuộc trò chuyện đã bắt đầu trở nên kì lạ.
“Ahh, sau buổi tập luyện ngày hôm nay, tôi lo lắng cho cơ của mình vào ngày mai quá”
Ulmirea đặt xiên cá xuống rồi thong thả duỗi người.
Ix hơi thắc mắc nhìn cô.
“Hả? Không phải là cô có thể tự chữa lành cho mình sao?”
“Vâng, đúng là tôi có thể tự chữa lành cho mình được. Nhưng mà việc đau nhức cơ cũng chính là dấu hiệu của việc cơ bắp đang phát triển mà, nên tôi mới quyết định không chữa đau cơ cho mình”
“Tôi hoàn toàn đồng ý với điều đó”
“Clare này, cô thực sự đã bị chủ nhân của mình làm cho sa đọa rồi, đúng không?”
Alice hỏi và cô tiểu thư Công tước kia gật đầu đồng ý không chút do dự.
Có vẻ như cô ấy cũng đã trở thành một người cuồng tập luyện cơ bắp rồi.
“Nhưng mà, ấn tượng thật đấy… Ix, Thánh nữ Ulmirea và Arle, tất cả mọi người luôn. Còn tôi thì không biết tí kiếm thuật hay ma pháp gì cả, nên tôi thấy có chút ghen tị”
Alice là người duy nhất trong nhóm không có khả năng chiến đấu, cô đang lẩm bẩm một cách buồn bã.
Đây chính là ví dụ cho câu ‘đứng núi này, trông núi nọ’ sao?
Ix biết rõ về bối cảnh trong game nên cậu hơi tỏ ra bối rối.
Dù sao thì –
Alice sở hữu đầu óc kinh doanh vô cùng nhạy bén, cô có mối quan hệ và các mạng lưới ảnh hưởng rộng lớn.
Sau cùng thì, cô ấy đã phát triển thương hội của mình thành một đế chế, một cường quốc tài chính.
Trong số những người ngồi ở đây, kỹ năng của cô ấy là không ai có thể thay thế được.
Không giống với sức mạnh có thể cải thiện thông qua luyện tập, tài năng kinh doanh này là thứ đã có từ khi sinh ra rồi.
Đáng lẽ Ix là người ghen tị với cô mới phải.
Nhưng –
“Ồ… phải không, Alice? Tôi rất tuyệt vời mà, đúng không?”
Vì cô đã ngưỡng mộ sức mạnh của cậu nên cậu không có lí do gì để khiêm tốn cả.
Không cần khiêm tốn, Ix tự hào tuyên bố sự vĩ đại của mình.
“À…ừ-ừm…., thì cậu rất…”
“Tuyệt vời, đúng không?”
“Đúng vậy, cậu rất –”
“Tuyệt vời đến mức cậu không còn muốn đâm tôi nữa, đúng không?”
“TÔI CHƯA BAO GIỜ CÓ Ý ĐỊNH ĐÓ MÀ!!”
“Tại sao đôi khi chủ nhân lại nói những lời tuyệt vọng quá vậy?”
“Cậu chủ cũng có những nỗi khỗ riêng…”
“Hmm… Cái này phức tạp quá, tôi không hiểu được”
Trong khi Ix đang tuyệt vọng tìm kiếm lời khen ngợi từ Clare, các hầu gái của cậu hoàn toàn phớt lờ và tiếp tục ăn cá nướng.
“Mà, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cô lại dày dạn kinh nghiệm chiến đấu vậy đấy”
“Fufu, trước khi trở thành Thánh nữ, tôi là thánh hiệp sĩ mà. Tuy nhiên, giờ tôi cũng chỉ tập trung vào việc làm Thánh nữ thôi”
“Một người như cô lại có vai trò ‘hỗ trợ’ sao? Chết tiệt… Cái nhà thờ này thật đáng sợ. Thế thì phe của ta làm sao có thể đánh bại một ‘hỗ trợ’ như cô được?”
“L-là vì những lời nói của ngài Ix đã tác động sâu sắc đến tôi. Những điều như là muốn bảo vệ những điều quan trọng với mình… Nên tôi…”
Và sau đó –
“Hừ!”
Một giọng nói hờn dỗi vang lên bên cạnh Ix.
“…Có chuyện gì vậy Celestia? Em đang bĩu môi trông dễ thương lắm đấy”
“Thánh nữ Ulmirea, tôi muốn thách đấu với cô. Ngay bây giờ luôn!”
“Sao tự nhiên em đòi đánh nhau vậy?!”
