“Em thích anh, xin hãy hẹn hò với em.”
“Xin lỗi nhưng anh khồng thể.”
“Hmm!?”
Em ấy đảo mắt.
“Tại sao anh không nghĩ lại một chút nhỉ?”
“Nhưng–”
Không phải do tôi đang hẹn hò với Yua, nhưng tôi cũng không thể trở thành người yêu của em ấy được vì tôi đã chấp nhận việc Yua làm ‘bạn gái giả’ rồi.
Nhưng lý do của việc này, đương nhiên đó là bí mật rồi.
“Anh thậm chí còn chẳng biết tên em.”
“Tên em là Ishimizu.”
Ishimizu thẳng thừng nói họ của em ấy.
“Vậy câu trả lời của anh như nào?”
“Không, anh không thể.”
“Thế đó là mấu chốt để trao đổi à ? Đưa em tên anh đi !””
“À, Izuma, ‘Izu’ ở trong—”
“Em không quan tâm về mấy thứ đó”
— [Không quan tâm]....
Kể cả việc giải thích về họ tên kì lạ của tôi cũng là một trò đùa thất bại à.
“Sao em bực vì cái gì vậy?”
“Không phải đâu.”
Ishimizu-san liếc nhìn tôi và trả lời với tông giọng trầm và khô khan.
“Bình thường những người như anh sẽ đồng ý khi được ngỏ lời bởi những cô gái xinh đẹp chứ…”
“Ể…?”
Đúng, em ấy rất xinh đẹp, và sự tự tin của ẻm cũng tương đương luôn.
“Anh có bạn gái chưa?”
“Chưa có.”
“Anh có thích ai hiện tại không?”
“....Cũng chẳng có luôn.”
“Thế thì có vấn đề gì vậy.”
“Nói chung là vẫn còn nhiều chàng trai tốt hơn anh ở ngoài kia, nên không phải anh là được!”
Tôi quay gót tính chuồn.
“Ah, từ từ đã…!”
Tôi nghe thấy giọng Ishimizu-san, nhưng tôi vấn cắm đầu chạy mà không ngoảnh lại.
◇
“Vậy đó là thứ đã xảy ra—”
Sáng hôm sau, tôi kể cho Makabe về việc thổ lộ của Ishimizu-san khi tôi gặp cậu ta ở lối vào tòa nhà.
“Có thể tao cũng nổi tiếng thật.”
“Mày biết gương là gì không ? Mày nên xài nó tại vì nó rất hữu dụng đó.”
“Thằng cha mày…!”
Câu cà khịa chí mạng thật.
“Tao sợ rằng tao chỉ có khuôn mặt rất bình thường thôi. Nhưng mày biết họ nói gì không? Có tận 3 lần trong đời mà bọn con trai sẽ trở nên nổi tiếng đó.”
“Và nếu mày tin câu nói trên, thì ông già Noel chắc chắn có thật.”
“Mày đừng có phá vỡ giấc mơ của mấy thằng mờ nhạt như tao nữa….!!”
“Nếu mày tự hào về việc đó, sao mày lại từ chối ẻm?”
“Tại vì nhìn ẻm khá… đáng sợ.”
Kể cả nếu không phải là Yua, thì ai cũng sẽ cảnh giác khi có ai đó lạ mặt tự dưng bắt chuyện với bạn. Vì nó có thể là chơi khăm, mời tham gia câu lạc bộ, hoặc là gì gì đó.
“Đáng sợ à… Thế ẻm chắc là gyaru ha?”
“Ừa mày đoán chuẩn rồi.”
“Chân dài, thon thả?”
“Đ–đúng.”
“Sắc sảo, xinh đẹp, tóc vàng đậm?”
“Đúng.”
Makabe chỉ vào bên vai phải tôi.
“Hình như ẻm ngay sau mày kìa.”
Tôi quay lại để xem rằng mình có bị chơi khăm hay không, và thấy Ishimizu-san đứng ngay phía sau tôi.
“Whoaaaaa!?”
Bộ đây là truyện ma hay gì vậy?
“Em vẫn chưa chấp nhận được. Tại sao em bị từ chối vậy?”
“Tại sao à, tại vì… Này?”
Khi tôi quay lại, Makabe đã sủi lúc nào không hay.
— Cái thằng chó… !
Chắc do cậu ta không muốn dính líu vào chuyện của tôi.
Tôi thở dài thật to.
“Okay, anh hiểu rồi.”
“Thì.”
“Một lần nữa, anh từ chối.”
“Anh từ chối sao…!”
“Anh đang chẳng có hứng thú hẹn hò với ai bây giờ cả. Nó cũng áp dụng với idol hoặc diễn viên khi nói chuyện với anh.”
Tôi vươn tay và quay người tính chuồn như hôm qua.
“Đợi một chút.”
Em ấy nhanh chóng bám sát tôi.
“Em biết là anh có thích ai đó.”
“Không quan trọng.”
“Nếu anh không để ý ai, tại sao lại không hẹn hò với em được vậy?”
“Nó không phải thứ em nên quan tâm.”
“Em sẽ làm vị trí thứ 2 vậy.”
“Thứ 2?”
“Anh có tình yêu đúng không? Ổn mà, anh có thể chơi với em trong lúc chờ đợi–”
Tôi dừng lại. Và tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Ishimizu-san.
“Là sao?”
“Có gì với việc đó à?”
“Sao anh tự dưng tức giận vậy?”
“Không phải. Có phải do anh khó chiều quá không? Khi nó được coi là bình thường khi có một mối quan hệ kiểu này?”
“....Bình thường mà.”
“Thế anh hiểu rồi…. Vậy, đó là lý do để anh từ chối em đó. –-Anh không có hứng thú với những người chỉ hẹn hò cho vui.”
“...Là sao cơ.”
“Anh không từ chối những người có tâm trí thoải mái như em. Điều đó có tồn tại thật, nhưng anh thì lại không chấp nhận được.”
“...”
“Nhìn đi, anh đúng là một thằng khó chịu mà. Em hết hứng rồi đúng không?
Tôi đi lên cầu thang, Ishimizu thì không đi theo tôi nữa.
–
–
Trans cũ: main cố trở nên liêm :))