Trans: Ai rảnh nhớ ghé qua fanpage của toi nhé=))
“Mình nghĩ chúng ta nên chuẩn bị để ăn tối”
Sau một vài giờ thư giãn và phó mặc bản thân mình cho Luna.
Tôi nghĩ mình hơi đói và quyết định đi làm bữa tối.
Tất nhiên, tôi đã cắm cơm trước đó rồi.
“Cậu biết nấu ăn thật ư…?”
“Trông mình giống một kẻ vô dụng không biết nấu ăn trong khi sống một mình lắm à?”
Luna ngước nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ, còn tôi thì nghiêng đầu mỉm cười.
“Không… Ý tớ là, mình nghĩ rất ít học sinh cao trung biết nấu ăn như cậu…, việc cậu sống một mình ngay từ đầu đã không đúng lắm…”
Tôi chưa biết Luna đã tới Nhật bao lâu, nhưng cô ấy có vẻ biết khá nhiều về người Nhật.
Tôi đoán mình hơi khác người trong mắt cô ấy.
“Chà.., có lẽ cậu nói đúng”
“Sao cậu lại sống một mình thế, Seito-sama?”
Luna chăm chú nhìn tôi, thể hiện rằng cô rất quan tâm đến tôi.
Hẳn đó là tính cách của cô ấy khi không e dè hay ngần ngại chõ mũi vào chuyện người khác,
Có vẻ như cô không nghĩ quá nhiều về việc đó.
“Chỉ là một câu chuyện nhàm chán không đáng nghe thôi”
“Vì liên quan về cậu, Seito-sama, nên mình mới muốn nghe”
“………..”
Tôi cảm thấy rất vui khi Luna nói những điều như vậy.
Có vẻ như cô ấy thích tôi như một người bạn vì tôi đã cứu cô ấy.
Điều này làm tôi rất hạnh phúc, nhưng…, tôi vẫn không rõ mối quan hệ của chúng tôi là như thế nào.
“Chà,… thật ra thì, bố của mình đã tái hôn vào năm ngoái. Với một người hàng xóm lâu năm của mình.
Luna, dường như rất muốn nghe về quá khứ của tôi, nên tôi đã quyết định nói với cô ấy những điều tôi luôn giữ trong lòng mình.
“Cậu có thân với người hàng xóm kia không?”
Luna rất nhạy bén, cô đã phần nào nhận ra vấn đề của tôi.
Nhưng đó không chỉ là một người hàng xóm đơn thuần.
Điều xảy ra với tôi nghe như là tình tiết của một bộ romcom nào đó vậy.
“Và,… người hàng xóm kia có một cô con gái,… mình với cậu ấy đã chơi với nhau từ nhỏ”
“……….”
Khoảnh khắc nghe thấy điều đó, vẻ mặt của Luna trở nên u ám.
“2 cậu có còn là bạn với nhau không….?”
“Hmm, nếu là bây giờ thì tớ không biết”
Nhưng nếu là hai năm trước, tôi có thể tự tin trả lời rằng chúng tôi rất thân với nhau.
Còn giờ thì, có lẽ tôi là người duy nhất nghĩ như vậy.
“Chuyện gì đã xảy ra, Seito-sama?”
“………”
Đây không phải điều mà tôi muốn nói cho người khác, nhưng tôi không nghĩ mình nên im lặng.
“Mình đã tỏ tình với cô ấy, nhưng mình đã bị từ chối”
“Mình hiểu rồi…..”
Luna im lặng và giây rồi vừa nói vừa cụp mắt xuống.
Mặc dù chúng tôi là bạn thưở nhỏ, nhưng tôi đã nghĩ đến trường hợp đó từ trước và đã sẵn sàng nếu tôi thật sự bị từ chối.
Vấn đề là sau đó.
Một điều tôi không thể ngờ tới đã xảy ra.
“Không lâu sau đó, bố mình đã tái hôn với mẹ của cô ấy”
Lúc đó tôi thực sự cảm thấy rất tệ.
Tôi sẽ đến sống cùng người đã từ chối mình.
“Mọi chuyện diễn ra vào thời điểm không thể tệ hơn…”
“Dù gì thì, bố mình không biết chuyện đó, và có lẽ cả hai người họ đều nghĩ chúng mình là bạn thưở nhỏ với nhau, nên mình không thể phàn nàn gì được. Nhưng vì chuyện đó, mà mình đã chuyển ra sống một mình ngay sau khi lên cao trung”
Vậy nên giờ tôi đang sống một mình trong một căn hộ khá gần trường.
Người bạn thưở nhỏ đã trở thành chị kế của tôi cũng học cùng trường với tôi, nhưng may sao chúng tôi không cùng lớp nên cũng ít gặp nhau hơn.
Ít nhất thì, tôi không nghĩ bây giờ tôi không nghĩ mình đang cảm thấy buồn vì việc đó.
“Thực tế đúng là không giống anime hay manga nhỉ…..”
Luna nhẹ nhàng ôm lấy tôi.
Tôi đoán cô đang muốn an ủi tôi.
Tim tôi đập thình thịch khi được ôm bởi cô gái dễ thương mà mình vừa cứu, nhưng tôi đã nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh của mình và mỉm cười.
“Dù gì đó cũng chỉ là quá khứ thôi, mình không còn quan tâm đến nó nữa đâu”
[….Nhờ thế mà mình mới được ở đây cùng cậu, sao mà mình không để tâm được chứ….]
Nghe những lời của tôi, Luna buột miệng nói gì đó.
Nhưng vì cô ấy thì thào bằng tiếng Anh nên tôi không hiểu cô nói gì.
“Cậu vừa nói gì à, Luna?”
Tôi tò mò đến nỗi không thể không hỏi cô được.
“Không có gì đâu…Mình rất vui nếu Seito-sama không phiền”
Luna nở một nụ cười dễ thương và tách khỏi tôi.
Tôi không nghĩ là thật sự không có gì, nhưng cô ấy chắc sẽ không nói cho tôi biết…
“Mình có thể hỏi một câu không, Seito-sama?”
“Huh, dĩ nhiên là được, Luna”
“Cậu có người yêu không, Seito-sama?”
“!?”
Luna đột nhiên hỏi một thứ khiến tôi phải há hốc mồm.
“Ừmmm,… mình không có, nhưng…?”
“Mình hiểu rồi”
Cái gì vậy?
Rốt cuộc, tôi vẫn không hiểu chuyện đang xảy ra giữa mình và Luna nữa?
[Bạn thưở nhỏ đúng là một đối thủ khó nhằn, nhưng mối quan hệ của họ đã kết thúc rồi. Có vẻ cậu ấy cũng chưa thích ai….mình phải cố gắng lên mới được….]
“Luna….?”
Luna quay người đi chỗ khác, dường như đang nói gì đó với chính mình nên tôi cất tiếng gọi cô.
Sau đó, Luna quay lại và mỉm cười với tôi.
“Nếu mình có thể giúp gì cho cậu, thì hãy nói với mình nhé”
“…..?”
Tôi cảm giác có gì đó sai sai, nhưng vì nụ cười của Luna quá đẹp nên tôi không hỏi gì nữa.
where ngôi nhà và những đứa trẻ Đoạn này bên Eng để là thích nên tôi khá phân vân giữa thích như một người bạn hay là thích/yêu nên cứ để nnay nhé juan roi WTFF Hiểu luôn sech bung no