Giọng điệu của Celestia vô cùng nghiêm túc.
“Cô ấy rõ ràng đang thay thế các vị trí của em. Vị trí ‘chị gái’, vị trí ‘được cậu chủ khen ngợi’ và cả vị trí ‘giỏi cận chiến’ nữa, tất cả đều trùng với em hết rồi!!”
“À, thực ra thì cô ấy lớn tuổi hơn em mà”
“Không được, cứ thế này thì em có linh cảm là cô ấy sẽ cướp hết đặc quyền riêng của em mất… đặc quyền cho cậu chủ gối đùi, ngủ cạnh cậu chủ và tắm chung nữa!”
“KHOAN ĐÃ, CÁI CUỐI CÙNG LÀM GÌ CÓ THẬT!”
Celestia dường như đang hoảng loạn, cô ấy bắt đầu rút kiếm ra.
“Sao cô trông tức giận quá vậy? Tôi muốn chúng ta hòa thuận với nhau mà…”
“…Hòa thuận?”
“Đúng vậy. Dù sao thì chúng ta… cũng là bạn đồng hành cùng một người chồng tương lai mà”
“~ ~ ~ ~!!”
“K-không được đâu, tiền bối ơi! Nếu cô đánh Thánh nữ thì cô sẽ trở thành kẻ địch của cả thế giới đấy!”
Clare đang cố gắng kiềm chế Celestia lại, còn Ulmirea đang đứng đó bối rối.
Nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, Alice quay sang Ix.
“Ừm… cậu không dừng họ lại sao?”
“Thật lòng mà nói, thì tôi có chút hơi muốn xem họ đánh nhau đó”
“Cậu quá thoải mái rồi đó…!!”
Sau đó –
“Ugh, sao tối quá vậy…! Tại sao chúng ta lại phải làm cái bài kiểm tra ‘đi bộ trong bóng tối’ này vậy? Cái này cũng vô lí quá rồi!!”
“Chịu thôi, chúng ta cũng không thể làm gì khác được”
“Chị này, chị muốn sớm trở thành nô lệ cho thương hội đó à?”
Tiếng xào xạc vang lên trong bóng tối.
Đột nhiên, tiếng bước chân nhỏ vang vọng trong đêm, chậm rãi tiến lại gần từ trong bóng tối.
Ánh mắt của Alice theo bản năng hướng về phía phát ra âm thanh.
Và rồi –
Có hai bóng người xuất hiện từ trong bóng tối.
(Trẻ con sao…? Chúng đi lạc à? Nhưng mà… khu vực quanh đây làm gì có ai đâu? Không nên có người xuất hiện ở đây mới phải?)
Những câu hỏi này bỗng xuất hiện trong đầu Alice.
Những người xuất hiện từ trong bóng tối đó là hai cô bé, trẻ hơn cô rất nhiều.
Nét mặt của chúng cũng giống nhau nữa, song sinh sao?
Cả hai đều mặc áo hoodie quá khổ, mái tóc xanh nhạt lấp ló dưới mũ trùm đầu.
“Nàyyy, sao ở đây có nhiều người hơn chúng ta được thông báo vậy?”
“Chuyện gì cũng có thể xảy ra mà. Thực ra thì cũng không sao đâu, đúng không?”
Đây không phải là nơi trẻ em có thể đi lang thang mới phải.
Hơn thế nữa –
Chúng trông không giống đi lạc.
(Tại sao chúng lại ở đây vậy? Đây lẽ nào là… một kịch bản ẩn sao? Không… chờ đã. Cái ông bố bảo vệ con gái quá mức chết tiệt đó… Mình biết ngay là sẽ có chuyện gì đó xảy ra mà, nhưng ngay từ đầu đây có phải là kế hoạch của ông ấy không vậy?)
“I-Ix…?”
Alice vẫn còn đang bối rồi về tình hình hiện tại, cô hơi lo lắng nhìn Ix đang từ từ đứng dậy.
Nhưng mà –
Sự bất an đó ngay lập tức biến mất.
“Này, này ~! Đến giờ kiểm tra bất ngờ rồi!”
Một trong hai cô gái, có mái tóc dài nhô ra khỏi mũ trùm đầu, nói với giọng vui tươi, đầy kịch tính.
“Bọn ta vừa nhận được một lời nhắn từ những vị khách bất ngờ đây~! Họ nhắn rằng, ‘Giao cô gái tên Alice ra, thì bọn ta sẽ cho các ngươi một con đường sống’”
“Vậyyyy~! Quyết định của các ngươi là gì đây~?”